Kèo Israel vs Iran ! Ai thắng?

Cà Chớn

中国
Chủ thớt
Binh lính Hoa Kỳ được phục vụ bít tết và tôm hùm theo phong tục trước khi được đưa đến một điểm nóng

▪️Người Mỹ viết rằng nếu quân đội được phục vụ như trong nhà hàng thì hãy chuẩn bị cho một chuyến công tác.
▪️Theo truyền thống trong Quân đội Hoa Kỳ, thực đơn như vậy thường báo trước việc triển khai đến các điểm nóng
#bod @puzlevn
Cho ăn trước khi chết à ? =)) giống tử hình ghê
 

Cà Chớn

中国
Chủ thớt
Tao đã lên bài hết về Iran và Israel, kết cục thế nào cũng có ! Thằng nào thắc mắc cứ lội lại mà đọc và khúc mắc thì trích ra mà hỏi ! Giờ thì tao chém gió ...
 
Tao đã lên bài hết về Iran và Israel, kết cục thế nào cũng có ! Thằng nào thắc mắc cứ lội lại mà đọc và khúc mắc thì trích ra mà hỏi ! Giờ thì tao chém gió ...
Ước một lần có chó đủ trình để tao thể hiện sức mạnh :)) chứ sủa đổng kiểu này làm tao chán quá :)) . Tao khao khát được đối đầu với một đối thủ xứng tầm :))
Toàn lũ chó ngu :)) , kế AI kế clone , kế lồn nào cũng bị tao đập :)) trong khi tao đéo cần gì hỗ trợ :))

Mới trình nhiêu đây đòi qua xamreal gặp các vị thánh :))

Mà giúp tao phá kỉ lục 1 lần ỉa cho 19 clone online ăn được không :)) ??? @Bdc123 @hoangquy @Xanhh @hoavokhuyet123 @namhaml0n1102 @MrSaker @Cà Chớn @Minh142 @Quần Điên @dhkthn @Walton Walter @Cu tỏ789
 

Cà Chớn

中国
Chủ thớt
USD và Câu Chuyện Niềm Tin - Khi Tiền Tệ Biến Thành Tôn Giáo


I. Khi đồng tiền mà không đại diện cho bất cứ thứ gì​

Trong hệ thống kinh tế toàn cầu hiện nay, đông USD đóng vai trò là đồng tiền dự trữ chính, phương tiện thanh toán quốc tế, và là cốt trụ hàng đầu cho thanh khoản toàn cầu. Tuy nhiên, khác với thời Bản vị vàng (gold standard), ngày nay USD không đại diện cho vàng, cho dầu, hay cho bất cứ hàng hóa cụ thể nào. Nó tồn tại dựa trên một khái niệm: niềm tin.

Và đó chính là khởi nguồn của sự mong manh.


II. Tiền tệ và hàng hóa: Mối liên hệ bất di bế​

Từ các nền văn minh sơ khai, tiền luôn là vật trao đổi trung gian đại diện cho hàng hóa thực: vàng, muối, trâu bò, ngọc, vải... Dù đó là hình thức barter hay dùng tiền kim, thì giá trị của tiền luôn phản ánh một lượng lao động, một đồ vật cụ thể, hay năng lực sản xuất của xã hội.

Nay với tiền pháp định (fiat money), giá trị được trao bởi quyền lực nhà nước, và "niềm tin" rằng nhà nước sẽ quản lý tốt nguồn cung - cầu. Tuy nhiên, in tiền vượt quá năng lực sản xuất sẽ dẫn đến lạm phát, và sự mất giá của đồng tiền đều đã xảy ra rất nhiều trong lịch sử.


III. Niềm tin hay huyễn tưởng?​

Nhiều nhà kinh tế và trí thức chính thức đã phệ phán rằng: Đông USD hiện nay không đại diện cho vàng, cho dầu, hay cho tự nhiên. Nó chỉ được trao giá trị bởi sự "tin tưởng" rằng Mỹ sẽ luôn điều hành tốt.

