NHỮNG CHUYỆN TÌNH CỦA TAO TỪ KHI CẤP 3 ĐẾN LÚC TRƯỞNG THÀNH CÓ GIA ĐÌNH RIÊNG

Chịch dạo đường phố

Tao là gay
Chủ thớt
Tao không muốn đi sâu vào chi tiết cuộc sống ở quê thay đổi khi kinh tế phát triển.
Tao là một thằng một nửa sống ở quê, một nửa sống ở phố đến trước khi trưởng thành nên tao hiểu.
Gia đình tao cũng có người làm công chức và người làm nông dân. Tao tiếp xúc không thiếu.
Thôi thì lưu giữ những nét đẹp, thông cảm/bỏ qua những nét chưa hoàn chỉnh. Cũng là một cách duy trì-tôn trọng người mình yêu và tôn trọng bản thân mình.
Mày cũng là người có bản lĩnh hay vì cái tôi mày của mày cao (có thể một trong hai hoặc cả hai). Khi mày vẫn cố giữ quan điểm bảo vệ nyc đến cùng.
Chúc mày sức khoẻ và thành công.
Tks
 

zai97

Tao là gay
Khó ngủ quá, tao dậy kể tiếp cuộc chốt hạ chia tay
Dù đã ngót hai mươi năm nhưng nghĩ lại hồi đó đúng thật mình cũng hơi cực đoan, xong âu nó cũng là cần thiết.

Mặc cho chị cầm cái điện thoại, rồi lại vứt xuống đệm, tao vào wc tắm gội rồi về cho xong chuyện,một cảm giác ức chế và khó chịu khi mình không thể kéo con người của chị về phía mình, không thể nào làm khiến chị có thái độ quyết liệt và dứt khoát, đúng nghĩa lúc này tao đã thất bại với mối tình đầu sau hơn 2 năm đủ mọi cảm xúc tinh thần đến xác thịt.
Lúc này chị vẫn ấm ức khóc, gương mặt trở nên lạc lõng vô hồn, nhưng tao chả bận tâm nữa vì tao đã trả cho chị về đúng với cuộc sống của chị, dù luyến tiếc, dằn vặt nhưng chắc mọi chuyện rồi cũng qua thôi.
Chị mở cửa wc khi tao đang tắm, cầm lấy cái vòi nước ấm và xả lên người, bàn tay mềm mại xoa đều lưng và hông tao, mắt chị lúc này đã sưng đỏ, kèm tiếng nấc.
- Thôi anh xong rồi, em tắm gội đi thôi, tao tắt khóa nước để đi ra thì chị kiễng chân ôm chặt lấy tao và khóc nức nở
- Em nhanh lên, anh về hn cho đỡ tối.
- ở lại với em
- Nếu có vấn đề gì cần nói , lát ra ngoài kia ngồi cho thoáng rồi mình nói chuyện tiếp
- Em muốn ở đây, em ko muốn ra ngoài kia
- Tại sao thế?
- Ra kia là em sẽ mất anh – chị khóc, em không muốn thế
- Mất mát gì đâu, anh vẫn là anh và vẫn đang sống thôi mà, không có anh em có cuộc sống và tương lai còn tốt hơn nhiều chứ, có gì đâu mà lo ngại. tao cầm cái khăn chị giật lại ném ra ngoài sàn và lao đến hôn tao, kéo ra giường nhưng tao gỡ tay chị ra quyết liệt.
- Anh nghĩ mình nên dừng lại thôi, không nên mãi như này nữa, anh không muốn mình cứ mang tiếng làm khó cho em
- Anh không yêu em nữa ah? Kết thúc nhanh và dễ thế sao anh, hơn 2 năm gói gọn trong một lúc thế này dc thôi ah anh?
- Nếu nói như này thì đúng là quá vội vàng gấp rút, nhưng nói kể hết ra thì cũng chả để làm gì, nên dù có đau khổ thì cũng nên đón nhận, rồi mọi thứ nó cũng qua thôi, vết thương nào rồi cũng đến lúc nó phải lành, dù có để lại một vết hằn thì cũng đành chấp nhận với nó, không phủ nhận được.

- Cám ơn em trong thời gian qua đã cho anh được những tháng ngày hạnh phúc, cho anh động lực để nỗ lực vượt qua những khó khăn nhất định và cơ hội để nhìn nhận. Dù rằng sau này mình không còn là gì của nhau nữa, thì anh vẫn mong muốn được nhận thông tin tốt từ em, từ cuộc sống, từ tình yêu mới và tương lai tốt đẹp. Có lẽ anh chưa đủ giỏi, đủ tốt để trở thành đích đến của em và mong muốn của bố mẹ em, anh đành chấp nhận điều đó. Ngoài kia đang có người chờ đón em mong mỏi từng phút, anh nghĩ đó là nơi phù hợp với em hơn là anh ở đây, mong em sẽ có được những tháng ngày hạnh phúc viên mãn, hãy cố gắng gìn giữ và tận hưởng vì em xứng đáng được như vậy.
- Không, chị gào lên nức nở, cái khăn tắm đã rơi xuống sàn nhà
- Em không muốn thế này, em cần anh, anh không thể bỏ mặc em như này được.
- Anh thấy cũng muộn rồi, mình dừng lại và ra về với nơi của mình thôi. Những gì cần nói anh đã nói hết với em rồi, còn em thì anh nghĩ không cần phải nói gì đâu, chỉ khiến em khó xử thêm, nên anh thấy như thế là tốt hơn cho em. Chị ôm chặt tao và khóc như khản giọng, nhưng tao vẫn đứng như trời trồng, mặc kệ chị khóc còn mình thì suy nghĩ miên man, không biết mình có đang nóng vội , ích kỷ hẹp hòi gia trưởng để đẩy chị đến mức này hay không, vì hơn hai năm yêu nhau,chưa bao giờ tao để chị khóc một cách khổ sở như này.
- Mặc vào rồi về thôi em, chiều rồi – tao đưa quần áo cho chị, hơi lạnh trong phòng kiến nước da của chị lạnh toát và nổi da gà. Chị cầm nắm quần áo đặt nó xuống giường và tiến lại gần tao. Nhìn nét mặt buồn bã, khắc khổ và thương lòng, lúc này tao trở nên chai lỳ và hết sức lý trí, một vì muốn dứt khoát, hai là không muốn để chị phải quay lại những suy nghĩ lúc ban nãy.
- Anh, lại đây với em – chị kéo tao sát giường và đẩy tao nằm xuống nhưng không được, hai đứa giằng co nhau ,không muốn chị đau, tao ngồi xuống và giữ tay chị
- Thôi em, không nên thế nữa, anh đã bảo rồi,
- Không, em không muốn nghe nữa, em chỉ muốn anh – muộn rồi em, hãy trân trọng những gì đã có và hãy nhớ kỹ lời anh.
Chị lắc đầu không chịu và lao vào hôn liếm khắp người tao một cách ngấu nghiến, những vết răng in hằn hai bên ngực tao một nhiều hơn, một sức mạnh nào đó mà chị thắng được hai tay dài và chắc khỏe của tao.
làm phát nữa xong chia tay thôi
 

