LeVanTung
Chim TO
Thực ra ý tưởng này xuất phát từ phía n.y mình…
Chúng mình yêu nhau 8 năm, từ khi còn học lớp 11 đến bây giờ…có điều 2 gia đình ko “Môn đăng hộ đối”, bố mình thì công nhân vệ sinh đường phố, mẹ mình ngày trước làm đồng nát xong đi làm giúp việc cho nhà người ta, đến giờ thì sức khỏe yếu nên mẹ chỉ ở nhà loanh quanh nội trợ, 1 phần nữa vì mình và anh trai cũng đều tự lập được rồi, mặc dù chưa kiếm đc nhiều tiền, chưa giàu có nhưng cũng tự lo được cho bản thân, 1 tháng thì dư 1 ít gửi về cho bố mẹ…bố mẹ mình thì cũng ko cần tiêu gì nhưng 2 anh em vẫn gửi, bố mẹ lại tiết kiệm để sau này có việc nếu cần lại gửi lại 2 anh em…
Về phần nhà n.y mình thì bố làm Nhà nước, cấp trưởng 1 Cơ quan (xin giấu thông tin), đằng mẹ thì các cô chú bác đều làm kinh doanh liên quan đến vật liệu xây dựng, gỗ, cát, đá…nên rất giàu, n.y mình hiện tại còn có nhà chung cư, ô tô rồi, từ hồi sinh viên năm nhất đã có SH đi, mà hồi ấy đã có nhà rồi ấy…
Nhưng mình ko ham những cái đó, từ hồi yêu nhau đến giờ, mình ko hề xin hay nhờ đến cô ấy về mặt vật chất, có nhiều lần đề nghị nhưng mình quan điểm thà vay người ngoài còn hơn là vay hay nhờ cô ấy hỗ trợ về tài chính…mang tiếng yêu xong đào mỏ này kia…chúng mình yêu là yêu thôi, vì n.y mình kinh tế, tài chính cũng vững nên khi đi chơi, ăn uống thì chúng mình thường sẽ sòng phẳng, mình mời bữa này, n.y mình mời bữa khác, mình tặng gì thì cô ấy tặng lại mình cái ấy…mà n.y mình cũng đơn giản chứ ko phải tiêu xài phung phí đâu, nếu ai ko chơi thân thì cũng ko biết nhà n.y mình giàu, ý là nhìn vào cô ấy thì thấy rất bình thường, giản dị ấy…
Và đó, vì ko môn đăng hộ đối, mẹ n.y mình lại dân kinh doanh, bố thì làm to nên khi tính đến chuyện hôn nhân thì lúc nào cũng muốn n.y mình lấy 1 người chồng có kinh tế, nhà cửa xe cộ công việc ổn định, chưa nói đến việc gia đình phải môn đăng hộ đối, giàu, có quyền chức này kia…nên từ ngày biết chúng mình yêu nhau, bố mẹ n.y mình phản đối lắm, còn bố mẹ mình thì cũng nói là nếu người ta ko thích thì thôi, tìm người phù hợp, chứ cứ căng thẳng rồi này kia thì sau này chỉ khổ 2 đứa, khổ con cháu thôi…bố mẹ mình cũng buồn, cũng suy nghĩ về việc này, căn bản nhà mình cũng ko có gì, bố mẹ mình ngày xưa cũng ko được đi học phải đi làm từ sớm, bố mẹ cũng ngại giao tiếp, nói chuyện hay những mối quan hệ như của nhà n.y mình…
Mình cũng rất buồn, cũng nghĩ cho bố mẹ…Lúc mình định dừng lại thì n.y mình nói:
- Hay thôi, mình bầu đi, em nghĩ bố mẹ em có thể ko thương anh, ko quý anh nhưng sẽ thương cháu…
Lại khiến mình suy nghĩ nhiều hơn, mình cũng hỏi đi hỏi lại, tưởng n.y nói thử hay gì nhưng ko, n.y mình bảo là nói thật rồi nói là “Em sẵn sàng rồi, chỉ còn cách ấy thôi”
…
Giờ mình ko biết phải làm sao, mình cũng ko muốn trong mắt bố mẹ n.y mình là 1 đứa kiểu bất chấp, ăn cơm trước kẻng ăn kem trước cổng,… mình cũng ko muốn nhà n.y nghĩ mình vì vật chất hay gì mà làm n.y có bầu trước khi cưới… mình ko nghĩ đc cái kết sẽ là thế nào…?
