Kiến thức Có ai có cảm giác như thế này ko

Tudini

Yếu sinh lý
Tao luôn cảm giác mình được bảo vệ, cũng ko biết nữa, kiểu như mình cũng biết sợ, biết lo, con nười có mấy cái sợ, sợ chết, sợ bệnh tật, sợ nghèo đói, bản thân tao cũng sợ y chang vậy, nhưng tao luôn có cảm giác có 1 giới hạn nào đó làm tao ko thể bị rơi vào cái gọi là trọng bệnh, tử vong, ung thư....còn cái nghèo thì nó muôn dạng nên tao ko bàn, vì con người ai cũng nghĩ mình nghèo nên tao chấp nhận là tao đã ở trong cái nghèo rồi. Nhưng còn mấy cái dạng như bệnh, chết thì tao luôn có cảm giác tự an ủi bản thân đc,. Thí dụ tao đi khám sk, thì tao luôn nhận đc cái giấy mà ko có số nào in đậm, hay tầm soát UT thì luôn nhận cái giấy âm tính, mọi thứ đối với tao nó bình dị, chỉ có điều tao ko gặp may mắn trong học hành, sự nghiệp, thi cử tao luôn gặp xui, gặp cái khó nhất, công bằng nhất, việc làm tao luôn gặp kẻ khó, kẻ xấu....có đôi lúc tao thấy đời hơi bất công nhưng suy đi nghĩ lại, vẫn có cái gì đó rất ổn định đằng sau tao.....tao ko biết như vậy là tốt hay xấu, nếu tao quá quen với bình yên, sợ khi gặp sóng gió, khi hay tin tao bị bệnh gì đó chắc tao sẽ suy sụp, tao nghĩ vậy, nhưng hiện tại tao vẫn bình ổn.....Có lẽ đây là 1 cái số phận, 1 dạng mã số mà khi con người sinh ra trong cõi đời này sẽ nhận đc, cái mã số đó sẽ làm cho con người dễ gặp cái gì đó hơn là cái khác.

Thí dụ mã số của tao là mã số ko bị bệnh tật, ko tử vong, ko tai nạn (nói ra sợ xui nhưng tao chưa bị đụng xe lần nào thì phải), nhưng mã số của tao thu hút sự khó khăn trong việc làm ăn kiếm sống, cũng như khó gặp đc người tốt, dù có gặp đc ng tốt cũng chẳng có lý do gì để trụ lại lâu với người đó. Tao ko đc sống trong giàu sang, tiêu tiền luôn phải suy nghĩ, đấu tranh, mua cái gì cũng phải đắn đo xem tháng này còn chi vào việc gì nữa hay ko. Ko quá bần hàn nhưng luôn luôn tằn tiện.....Ko thích đi làm nhưng vẫn phải dậy sớm đi làm, mệt mỏi và buồn ngủ. Một ngày dài như cây mía.....nóng nực, khó khăn. Nhưng dù vậy vẫn còn đỡ hơn những cái Mã số mà thu hút bệnh tật, hoặc thu hút những kẻ bạo lực, đao búa, cãi cọ, chém giết.
 

lastheaven

Yếu sinh lý
Tao luôn cảm giác mình được bảo vệ, cũng ko biết nữa, kiểu như mình cũng biết sợ, biết lo, con nười có mấy cái sợ, sợ chết, sợ bệnh tật, sợ nghèo đói, bản thân tao cũng sợ y chang vậy, nhưng tao luôn có cảm giác có 1 giới hạn nào đó làm tao ko thể bị rơi vào cái gọi là trọng bệnh, tử vong, ung thư....còn cái nghèo thì nó muôn dạng nên tao ko bàn, vì con người ai cũng nghĩ mình nghèo nên tao chấp nhận là tao đã ở trong cái nghèo rồi. Nhưng còn mấy cái dạng như bệnh, chết thì tao luôn có cảm giác tự an ủi bản thân đc,. Thí dụ tao đi khám sk, thì tao luôn nhận đc cái giấy mà ko có số nào in đậm, hay tầm soát UT thì luôn nhận cái giấy âm tính, mọi thứ đối với tao nó bình dị, chỉ có điều tao ko gặp may mắn trong học hành, sự nghiệp, thi cử tao luôn gặp xui, gặp cái khó nhất, công bằng nhất, việc làm tao luôn gặp kẻ khó, kẻ xấu....có đôi lúc tao thấy đời hơi bất công nhưng suy đi nghĩ lại, vẫn có cái gì đó rất ổn định đằng sau tao.....tao ko biết như vậy là tốt hay xấu, nếu tao quá quen với bình yên, sợ khi gặp sóng gió, khi hay tin tao bị bệnh gì đó chắc tao sẽ suy sụp, tao nghĩ vậy, nhưng hiện tại tao vẫn bình ổn.....Có lẽ đây là 1 cái số phận, 1 dạng mã số mà khi con người sinh ra trong cõi đời này sẽ nhận đc, cái mã số đó sẽ làm cho con người dễ gặp cái gì đó hơn là cái khác.

