tokuda30
Yếu sinh lý
Chào các đồng dâm thân ái, gửi đến ae xamer tác phẩm của tao, một tác phẩm được đưa vào đây chút tình tiết có thật và được phóng đại để thêm sinh động cho câu chuyện. Mong ae ủng hộ nhiệt tình, nếu xôm thì tao úp hết phần 1 và phần 2 (đang viết dở). Không lan man nữa, vào bài luôn nhé.
Phần 1: Mối tình điên loạn
Hành lang lúc nửa đêm
Đêm khuya, căn nhà chìm trong tĩnh lặng. Hùng, 17 tuổi, ngồi còng lưng bên bàn học, mắt đỏ hoe vì cày bài thi. Sách vở ngổn ngang, cốc cà phê nguội ngắt. Mệt mỏi, cậu ngáp dài, quyết định ra hành lang hít tí gió.
Hùng (lẩm bẩm): “Trời ơi, học gì mà muốn nổ não. Ra ngoài hít tí không khí không là ngủ gục mất.”
Hùng lê bước ra hành lang, ánh đèn vàng nhạt hắt lên, tạo không khí vừa ấm áp vừa bí ẩn. Đột nhiên, tai cậu bắt được âm thanh lạ – không phải tiếng TV, mà là chuỗi rên rỉ đầy nhịp điệu từ phòng bố mẹ. Cửa kính phòng ngủ của Dũng và Linh khép hờ, khe hở nhỏ như thách thức sự tò mò chết người của Hùng.
Hùng (thì thầm, mắt sáng rực): “Cái quái gì thế? Đêm hôm mà bố mẹ làm gì mà ồn ào vậy?”
Hùng nhón chân, ghé mắt qua khe cửa, tim đập thình thịch. Cảnh tượng bên trong làm cậu đứng hình. Dưới ánh đèn ngủ mờ ảo, mẹ cậu – Linh – quỳ trên giường, bộ đồ ngủ lụa mỏng tang ôm sát cơ thể, vạt áo trượt xuống vai, để lộ làn da trắng mịn. Tóc Linh rối bù, tung bay mỗi khi cơ thể chuyển động, hai tay bấu chặt ga giường, ngón tay siết mạnh đến nhàu nhĩ. Bố cậu – Dũng – đứng phía sau, cơ bắp căng cứng, mồ hôi lấp lánh trên lưng như vừa ra từ phòng gym. Dũng nắm chặt hông Linh, động tác doggy “đóng phầm phập” mạnh mẽ, làm chiếc giường kêu cót két, hòa cùng tiếng va chạm cơ thể.
Linh (rên rỉ, giọng run rẩy): “Mạnh lên anh ơi, mạnh lên chồng, em sướng quá!”
Tiếng rên của Linh đột nhiên vang vọng, to đến mức Hùng tưởng cả khu phố nghe thấy. Cơ thể mẹ cậu uốn cong, ngực phập phồng dưới lớp lụa mỏng, mỗi nhịp chuyển động hòa theo nhịp đẩy của Dũng. Hùng đứng ngoài, mắt trợn tròn, “khúc thịt” căng cứng, máu nóng dồn lên não. Qua cánh cửa khép hờ, cậu thấy “bướm” mẹ mình lấp ló dưới lớp quần lót lọt khe, ướt nhoe nhoét, lấp lánh như ngậm nước, như thể cơn hứng tình của Linh đang bùng nổ tột độ. “Trời ơi, mẹ mà hứng thế này thì đúng là cực phẩm!” – Hùng nghĩ, tay bất giác nắm chặt “khúc thịt” của mình.