Tuy nhiên, niềm tin là một thứ:

  • Phi vật chất
  • Mê hoặc
  • Bị thao tñng bởi truyền thông
Nó giống như một tôn giáo. Người ta tin vào USD giống như tin vào Chúa, vào Phật, vào Allah... Mà mỗi tôn giáo thì cần:

  • Tài liệu giáo lý (đây là vai trò của IMF, World Bank, mainstream economics)
  • Tài chính hỗ trợ (đó là vai trò của Phố Wall, BlackRock, JPMorgan)
  • Quyền lực chống nghịch giáo (đó là NATO, đòn trờ cấm và trị trả đối với quốc gia phi USD)

IV. Chuỗi luận lý nghịch lý​

  1. Mỹ chi tiêu khổng lồ do in tiền.
  2. Chi tiêu khống lồ giúc cống nghệ, quân đội, chi phôi quốc tế
  3. Quân đội - tài chính giúc thế giới tin vào USD
  4. Mọi người tin vào USD nên Mỹ tiếp tục in tiền.
Chu trình trở thành một vòng luẩn quẩn có hệ thống, dựng lại trên niềm tin không chỉ trì.


V. Đồng tiền và niềm tin là một đồi rủi ro​

Hệ thống tài chính toàn cầu đang đặt toàn bộ niềm tin vào một loại tiền tệ không đại diện cho bất cứ thực tể nào, và chỉ còn giá trị vì các quốc gia khác sợ hãi mất niềm tin đó.

Trong lịch sử, không có loại "tôn giáo tiền tệ" nào sống bất diệt. Câu hỏi là: Khi USD không còn được tin, hệ thống này sẽ thay thế ra sao? Và người ta sẽ tin vào ai?

Cà Rá
 
USD và Câu Chuyện Niềm Tin - Khi Tiền Tệ Biến Thành Tôn Giáo


I. Khi đồng tiền mà không đại diện cho bất cứ thứ gì​

Trong hệ thống kinh tế toàn cầu hiện nay, đông USD đóng vai trò là đồng tiền dự trữ chính, phương tiện thanh toán quốc tế, và là cốt trụ hàng đầu cho thanh khoản toàn cầu. Tuy nhiên, khác với thời Bản vị vàng (gold standard), ngày nay USD không đại diện cho vàng, cho dầu, hay cho bất cứ hàng hóa cụ thể nào. Nó tồn tại dựa trên một khái niệm: niềm tin.

Và đó chính là khởi nguồn của sự mong manh.


II. Tiền tệ và hàng hóa: Mối liên hệ bất di bế​

Từ các nền văn minh sơ khai, tiền luôn là vật trao đổi trung gian đại diện cho hàng hóa thực: vàng, muối, trâu bò, ngọc, vải... Dù đó là hình thức barter hay dùng tiền kim, thì giá trị của tiền luôn phản ánh một lượng lao động, một đồ vật cụ thể, hay năng lực sản xuất của xã hội.

Nay với tiền pháp định (fiat money), giá trị được trao bởi quyền lực nhà nước, và "niềm tin" rằng nhà nước sẽ quản lý tốt nguồn cung - cầu. Tuy nhiên, in tiền vượt quá năng lực sản xuất sẽ dẫn đến lạm phát, và sự mất giá của đồng tiền đều đã xảy ra rất nhiều trong lịch sử.


III. Niềm tin hay huyễn tưởng?​

Nhiều nhà kinh tế và trí thức chính thức đã phệ phán rằng: Đông USD hiện nay không đại diện cho vàng, cho dầu, hay cho tự nhiên. Nó chỉ được trao giá trị bởi sự "tin tưởng" rằng Mỹ sẽ luôn điều hành tốt.

Tuy nhiên, niềm tin là một thứ:

  • Phi vật chất
  • Mê hoặc
  • Bị thao tñng bởi truyền thông
Nó giống như một tôn giáo. Người ta tin vào USD giống như tin vào Chúa, vào Phật, vào Allah... Mà mỗi tôn giáo thì cần:

  • Tài liệu giáo lý (đây là vai trò của IMF, World Bank, mainstream economics)
  • Tài chính hỗ trợ (đó là vai trò của Phố Wall, BlackRock, JPMorgan)
  • Quyền lực chống nghịch giáo (đó là NATO, đòn trờ cấm và trị trả đối với quốc gia phi USD)

IV. Chuỗi luận lý nghịch lý​

  1. Mỹ chi tiêu khổng lồ do in tiền.
  2. Chi tiêu khống lồ giúc cống nghệ, quân đội, chi phôi quốc tế
  3. Quân đội - tài chính giúc thế giới tin vào USD
  4. Mọi người tin vào USD nên Mỹ tiếp tục in tiền.
Chu trình trở thành một vòng luẩn quẩn có hệ thống, dựng lại trên niềm tin không chỉ trì.