Thí dụ mã số của tao là mã số ko bị bệnh tật, ko tử vong, ko tai nạn (nói ra sợ xui nhưng tao chưa bị đụng xe lần nào thì phải), nhưng mã số của tao thu hút sự khó khăn trong việc làm ăn kiếm sống, cũng như khó gặp đc người tốt, dù có gặp đc ng tốt cũng chẳng có lý do gì để trụ lại lâu với người đó. Tao ko đc sống trong giàu sang, tiêu tiền luôn phải suy nghĩ, đấu tranh, mua cái gì cũng phải đắn đo xem tháng này còn chi vào việc gì nữa hay ko. Ko quá bần hàn nhưng luôn luôn tằn tiện.....Ko thích đi làm nhưng vẫn phải dậy sớm đi làm, mệt mỏi và buồn ngủ. Một ngày dài như cây mía.....nóng nực, khó khăn. Nhưng dù vậy vẫn còn đỡ hơn những cái Mã số mà thu hút bệnh tật, hoặc thu hút những kẻ bạo lực, đao búa, cãi cọ, chém giết.
Vấn đề của m là chưa gặp được định mệnh của mình (ko nhất thiết phải là người yêu) - người giúp m có một cái nhìn khác về thế giới, giúp m thay đổi nhân sinh quan để m có động lực trở thành một con người hoàn thiện hơn
 

Tudini

Yếu sinh lý
Chủ thớt
Vấn đề của m là chưa gặp được định mệnh của mình (ko nhất thiết phải là người yêu) - người giúp m có một cái nhìn khác về thế giới, giúp m thay đổi nhân sinh quan để m có động lực trở thành một con người hoàn thiện hơn
Cũng đúng, nhưng trong lúc nghèo khổ, khó thì tao tạm bằng lòng với cái số phận yên bình, ít bệnh tật ít sóng gió
 

lastheaven

Yếu sinh lý
Cũng đúng, nhưng trong lúc nghèo khổ, khó thì tao tạm bằng lòng với cái số phận yên bình, ít bệnh tật ít sóng gió
trước t cũng như m cũng cảm thấy cuộc sông yên bình, nghèo mà đủ sống chẳng có áp lực gì, nó chỉ là tình huống ngẫu nhiên khi t nghỉ việc cty cũ, ông anh trước làm chung giới thiệu t cho một ông chủ cty khác để làm lead vị trí R&D. Lúc đó t cũng ko mặn mà gì lắm nhưng vì lỡ có người giới thiệu rồi nên phải đi. Cuộc gặp mặt và nói chuyện chỉ kéo dài 30' nhưng nó đã làm thay đổi hoàn toàn nhân sinh quan của t. Mặc dù cuối cùng t vẫn quyết đinh không tham gia vào cty đó và làm một cviec khác, nhưng từ đó về sau việc kiếm tiền cũng dễ dàng và cuộc sống cũng thoải mái hơn.
 

adamant

Tao là gay
Tao luôn cảm giác mình được bảo vệ, cũng ko biết nữa, kiểu như mình cũng biết sợ, biết lo, con nười có mấy cái sợ, sợ chết, sợ bệnh tật, sợ nghèo đói, bản thân tao cũng sợ y chang vậy, nhưng tao luôn có cảm giác có 1 giới hạn nào đó làm tao ko thể bị rơi vào cái gọi là trọng bệnh, tử vong, ung thư....còn cái nghèo thì nó muôn dạng nên tao ko bàn, vì con người ai cũng nghĩ mình nghèo nên tao chấp nhận là tao đã ở trong cái nghèo rồi. Nhưng còn mấy cái dạng như bệnh, chết thì tao luôn có cảm giác tự an ủi bản thân đc,. Thí dụ tao đi khám sk, thì tao luôn nhận đc cái giấy mà ko có số nào in đậm, hay tầm soát UT thì luôn nhận cái giấy âm tính, mọi thứ đối với tao nó bình dị, chỉ có điều tao ko gặp may mắn trong học hành, sự nghiệp, thi cử tao luôn gặp xui, gặp cái khó nhất, công bằng nhất, việc làm tao luôn gặp kẻ khó, kẻ xấu....có đôi lúc tao thấy đời hơi bất công nhưng suy đi nghĩ lại, vẫn có cái gì đó rất ổn định đằng sau tao.....tao ko biết như vậy là tốt hay xấu, nếu tao quá quen với bình yên, sợ khi gặp sóng gió, khi hay tin tao bị bệnh gì đó chắc tao sẽ suy sụp, tao nghĩ vậy, nhưng hiện tại tao vẫn bình ổn.....Có lẽ đây là 1 cái số phận, 1 dạng mã số mà khi con người sinh ra trong cõi đời này sẽ nhận đc, cái mã số đó sẽ làm cho con người dễ gặp cái gì đó hơn là cái khác.