Chịch dạo đường phố

Tao là gay
Chủ thớt
Mặc cho chị cầm cái điện thoại, rồi lại vứt xuống đệm, tao vào wc tắm gội rồi về cho xong chuyện,một cảm giác ức chế và khó chịu khi mình không thể kéo con người của chị về phía mình, không thể nào làm khiến chị có thái độ quyết liệt và dứt khoát, đúng nghĩa lúc này tao đã thất bại với mối tình đầu sau hơn 2 năm đủ mọi cảm xúc tinh thần đến xác thịt.
Lúc này chị vẫn ấm ức khóc, gương mặt trở nên lạc lõng vô hồn, nhưng tao chả bận tâm nữa vì tao đã trả cho chị về đúng với cuộc sống của chị, dù luyến tiếc, dằn vặt nhưng chắc mọi chuyện rồi cũng qua thôi.
Chị mở cửa wc khi tao đang tắm, cầm lấy cái vòi nước ấm và xả lên người, bàn tay mềm mại xoa đều lưng và hông tao, mắt chị lúc này đã sưng đỏ, kèm tiếng nấc.
- Thôi anh xong rồi, em tắm gội đi thôi, tao tắt khóa nước để đi ra thì chị kiễng chân ôm chặt lấy tao và khóc nức nở
- Em nhanh lên, anh về hn cho đỡ tối.
- ở lại với em
- Nếu có vấn đề gì cần nói , lát ra ngoài kia ngồi cho thoáng rồi mình nói chuyện tiếp
- Em muốn ở đây, em ko muốn ra ngoài kia
- Tại sao thế?
- Ra kia là em sẽ mất anh – chị khóc, em không muốn thế
- Mất mát gì đâu, anh vẫn là anh và vẫn đang sống thôi mà, không có anh em có cuộc sống và tương lai còn tốt hơn nhiều chứ, có gì đâu mà lo ngại. tao cầm cái khăn chị giật lại ném ra ngoài sàn và lao đến hôn tao, kéo ra giường nhưng tao gỡ tay chị ra quyết liệt.
- Anh nghĩ mình nên dừng lại thôi, không nên mãi như này nữa, anh không muốn mình cứ mang tiếng làm khó cho em
- Anh không yêu em nữa ah? Kết thúc nhanh và dễ thế sao anh, hơn 2 năm gói gọn trong một lúc thế này dc thôi ah anh?
- Nếu nói như này thì đúng là quá vội vàng gấp rút, nhưng nói kể hết ra thì cũng chả để làm gì, nên dù có đau khổ thì cũng nên đón nhận, rồi mọi thứ nó cũng qua thôi, vết thương nào rồi cũng đến lúc nó phải lành, dù có để lại một vết hằn thì cũng đành chấp nhận với nó, không phủ nhận được.
- Cám ơn em trong thời gian qua đã cho anh được những tháng ngày hạnh phúc, cho anh động lực để nỗ lực vượt qua những khó khăn nhất định và cơ hội để nhìn nhận. Dù rằng sau này mình không còn là gì của nhau nữa, thì anh vẫn mong muốn được nhận thông tin tốt từ em, từ cuộc sống, từ tình yêu mới và tương lai tốt đẹp. Có lẽ anh chưa đủ giỏi, đủ tốt để trở thành đích đến của em và mong muốn của bố mẹ em, anh đành chấp nhận điều đó. Ngoài kia đang có người chờ đón em mong mỏi từng phút, anh nghĩ đó là nơi phù hợp với em hơn là anh ở đây, mong em sẽ có được những tháng ngày hạnh phúc viên mãn, hãy cố gắng gìn giữ và tận hưởng vì em xứng đáng được như vậy.
- Không, chị gào lên nức nở, cái khăn tắm đã rơi xuống sàn nhà
- Em không muốn thế này, em cần anh, anh không thể bỏ mặc em như này được.
- Anh thấy cũng muộn rồi, mình dừng lại và ra về với nơi của mình thôi. Những gì cần nói anh đã nói hết với em rồi, còn em thì anh nghĩ không cần phải nói gì đâu, chỉ khiến em khó xử thêm, nên anh thấy như thế là tốt hơn cho em. Chị ôm chặt tao và khóc như khản giọng, nhưng tao vẫn đứng như trời trồng, mặc kệ chị khóc còn mình thì suy nghĩ miên man, không biết mình có đang nóng vội , ích kỷ hẹp hòi gia trưởng để đẩy chị đến mức này hay không, vì hơn hai năm yêu nhau,chưa bao giờ tao để chị khóc một cách khổ sở như này.
- Mặc vào rồi về thôi em, chiều rồi – tao đưa quần áo cho chị, hơi lạnh trong phòng kiến nước da của chị lạnh toát và nổi da gà. Chị cầm nắm quần áo đặt nó xuống giường và tiến lại gần tao. Nhìn nét mặt buồn bã, khắc khổ và thương lòng, lúc này tao trở nên chai lỳ và hết sức lý trí, một vì muốn dứt khoát, hai là không muốn để chị phải quay lại những suy nghĩ lúc ban nãy.
- Anh, lại đây với em – chị kéo tao sát giường và đẩy tao nằm xuống nhưng không được, hai đứa giằng co nhau ,không muốn chị đau, tao ngồi xuống và giữ tay chị
- Thôi em, không nên thế nữa, anh đã bảo rồi,
- Không, em không muốn nghe nữa, em chỉ muốn anh – muộn rồi em, hãy trân trọng những gì đã có và hãy nhớ kỹ lời anh. Chị lắc đầu không chịu và lao vào hôn liếm khắp người tao một cách ngấu nghiến, những vết răng in hằn hai bên ngực tao một nhiều hơn, một sức mạnh nào đó mà chị thắng được hai tay dài và chắc khỏe của tao.
Bỗng chị đẩy tao ngã ra giường và nắm chặt thằng nhỏ đang muốn cương lên, rồi chị đưa miệng vào ngậm chặt nó một hồi khiến tao ngạc nhiên vô cùng và thấy nhột khó tả, nhưng chị không muốn dừng lại và cứ tiếp tục với nó đến khi đã cứng ngắc. Chị trèo lên giường vẫn tiếp tục đưa lưỡi khắp thân trên của tao như ban nãy và lựa hông cho thằng nhỏ của tao từ từ tiến vào âm đạo ấm mềm của chị. Chậm chậm rồi nhanh dần, chị đang như không còn là một cô gái hiền dịu và chỉ đón nhận như ngày nào, mà như một con thú đói đang ngấu nghiến con mồi là tao đang tận hưởng khoái cảm chị mang lại thay vì trước đây việc này là của tao . Hơn 2 năm yêu nhau, qua vô số lần làm tình nhưng lần này tao được thấy chị một sự khác hẳn, khi hai bầu ngực tròn nhẵn đang nảy lên theo từng nhịp hông chị đang nhấp lên xuống, lúc này nhìn cô bé của chị đúng đã khác hẳn rất nhiều , một sự thuần thục, rất đàn bà của chị. Nhưng mặt chị, vẫn ngấn nước mắt thành hàng rơi xuống ngực tao, hai mắt nhắm nghiền như trong vô vọng; xoay chị lại vị trí của tao, phần còn lại tao tiếp tục làm nốt cho chị được một lần lên đỉnh khoái lạc dục vọng, nhưng tiếng rên rỉ dần cất lên nhanh hơn, to hơn, cùng tiếng thở gấp dồn dập khi tao đang như muốn trút hết sức vào chị. Hai bắp chân tao như muốn rã rời, người bắt đầu thấm mệt sau hành trình mấy tiếng đi xe máy từ hn, và trải qua 3 cuộc làm tình với chị. Âm đạo của chị vẫn đón nhận dòng chảy nóng ấm quen thuộc của tao khi cả hai đứa đã muốn buông lỏng cơ thể, dục vọng đã lấn át hết tất cả mọi thứ xung quanh bọn tao.
Một lúc sau, hai đứa trở lại thực tại, nằm bên nhau trên giường vẫn không mảnh vải, ga đệm chứng kiến những lần hành lạc đã bị nhàu nhĩ và lộn xộn hết cả.
- Về thôi em, không nán lại ở đây nữa
- Anh vẫn quyết thế ah
- Không thế thì cũng chỉ mãi cứ như này thôi mà, nên là mình không nên tranh luận, khổ tâm cho nhau hơn thôi em.
Hai người trở nên im lặng, không khí lúc này như trùng hẳn xuống, và tao thấy trông trải vô cùng, dù nói ra thật quyết đoán nhưng trong lòng tao thì đang ngược lại.