Dũng tăng tốc, hai tay siết chặt hông Linh, cơ bắp nổi rõ, mồ hôi chảy dài. Linh ngửa cổ, môi mọng hé mở, rên rỉ không kìm chế: “Ôi anh ơi… sướng quá!” Mỗi tiếng rên như đổ dầu vào lửa, làm Hùng run lên vì kích thích. “Bướm” Linh, căng mọng và ướt át, lấp ló qua lớp vải mỏng, trở thành tâm điểm ánh nhìn của Hùng. Đột nhiên, Dũng gầm lên: “Ôi Linh ơi, anh ra mất!” rồi giật mạnh, thở hổn hển. Qua ánh đèn mờ, Hùng thấy Dũng rút “cặc” ra, tinh dịch trắng đục tuôn ra, chảy đầy “bướm” Linh, lấp lánh nhỏ giọt xuống ga giường. Nhưng Dũng chưa dừng lại, ông lật Linh nằm ngửa, banh hai chân bà ra, cúi xuống thè lưỡi liếm vào “bướm” ướt át, nơi tinh dịch và nước lồn hòa lẫn, lấp lánh như một bức tranh gợi cảm. Linh rên rỉ, cơ thể giật giật: “Ôi anh… sướng quá… liếm nữa đi!” Hùng đứng ngoài, tim đập loạn, “khúc thịt” căng cứng đến đau, không thể rời mắt khỏi cảnh “bướm” mẹ chảy nhoe nhoét tinh dịch, lấp lánh dưới lưỡi Dũng.
Sau màn sướng điên đảo, mẹ Linh nằm đó, thở hổn hển, mặt đỏ ửng, mắt vẫn mơ màng. Nhưng chỉ vài giây, cô nhếch môi, ánh mắt lóe lên vẻ tinh nghịch. Cô lồm cồm bò dậy, tóc rối bù dính mồ hôi, thân hình ướt át vẫn run nhẹ từ dư âm. Bố Dũng nằm ngửa, cặc cứng ngắc, bóng loáng vì nước từ trước. Mẹ Linh liếm môi, cúi xuống, tay nhẹ nhàng nắm lấy, vuốt chậm rãi, cảm nhận từng mạch máu nổi lên.
Cô bắt đầu bằng một cái hôn nhẹ lên đầu cặc, khiến bố Dũng rùng mình, miệng bật ra tiếng rên khẽ, “Linh… em…” Mẹ Linh không đáp, chỉ nở nụ cười đầy khiêu khích. Rồi cô ngậm sâu, lưỡi xoáy quanh, chậm rãi nhưng đầy kỹ thuật, từ đầu đến gốc. Tiếng chụt chụt ướt át vang lên, hòa với tiếng thở nặng nhọc của bố Dũng. Cô mút mạnh hơn, đầu nhấp nhô, tay đồng thời vuốt nhanh, khiến bố Dũng không kìm được, hai tay bấu chặt ga giường, lưng cong lên. “Em… anh… không chịu nổi đâu…” bố Dũng rên rỉ, giọng lạc đi, mặt đỏ bừng. Mẹ Linh càng hăng, mắt liếc lên nhìn ông, ánh mắt như muốn thiêu đốt. Cô tăng tốc, miệng và tay phối hợp nhịp nhàng, lưỡi không ngừng kích thích điểm nhạy cảm. Bố Dũng gầm lên, cơ thể căng cứng, “Anh… ra… nữa!” Rồi ông xuất tinh ào ạt, từng đợt tinh nóng bắn ra, mẹ Linh khéo léo đón lấy, một ít chảy xuống cằm cô, lấp lánh dưới ánh đèn. Cô chậm rãi thả ra, liếm môi, nở nụ cười thỏa mãn, trong khi bố Dũng nằm đó, thở hổn hển, mắt mờ đi vì sướng.
Hùng (thì thầm, mắt muốn lồi ra): "Trời đất quỷ thần ơi, bố mẹ mình mà ‘chiến’ thế này thì ai chơi lại? Cảnh này Oscar cũng phải trao giải!"
Sốc đến mức não như căng ra, Hùng nhanh chân chuồn về phòng nhanh như một cơn gió, chân suýt vấp phải thảm. Cửa phòng đóng lại, tim nó vẫn đập thình thịch như vừa chạy 100 mét nước rút.
Về tới phòng, Hùng, đứa con trai vừa chứng kiến màn trình diễn "bom tấn" của bố Dũng và mẹ Linh, ngồi phịch xuống ghế. Đầu óc nó quay cuồng với hình ảnh bố mẹ "chiến đấu" như phim hành động. Không trùm chăn, không giả chết, nó chỉ ngồi đó, mắt nhìn trân trân vào tường, như thể đang tua lại "bộ phim" nóng bỏng nhất mà nó từng thấy. Cảm giác vừa sốc, vừa kích thích, khiến nó không biết nên cười, nên ngủ, hay nên… quên đi để mai còn dám nhìn bố mẹ.