Thí dụ mã số của tao là mã số ko bị bệnh tật, ko tử vong, ko tai nạn (nói ra sợ xui nhưng tao chưa bị đụng xe lần nào thì phải), nhưng mã số của tao thu hút sự khó khăn trong việc làm ăn kiếm sống, cũng như khó gặp đc người tốt, dù có gặp đc ng tốt cũng chẳng có lý do gì để trụ lại lâu với người đó. Tao ko đc sống trong giàu sang, tiêu tiền luôn phải suy nghĩ, đấu tranh, mua cái gì cũng phải đắn đo xem tháng này còn chi vào việc gì nữa hay ko. Ko quá bần hàn nhưng luôn luôn tằn tiện.....Ko thích đi làm nhưng vẫn phải dậy sớm đi làm, mệt mỏi và buồn ngủ. Một ngày dài như cây mía.....nóng nực, khó khăn. Nhưng dù vậy vẫn còn đỡ hơn những cái Mã số mà thu hút bệnh tật, hoặc thu hút những kẻ bạo lực, đao búa, cãi cọ, chém giết.
mày viết cái cc j v, lan man vlon, túm váy lại hộ mấy thằng xamer nứng cặc phát, đm :v

có gì cần thì ib chỗ thầm kín tao tư vấn cho, nếu mày là giống cái :))
 

lastheaven

Yếu sinh lý
mỗi người chỉ có 24h một ngày, m phải từ bỏ một công việc đang làm m mới có thời gian để thực hiện cviec khác, cái m thiếu là động lực để từ bỏ một cviec mà lâu nay m làm theo thói quen để dùng quỹ thời gian đó làm một cviec khác
 

Atz69

Yếu sinh lý
Tao luôn cảm giác mình được bảo vệ, cũng ko biết nữa, kiểu như mình cũng biết sợ, biết lo, con nười có mấy cái sợ, sợ chết, sợ bệnh tật, sợ nghèo đói, bản thân tao cũng sợ y chang vậy, nhưng tao luôn có cảm giác có 1 giới hạn nào đó làm tao ko thể bị rơi vào cái gọi là trọng bệnh, tử vong, ung thư....còn cái nghèo thì nó muôn dạng nên tao ko bàn, vì con người ai cũng nghĩ mình nghèo nên tao chấp nhận là tao đã ở trong cái nghèo rồi. Nhưng còn mấy cái dạng như bệnh, chết thì tao luôn có cảm giác tự an ủi bản thân đc,. Thí dụ tao đi khám sk, thì tao luôn nhận đc cái giấy mà ko có số nào in đậm, hay tầm soát UT thì luôn nhận cái giấy âm tính, mọi thứ đối với tao nó bình dị, chỉ có điều tao ko gặp may mắn trong học hành, sự nghiệp, thi cử tao luôn gặp xui, gặp cái khó nhất, công bằng nhất, việc làm tao luôn gặp kẻ khó, kẻ xấu....có đôi lúc tao thấy đời hơi bất công nhưng suy đi nghĩ lại, vẫn có cái gì đó rất ổn định đằng sau tao.....tao ko biết như vậy là tốt hay xấu, nếu tao quá quen với bình yên, sợ khi gặp sóng gió, khi hay tin tao bị bệnh gì đó chắc tao sẽ suy sụp, tao nghĩ vậy, nhưng hiện tại tao vẫn bình ổn.....Có lẽ đây là 1 cái số phận, 1 dạng mã số mà khi con người sinh ra trong cõi đời này sẽ nhận đc, cái mã số đó sẽ làm cho con người dễ gặp cái gì đó hơn là cái khác.

Thí dụ mã số của tao là mã số ko bị bệnh tật, ko tử vong, ko tai nạn (nói ra sợ xui nhưng tao chưa bị đụng xe lần nào thì phải), nhưng mã số của tao thu hút sự khó khăn trong việc làm ăn kiếm sống, cũng như khó gặp đc người tốt, dù có gặp đc ng tốt cũng chẳng có lý do gì để trụ lại lâu với người đó. Tao ko đc sống trong giàu sang, tiêu tiền luôn phải suy nghĩ, đấu tranh, mua cái gì cũng phải đắn đo xem tháng này còn chi vào việc gì nữa hay ko. Ko quá bần hàn nhưng luôn luôn tằn tiện.....Ko thích đi làm nhưng vẫn phải dậy sớm đi làm, mệt mỏi và buồn ngủ. Một ngày dài như cây mía.....nóng nực, khó khăn. Nhưng dù vậy vẫn còn đỡ hơn những cái Mã số mà thu hút bệnh tật, hoặc thu hút những kẻ bạo lực, đao búa, cãi cọ, chém giết.
Biết đâu ngày mai này mày lại rất giàu và bị bệnh thì sao? Tất nhiên là giàu có thì phải cố gắng, còn bệnh tật thì tự nó tìm đến.