V. Đồng tiền và niềm tin là một đồi rủi ro​

Hệ thống tài chính toàn cầu đang đặt toàn bộ niềm tin vào một loại tiền tệ không đại diện cho bất cứ thực tể nào, và chỉ còn giá trị vì các quốc gia khác sợ hãi mất niềm tin đó.

Trong lịch sử, không có loại "tôn giáo tiền tệ" nào sống bất diệt. Câu hỏi là: Khi USD không còn được tin, hệ thống này sẽ thay thế ra sao? Và người ta sẽ tin vào ai?

Cà Rá
Chó sủa đổng khi đồng tệ thua xa đồng usd :))
 

Cà Chớn

中国
Chủ thớt
Một bài văn mẫu của sự tẩy não thần kỳ về Do Thái , mang về cho tụi Mỹ nô thủ dâm, thật ra là nô lệ của Do Thái ! chứ không có Mỹ nào ở đây cả !


Về Israel
Hồi ở VTC tôi có quen sơ sơ một cậu em người Israel, sang Việt Nam làm cố vấn cho VTC. Anh Cường chủ tịch VTC rất quý. Anh Cường rủ tôi và cậu ta đi Đà Lạt mấy hôm nên quen nhau. Thấy anh chàng hiền lành, ít nói, khiêm tốn. Không giỏi chém gió, phét lác như mình.
Hồi gặp cậu ấy cũng ngót 10 năm rồi. Sau đó thì mới quan tâm đến Israel, rồi đọc và tìm hiểu về đất nước này. Đôi khi quan tâm cũng chỉ vì lý do vậy.
Israel là một quốc gia kỳ lạ, đặc biệt, thì không nói làm gì. Chúng ra hay nhận mình giỏi, cần cù, kiên cường, thông minh, sáng tạo, kiên nhẫn, nhưng nếu đặt bên người Israel thì đúng là ngượng bỏ mẹ.
Đây thực sự là một dân tộc đáng khâm phục và học hỏi.
Dân tộc Do Thái này đã hình thành ở vùng đất Israel từ thiên niên kỷ thứ 2 trước công nguyên rồi, nhưng chiến tranh, binh biến suốt 40 thế kỷ, khiến người Do Thái tứ tán khắp địa cầu. Ở tại dải Gaza thì người Ả Rập, Ai Cập tàn sát, giết chóc, và không công nhận suốt 4 thiên niên kỷ.
Nhưng kỳ lạ thay, dù sống ở khắp châu Âu, châu Mỹ, nhưng những tộc người Do Thái vẫn cố kết với nhau một cách kỳ lạ. Họ lập ra các cộng đồng, cùng hỗ trợ nhau, cùng làm ăn, cùng sáng tạo, cùng mang niềm tin về tổ tiên và luôn mong một ngày trở về vùng đất thánh.
Cũng không hiểu vì lý do gì mà nhiều dân tộc ghét bỏ, thậm chí muốn diệt chủng. Phát xít Đức tạo ra một cuộc diệt chủng tang thương chưa từng có trong lịch sử, khi giết hại 6 triệu người Do Thái.
Lý do diệt chủng có lẽ vì người Do Thái quá thông minh, khôn ngoan, kiên cường, giỏi giang, và lĩnh vực gì ở Đức hay khắp châu Âu họ cũng đứng đầu, đặc biệt là lĩnh vực tài chính, ngân hàng. Cộng đồng rất nhỏ, nhưng luôn chiếm hết miếng ăn của người bản địa, lên luôn bị ghét bỏ, tiêu diệt.
Nhưng có một lý do nữa, là người Do Thái giỏi chiến đấu, giỏi đánh nhau, giỏi chế tạo vũ khí và lại không trung thành với Đức nên Phát xít Đức càng ghét. Đức tuyên truyền Do Thái là dân tộc phản phúc nên diệt chủng.
Sự thù ghét và diệt chủng của Đức đẩy người Do Thái về phe Đồng Minh, đặc biệt là Liên Xô.