Chỉnh lại cho chị bờ vai áo, tao lấy trong ba lô một cái vòng bạc nguyên miếng được làm thủ công dập nổi bông lúa mỳ, đeo vào tay chị rồi hai đứa ra về trong lặng lẽ, mắt chị vẫn đỏ ửng và ngấn lệ , hai đôi chân bước buông thõng như vô định, vì cả hai đang vừa đánh mất một thứ quý giá , nhìn thấy nhưng vẫn để nó buông tuổi khỏi tay.
- Em về cơ quan hay về nhà
- Anh cho em về nhà, mai em đi xe ôm đi làm.
Chở chị về nhà, dù xế chiều, nắng đã dịu hơn nhưng cái nóng thì vẫn gay gắt, vừa trong nhà nghỉ ra nhưng mặt tao đã nóng rát. Về đến nhà chị, vừa dừng xe thì gặp bố mẹ chị cũng vừa về đến nhà. Tao xuống xe, chào hỏi lịch sự rồi xin phép ra về, từ chối vào nhà
- Anh đi đường cẩn thận đấy, chị nói rồi khóc nức nở , bỏ mặc 3 người ở cổng rồi chạy vào trong nhà.
 

ladykiller196

Yếu sinh lý
tiếp tục nào, anh zai chủ thớt lại học
Mặc cho chị cầm cái điện thoại, rồi lại vứt xuống đệm, tao vào wc tắm gội rồi về cho xong chuyện,một cảm giác ức chế và khó chịu khi mình không thể kéo con người của chị về phía mình, không thể nào làm khiến chị có thái độ quyết liệt và dứt khoát, đúng nghĩa lúc này tao đã thất bại với mối tình đầu sau hơn 2 năm đủ mọi cảm xúc tinh thần đến xác thịt.
Lúc này chị vẫn ấm ức khóc, gương mặt trở nên lạc lõng vô hồn, nhưng tao chả bận tâm nữa vì tao đã trả cho chị về đúng với cuộc sống của chị, dù luyến tiếc, dằn vặt nhưng chắc mọi chuyện rồi cũng qua thôi.
Chị mở cửa wc khi tao đang tắm, cầm lấy cái vòi nước ấm và xả lên người, bàn tay mềm mại xoa đều lưng và hông tao, mắt chị lúc này đã sưng đỏ, kèm tiếng nấc.
- Thôi anh xong rồi, em tắm gội đi thôi, tao tắt khóa nước để đi ra thì chị kiễng chân ôm chặt lấy tao và khóc nức nở
- Em nhanh lên, anh về hn cho đỡ tối.
- ở lại với em
- Nếu có vấn đề gì cần nói , lát ra ngoài kia ngồi cho thoáng rồi mình nói chuyện tiếp
- Em muốn ở đây, em ko muốn ra ngoài kia
- Tại sao thế?
- Ra kia là em sẽ mất anh – chị khóc, em không muốn thế
- Mất mát gì đâu, anh vẫn là anh và vẫn đang sống thôi mà, không có anh em có cuộc sống và tương lai còn tốt hơn nhiều chứ, có gì đâu mà lo ngại. tao cầm cái khăn chị giật lại ném ra ngoài sàn và lao đến hôn tao, kéo ra giường nhưng tao gỡ tay chị ra quyết liệt.
- Anh nghĩ mình nên dừng lại thôi, không nên mãi như này nữa, anh không muốn mình cứ mang tiếng làm khó cho em
- Anh không yêu em nữa ah? Kết thúc nhanh và dễ thế sao anh, hơn 2 năm gói gọn trong một lúc thế này dc thôi ah anh?
- Nếu nói như này thì đúng là quá vội vàng gấp rút, nhưng nói kể hết ra thì cũng chả để làm gì, nên dù có đau khổ thì cũng nên đón nhận, rồi mọi thứ nó cũng qua thôi, vết thương nào rồi cũng đến lúc nó phải lành, dù có để lại một vết hằn thì cũng đành chấp nhận với nó, không phủ nhận được.
- Cám ơn em trong thời gian qua đã cho anh được những tháng ngày hạnh phúc, cho anh động lực để nỗ lực vượt qua những khó khăn nhất định và cơ hội để nhìn nhận. Dù rằng sau này mình không còn là gì của nhau nữa, thì anh vẫn mong muốn được nhận thông tin tốt từ em, từ cuộc sống, từ tình yêu mới và tương lai tốt đẹp. Có lẽ anh chưa đủ giỏi, đủ tốt để trở thành đích đến của em và mong muốn của bố mẹ em, anh đành chấp nhận điều đó. Ngoài kia đang có người chờ đón em mong mỏi từng phút, anh nghĩ đó là nơi phù hợp với em hơn là anh ở đây, mong em sẽ có được những tháng ngày hạnh phúc viên mãn, hãy cố gắng gìn giữ và tận hưởng vì em xứng đáng được như vậy.
- Không, chị gào lên nức nở, cái khăn tắm đã rơi xuống sàn nhà
- Em không muốn thế này, em cần anh, anh không thể bỏ mặc em như này được.