Tao biết nhiều người bệnh nặng mà khám đi khám lại đủ kiểu không ra, tới khi có kết quả thì chẳng còn trụ được bao lâu nữa. Nên mấy cái tầm soát sức khỏe định kỳ nó mông lung lắm, trừ khi dùng gói đắt nhất hoặc may mắn. Sinh lão bệnh (mệnh) tử là quy luật của tự nhiên rồi. Có sinh thì ắt có tử, không ai thoát được cả. Ai cũng sợ chết, nhưng tới 1 lúc nào đó đa số con người ta không sợ cái chết nữa. Nỗi sợ ở đây có chăng là sự chia ly vĩnh hằng mà thôi.

Quá khứ không thay đổi được, tương lai thì không biết trước, nên mày cứ vui vẻ với hiện tại đi. Như tao thì mỗi khi vui - buồn, được - mất tao đều nghĩ tới chuyện "Tái ông thất mã". Điều xấu tới chưa hẳn là xui, vận may tới chưa hẳn là hên. Được cái này ắt sẽ mất cái khác và ngược lại. Khi mày nghĩ thông thì tâm mày thanh thản, cuộc sống sẽ an nhiên.
 

Herod

Yếu sinh lý
Được cái này thì mất cái kia thôi. M như vậy là đã hơn rất rất nhiều thằng ở xamvn này rồi
 

choilasuong123

Yếu sinh lý
Tiền bối có thể chia sẻ cho hậu bối về câu chuyện đó được không, chứ dạo này stress cong việc quá
trước t cũng như m cũng cảm thấy cuộc sông yên bình, nghèo mà đủ sống chẳng có áp lực gì, nó chỉ là tình huống ngẫu nhiên khi t nghỉ việc cty cũ, ông anh trước làm chung giới thiệu t cho một ông chủ cty khác để làm lead vị trí R&D. Lúc đó t cũng ko mặn mà gì lắm nhưng vì lỡ có người giới thiệu rồi nên phải đi. Cuộc gặp mặt và nói chuyện chỉ kéo dài 30' nhưng nó đã làm thay đổi hoàn toàn nhân sinh quan của t. Mặc dù cuối cùng t vẫn quyết đinh không tham gia vào cty đó và làm một cviec khác, nhưng từ đó về sau việc kiếm tiền cũng dễ dàng và cuộc sống cũng thoải mái hơn.
 

Tudini

Yếu sinh lý
Chủ thớt
Biết đâu ngày mai này mày lại rất giàu và bị bệnh thì sao? Tất nhiên là giàu có thì phải cố gắng, còn bệnh tật thì tự nó tìm đến.

Tao biết nhiều người bệnh nặng mà khám đi khám lại đủ kiểu không ra, tới khi có kết quả thì chẳng còn trụ được bao lâu nữa. Nên mấy cái tầm soát sức khỏe định kỳ nó mông lung lắm, trừ khi dùng gói đắt nhất hoặc may mắn. Sinh lão bệnh (mệnh) tử là quy luật của tự nhiên rồi. Có sinh thì ắt có tử, không ai thoát được cả. Ai cũng sợ chết, nhưng tới 1 lúc nào đó đa số con người ta không sợ cái chết nữa. Nỗi sợ ở đây có chăng là sự chia ly vĩnh hằng mà thôi.

Quá khứ không thay đổi được, tương lai thì không biết trước, nên mày cứ vui vẻ với hiện tại đi. Như tao thì mỗi khi vui - buồn, được - mất tao đều nghĩ tới chuyện "Tái ông thất mã". Điều xấu tới chưa hẳn là xui, vận may tới chưa hẳn là hên. Được cái này ắt sẽ mất cái khác và ngược lại. Khi mày nghĩ thông thì tâm mày thanh thản, cuộc sống sẽ an nhiên.
Cũng có thể là vậy, nhưng.....tao cũng cầu mong cho bệnh tật đừng tới quá sớm. Tao muốn bệnh tật tới vào lúc tao đã quá già, lúc đó chắc dễ chấp nhận hơn.
Còn về sự chia ly thì.....tao ghét chia ly lắm, tao cũng lo sợ, tao cho rằng mỗi người chỉ có thể làm con, làm anh,chị, em với 1 ai đó duy nhất 1 lần trong 1 triệu năm mà thôi
 

Hanh

Yếu sinh lý
M có thấy m đặc biệt ko? Nếu có thì bớt bớt lại, thấy bình thường vl. Nếu ko nói m có chút vấn đề về tâm lý, nên đi bs tâm lý đi
 