Chúng mình yêu nhau 8 năm, từ khi còn học lớp 11 đến bây giờ…có điều 2 gia đình ko “Môn đăng hộ đối”, bố mình thì công nhân vệ sinh đường phố, mẹ mình ngày trước làm đồng nát xong đi làm giúp việc cho nhà người ta, đến giờ thì sức khỏe yếu nên mẹ chỉ ở nhà loanh quanh nội trợ, 1 phần nữa vì mình và anh trai cũng đều tự lập được rồi, mặc dù chưa kiếm đc nhiều tiền, chưa giàu có nhưng cũng tự lo được cho bản thân, 1 tháng thì dư 1 ít gửi về cho bố mẹ…bố mẹ mình thì cũng ko cần tiêu gì nhưng 2 anh em vẫn gửi, bố mẹ lại tiết kiệm để sau này có việc nếu cần lại gửi lại 2 anh em…
Về phần nhà n.y mình thì bố làm Nhà nước, cấp trưởng 1 Cơ quan (xin giấu thông tin), đằng mẹ thì các cô chú bác đều làm kinh doanh liên quan đến vật liệu xây dựng, gỗ, cát, đá…nên rất giàu, n.y mình hiện tại còn có nhà chung cư, ô tô rồi, từ hồi sinh viên năm nhất đã có SH đi, mà hồi ấy đã có nhà rồi ấy…
Nhưng mình ko ham những cái đó, từ hồi yêu nhau đến giờ, mình ko hề xin hay nhờ đến cô ấy về mặt vật chất, có nhiều lần đề nghị nhưng mình quan điểm thà vay người ngoài còn hơn là vay hay nhờ cô ấy hỗ trợ về tài chính…mang tiếng yêu xong đào mỏ này kia…chúng mình yêu là yêu thôi, vì n.y mình kinh tế, tài chính cũng vững nên khi đi chơi, ăn uống thì chúng mình thường sẽ sòng phẳng, mình mời bữa này, n.y mình mời bữa khác, mình tặng gì thì cô ấy tặng lại mình cái ấy…mà n.y mình cũng đơn giản chứ ko phải tiêu xài phung phí đâu, nếu ai ko chơi thân thì cũng ko biết nhà n.y mình giàu, ý là nhìn vào cô ấy thì thấy rất bình thường, giản dị ấy…
Và đó, vì ko môn đăng hộ đối, mẹ n.y mình lại dân kinh doanh, bố thì làm to nên khi tính đến chuyện hôn nhân thì lúc nào cũng muốn n.y mình lấy 1 người chồng có kinh tế, nhà cửa xe cộ công việc ổn định, chưa nói đến việc gia đình phải môn đăng hộ đối, giàu, có quyền chức này kia…nên từ ngày biết chúng mình yêu nhau, bố mẹ n.y mình phản đối lắm, còn bố mẹ mình thì cũng nói là nếu người ta ko thích thì thôi, tìm người phù hợp, chứ cứ căng thẳng rồi này kia thì sau này chỉ khổ 2 đứa, khổ con cháu thôi…bố mẹ mình cũng buồn, cũng suy nghĩ về việc này, căn bản nhà mình cũng ko có gì, bố mẹ mình ngày xưa cũng ko được đi học phải đi làm từ sớm, bố mẹ cũng ngại giao tiếp, nói chuyện hay những mối quan hệ như của nhà n.y mình…
Mình cũng rất buồn, cũng nghĩ cho bố mẹ…Lúc mình định dừng lại thì n.y mình nói:
- Hay thôi, mình bầu đi, em nghĩ bố mẹ em có thể ko thương anh, ko quý anh nhưng sẽ thương cháu…
Lại khiến mình suy nghĩ nhiều hơn, mình cũng hỏi đi hỏi lại, tưởng n.y nói thử hay gì nhưng ko, n.y mình bảo là nói thật rồi nói là “Em sẵn sàng rồi, chỉ còn cách ấy thôi”
…
Giờ mình ko biết phải làm sao, mình cũng ko muốn trong mắt bố mẹ n.y mình là 1 đứa kiểu bất chấp, ăn cơm trước kẻng ăn kem trước cổng,… mình cũng ko muốn nhà n.y nghĩ mình vì vật chất hay gì mà làm n.y có bầu trước khi cưới… mình ko nghĩ đc cái kết sẽ là thế nào…?