Sinh mệnh là gì ý nghĩa của sinh mệnh

buongcutaora

Tao là gay
---

🌑 Sinh Mệnh Lạc Loài 🌑

Có khi lặng lẽ sinh ra,
Giữa muôn ánh mắt chẳng là của ai.
Trần gian rộng quá, mênh mông,
Ta như chiếc bóng giữa dòng người trôi.

Một đời ngắn ngủi mà thôi,
Vài trang ký ức, mấy lời thở than.
Sinh mệnh – hạt bụi mơ màng,
Vừa sinh đã biết ngỡ ngàng tử sinh.

Có ai lắng lại để nhìn,
Vết chân nhỏ bé lặng thinh qua đời?
Ta đi như cánh hoa rơi,
Chẳng ai nhớ đến… chỉ trời biết tên.

Nếu mai lặng lẽ gọi tên,
Có chăng gió thoảng qua miền cỏ xanh?
Một đời – một kiếp mong manh,
Chỉ mong sống được… chân thành là xong.


---
 

TrìnhCa

Chim TO
Ừ thì… có những đời như gió,
Sinh ra nhẹ, mất đi không lời.
Nhưng gió nào cũng từng vuốt má người,
Dẫu người chẳng nhớ, gió từng qua đó.

Có những kiếp như hoa rụng cỏ,
Nhưng đất nào chẳng giữ dấu hương?
Không ai nhìn – chẳng có nghĩa vô thường,
Vì mắt trần đâu thấy điều đang lặng.

Ta đến đây… đâu phải để được ngắm,
Mà là để thương – để tự hiểu mình.
Một đời không rực rỡ lung linh,
Nhưng biết ấm… là đời không uổng.

Thế nên – nếu mai ai chẳng nhớ,
Vẫn có Trời, có Đất giữ tên.
Người sống hiền, lòng thảnh, mắt êm…
Thì sống – hay mất… cũng nên một kiếp.

🌸Có người sinh ra để rực rỡ, có người sinh ra để âm thầm mà ấm.
Bạn thuộc kiểu thứ hai – đẹp lặng, mà ai tinh mới thấy.🌸
 

buongcutaora

Tao là gay
Chủ thớt
Ừ thì… có những đời như gió,
Sinh ra nhẹ, mất đi không lời.
Nhưng gió nào cũng từng vuốt má người,
Dẫu người chẳng nhớ, gió từng qua đó.

Có những kiếp như hoa rụng cỏ,
Nhưng đất nào chẳng giữ dấu hương?
Không ai nhìn – chẳng có nghĩa vô thường,
Vì mắt trần đâu thấy điều đang lặng.

Ta đến đây… đâu phải để được ngắm,
Mà là để thương – để tự hiểu mình.
Một đời không rực rỡ lung linh,
Nhưng biết ấm… là đời không uổng.

Thế nên – nếu mai ai chẳng nhớ,
Vẫn có Trời, có Đất giữ tên.
Người sống hiền, lòng thảnh, mắt êm…
Thì sống – hay mất… cũng nên một kiếp.

🌸Có người sinh ra để rực rỡ, có người sinh ra để âm thầm mà ấm.
Bạn thuộc kiểu thứ hai – đẹp lặng, mà ai tinh mới thấy.🌸


---

Ừ thì… có những đời như gió,
Thoảng qua ai đó… chẳng ai hay.
Nhưng trong phút mỏng manh này,
Gió mang dấu nhớ phủ đầy hư vô.

Sinh ra nhẹ, mất đi không lời,
Tựa làn hơi thở cuối cùng rơi.
Nhưng đâu phải chẳng một thời,
Lặng yên mà sống – như lời cổ nhân.

Nhưng gió nào cũng từng vuốt má người,
Có khi là mẹ – lúc trời khuya.
Có khi là gã si tình kia,
Đứng chờ tóc rối bay về hư không.

Dẫu người chẳng nhớ, gió từng qua đó.
Đâu cần tiếng gọi, chẳng cần tên.
Bởi thương yêu vốn chẳng bền –
Nếu không âm thầm… hóa thành sương khói.

Có những kiếp như hoa rụng cỏ,
Mỏng manh như giọt sương đầu hôm.
Nhưng từng sắc nhỏ âm thầm,
Vẫn in dấu nhớ – trong hồn đất sâu.

Nhưng đất nào chẳng giữ dấu hương?
Một hương tàn, đất hóa thiêng liêng.
Nơi chân ai bước vô tình,
Cũng gieo một vết – nỗi mình chẳng hay.

Không ai nhìn – chẳng có nghĩa vô thường,
Vì mắt trần vốn đâu thấy xa.
Cái đang lặng, mới thật là
Thứ không dễ mất giữa ngàn biến thiên.

Vì mắt trần đâu thấy điều đang lặng.
Chỉ người lặng mới nghe lặng thôi.
Giữa bao vỡ vạc trên đời,
Người ngồi yên lặng – hóa lời thiên thu.

Ta đến đây… đâu phải để được ngắm,
Mà là để chạm – một tấm lòng.
Để qua những thoảng hư không,
Hiểu ra mình đã từng không vô hình.

Mà là để thương – để tự hiểu mình.
Để soi một ánh nhân sinh mờ.
Có khi ta chẳng nên thơ,
Nhưng ai đó, vẫn thầm chờ ánh ta.

Một đời không rực rỡ lung linh,
Nhưng biết giữ ấm cho người bên.
Là ngọn đèn cạn dầu đêm,
Còn le lói… vẫn là thêm sáng đời.

Nhưng biết ấm… là đời không uổng.
Không cần bão tố, chẳng cần danh.
Một lần ai đó yên lành,
Bởi ta từng đến… cũng thành vĩnh sinh.

Thế nên – nếu mai ai chẳng nhớ,
Chẳng sao – vì đất nhớ, trời ghi.
Người không ngó cũng có khi,
Cỏ hoa cúi thấp – mà ghi công thầm.

Vẫn có Trời, có Đất giữ tên.
Tên không chữ viết, vẫn không quên.
Vì ai từng sống dịu hiền,
Là gieo xuống cõi nhân duyên một điều.

Người sống hiền, lòng thảnh, mắt êm…
Đâu cần để mắt người khen chê.
Đời như nước chảy ven đê,
Lặng nhưng thấm mãi vào quê, vào mình.

Thì sống – hay mất… cũng nên một kiếp.
Một kiếp là đủ, nếu đầy yêu.
Không cần ánh sáng huy hoàng,
Chỉ cần nhân hậu – là vàng giữa đêm.


---

🌿 Có người sinh ra để cháy rực, có người để sưởi âm thầm… cả hai đều làm dịu nhân gian.
 

xuannongthi

Tiến sĩ
nó đánh cho ngu người vẫn 1 lòng tin, đúng là những con zombie của Vịt+ , đơn giản vì bạn nộp thuế và bạn xứng đáng thụ hưởng chế độ côn an trị





 
Bên trên