Tudini

Yếu sinh lý
Chủ thớt
Đời tao chưa sợ gì ngoài việc sợ bố mẹ & gia đình ốm đau bệnh tật.
À tao còn sợ rắn nữa, địt mẹ con rắn lục đuôi đỏ là cái con rắn quái thai nhất cái hành tinh này.
Cái cha mẹ thì ai chả sợ ốm đau. Còn rắn thì....nó có độc, dĩ niên là phải sợ rồi
M có thấy m đặc biệt ko? Nếu có thì bớt bớt lại, thấy bình thường vl. Nếu ko nói m có chút vấn đề về tâm lý, nên đi bs tâm lý đi
Theo tao thì cũng đặc biệt nhưng kiểu như cái đặc biệt đó ko có hại cũng chả có lợi lộc gì, giống như 1 số cảm xúc của mấy đứa mà ng ta hay gọi là dẩm ấy, nhưng cái này ko có hại
 

lastheaven

Yếu sinh lý
Tiền bối có thể chia sẻ cho hậu bối về câu chuyện đó được không, chứ dạo này stress cong việc quá
Trước hết t sẽ giới thiệu sơ về bản thân của t trước đây, t được trời ban cho vẻ ngoài cao ráo, đẹp trai, học hành giỏi giang lúc nào cũng đứng top lớp và trường, mặc dù có chỉ số IQ khá cao nhưng EQ lại thấp, ngại giao tiếp (t vẫn đang cố cải thiện). Cơ bản là vì t sinh ra trong gia đình nông dân, dù v thì thời ông bà cũng là địa chủ nên vẫn có của ăn của để, đất đai ruộng vườn để lại, đủ điều kiện để lo cho con cháu ăn học mà ko phải lo nghĩ gì.

Sau khi tốt nghiệp DH, t bước chân ra đời với một cái nhìn ngô nghê, apply vào một cty tự động hoá với một lòng đam mê cống hiến, hy vọng đóng góp một chút gì đó cho sự phát triển của ngành công nghiệp của nước nhà. Cuộc sống của t lúc đó rất đơn giản, chỉ ăn uống, ngủ nghỉ và làm việc. Công việc chiếm hầu hết thời gian của t, vì t phải vừa nghiên cứu khoa học, nghiên cứu giải pháp để ứng dụng vào sản phẩm, vừa ngồi code, fix bug, chạy dự án... Với thời gian 5 năm miệt mài làm việc, t được tiếp xúc với một vài chuyên gia đầu ngành, toàn mấy a tầm u40 (cỡ 35-40) ông thì hói trọc , ông thì tóc bạc phơ, ông thì gầy xơ, ông thì béo ú. Đáng sợ nhất là toàn làm việc, thảo luận trong group chat lúc 2-4h sáng. Rồi một ngày t ngồi ngẫm lại: đó có phải là hình ảnh tương lai của mình sau này? Thế là t quyết định nghỉ việc, lúc đầu mong muốn của t chỉ là thay đổi môi trường làm việc và cải thiện thu nhập thôi.

Sau đó t được giới thiệu vào cty của ông sếp này, cũng là một cty tự động hoá (ông này khoảng hơn 40 tuổi), cuộc gặp gỡ nc chỉ hơn 30', nội dung thì ko có gì nhiều, ổng dắt t đi xem nhà máy, giới thiệu về cách cty vận hành, cách ổng quản lí hàng ngàn nhân sự, hay là cách để kiếm tiền từ các dự án, cái nào nên làm và không nên làm. Ổng đang muốn xây dựng một đội ngũ trẻ để thay ổng điều hành và phát triển cty theo hướng mới, có vẻ lão này đang muốn về hươu sớm. Sau cuộc gặp đó, t mới bắt đâu thay đổi suy nghĩ về cách t sống, làm việc và kiếm tiền. Cơ bản như sau:

1. Người ta thường đưa lên bàn cân 2 thứ để so sánh là sức khoẻ và tiền bạc mà ít khi nhắc đến hoặc coi nhẹ vấn đề thời gian( t trước đây cũng v). M có thể dùng sức khoẻ để làm ra tiền, cũng có thể dùng tiền để cải thiện sức khoẻ nhưng duy chỉ có thời gian là m không dùng bất cứ thứ gì để đổi được. Thời gian là thứ t đưa lên bàn cân đầu tiên.
2. Còn thời gian là còn cơ hội, một công việc với mức thu nhập 30-40m/tháng là một mức thu nhập đáng mơ ước ở VN. Tuy nhiên, nếu nó chiếm quá nhiều thời gian trong ngày thì m sẽ ko còn cơ hội để làm nhưng thứ khác như vui chơi, thể dục thể thao, phát triển một kỹ năng hay cv khác có thể giúp m kiếm nhiều tiền hơn. Việc thay đổi thói quen, phát triển một kỹ năng hay học một nghề mới không phải là điều một sớm một chiều, cần thời gian vài tháng hoặc có thể là vài năm để đạt được hiệu quả nhất định. Vì v, t cần phải chủ động được thời gian để đến khi cần và khi muốn thực hiện một kế hoạch nào đó, t có thể làm được.