- Anh thấy cũng muộn rồi, mình dừng lại và ra về với nơi của mình thôi. Những gì cần nói anh đã nói hết với em rồi, còn em thì anh nghĩ không cần phải nói gì đâu, chỉ khiến em khó xử thêm, nên anh thấy như thế là tốt hơn cho em. Chị ôm chặt tao và khóc như khản giọng, nhưng tao vẫn đứng như trời trồng, mặc kệ chị khóc còn mình thì suy nghĩ miên man, không biết mình có đang nóng vội , ích kỷ hẹp hòi gia trưởng để đẩy chị đến mức này hay không, vì hơn hai năm yêu nhau,chưa bao giờ tao để chị khóc một cách khổ sở như này.
- Mặc vào rồi về thôi em, chiều rồi – tao đưa quần áo cho chị, hơi lạnh trong phòng kiến nước da của chị lạnh toát và nổi da gà. Chị cầm nắm quần áo đặt nó xuống giường và tiến lại gần tao. Nhìn nét mặt buồn bã, khắc khổ và thương lòng, lúc này tao trở nên chai lỳ và hết sức lý trí, một vì muốn dứt khoát, hai là không muốn để chị phải quay lại những suy nghĩ lúc ban nãy.
- Anh, lại đây với em – chị kéo tao sát giường và đẩy tao nằm xuống nhưng không được, hai đứa giằng co nhau ,không muốn chị đau, tao ngồi xuống và giữ tay chị
- Thôi em, không nên thế nữa, anh đã bảo rồi,
- Không, em không muốn nghe nữa, em chỉ muốn anh – muộn rồi em, hãy trân trọng những gì đã có và hãy nhớ kỹ lời anh. Chị lắc đầu không chịu và lao vào hôn liếm khắp người tao một cách ngấu nghiến, những vết răng in hằn hai bên ngực tao một nhiều hơn, một sức mạnh nào đó mà chị thắng được hai tay dài và chắc khỏe của tao.
Bỗng chị đẩy tao ngã ra giường và nắm chặt thằng nhỏ đang muốn cương lên, rồi chị đưa miệng vào ngậm chặt nó một hồi khiến tao ngạc nhiên vô cùng và thấy nhột khó tả, nhưng chị không muốn dừng lại và cứ tiếp tục với nó đến khi đã cứng ngắc. Chị trèo lên giường vẫn tiếp tục đưa lưỡi khắp thân trên của tao như ban nãy và lựa hông cho thằng nhỏ của tao từ từ tiến vào âm đạo ấm mềm của chị. Chậm chậm rồi nhanh dần, chị đang như không còn là một cô gái hiền dịu và chỉ đón nhận như ngày nào, mà như một con thú đói đang ngấu nghiến con mồi là tao đang tận hưởng khoái cảm chị mang lại thay vì trước đây việc này là của tao . Hơn 2 năm yêu nhau, qua vô số lần làm tình nhưng lần này tao được thấy chị một sự khác hẳn, khi hai bầu ngực tròn nhẵn đang nảy lên theo từng nhịp hông chị đang nhấp lên xuống, lúc này nhìn cô bé của chị đúng đã khác hẳn rất nhiều , một sự thuần thục, rất đàn bà của chị. Nhưng mặt chị, vẫn ngấn nước mắt thành hàng rơi xuống ngực tao, hai mắt nhắm nghiền như trong vô vọng; xoay chị lại vị trí của tao, phần còn lại tao tiếp tục làm nốt cho chị được một lần lên đỉnh khoái lạc dục vọng, nhưng tiếng rên rỉ dần cất lên nhanh hơn, to hơn, cùng tiếng thở gấp dồn dập khi tao đang như muốn trút hết sức vào chị. Hai bắp chân tao như muốn rã rời, người bắt đầu thấm mệt sau hành trình mấy tiếng đi xe máy từ hn, và trải qua 3 cuộc làm tình với chị. Âm đạo của chị vẫn đón nhận dòng chảy nóng ấm quen thuộc của tao khi cả hai đứa đã muốn buông lỏng cơ thể, dục vọng đã lấn át hết tất cả mọi thứ xung quanh bọn tao.
Một lúc sau, hai đứa trở lại thực tại, nằm bên nhau trên giường vẫn không mảnh vải, ga đệm chứng kiến những lần hành lạc đã bị nhàu nhĩ và lộn xộn hết cả.
- Về thôi em, không nán lại ở đây nữa
- Anh vẫn quyết thế ah
- Không thế thì cũng chỉ mãi cứ như này thôi mà, nên là mình không nên tranh luận, khổ tâm cho nhau hơn thôi em.
Hai người trở nên im lặng, không khí lúc này như trùng hẳn xuống, và tao thấy trông trải vô cùng, dù nói ra thật quyết đoán nhưng trong lòng tao thì đang ngược lại.