Trong chiến tranh thế giới thứ 2, các trận đánh quan trọng bậc nhất như Moscow, Stalingrad, Kursk và trận đánh cuối cùng ở Berlin tiêu diệt tận gốc phát xít Đức đều có các đơn vị tiên phong của người Do Thái. Người Do Thái nắm tất cả các vị trí từ chỉ huy cấp cao đến hậu cần, pháo binh, phi công, lái tăng, thiện xạ, y sĩ, công binh... Và sự hi sinh của người Do Thái ở chiến trường châu Âu là cực kỳ lớn.
Đen đủi cho người Ả Rập, là sau chiến tranh thế giới thứ 2, khi Liên hợp quốc chia đất cho người Do Thái ở vùng Palestin thuộc địa Anh, sắp xếp các cộng đồng người Do Thái ở thế giới Ả Rập về quanh Jerusalem, thì những Hồng quân Liên Xô này cũng trở về vùng đất thánh để định cư.
Hồng quân Liên Xô đã đánh bại cả phát xít Đức, tiêu diệt những cỗ xe tăng từng cán phẳng cả châu Âu, thì phải biết họ thiện xạ, kiên cường và khả năng chiến đấu kinh khủng thế nào.
Cho nên, khi Liên hiệp quốc chia đất thì tất cả các nước Ả Rập không công nhận và cùng hiệp lực tấn công quyết ngăn chặn nhà nước Israel và tiêu diệt hết người Do Thái.
Nhưng nghĩ cũng hài, 4 ông Ả Rập (Ai Cập, Syria, Ngoại Jordan và Iraq, cùng các đạo quân đến từ Yemen, Maroc, Ả Rập Xê Út và Sudan ) ăn tục nói phét, dân số cộng dồn mấy trăm triệu tấn công một dải đất khi đó đâu đó có mấy trăm ngàn cư dân, chắc chỉ có độ vài ngàn lính, mà bị đánh cho tơi tả, ra bã.
Buồn cười nhất là ông Ai Cập to xác, đem quân vào tàn sát người Do Thái, cuối cùng mất luôn cả vùng đất rộng lớn Sinai rộng lớn.
Cả thế giới Ả Rập không đánh được Irael bằng súng ống, thì phang bằng kinh tế, quyết tống khứ hết người Do Thái ra biển, nên Ai Cập chơi đòn đóng cửa kênh đào Suez đối với Israel. Và kết cục là Israel tấn công xâm lược luôn khiến Ai Cập té đái. Suốt mấy chục năm qua, Ai Cập ngoan như cún.
Đến năm 1964, lo ngại Israel hùng mạnh, các nước Ả Rập lại phát động một cuộc tấn công mới, quyết đẩy hết người Do Thái ra biển.
Lúc này, cộng đồng người Do Thái ở Israel đã lên đến đâu đó triệu rưỡi người, đông cỡ bằng xứ Thanh anh hùng của Việt Nam khi đó rồi. Nếu không diệt chủng sớm người Do Thái thì e rằng họ càng lớn mạnh, thành khúc xương khó nhằn, nên tranh thủ việc Israel lấy nước từ sông Jordan về canh tác, thì lấy cớ để phát động chiến tranh.
Phát động suốt 3 năm, thì đến năm 1967 các nước Ả Rập mới định được ngày tấn công Israel.
Đọc lại cuộc chiến 6 ngày giữa Ả Rập và Israel thì đúng là cười ẻ với thế giới Ả Rập. Khi Ai Cập vừa kéo quân đến Sinai thì Israel đánh phủ đầu luôn khiến Ai Cập chạy té đái.
Thấy ông cầm đầu bị đánh tơi tả, tất nhiên là Jordan, Syria và Irap cùng đồng loạt tấn công Israel. Thế nhưng, đánh được vài ngày thì cả 3 ông cùng tan tác té đái, tơi tả y hệt như Ai Cập.
Sau cuộc chiến 6 ngày, thì Irael chiếm luôn Bờ Tây của Jordan, chiếm Dải Gaza và Sinai của Ai Cập, chiếm Cao Nguyên Golan của Syria, sáp nhập luôn Đông Jerusalem.
