Chuyện này t có kinh nghiệm. T kể m trc. T quen em này. Nói chung đc. Xinh gái. Dáng đẹp. Gu t thích. Mà m biết đấy. Con trai tụi mình thích ai thì sẽ hết lòng vì nó vl. Kiểu yêu chiều qtam lắm. Nó biết. Nó nhận hết. Nhưng tỏ tình thì đéo đồng ý. Nhưng cứ mỗi lần chán trường nó lại cho t hy vọngn đcm hy vọng đến nỗi t sẵn sàng quên đi cái cay đắng nó gieo cho t. Vì có lúc nó thờ ơ, nó bơ đi. Và t cũng tự nhủ. T sẽ qtam kiếm con khác. Nhưng đéo, chỉ cần nó nhờ gì. Muốn gì, t lại u mê lao vào sẵn sàng làm cho nó. Kiểu nó cho 1 hy vọng đấy. Sau này rất lâu t ms nhận ra t đéo là gì cả, ngày t buông bỏ, t nhắn 1 tn " có pải e biết, a k bao giờ bỏ rơi e nên e luôn.đối xử tàn nhẫn vs a k ". M biết nó bảo sao k ? Nó bảo a nên cố gắng 1 chưt nữa. T tự hỏi t dành 2 năm cố gắng cố theo đuổi, chưa đủ để làm nó có chút thương hại à. Chưa đủ để nó cảm nhận à. Dù trong 2 năm ấy nhiều lần t tổn thương vl. Nó đi ăn đi chơi uôngs rượu đưa mắt vs ng khác. T kệ vẫn đưa đi đón về. Rồi nhiều cái t lười kể.. rồi kết quả t vẫn là t đa tình. Chả đc gì cả...
Nếu m chớm có tình trạng như t. Bỏ đi. Khyên thật đấy. Yêu ng bình thường để mình đặc biệt. Đc tôn trọng. Để tc của bản thân k bị chơi đùa.