Còn về phần tk chủ post, cuộc sống của nó cũng giống như cuộc sống của biết bao nhiu người khác, rất đổi bình thường và êm đềm, bản thân nó muốn thay đổi hay ko thì nó phải tự ngồi lại mà ngẫm và hình dung về cuộc đời của nó 10-20 năm sau ntn, nghĩ về những thứ nó muốn làm, muốn trải nghiệm mà chưa được hoặc chờ một biến cố lớn xảy đến ép nó phải thay đổi nhưng có khi lúc đó đã quá trễ.
 

choilasuong123

Yếu sinh lý
Trước hết t sẽ giới thiệu sơ về bản thân của t trước đây, t được trời ban cho vẻ ngoài cao ráo, đẹp trai, học hành giỏi giang lúc nào cũng đứng top lớp và trường, mặc dù có chỉ số IQ khá cao nhưng EQ lại thấp, ngại giao tiếp (t vẫn đang cố cải thiện). Cơ bản là vì t sinh ra trong gia đình nông dân, dù v thì thời ông bà cũng là địa chủ nên vẫn có của ăn của để, đất đai ruộng vườn để lại, đủ điều kiện để lo cho con cháu ăn học mà ko phải lo nghĩ gì.

Sau khi tốt nghiệp DH, t bước chân ra đời với một cái nhìn ngô nghê, apply vào một cty tự động hoá với một lòng đam mê cống hiến, hy vọng đóng góp một chút gì đó cho sự phát triển của ngành công nghiệp của nước nhà. Cuộc sống của t lúc đó rất đơn giản, chỉ ăn uống, ngủ nghỉ và làm việc. Công việc chiếm hầu hết thời gian của t, vì t phải vừa nghiên cứu khoa học, nghiên cứu giải pháp để ứng dụng vào sản phẩm, vừa ngồi code, fix bug, chạy dự án... Với thời gian 5 năm miệt mài làm việc, t được tiếp xúc với một vài chuyên gia đầu ngành, toàn mấy a tầm u40 (cỡ 35-40) ông thì hói trọc , ông thì tóc bạc phơ, ông thì gầy xơ, ông thì béo ú. Đáng sợ nhất là toàn làm việc, thảo luận trong group chat lúc 2-4h sáng. Rồi một ngày t ngồi ngẫm lại: đó có phải là hình ảnh tương lai của mình sau này? Thế là t quyết định nghỉ việc, lúc đầu mong muốn của t chỉ là thay đổi môi trường làm việc và cải thiện thu nhập thôi.

Sau đó t được giới thiệu vào cty của ông sếp này, cũng là một cty tự động hoá (ông này khoảng hơn 40 tuổi), cuộc gặp gỡ nc chỉ hơn 30', nội dung thì ko có gì nhiều, ổng dắt t đi xem nhà máy, giới thiệu về cách cty vận hành, cách ổng quản lí hàng ngàn nhân sự, hay là cách để kiếm tiền từ các dự án, cái nào nên làm và không nên làm. Ổng đang muốn xây dựng một đội ngũ trẻ để thay ổng điều hành và phát triển cty theo hướng mới, có vẻ lão này đang muốn về hươu sớm. Sau cuộc gặp đó, t mới bắt đâu thay đổi suy nghĩ về cách t sống, làm việc và kiếm tiền. Cơ bản như sau:

1. Người ta thường đưa lên bàn cân 2 thứ để so sánh là sức khoẻ và tiền bạc mà ít khi nhắc đến hoặc coi nhẹ vấn đề thời gian( t trước đây cũng v). M có thể dùng sức khoẻ để làm ra tiền, cũng có thể dùng tiền để cải thiện sức khoẻ nhưng duy chỉ có thời gian là m không dùng bất cứ thứ gì để đổi được. Thời gian là thứ t đưa lên bàn cân đầu tiên.
2. Còn thời gian là còn cơ hội, một công việc với mức thu nhập 30-40m/tháng là một mức thu nhập đáng mơ ước ở VN. Tuy nhiên, nếu nó chiếm quá nhiều thời gian trong ngày thì m sẽ ko còn cơ hội để làm nhưng thứ khác như vui chơi, thể dục thể thao, phát triển một kỹ năng hay cv khác có thể giúp m kiếm nhiều tiền hơn. Việc thay đổi thói quen, phát triển một kỹ năng hay học một nghề mới không phải là điều một sớm một chiều, cần thời gian vài tháng hoặc có thể là vài năm để đạt được hiệu quả nhất định. Vì v, t cần phải chủ động được thời gian để đến khi cần và khi muốn thực hiện một kế hoạch nào đó, t có thể làm được.