Suốt từ ngày lập quốc đến giờ, cứ sau mỗi lần người Ả Rập tấn công người Do Thái, thì đất Israel lại mở rộng hơn, vì lần đéo nào cũng bị Do Thái đánh cho sấp mặt.
Từ một vùng đất bé tí ti, dùng kính hiển vi mới soi thấy khi xem bản đồ, giờ đây Israel đã khá rộng lớn, chưa kể các vùng đất kiểm soát, tranh chấp đã rộng gấp đôi đất đai được Liên hiệp quốc công nhận. So với quỹ đất thời điểm lập quốc, có khi phình to gấp 10 lần rồi.
Để đối phó với Israel, thì mấy ông Ả Rập, trong đó có Iran, lập ra Hamaz, Héc bô la thổ tả, mấy chục năm trời rình mò tiêu diệt Israel, khiến người Palestin khổ sở suốt nửa thế kỷ.
Thực tế người Do Thái có muốn xâm lược hay đánh chiếm, bóc lột nước nào đâu. Chỉ là thế giới Ả Rập ghét người Do Thái, không muốn sống cùng người Do Thái và muốn đẩy họ ra biển.
Israel đã khiến cả thế giới Ả Rập ngoan hiền bằng cách tấn công phủ đầu trước, duy chỉ có ông Iran là cố chấp, dù cách xa 2000km nhưng vẫn muốn đuổi người Do Thái khỏi Trung Đông.
Chỉ duy nhất Iran là mối nguy với người Do Thái mà thôi, khi suốt ngày dọa giết, dọa trục xuất. Nguy hiểm nhất là Iran đang chế tạo vũ khí hạt nhân. Bom nguyên tử của Iran là sự sống còn của người Do Thái. Bố ai biết mấy ông Hồi giáo này nghĩ gì, có thể làm gì. Đất nước Israel thì quá nhỏ bé, dính 1 quả thì coi như xong con ong, lại tan tác khắp thế giới như ong vỡ tổ, cho nên phải chơi đòn phủ đầu trước.
Dù ông có phản đối hay lên án gì đi nữa, thì phải đặt địa vị vào người Do Thái, một dân tộc đã bị ruồng rẫy, đày đọa suốt 4000 năm, phải mất bao công sức mới quay về được chốn cũ, thì không có lý do gì họ từ bỏ tổ quốc. Quyền lợi và sự an toàn của dân tộc là trên hết, cho nên không có lựa chọn nào khác ngoài bắn tên lửa phá Iran đến cùng.
Anh em hay ngạc nhiên khó hiểu vì sao người Do Thái giỏi đến vậy, thì nên biết rằng, người Do Thái là ông trùm của thế giới hiện đại, của cả địa cầu này chứ đừng nói chỉ là dải đất Israel nhỏ bé.
Người Do Thái gần như nắm toàn bộ hệ thống ngân hàng, tài chính cả thế giới, thậm chí cả Mỹ và châu Âu, tiền nhiều đến mức có thể phóng tên lửa quanh năm suốt tháng đi khắp thế giới Ả Rập. Thậm chí tài phiệt Do Thái có thể điều khiển cả chính trường Mỹ.
Chỉ cần mấy nhân vật như Larry Pagre, Sergey Brin (google), Mắc Xoăn (fb), Michael Bloomberg, Larry Ellison, Stave Ballmer… cùng khoảng 1000 tỷ phú siêu giàu khắp thế giới, toàn gốc Do Thái, mỗi năm bắn cho 100 tỉ đô, thì Israel có thể bắn tên lửa siêu thanh suốt ngày đêm khiến Iran không ngóc đầu lên được.
Kể cả anh Chum không muốn tham chiến, thì các đế chế ngân hàng, tài chính, công nghệ của người Do Thái cũng gõ đầu Chum phải tham chiến mà thôi.
Chiến tranh liên miên mà GDP của Israel gần 60.000 đô mỗi người anh em ạ! Tài thật!
 
