Một cảm giác bức xúc lạ thường, xong cũng thấy thoải mái khi nói dc những gì mình nghĩ và cần phải nói ra, tuy nhiên sau đó lại thấy trách nhiệm của mình nó áp lực quá lớn vì hòn bấc ném đi hòn chì ném lại, xảy miệng là không đỡ được, vì thế tao chỉ còn một mục tiêu duy nhất là học hoàn chỉnh và kiếm tiền.
- Anh về đến HN lúc nào, không thấy nhắn lại em.
- Anh về lúc tối muộn, em mệt thì nghỉ đi mai còn đi làm ( hôm nay là chủ nhật )
- Mẹ em hỏi mấy lần, nên em nhắn mà không thấy anh trả lời, sao anh lại căng thẳng như thế với mẹ em? Anh nhất thiết phải như thế không? – Tao gọi lại luôn:
- Anh cho rằng như thế cũng cần thiết em ạ,vì dù gì anh cũng muốn được một lần giãi bày với bố mẹ em về bản thân con người anh, về chuyện tương lai của anh để bố mẹ em hiểu dc anh và chuyện của mình. Và cũng muốn nhân đây để một lần nhận được quan điểm rõ ràng của bố mẹ em. Và anh thấy mình không phù hợp với gia đình em, ít nhất là lúc này, ngoài ra thì bố mẹ em như thế cũng gián tiếp từ chối anh, và để ngỏ cơ hội cho anh ta, điều đó thì nó hiện hữu rồi, vì anh ta nhìn cũng dc, về học vấn, về công viecek , nên tảng gia đình, như mặt bằng chung thì bậc làm bố mẹ cũng thấy yên tâm và hài lòng cho con mình.
- Sao anh lại cứ nhắc đến anh ấy là thế nào, em thấy anh đang làm quá lên rồi dấy
- Không nhắc đến thì còn nhắc ai nữa bây giờ, anh không hề làm quá, mà anh đang làm đúng với những gì anh nghĩ và anh thấy thôi. Nước chảy đá mòn, mưa dầm lâu cũng ướt áo thôi mà, hơn nữa, anh thấy ở em chưa có gì dứt khoát , vậy thì chả lý do gì anh không thể không quan ngại và không hài lòng. Hãy ở cương vị của anh một lần đi, và suy nghĩ nhìn nhận như anh đi em, khi ấy em sẽ hiểu thôi mà.
- Tại sao anh lại hành xử như này, tại sao anh lại nói hết suy nghĩ với mẹ em, tại sao anh lại nghĩ đến những điều không hay xảy ra cho anh sau này? Những câu hỏi này em không cần trả lời anh , mà hãy trả lời chính bản thân mình nhé.
- Anh quá đáng rồi đấy, em không hề và chưa bao giờ nghĩ anh lại hẹp hòi và ích kỷ, thậm chí còn áp đặt và có tính gia trưởng như này.
- Anh cho rằng điều này cũng cần thiết và nên như thế. Nếu là anh ta thì chưa chắc đã để em như này đâu, anh khẳng định đấy. Vấn đề mấu chốt là ở em thôi , sau đó là bố mẹ em chứ không hẳn là do anh
- Anh như thế là đang thiếu tôn trọng bố mẹ em đấy, anh biết không? Dù rằng anh cố gắng nỗ lực , xong anh thấy có quá sớm và anh quá tự tin vào bản thân mình không mà anh nói thế với mẹ em. Lúc này em thấy anh đang quá đề cao cái tôi của mình, thậm chí còn phần hơi trịch thượng và kiêu ngạo nữa.
- Anh không kiêu ngạo hay tự phụ về mình, tuy nhiên anh hứa với em, anh sẽ chứng mình cho bố mẹ em biết về anh sau này.
- Không ai bắt anh phải chứng minh về bản thân anh cả, đấy là anh tự nghĩ thế thôi, em thấy bản thân anh đang rất cực đoan
- Không ai bắt, đúng vậy tuy nhiên là trong mắt nhìn và thái độ của bố mẹ em, thì đang có gì đó hơi quan ngại thậm chí xem thường anh. Nhưng điều đó anh cho rằng cũng tốt, vì với anh nó lại là động lực cho bản thân mình sau này. Nên không cần chứng minh cho ai như em nói thì ít nhiều anh cũng muốn mình không lãng phí cơ hội của gia đình khi lên hn ăn học. nên em có thể kể lại với bố mẹ em câu chuyện này cũng không sao đâu, anh sẵn sàng đón nhận tất cả ý kiến quan điểm trái chiều.
- Mẹ em đang ngồi đây, nên nghe cả rồi ,em không cần phải kể lể làm gì. Có điều anh cũng nên xem lại cách ăn nói hành xử của mình một chút. Chị Giang cũng đang ngồi đây và nghe anh nói hết rồi .
- Anh cho rằng như này thì sẽ hợp lý cho cả hai, là anh thấy em cần thời gian để suy nghĩ và quyết định một lần cụ thể, em cần bao nhiêu thời gian cứ bảo anh, một tháng hay nửa năm cũng được. vì chuyện tình cảm, anh muốn nó phải rõ ràng rành mạch, chứ không thích kiểu dùng dằng như này.