Còn về phần tk chủ post, cuộc sống của nó cũng giống như cuộc sống của biết bao nhiu người khác, rất đổi bình thường và êm đềm, bản thân nó muốn thay đổi hay ko thì nó phải tự ngồi lại mà ngẫm và hình dung về cuộc đời của nó 10-20 năm sau ntn, nghĩ về những thứ nó muốn làm, muốn trải nghiệm mà chưa được hoặc chờ một biến cố lớn xảy đến ép nó phải thay đổi nhưng có khi lúc đó đã quá trễ.
Cảm ơn tiền bối
 

Tudini

Yếu sinh lý
Chủ thớt
Trước hết t sẽ giới thiệu sơ về bản thân của t trước đây, t được trời ban cho vẻ ngoài cao ráo, đẹp trai, học hành giỏi giang lúc nào cũng đứng top lớp và trường, mặc dù có chỉ số IQ khá cao nhưng EQ lại thấp, ngại giao tiếp (t vẫn đang cố cải thiện). Cơ bản là vì t sinh ra trong gia đình nông dân, dù v thì thời ông bà cũng là địa chủ nên vẫn có của ăn của để, đất đai ruộng vườn để lại, đủ điều kiện để lo cho con cháu ăn học mà ko phải lo nghĩ gì.

Sau khi tốt nghiệp DH, t bước chân ra đời với một cái nhìn ngô nghê, apply vào một cty tự động hoá với một lòng đam mê cống hiến, hy vọng đóng góp một chút gì đó cho sự phát triển của ngành công nghiệp của nước nhà. Cuộc sống của t lúc đó rất đơn giản, chỉ ăn uống, ngủ nghỉ và làm việc. Công việc chiếm hầu hết thời gian của t, vì t phải vừa nghiên cứu khoa học, nghiên cứu giải pháp để ứng dụng vào sản phẩm, vừa ngồi code, fix bug, chạy dự án... Với thời gian 5 năm miệt mài làm việc, t được tiếp xúc với một vài chuyên gia đầu ngành, toàn mấy a tầm u40 (cỡ 35-40) ông thì hói trọc , ông thì tóc bạc phơ, ông thì gầy xơ, ông thì béo ú. Đáng sợ nhất là toàn làm việc, thảo luận trong group chat lúc 2-4h sáng. Rồi một ngày t ngồi ngẫm lại: đó có phải là hình ảnh tương lai của mình sau này? Thế là t quyết định nghỉ việc, lúc đầu mong muốn của t chỉ là thay đổi môi trường làm việc và cải thiện thu nhập thôi.

Sau đó t được giới thiệu vào cty của ông sếp này, cũng là một cty tự động hoá (ông này khoảng hơn 40 tuổi), cuộc gặp gỡ nc chỉ hơn 30', nội dung thì ko có gì nhiều, ổng dắt t đi xem nhà máy, giới thiệu về cách cty vận hành, cách ổng quản lí hàng ngàn nhân sự, hay là cách để kiếm tiền từ các dự án, cái nào nên làm và không nên làm. Ổng đang muốn xây dựng một đội ngũ trẻ để thay ổng điều hành và phát triển cty theo hướng mới, có vẻ lão này đang muốn về hươu sớm. Sau cuộc gặp đó, t mới bắt đâu thay đổi suy nghĩ về cách t sống, làm việc và kiếm tiền. Cơ bản như sau:

1. Người ta thường đưa lên bàn cân 2 thứ để so sánh là sức khoẻ và tiền bạc mà ít khi nhắc đến hoặc coi nhẹ vấn đề thời gian( t trước đây cũng v). M có thể dùng sức khoẻ để làm ra tiền, cũng có thể dùng tiền để cải thiện sức khoẻ nhưng duy chỉ có thời gian là m không dùng bất cứ thứ gì để đổi được. Thời gian là thứ t đưa lên bàn cân đầu tiên.
2. Còn thời gian là còn cơ hội, một công việc với mức thu nhập 30-40m/tháng là một mức thu nhập đáng mơ ước ở VN. Tuy nhiên, nếu nó chiếm quá nhiều thời gian trong ngày thì m sẽ ko còn cơ hội để làm nhưng thứ khác như vui chơi, thể dục thể thao, phát triển một kỹ năng hay cv khác có thể giúp m kiếm nhiều tiền hơn. Việc thay đổi thói quen, phát triển một kỹ năng hay học một nghề mới không phải là điều một sớm một chiều, cần thời gian vài tháng hoặc có thể là vài năm để đạt được hiệu quả nhất định. Vì v, t cần phải chủ động được thời gian để đến khi cần và khi muốn thực hiện một kế hoạch nào đó, t có thể làm được.