Một bài văn mẫu của sự tẩy não thần kỳ về Do Thái , mang về cho tụi Mỹ nô thủ dâm, thật ra là nô lệ của Do Thái ! chứ không có Mỹ nào ở đây cả !


Về Israel
Hồi ở VTC tôi có quen sơ sơ một cậu em người Israel, sang Việt Nam làm cố vấn cho VTC. Anh Cường chủ tịch VTC rất quý. Anh Cường rủ tôi và cậu ta đi Đà Lạt mấy hôm nên quen nhau. Thấy anh chàng hiền lành, ít nói, khiêm tốn. Không giỏi chém gió, phét lác như mình.
Hồi gặp cậu ấy cũng ngót 10 năm rồi. Sau đó thì mới quan tâm đến Israel, rồi đọc và tìm hiểu về đất nước này. Đôi khi quan tâm cũng chỉ vì lý do vậy.
Israel là một quốc gia kỳ lạ, đặc biệt, thì không nói làm gì. Chúng ra hay nhận mình giỏi, cần cù, kiên cường, thông minh, sáng tạo, kiên nhẫn, nhưng nếu đặt bên người Israel thì đúng là ngượng bỏ mẹ.
Đây thực sự là một dân tộc đáng khâm phục và học hỏi.
Dân tộc Do Thái này đã hình thành ở vùng đất Israel từ thiên niên kỷ thứ 2 trước công nguyên rồi, nhưng chiến tranh, binh biến suốt 40 thế kỷ, khiến người Do Thái tứ tán khắp địa cầu. Ở tại dải Gaza thì người Ả Rập, Ai Cập tàn sát, giết chóc, và không công nhận suốt 4 thiên niên kỷ.
Nhưng kỳ lạ thay, dù sống ở khắp châu Âu, châu Mỹ, nhưng những tộc người Do Thái vẫn cố kết với nhau một cách kỳ lạ. Họ lập ra các cộng đồng, cùng hỗ trợ nhau, cùng làm ăn, cùng sáng tạo, cùng mang niềm tin về tổ tiên và luôn mong một ngày trở về vùng đất thánh.
Cũng không hiểu vì lý do gì mà nhiều dân tộc ghét bỏ, thậm chí muốn diệt chủng. Phát xít Đức tạo ra một cuộc diệt chủng tang thương chưa từng có trong lịch sử, khi giết hại 6 triệu người Do Thái.
Lý do diệt chủng có lẽ vì người Do Thái quá thông minh, khôn ngoan, kiên cường, giỏi giang, và lĩnh vực gì ở Đức hay khắp châu Âu họ cũng đứng đầu, đặc biệt là lĩnh vực tài chính, ngân hàng. Cộng đồng rất nhỏ, nhưng luôn chiếm hết miếng ăn của người bản địa, lên luôn bị ghét bỏ, tiêu diệt.
Nhưng có một lý do nữa, là người Do Thái giỏi chiến đấu, giỏi đánh nhau, giỏi chế tạo vũ khí và lại không trung thành với Đức nên Phát xít Đức càng ghét. Đức tuyên truyền Do Thái là dân tộc phản phúc nên diệt chủng.
Sự thù ghét và diệt chủng của Đức đẩy người Do Thái về phe Đồng Minh, đặc biệt là Liên Xô.
Trong chiến tranh thế giới thứ 2, các trận đánh quan trọng bậc nhất như Moscow, Stalingrad, Kursk và trận đánh cuối cùng ở Berlin tiêu diệt tận gốc phát xít Đức đều có các đơn vị tiên phong của người Do Thái. Người Do Thái nắm tất cả các vị trí từ chỉ huy cấp cao đến hậu cần, pháo binh, phi công, lái tăng, thiện xạ, y sĩ, công binh... Và sự hi sinh của người Do Thái ở chiến trường châu Âu là cực kỳ lớn.
Đen đủi cho người Ả Rập, là sau chiến tranh thế giới thứ 2, khi Liên hợp quốc chia đất cho người Do Thái ở vùng Palestin thuộc địa Anh, sắp xếp các cộng đồng người Do Thái ở thế giới Ả Rập về quanh Jerusalem, thì những Hồng quân Liên Xô này cũng trở về vùng đất thánh để định cư.
Hồng quân Liên Xô đã đánh bại cả phát xít Đức, tiêu diệt những cỗ xe tăng từng cán phẳng cả châu Âu, thì phải biết họ thiện xạ, kiên cường và khả năng chiến đấu kinh khủng thế nào.
Cho nên, khi Liên hiệp quốc chia đất thì tất cả các nước Ả Rập không công nhận và cùng hiệp lực tấn công quyết ngăn chặn nhà nước Israel và tiêu diệt hết người Do Thái.
Nhưng nghĩ cũng hài, 4 ông Ả Rập (Ai Cập, Syria, Ngoại Jordan và Iraq, cùng các đạo quân đến từ Yemen, Maroc, Ả Rập Xê Út và Sudan ) ăn tục nói phét, dân số cộng dồn mấy trăm triệu tấn công một dải đất khi đó đâu đó có mấy trăm ngàn cư dân, chắc chỉ có độ vài ngàn lính, mà bị đánh cho tơi tả, ra bã.
Buồn cười nhất là ông Ai Cập to xác, đem quân vào tàn sát người Do Thái, cuối cùng mất luôn cả vùng đất rộng lớn Sinai rộng lớn.
Cả thế giới Ả Rập không đánh được Irael bằng súng ống, thì phang bằng kinh tế, quyết tống khứ hết người Do Thái ra biển, nên Ai Cập chơi đòn đóng cửa kênh đào Suez đối với Israel. Và kết cục là Israel tấn công xâm lược luôn khiến Ai Cập té đái. Suốt mấy chục năm qua, Ai Cập ngoan như cún.