Chỉnh lại cho chị bờ vai áo, tao lấy trong ba lô một cái vòng bạc nguyên miếng được làm thủ công dập nổi bông lúa mỳ, đeo vào tay chị rồi hai đứa ra về trong lặng lẽ, mắt chị vẫn đỏ ửng và ngấn lệ , hai đôi chân bước buông thõng như vô định, vì cả hai đang vừa đánh mất một thứ quý giá , nhìn thấy nhưng vẫn để nó buông tuổi khỏi tay.
- Em về cơ quan hay về nhà
- Anh cho em về nhà, mai em đi xe ôm đi làm.
Chở chị về nhà, dù xế chiều, nắng đã dịu hơn nhưng cái nóng thì vẫn gay gắt, vừa trong nhà nghỉ ra nhưng mặt tao đã nóng rát. Về đến nhà chị, vừa dừng xe thì gặp bố mẹ chị cũng vừa về đến nhà. Tao xuống xe, chào hỏi lịch sự rồi xin phép ra về, từ chối vào nhà
- Anh đi đường cẩn thận đấy, chị nói rồi khóc nức nở , bỏ mặc 3 người ở cổng rồi chạy vào trong nhà.
và chuyện tình khép lại ở đây, quay về với chị NB
 

TâyĐộc

Chim TO
Mặc cho chị cầm cái điện thoại, rồi lại vứt xuống đệm, tao vào wc tắm gội rồi về cho xong chuyện,một cảm giác ức chế và khó chịu khi mình không thể kéo con người của chị về phía mình, không thể nào làm khiến chị có thái độ quyết liệt và dứt khoát, đúng nghĩa lúc này tao đã thất bại với mối tình đầu sau hơn 2 năm đủ mọi cảm xúc tinh thần đến xác thịt.
Lúc này chị vẫn ấm ức khóc, gương mặt trở nên lạc lõng vô hồn, nhưng tao chả bận tâm nữa vì tao đã trả cho chị về đúng với cuộc sống của chị, dù luyến tiếc, dằn vặt nhưng chắc mọi chuyện rồi cũng qua thôi.
Chị mở cửa wc khi tao đang tắm, cầm lấy cái vòi nước ấm và xả lên người, bàn tay mềm mại xoa đều lưng và hông tao, mắt chị lúc này đã sưng đỏ, kèm tiếng nấc.
- Thôi anh xong rồi, em tắm gội đi thôi, tao tắt khóa nước để đi ra thì chị kiễng chân ôm chặt lấy tao và khóc nức nở
- Em nhanh lên, anh về hn cho đỡ tối.
- ở lại với em
- Nếu có vấn đề gì cần nói , lát ra ngoài kia ngồi cho thoáng rồi mình nói chuyện tiếp
- Em muốn ở đây, em ko muốn ra ngoài kia
- Tại sao thế?
- Ra kia là em sẽ mất anh – chị khóc, em không muốn thế
- Mất mát gì đâu, anh vẫn là anh và vẫn đang sống thôi mà, không có anh em có cuộc sống và tương lai còn tốt hơn nhiều chứ, có gì đâu mà lo ngại. tao cầm cái khăn chị giật lại ném ra ngoài sàn và lao đến hôn tao, kéo ra giường nhưng tao gỡ tay chị ra quyết liệt.
- Anh nghĩ mình nên dừng lại thôi, không nên mãi như này nữa, anh không muốn mình cứ mang tiếng làm khó cho em
- Anh không yêu em nữa ah? Kết thúc nhanh và dễ thế sao anh, hơn 2 năm gói gọn trong một lúc thế này dc thôi ah anh?
- Nếu nói như này thì đúng là quá vội vàng gấp rút, nhưng nói kể hết ra thì cũng chả để làm gì, nên dù có đau khổ thì cũng nên đón nhận, rồi mọi thứ nó cũng qua thôi, vết thương nào rồi cũng đến lúc nó phải lành, dù có để lại một vết hằn thì cũng đành chấp nhận với nó, không phủ nhận được.
- Cám ơn em trong thời gian qua đã cho anh được những tháng ngày hạnh phúc, cho anh động lực để nỗ lực vượt qua những khó khăn nhất định và cơ hội để nhìn nhận. Dù rằng sau này mình không còn là gì của nhau nữa, thì anh vẫn mong muốn được nhận thông tin tốt từ em, từ cuộc sống, từ tình yêu mới và tương lai tốt đẹp. Có lẽ anh chưa đủ giỏi, đủ tốt để trở thành đích đến của em và mong muốn của bố mẹ em, anh đành chấp nhận điều đó. Ngoài kia đang có người chờ đón em mong mỏi từng phút, anh nghĩ đó là nơi phù hợp với em hơn là anh ở đây, mong em sẽ có được những tháng ngày hạnh phúc viên mãn, hãy cố gắng gìn giữ và tận hưởng vì em xứng đáng được như vậy.
- Không, chị gào lên nức nở, cái khăn tắm đã rơi xuống sàn nhà
- Em không muốn thế này, em cần anh, anh không thể bỏ mặc em như này được.
- Anh thấy cũng muộn rồi, mình dừng lại và ra về với nơi của mình thôi. Những gì cần nói anh đã nói hết với em rồi, còn em thì anh nghĩ không cần phải nói gì đâu, chỉ khiến em khó xử thêm, nên anh thấy như thế là tốt hơn cho em. Chị ôm chặt tao và khóc như khản giọng, nhưng tao vẫn đứng như trời trồng, mặc kệ chị khóc còn mình thì suy nghĩ miên man, không biết mình có đang nóng vội , ích kỷ hẹp hòi gia trưởng để đẩy chị đến mức này hay không, vì hơn hai năm yêu nhau,chưa bao giờ tao để chị khóc một cách khổ sở như này.