Phần 1: Mối tình điên loạn
Hành lang lúc nửa đêm
Đêm khuya, căn nhà chìm trong tĩnh lặng. Hùng, 17 tuổi, ngồi còng lưng bên bàn học, mắt đỏ hoe vì cày bài thi. Sách vở ngổn ngang, cốc cà phê nguội ngắt. Mệt mỏi, cậu ngáp dài, quyết định ra hành lang hít tí gió.
Hùng (lẩm bẩm): “Trời ơi, học gì mà muốn nổ não. Ra ngoài hít tí không khí không là ngủ gục mất.”
Hùng lê bước ra hành lang, ánh đèn vàng nhạt hắt lên, tạo không khí vừa ấm áp vừa bí ẩn. Đột nhiên, tai cậu bắt được âm thanh lạ – không phải tiếng TV, mà là chuỗi rên rỉ đầy nhịp điệu từ phòng bố mẹ. Cửa kính phòng ngủ của Dũng và Linh khép hờ, khe hở nhỏ như thách thức sự tò mò chết người của Hùng.
Hùng (thì thầm, mắt sáng rực): “Cái quái gì thế? Đêm hôm mà bố mẹ làm gì mà ồn ào vậy?”
Hùng nhón chân, ghé mắt qua khe cửa, tim đập thình thịch. Cảnh tượng bên trong làm cậu đứng hình. Dưới ánh đèn ngủ mờ ảo, mẹ cậu – Linh – quỳ trên giường, bộ đồ ngủ lụa mỏng tang ôm sát cơ thể, vạt áo trượt xuống vai, để lộ làn da trắng mịn. Tóc Linh rối bù, tung bay mỗi khi cơ thể chuyển động, hai tay bấu chặt ga giường, ngón tay siết mạnh đến nhàu nhĩ. Bố cậu – Dũng – đứng phía sau, cơ bắp căng cứng, mồ hôi lấp lánh trên lưng như vừa ra từ phòng gym. Dũng nắm chặt hông Linh, động tác doggy “đóng phầm phập” mạnh mẽ, làm chiếc giường kêu cót két, hòa cùng tiếng va chạm cơ thể.
Linh (rên rỉ, giọng run rẩy): “Mạnh lên anh ơi, mạnh lên chồng, em sướng quá!”
Tiếng rên của Linh đột nhiên vang vọng, to đến mức Hùng tưởng cả khu phố nghe thấy. Cơ thể mẹ cậu uốn cong, ngực phập phồng dưới lớp lụa mỏng, mỗi nhịp chuyển động hòa theo nhịp đẩy của Dũng. Hùng đứng ngoài, mắt trợn tròn, “khúc thịt” căng cứng, máu nóng dồn lên não. Qua cánh cửa khép hờ, cậu thấy “bướm” mẹ mình lấp ló dưới lớp quần lót lọt khe, ướt nhoe nhoét, lấp lánh như ngậm nước, như thể cơn hứng tình của Linh đang bùng nổ tột độ. “Trời ơi, mẹ mà hứng thế này thì đúng là cực phẩm!” – Hùng nghĩ, tay bất giác nắm chặt “khúc thịt” của mình.
Dũng tăng tốc, hai tay siết chặt hông Linh, cơ bắp nổi rõ, mồ hôi chảy dài. Linh ngửa cổ, môi mọng hé mở, rên rỉ không kìm chế: “Ôi anh ơi… sướng quá!” Mỗi tiếng rên như đổ dầu vào lửa, làm Hùng run lên vì kích thích. “Bướm” Linh, căng mọng và ướt át, lấp ló qua lớp vải mỏng, trở thành tâm điểm ánh nhìn của Hùng. Đột nhiên, Dũng gầm lên: “Ôi Linh ơi, anh ra mất!” rồi giật mạnh, thở hổn hển. Qua ánh đèn mờ, Hùng thấy Dũng rút “cặc” ra, tinh dịch trắng đục tuôn ra, chảy đầy “bướm” Linh, lấp lánh nhỏ giọt xuống ga giường. Nhưng Dũng chưa dừng lại, ông lật Linh nằm ngửa, banh hai chân bà ra, cúi xuống thè lưỡi liếm vào “bướm” ướt át, nơi tinh dịch và nước lồn hòa lẫn, lấp lánh như một bức tranh gợi cảm. Linh rên rỉ, cơ thể giật giật: “Ôi anh… sướng quá… liếm nữa đi!” Hùng đứng ngoài, tim đập loạn, “khúc thịt” căng cứng đến đau, không thể rời mắt khỏi cảnh “bướm” mẹ chảy nhoe nhoét tinh dịch, lấp lánh dưới lưỡi Dũng.
