Một bài văn mẫu của sự tẩy não thần kỳ về Do Thái , mang về cho tụi Mỹ nô thủ dâm, thật ra là nô lệ của Do Thái ! chứ không có Mỹ nào ở đây cả !
Về Israel
Hồi ở VTC tôi có quen sơ sơ một cậu em người Israel, sang Việt Nam làm cố vấn cho VTC. Anh Cường chủ tịch VTC rất quý. Anh Cường rủ tôi và cậu ta đi Đà Lạt mấy hôm nên quen nhau. Thấy anh chàng hiền lành, ít nói, khiêm tốn. Không giỏi chém gió, phét lác như mình.
Hồi gặp cậu ấy cũng ngót 10 năm rồi. Sau đó thì mới quan tâm đến Israel, rồi đọc và tìm hiểu về đất nước này. Đôi khi quan tâm cũng chỉ vì lý do vậy.
Israel là một quốc gia kỳ lạ, đặc biệt, thì không nói làm gì. Chúng ra hay nhận mình giỏi, cần cù, kiên cường, thông minh, sáng tạo, kiên nhẫn, nhưng nếu đặt bên người Israel thì đúng là ngượng bỏ mẹ.
Đây thực sự là một dân tộc đáng khâm phục và học hỏi.
Dân tộc Do Thái này đã hình thành ở vùng đất Israel từ thiên niên kỷ thứ 2 trước công nguyên rồi, nhưng chiến tranh, binh biến suốt 40 thế kỷ, khiến người Do Thái tứ tán khắp địa cầu. Ở tại dải Gaza thì người Ả Rập, Ai Cập tàn sát, giết chóc, và không công nhận suốt 4 thiên niên kỷ.
Nhưng kỳ lạ thay, dù sống ở khắp châu Âu, châu Mỹ, nhưng những tộc người Do Thái vẫn cố kết với nhau một cách kỳ lạ. Họ lập ra các cộng đồng, cùng hỗ trợ nhau, cùng làm ăn, cùng sáng tạo, cùng mang niềm tin về tổ tiên và luôn mong một ngày trở về vùng đất thánh.
Cũng không hiểu vì lý do gì mà nhiều dân tộc ghét bỏ, thậm chí muốn diệt chủng. Phát xít Đức tạo ra một cuộc diệt chủng tang thương chưa từng có trong lịch sử, khi giết hại 6 triệu người Do Thái.
Lý do diệt chủng có lẽ vì người Do Thái quá thông minh, khôn ngoan, kiên cường, giỏi giang, và lĩnh vực gì ở Đức hay khắp châu Âu họ cũng đứng đầu, đặc biệt là lĩnh vực tài chính, ngân hàng. Cộng đồng rất nhỏ, nhưng luôn chiếm hết miếng ăn của người bản địa, lên luôn bị ghét bỏ, tiêu diệt.
Nhưng có một lý do nữa, là người Do Thái giỏi chiến đấu, giỏi đánh nhau, giỏi chế tạo vũ khí và lại không trung thành với Đức nên Phát xít Đức càng ghét. Đức tuyên truyền Do Thái là dân tộc phản phúc nên diệt chủng.
Sự thù ghét và diệt chủng của Đức đẩy người Do Thái về phe Đồng Minh, đặc biệt là Liên Xô.
Trong chiến tranh thế giới thứ 2, các trận đánh quan trọng bậc nhất như Moscow, Stalingrad, Kursk và trận đánh cuối cùng ở Berlin tiêu diệt tận gốc phát xít Đức đều có các đơn vị tiên phong của người Do Thái. Người Do Thái nắm tất cả các vị trí từ chỉ huy cấp cao đến hậu cần, pháo binh, phi công, lái tăng, thiện xạ, y sĩ, công binh... Và sự hi sinh của người Do Thái ở chiến trường châu Âu là cực kỳ lớn.
Đen đủi cho người Ả Rập, là sau chiến tranh thế giới thứ 2, khi Liên hợp quốc chia đất cho người Do Thái ở vùng Palestin thuộc địa Anh, sắp xếp các cộng đồng người Do Thái ở thế giới Ả Rập về quanh Jerusalem, thì những Hồng quân Liên Xô này cũng trở về vùng đất thánh để định cư.
Hồng quân Liên Xô đã đánh bại cả phát xít Đức, tiêu diệt những cỗ xe tăng từng cán phẳng cả châu Âu, thì phải biết họ thiện xạ, kiên cường và khả năng chiến đấu kinh khủng thế nào.
Cho nên, khi Liên hiệp quốc chia đất thì tất cả các nước Ả Rập không công nhận và cùng hiệp lực tấn công quyết ngăn chặn nhà nước Israel và tiêu diệt hết người Do Thái.
Nhưng nghĩ cũng hài, 4 ông Ả Rập (Ai Cập, Syria, Ngoại Jordan và Iraq, cùng các đạo quân đến từ Yemen, Maroc, Ả Rập Xê Út và Sudan ) ăn tục nói phét, dân số cộng dồn mấy trăm triệu tấn công một dải đất khi đó đâu đó có mấy trăm ngàn cư dân, chắc chỉ có độ vài ngàn lính, mà bị đánh cho tơi tả, ra bã.
Buồn cười nhất là ông Ai Cập to xác, đem quân vào tàn sát người Do Thái, cuối cùng mất luôn cả vùng đất rộng lớn Sinai rộng lớn.
Cả thế giới Ả Rập không đánh được Irael bằng súng ống, thì phang bằng kinh tế, quyết tống khứ hết người Do Thái ra biển, nên Ai Cập chơi đòn đóng cửa kênh đào Suez đối với Israel. Và kết cục là Israel tấn công xâm lược luôn khiến Ai Cập té đái. Suốt mấy chục năm qua, Ai Cập ngoan như cún.