- Mặc vào rồi về thôi em, chiều rồi – tao đưa quần áo cho chị, hơi lạnh trong phòng kiến nước da của chị lạnh toát và nổi da gà. Chị cầm nắm quần áo đặt nó xuống giường và tiến lại gần tao. Nhìn nét mặt buồn bã, khắc khổ và thương lòng, lúc này tao trở nên chai lỳ và hết sức lý trí, một vì muốn dứt khoát, hai là không muốn để chị phải quay lại những suy nghĩ lúc ban nãy.
- Anh, lại đây với em – chị kéo tao sát giường và đẩy tao nằm xuống nhưng không được, hai đứa giằng co nhau ,không muốn chị đau, tao ngồi xuống và giữ tay chị
- Thôi em, không nên thế nữa, anh đã bảo rồi,
- Không, em không muốn nghe nữa, em chỉ muốn anh – muộn rồi em, hãy trân trọng những gì đã có và hãy nhớ kỹ lời anh. Chị lắc đầu không chịu và lao vào hôn liếm khắp người tao một cách ngấu nghiến, những vết răng in hằn hai bên ngực tao một nhiều hơn, một sức mạnh nào đó mà chị thắng được hai tay dài và chắc khỏe của tao.
Bỗng chị đẩy tao ngã ra giường và nắm chặt thằng nhỏ đang muốn cương lên, rồi chị đưa miệng vào ngậm chặt nó một hồi khiến tao ngạc nhiên vô cùng và thấy nhột khó tả, nhưng chị không muốn dừng lại và cứ tiếp tục với nó đến khi đã cứng ngắc. Chị trèo lên giường vẫn tiếp tục đưa lưỡi khắp thân trên của tao như ban nãy và lựa hông cho thằng nhỏ của tao từ từ tiến vào âm đạo ấm mềm của chị. Chậm chậm rồi nhanh dần, chị đang như không còn là một cô gái hiền dịu và chỉ đón nhận như ngày nào, mà như một con thú đói đang ngấu nghiến con mồi là tao đang tận hưởng khoái cảm chị mang lại thay vì trước đây việc này là của tao . Hơn 2 năm yêu nhau, qua vô số lần làm tình nhưng lần này tao được thấy chị một sự khác hẳn, khi hai bầu ngực tròn nhẵn đang nảy lên theo từng nhịp hông chị đang nhấp lên xuống, lúc này nhìn cô bé của chị đúng đã khác hẳn rất nhiều , một sự thuần thục, rất đàn bà của chị. Nhưng mặt chị, vẫn ngấn nước mắt thành hàng rơi xuống ngực tao, hai mắt nhắm nghiền như trong vô vọng; xoay chị lại vị trí của tao, phần còn lại tao tiếp tục làm nốt cho chị được một lần lên đỉnh khoái lạc dục vọng, nhưng tiếng rên rỉ dần cất lên nhanh hơn, to hơn, cùng tiếng thở gấp dồn dập khi tao đang như muốn trút hết sức vào chị. Hai bắp chân tao như muốn rã rời, người bắt đầu thấm mệt sau hành trình mấy tiếng đi xe máy từ hn, và trải qua 3 cuộc làm tình với chị. Âm đạo của chị vẫn đón nhận dòng chảy nóng ấm quen thuộc của tao khi cả hai đứa đã muốn buông lỏng cơ thể, dục vọng đã lấn át hết tất cả mọi thứ xung quanh bọn tao.
Một lúc sau, hai đứa trở lại thực tại, nằm bên nhau trên giường vẫn không mảnh vải, ga đệm chứng kiến những lần hành lạc đã bị nhàu nhĩ và lộn xộn hết cả.
- Về thôi em, không nán lại ở đây nữa
- Anh vẫn quyết thế ah
- Không thế thì cũng chỉ mãi cứ như này thôi mà, nên là mình không nên tranh luận, khổ tâm cho nhau hơn thôi em.
Hai người trở nên im lặng, không khí lúc này như trùng hẳn xuống, và tao thấy trông trải vô cùng, dù nói ra thật quyết đoán nhưng trong lòng tao thì đang ngược lại.

Chỉnh lại cho chị bờ vai áo, tao lấy trong ba lô một cái vòng bạc nguyên miếng được làm thủ công dập nổi bông lúa mỳ, đeo vào tay chị rồi hai đứa ra về trong lặng lẽ, mắt chị vẫn đỏ ửng và ngấn lệ , hai đôi chân bước buông thõng như vô định, vì cả hai đang vừa đánh mất một thứ quý giá , nhìn thấy nhưng vẫn để nó buông tuổi khỏi tay.
- Em về cơ quan hay về nhà
- Anh cho em về nhà, mai em đi xe ôm đi làm.
Chở chị về nhà, dù xế chiều, nắng đã dịu hơn nhưng cái nóng thì vẫn gay gắt, vừa trong nhà nghỉ ra nhưng mặt tao đã nóng rát. Về đến nhà chị, vừa dừng xe thì gặp bố mẹ chị cũng vừa về đến nhà. Tao xuống xe, chào hỏi lịch sự rồi xin phép ra về, từ chối vào nhà
- Anh đi đường cẩn thận đấy, chị nói rồi khóc nức nở , bỏ mặc 3 người ở cổng rồi chạy vào trong nhà.
Tuy buồn.. nhưng mà làm vậy là đúng.. đau 1 lần rồi thôi
 