Đến năm 1964, lo ngại Israel hùng mạnh, các nước Ả Rập lại phát động một cuộc tấn công mới, quyết đẩy hết người Do Thái ra biển.
Lúc này, cộng đồng người Do Thái ở Israel đã lên đến đâu đó triệu rưỡi người, đông cỡ bằng xứ Thanh anh hùng của Việt Nam khi đó rồi. Nếu không diệt chủng sớm người Do Thái thì e rằng họ càng lớn mạnh, thành khúc xương khó nhằn, nên tranh thủ việc Israel lấy nước từ sông Jordan về canh tác, thì lấy cớ để phát động chiến tranh.
Phát động suốt 3 năm, thì đến năm 1967 các nước Ả Rập mới định được ngày tấn công Israel.
Đọc lại cuộc chiến 6 ngày giữa Ả Rập và Israel thì đúng là cười ẻ với thế giới Ả Rập. Khi Ai Cập vừa kéo quân đến Sinai thì Israel đánh phủ đầu luôn khiến Ai Cập chạy té đái.
Thấy ông cầm đầu bị đánh tơi tả, tất nhiên là Jordan, Syria và Irap cùng đồng loạt tấn công Israel. Thế nhưng, đánh được vài ngày thì cả 3 ông cùng tan tác té đái, tơi tả y hệt như Ai Cập.
Sau cuộc chiến 6 ngày, thì Irael chiếm luôn Bờ Tây của Jordan, chiếm Dải Gaza và Sinai của Ai Cập, chiếm Cao Nguyên Golan của Syria, sáp nhập luôn Đông Jerusalem.
Suốt từ ngày lập quốc đến giờ, cứ sau mỗi lần người Ả Rập tấn công người Do Thái, thì đất Israel lại mở rộng hơn, vì lần đéo nào cũng bị Do Thái đánh cho sấp mặt.
Từ một vùng đất bé tí ti, dùng kính hiển vi mới soi thấy khi xem bản đồ, giờ đây Israel đã khá rộng lớn, chưa kể các vùng đất kiểm soát, tranh chấp đã rộng gấp đôi đất đai được Liên hiệp quốc công nhận. So với quỹ đất thời điểm lập quốc, có khi phình to gấp 10 lần rồi.
Để đối phó với Israel, thì mấy ông Ả Rập, trong đó có Iran, lập ra Hamaz, Héc bô la thổ tả, mấy chục năm trời rình mò tiêu diệt Israel, khiến người Palestin khổ sở suốt nửa thế kỷ.
Thực tế người Do Thái có muốn xâm lược hay đánh chiếm, bóc lột nước nào đâu. Chỉ là thế giới Ả Rập ghét người Do Thái, không muốn sống cùng người Do Thái và muốn đẩy họ ra biển.
Israel đã khiến cả thế giới Ả Rập ngoan hiền bằng cách tấn công phủ đầu trước, duy chỉ có ông Iran là cố chấp, dù cách xa 2000km nhưng vẫn muốn đuổi người Do Thái khỏi Trung Đông.
Chỉ duy nhất Iran là mối nguy với người Do Thái mà thôi, khi suốt ngày dọa giết, dọa trục xuất. Nguy hiểm nhất là Iran đang chế tạo vũ khí hạt nhân. Bom nguyên tử của Iran là sự sống còn của người Do Thái. Bố ai biết mấy ông Hồi giáo này nghĩ gì, có thể làm gì. Đất nước Israel thì quá nhỏ bé, dính 1 quả thì coi như xong con ong, lại tan tác khắp thế giới như ong vỡ tổ, cho nên phải chơi đòn phủ đầu trước.
Dù ông có phản đối hay lên án gì đi nữa, thì phải đặt địa vị vào người Do Thái, một dân tộc đã bị ruồng rẫy, đày đọa suốt 4000 năm, phải mất bao công sức mới quay về được chốn cũ, thì không có lý do gì họ từ bỏ tổ quốc. Quyền lợi và sự an toàn của dân tộc là trên hết, cho nên không có lựa chọn nào khác ngoài bắn tên lửa phá Iran đến cùng.
Anh em hay ngạc nhiên khó hiểu vì sao người Do Thái giỏi đến vậy, thì nên biết rằng, người Do Thái là ông trùm của thế giới hiện đại, của cả địa cầu này chứ đừng nói chỉ là dải đất Israel nhỏ bé.
Người Do Thái gần như nắm toàn bộ hệ thống ngân hàng, tài chính cả thế giới, thậm chí cả Mỹ và châu Âu, tiền nhiều đến mức có thể phóng tên lửa quanh năm suốt tháng đi khắp thế giới Ả Rập. Thậm chí tài phiệt Do Thái có thể điều khiển cả chính trường Mỹ.
Chỉ cần mấy nhân vật như Larry Pagre, Sergey Brin (google), Mắc Xoăn (fb), Michael Bloomberg, Larry Ellison, Stave Ballmer… cùng khoảng 1000 tỷ phú siêu giàu khắp thế giới, toàn gốc Do Thái, mỗi năm bắn cho 100 tỉ đô, thì Israel có thể bắn tên lửa siêu thanh suốt ngày đêm khiến Iran không ngóc đầu lên được.
Kể cả anh Chum không muốn tham chiến, thì các đế chế ngân hàng, tài chính, công nghệ của người Do Thái cũng gõ đầu Chum phải tham chiến mà thôi.
Chiến tranh liên miên mà GDP của Israel gần 60.000 đô mỗi người anh em ạ! Tài thật!
Mày nên làm một bài văn nhỏ về cách trai trị của tập với chó hán nô đi :)) sủa cũng ko được sủa vì sủa là bị tru di cửu tộc :))
 