Còn về phần tk chủ post, cuộc sống của nó cũng giống như cuộc sống của biết bao nhiu người khác, rất đổi bình thường và êm đềm, bản thân nó muốn thay đổi hay ko thì nó phải tự ngồi lại mà ngẫm và hình dung về cuộc đời của nó 10-20 năm sau ntn, nghĩ về những thứ nó muốn làm, muốn trải nghiệm mà chưa được hoặc chờ một biến cố lớn xảy đến ép nó phải thay đổi nhưng có khi lúc đó đã quá trễ.
Mỗi lần tao nghe ai nói, tao đều nghe tâm sự rất chân thành, nhưng nghe đến cái đoạn xong đại học, rồi may mắn gặp giám đốc, gặp môi trường này, kia, thăng tiến, này nọ, rồi cuối cùng ổn định ở đâu đó, tới đoạn này thì tao ko thấy vui nữa, có lẽ vì tao hơi sân si 1 chút, vì tao chưa tới gặp may để gặp môi trường tốt, nhưng thôi, cuộc đời là bể khổ, chỉ có khổ ít hay khổ nhiều thôi chứ ko có ai sướng, nên thôi thì ai hưởng thì mừng cho người đó.
 

lastheaven

Yếu sinh lý
Mỗi lần tao nghe ai nói, tao đều nghe tâm sự rất chân thành, nhưng nghe đến cái đoạn xong đại học, rồi may mắn gặp giám đốc, gặp môi trường này, kia, thăng tiến, này nọ, rồi cuối cùng ổn định ở đâu đó, tới đoạn này thì tao ko thấy vui nữa, có lẽ vì tao hơi sân si 1 chút, vì tao chưa tới gặp may để gặp môi trường tốt, nhưng thôi, cuộc đời là bể khổ, chỉ có khổ ít hay khổ nhiều thôi chứ ko có ai sướng, nên thôi thì ai hưởng thì mừng cho người đó.
Những câu chuyện như v m có thể đã nghe ở rất nhiều nơi, từ người quen, bạn bè, hay từ mấy tk dạy làm giàu trên mạng, thông thường m sẽ chọn bỏ qua vì nghe nó sáo rỗng, ko cần thiết, cảm thấy cuộc sống vẫn ổn nên ngại thay đổi. Thứ m thiếu là động lực, tham vọng để thay đổi bản thân, đừng trông chờ vào may mắn sẽ giúp m thay đổi cuộc đời. Có thể m còn trẻ nên còn coi nhẹ những vấn đề này, chỉ khi m cảm thấy sức khoẻ có dấu hiệu giảm sút, lão hoá, rụng tóc, mặt xuất hiện nếp nhăn, tay chân kém linh hoạt, còn nhiều nơi chưa đi, nhiều món ăn chưa thử, nhiều cuộc vui chưa được trải nghiệm thì m mới cảm nhận được thời gian của m ko còn nhiều, lúc đó m sẽ có thêm động lực nhưng thay đổi hay an phận là quyết định của riêng bản thân m chứ ko phải đổ thừa tại số phận ko may mắn. Đời là bể khổ nhưng khổ ít hay nhiều là do m.

"Giang sơn dễ đổi, bản tính khó dời" việc thay đổi thói quen, quan điểm của một con người là ko hề đơn giản , t biết m đọc những điều ntn thì sau 2-3 hôm nữa sẽ quên ngay thôi, nhưng đã lỡ rồi thì khuyên cho trót, m có thể bắt đầu từ những việc đơn giản nhất mà trước đây m chưa bao h làm, ví du: đọc một cuốn sách mới, giành một ít thời gian để tập gym, chạy bộ, chơi một môn thể thao, học nấu ăn, học một ngôn ngữ mới, hay đơn giản hơn nữa là ngủ sớm, dậy sớm, uống nhiều nước,... Những thứ có vẻ như rất giản đó có thể thay đổi cuộc đời m đấy.
 

Thichbaylac

Tao là gay
Tao thì lại sợ thời gian trôi lắm. Đm càng lớn đối với tao 1 tuần như 5 phút. Tao có thói quen là tao đi đâu, làm gì, ăn sáng, đi cafe, học tập là tao đều chụp hình mỗi khoảnh khắc lại. Dần dần mỗi ngày t vào coi lại ảnh thì tao cứ so sánh giờ này tuần trước, hôm qua giờ này, tháng trước giờ này mình đang làm việc axyz. Mỗi lần vậy người tao lo sợ, bồi hồi vc dù đó là 1 việc rất bth trong ngày. Chã phải kỉ niệm sinh nhật, ngày cưới gì cả. Ngay mới đây. Con tao dc nghĩ hè 4 tháng tình từ đầu tháng 5 mà mới đây còn ~1,5 tháng là nó vô học. Tao lo lo về tgian trôi đi vc
 
Bên trên