Irreguler

Chim TO
Mặc cho chị cầm cái điện thoại, rồi lại vứt xuống đệm, tao vào wc tắm gội rồi về cho xong chuyện,một cảm giác ức chế và khó chịu khi mình không thể kéo con người của chị về phía mình, không thể nào làm khiến chị có thái độ quyết liệt và dứt khoát, đúng nghĩa lúc này tao đã thất bại với mối tình đầu sau hơn 2 năm đủ mọi cảm xúc tinh thần đến xác thịt.
Lúc này chị vẫn ấm ức khóc, gương mặt trở nên lạc lõng vô hồn, nhưng tao chả bận tâm nữa vì tao đã trả cho chị về đúng với cuộc sống của chị, dù luyến tiếc, dằn vặt nhưng chắc mọi chuyện rồi cũng qua thôi.
Chị mở cửa wc khi tao đang tắm, cầm lấy cái vòi nước ấm và xả lên người, bàn tay mềm mại xoa đều lưng và hông tao, mắt chị lúc này đã sưng đỏ, kèm tiếng nấc.
- Thôi anh xong rồi, em tắm gội đi thôi, tao tắt khóa nước để đi ra thì chị kiễng chân ôm chặt lấy tao và khóc nức nở
- Em nhanh lên, anh về hn cho đỡ tối.
- ở lại với em
- Nếu có vấn đề gì cần nói , lát ra ngoài kia ngồi cho thoáng rồi mình nói chuyện tiếp
- Em muốn ở đây, em ko muốn ra ngoài kia
- Tại sao thế?
- Ra kia là em sẽ mất anh – chị khóc, em không muốn thế
- Mất mát gì đâu, anh vẫn là anh và vẫn đang sống thôi mà, không có anh em có cuộc sống và tương lai còn tốt hơn nhiều chứ, có gì đâu mà lo ngại. tao cầm cái khăn chị giật lại ném ra ngoài sàn và lao đến hôn tao, kéo ra giường nhưng tao gỡ tay chị ra quyết liệt.
- Anh nghĩ mình nên dừng lại thôi, không nên mãi như này nữa, anh không muốn mình cứ mang tiếng làm khó cho em
- Anh không yêu em nữa ah? Kết thúc nhanh và dễ thế sao anh, hơn 2 năm gói gọn trong một lúc thế này dc thôi ah anh?
- Nếu nói như này thì đúng là quá vội vàng gấp rút, nhưng nói kể hết ra thì cũng chả để làm gì, nên dù có đau khổ thì cũng nên đón nhận, rồi mọi thứ nó cũng qua thôi, vết thương nào rồi cũng đến lúc nó phải lành, dù có để lại một vết hằn thì cũng đành chấp nhận với nó, không phủ nhận được.
- Cám ơn em trong thời gian qua đã cho anh được những tháng ngày hạnh phúc, cho anh động lực để nỗ lực vượt qua những khó khăn nhất định và cơ hội để nhìn nhận. Dù rằng sau này mình không còn là gì của nhau nữa, thì anh vẫn mong muốn được nhận thông tin tốt từ em, từ cuộc sống, từ tình yêu mới và tương lai tốt đẹp. Có lẽ anh chưa đủ giỏi, đủ tốt để trở thành đích đến của em và mong muốn của bố mẹ em, anh đành chấp nhận điều đó. Ngoài kia đang có người chờ đón em mong mỏi từng phút, anh nghĩ đó là nơi phù hợp với em hơn là anh ở đây, mong em sẽ có được những tháng ngày hạnh phúc viên mãn, hãy cố gắng gìn giữ và tận hưởng vì em xứng đáng được như vậy.
- Không, chị gào lên nức nở, cái khăn tắm đã rơi xuống sàn nhà
- Em không muốn thế này, em cần anh, anh không thể bỏ mặc em như này được.
- Anh thấy cũng muộn rồi, mình dừng lại và ra về với nơi của mình thôi. Những gì cần nói anh đã nói hết với em rồi, còn em thì anh nghĩ không cần phải nói gì đâu, chỉ khiến em khó xử thêm, nên anh thấy như thế là tốt hơn cho em. Chị ôm chặt tao và khóc như khản giọng, nhưng tao vẫn đứng như trời trồng, mặc kệ chị khóc còn mình thì suy nghĩ miên man, không biết mình có đang nóng vội , ích kỷ hẹp hòi gia trưởng để đẩy chị đến mức này hay không, vì hơn hai năm yêu nhau,chưa bao giờ tao để chị khóc một cách khổ sở như này.
- Mặc vào rồi về thôi em, chiều rồi – tao đưa quần áo cho chị, hơi lạnh trong phòng kiến nước da của chị lạnh toát và nổi da gà. Chị cầm nắm quần áo đặt nó xuống giường và tiến lại gần tao. Nhìn nét mặt buồn bã, khắc khổ và thương lòng, lúc này tao trở nên chai lỳ và hết sức lý trí, một vì muốn dứt khoát, hai là không muốn để chị phải quay lại những suy nghĩ lúc ban nãy.
- Anh, lại đây với em – chị kéo tao sát giường và đẩy tao nằm xuống nhưng không được, hai đứa giằng co nhau ,không muốn chị đau, tao ngồi xuống và giữ tay chị
- Thôi em, không nên thế nữa, anh đã bảo rồi,
- Không, em không muốn nghe nữa, em chỉ muốn anh – muộn rồi em, hãy trân trọng những gì đã có và hãy nhớ kỹ lời anh. Chị lắc đầu không chịu và lao vào hôn liếm khắp người tao một cách ngấu nghiến, những vết răng in hằn hai bên ngực tao một nhiều hơn, một sức mạnh nào đó mà chị thắng được hai tay dài và chắc khỏe của tao.
Bỗng chị đẩy tao ngã ra giường và nắm chặt thằng nhỏ đang muốn cương lên, rồi chị đưa miệng vào ngậm chặt nó một hồi khiến tao ngạc nhiên vô cùng và thấy nhột khó tả, nhưng chị không muốn dừng lại và cứ tiếp tục với nó đến khi đã cứng ngắc. Chị trèo lên giường vẫn tiếp tục đưa lưỡi khắp thân trên của tao như ban nãy và lựa hông cho thằng nhỏ của tao từ từ tiến vào âm đạo ấm mềm của chị. Chậm chậm rồi nhanh dần, chị đang như không còn là một cô gái hiền dịu và chỉ đón nhận như ngày nào, mà như một con thú đói đang ngấu nghiến con mồi là tao đang tận hưởng khoái cảm chị mang lại thay vì trước đây việc này là của tao . Hơn 2 năm yêu nhau, qua vô số lần làm tình nhưng lần này tao được thấy chị một sự khác hẳn, khi hai bầu ngực tròn nhẵn đang nảy lên theo từng nhịp hông chị đang nhấp lên xuống, lúc này nhìn cô bé của chị đúng đã khác hẳn rất nhiều , một sự thuần thục, rất đàn bà của chị. Nhưng mặt chị, vẫn ngấn nước mắt thành hàng rơi xuống ngực tao, hai mắt nhắm nghiền như trong vô vọng; xoay chị lại vị trí của tao, phần còn lại tao tiếp tục làm nốt cho chị được một lần lên đỉnh khoái lạc dục vọng, nhưng tiếng rên rỉ dần cất lên nhanh hơn, to hơn, cùng tiếng thở gấp dồn dập khi tao đang như muốn trút hết sức vào chị. Hai bắp chân tao như muốn rã rời, người bắt đầu thấm mệt sau hành trình mấy tiếng đi xe máy từ hn, và trải qua 3 cuộc làm tình với chị. Âm đạo của chị vẫn đón nhận dòng chảy nóng ấm quen thuộc của tao khi cả hai đứa đã muốn buông lỏng cơ thể, dục vọng đã lấn át hết tất cả mọi thứ xung quanh bọn tao.
Một lúc sau, hai đứa trở lại thực tại, nằm bên nhau trên giường vẫn không mảnh vải, ga đệm chứng kiến những lần hành lạc đã bị nhàu nhĩ và lộn xộn hết cả.
- Về thôi em, không nán lại ở đây nữa
- Anh vẫn quyết thế ah
- Không thế thì cũng chỉ mãi cứ như này thôi mà, nên là mình không nên tranh luận, khổ tâm cho nhau hơn thôi em.
Hai người trở nên im lặng, không khí lúc này như trùng hẳn xuống, và tao thấy trông trải vô cùng, dù nói ra thật quyết đoán nhưng trong lòng tao thì đang ngược lại.