Đến năm 1964, lo ngại Israel hùng mạnh, các nước Ả Rập lại phát động một cuộc tấn công mới, quyết đẩy hết người Do Thái ra biển.
Lúc này, cộng đồng người Do Thái ở Israel đã lên đến đâu đó triệu rưỡi người, đông cỡ bằng xứ Thanh anh hùng của Việt Nam khi đó rồi. Nếu không diệt chủng sớm người Do Thái thì e rằng họ càng lớn mạnh, thành khúc xương khó nhằn, nên tranh thủ việc Israel lấy nước từ sông Jordan về canh tác, thì lấy cớ để phát động chiến tranh.
Phát động suốt 3 năm, thì đến năm 1967 các nước Ả Rập mới định được ngày tấn công Israel.
Đọc lại cuộc chiến 6 ngày giữa Ả Rập và Israel thì đúng là cười ẻ với thế giới Ả Rập. Khi Ai Cập vừa kéo quân đến Sinai thì Israel đánh phủ đầu luôn khiến Ai Cập chạy té đái.
Thấy ông cầm đầu bị đánh tơi tả, tất nhiên là Jordan, Syria và Irap cùng đồng loạt tấn công Israel. Thế nhưng, đánh được vài ngày thì cả 3 ông cùng tan tác té đái, tơi tả y hệt như Ai Cập.
Sau cuộc chiến 6 ngày, thì Irael chiếm luôn Bờ Tây của Jordan, chiếm Dải Gaza và Sinai của Ai Cập, chiếm Cao Nguyên Golan của Syria, sáp nhập luôn Đông Jerusalem.
Suốt từ ngày lập quốc đến giờ, cứ sau mỗi lần người Ả Rập tấn công người Do Thái, thì đất Israel lại mở rộng hơn, vì lần đéo nào cũng bị Do Thái đánh cho sấp mặt.
Từ một vùng đất bé tí ti, dùng kính hiển vi mới soi thấy khi xem bản đồ, giờ đây Israel đã khá rộng lớn, chưa kể các vùng đất kiểm soát, tranh chấp đã rộng gấp đôi đất đai được Liên hiệp quốc công nhận. So với quỹ đất thời điểm lập quốc, có khi phình to gấp 10 lần rồi.
Để đối phó với Israel, thì mấy ông Ả Rập, trong đó có Iran, lập ra Hamaz, Héc bô la thổ tả, mấy chục năm trời rình mò tiêu diệt Israel, khiến người Palestin khổ sở suốt nửa thế kỷ.
Thực tế người Do Thái có muốn xâm lược hay đánh chiếm, bóc lột nước nào đâu. Chỉ là thế giới Ả Rập ghét người Do Thái, không muốn sống cùng người Do Thái và muốn đẩy họ ra biển.
Israel đã khiến cả thế giới Ả Rập ngoan hiền bằng cách tấn công phủ đầu trước, duy chỉ có ông Iran là cố chấp, dù cách xa 2000km nhưng vẫn muốn đuổi người Do Thái khỏi Trung Đông.
Chỉ duy nhất Iran là mối nguy với người Do Thái mà thôi, khi suốt ngày dọa giết, dọa trục xuất. Nguy hiểm nhất là Iran đang chế tạo vũ khí hạt nhân. Bom nguyên tử của Iran là sự sống còn của người Do Thái. Bố ai biết mấy ông Hồi giáo này nghĩ gì, có thể làm gì. Đất nước Israel thì quá nhỏ bé, dính 1 quả thì coi như xong con ong, lại tan tác khắp thế giới như ong vỡ tổ, cho nên phải chơi đòn phủ đầu trước.
Dù ông có phản đối hay lên án gì đi nữa, thì phải đặt địa vị vào người Do Thái, một dân tộc đã bị ruồng rẫy, đày đọa suốt 4000 năm, phải mất bao công sức mới quay về được chốn cũ, thì không có lý do gì họ từ bỏ tổ quốc. Quyền lợi và sự an toàn của dân tộc là trên hết, cho nên không có lựa chọn nào khác ngoài bắn tên lửa phá Iran đến cùng.
Anh em hay ngạc nhiên khó hiểu vì sao người Do Thái giỏi đến vậy, thì nên biết rằng, người Do Thái là ông trùm của thế giới hiện đại, của cả địa cầu này chứ đừng nói chỉ là dải đất Israel nhỏ bé.
Người Do Thái gần như nắm toàn bộ hệ thống ngân hàng, tài chính cả thế giới, thậm chí cả Mỹ và châu Âu, tiền nhiều đến mức có thể phóng tên lửa quanh năm suốt tháng đi khắp thế giới Ả Rập. Thậm chí tài phiệt Do Thái có thể điều khiển cả chính trường Mỹ.
Chỉ cần mấy nhân vật như Larry Pagre, Sergey Brin (google), Mắc Xoăn (fb), Michael Bloomberg, Larry Ellison, Stave Ballmer… cùng khoảng 1000 tỷ phú siêu giàu khắp thế giới, toàn gốc Do Thái, mỗi năm bắn cho 100 tỉ đô, thì Israel có thể bắn tên lửa siêu thanh suốt ngày đêm khiến Iran không ngóc đầu lên được.
Kể cả anh Chum không muốn tham chiến, thì các đế chế ngân hàng, tài chính, công nghệ của người Do Thái cũng gõ đầu Chum phải tham chiến mà thôi.
Chiến tranh liên miên mà GDP của Israel gần 60.000 đô mỗi người anh em ạ! Tài thật!