Sau màn sướng điên đảo, mẹ Linh nằm đó, thở hổn hển, mặt đỏ ửng, mắt vẫn mơ màng. Nhưng chỉ vài giây, cô nhếch môi, ánh mắt lóe lên vẻ tinh nghịch. Cô lồm cồm bò dậy, tóc rối bù dính mồ hôi, thân hình ướt át vẫn run nhẹ từ dư âm. Bố Dũng nằm ngửa, cặc cứng ngắc, bóng loáng vì nước từ trước. Mẹ Linh liếm môi, cúi xuống, tay nhẹ nhàng nắm lấy, vuốt chậm rãi, cảm nhận từng mạch máu nổi lên.
Cô bắt đầu bằng một cái hôn nhẹ lên đầu cặc, khiến bố Dũng rùng mình, miệng bật ra tiếng rên khẽ, “Linh… em…” Mẹ Linh không đáp, chỉ nở nụ cười đầy khiêu khích. Rồi cô ngậm sâu, lưỡi xoáy quanh, chậm rãi nhưng đầy kỹ thuật, từ đầu đến gốc. Tiếng chụt chụt ướt át vang lên, hòa với tiếng thở nặng nhọc của bố Dũng. Cô mút mạnh hơn, đầu nhấp nhô, tay đồng thời vuốt nhanh, khiến bố Dũng không kìm được, hai tay bấu chặt ga giường, lưng cong lên. “Em… anh… không chịu nổi đâu…” bố Dũng rên rỉ, giọng lạc đi, mặt đỏ bừng. Mẹ Linh càng hăng, mắt liếc lên nhìn ông, ánh mắt như muốn thiêu đốt. Cô tăng tốc, miệng và tay phối hợp nhịp nhàng, lưỡi không ngừng kích thích điểm nhạy cảm. Bố Dũng gầm lên, cơ thể căng cứng, “Anh… ra… nữa!” Rồi ông xuất tinh ào ạt, từng đợt tinh nóng bắn ra, mẹ Linh khéo léo đón lấy, một ít chảy xuống cằm cô, lấp lánh dưới ánh đèn. Cô chậm rãi thả ra, liếm môi, nở nụ cười thỏa mãn, trong khi bố Dũng nằm đó, thở hổn hển, mắt mờ đi vì sướng.
Hùng (thì thầm, mắt muốn lồi ra): "Trời đất quỷ thần ơi, bố mẹ mình mà ‘chiến’ thế này thì ai chơi lại? Cảnh này Oscar cũng phải trao giải!"
Sốc đến mức não như căng ra, Hùng nhanh chân chuồn về phòng nhanh như một cơn gió, chân suýt vấp phải thảm. Cửa phòng đóng lại, tim nó vẫn đập thình thịch như vừa chạy 100 mét nước rút.
Về tới phòng, Hùng, đứa con trai vừa chứng kiến màn trình diễn "bom tấn" của bố Dũng và mẹ Linh, ngồi phịch xuống ghế. Đầu óc nó quay cuồng với hình ảnh bố mẹ "chiến đấu" như phim hành động. Không trùm chăn, không giả chết, nó chỉ ngồi đó, mắt nhìn trân trân vào tường, như thể đang tua lại "bộ phim" nóng bỏng nhất mà nó từng thấy. Cảm giác vừa sốc, vừa kích thích, khiến nó không biết nên cười, nên ngủ, hay nên… quên đi để mai còn dám nhìn bố mẹ.