Chỉnh lại cho chị bờ vai áo, tao lấy trong ba lô một cái vòng bạc nguyên miếng được làm thủ công dập nổi bông lúa mỳ, đeo vào tay chị rồi hai đứa ra về trong lặng lẽ, mắt chị vẫn đỏ ửng và ngấn lệ , hai đôi chân bước buông thõng như vô định, vì cả hai đang vừa đánh mất một thứ quý giá , nhìn thấy nhưng vẫn để nó buông tuổi khỏi tay.
- Em về cơ quan hay về nhà
- Anh cho em về nhà, mai em đi xe ôm đi làm.
Chở chị về nhà, dù xế chiều, nắng đã dịu hơn nhưng cái nóng thì vẫn gay gắt, vừa trong nhà nghỉ ra nhưng mặt tao đã nóng rát. Về đến nhà chị, vừa dừng xe thì gặp bố mẹ chị cũng vừa về đến nhà. Tao xuống xe, chào hỏi lịch sự rồi xin phép ra về, từ chối vào nhà
- Anh đi đường cẩn thận đấy, chị nói rồi khóc nức nở , bỏ mặc 3 người ở cổng rồi chạy vào trong nhà.
Giờ mới lộ ra cũng Kèn sáo như ai
 

locxamacvn

Tao là gay
Ý cô ấy là phụ thuộc vào việc tôi có quyết tâm kiên trì nữa hay không thôi, vì sau này tôi mới biết qua chị Giang thì mãi gần cuối năm ấy cô ấy mới nhận lời thằng kia
Còn thằng kia, thì một lần gặp tôi ở chùa Láng hồi 2007, xém tí thì tôi táng cho vỡ gáo
Nếu thế thì chịu rồi.ko quyết tâm thì bạn đã lạc trôi chỗ c NB rồi.ko quyết tâm mà lo làm kiếm tiền rồi cũng vun đắp để 2 đứa gần nhau.ko quyết tâm mà lên hẳn nhà nói chuyện đàng hoàng với phụ huynh.phụ nữ đúng là 1 giống khó hiểu thật sự
 

Chịch dạo đường phố

Tao là gay
Chủ thớt
Lúc nghe cô ấy nói câu này thực khiến tôi phải hết sức kiềm chế
Nếu thế thì chịu rồi.ko quyết tâm thì bạn đã lạc trôi chỗ c NB rồi.ko quyết tâm mà lo làm kiếm tiền rồi cũng vun đắp để 2 đứa gần nhau.ko quyết tâm mà lên hẳn nhà nói chuyện đàng hoàng với phụ huynh.phụ nữ đúng là 1 giống khó hiểu thật sự
 

locxamacvn

Tao là gay
Lúc nghe cô ấy nói câu này thực khiến tôi phải hết sức kiềm chế
Tình chỉ đẹp khi còn dang dở.đời mất vui khi đã vẹn câu thề.hứa hẹn thề thốt chỉ là gia vị trong tình yêu.cái quan trọng là cùng nhau đi đến được quãng nào.tôi cũng đã có mối tình gần 4 năm.cũng đủ cung bậc cảm xúc.cũng thề non hẹn biển.cũng đã mơ về ngôi nhà và những đứa trẻ nhưng cũng như bạn.có thằng khác chen vào và để cho đến bây giờ thi thoảng gặp anh trai ng đó tôi biết hiện đã độc thân và thi thoảng nhắc đến tôi nhưng tôi ko quan tâm.đã chia tay là phải dứt khoát.còn đã chịc choạc thì phải đâm sâu....
 
Bên trên