hoangquy

Chim TO
Một bài văn mẫu của sự tẩy não thần kỳ về Do Thái , mang về cho tụi Mỹ nô thủ dâm, thật ra là nô lệ của Do Thái ! chứ không có Mỹ nào ở đây cả !


Về Israel
Hồi ở VTC tôi có quen sơ sơ một cậu em người Israel, sang Việt Nam làm cố vấn cho VTC. Anh Cường chủ tịch VTC rất quý. Anh Cường rủ tôi và cậu ta đi Đà Lạt mấy hôm nên quen nhau. Thấy anh chàng hiền lành, ít nói, khiêm tốn. Không giỏi chém gió, phét lác như mình.
Hồi gặp cậu ấy cũng ngót 10 năm rồi. Sau đó thì mới quan tâm đến Israel, rồi đọc và tìm hiểu về đất nước này. Đôi khi quan tâm cũng chỉ vì lý do vậy.
Israel là một quốc gia kỳ lạ, đặc biệt, thì không nói làm gì. Chúng ra hay nhận mình giỏi, cần cù, kiên cường, thông minh, sáng tạo, kiên nhẫn, nhưng nếu đặt bên người Israel thì đúng là ngượng bỏ mẹ.
Đây thực sự là một dân tộc đáng khâm phục và học hỏi.
Dân tộc Do Thái này đã hình thành ở vùng đất Israel từ thiên niên kỷ thứ 2 trước công nguyên rồi, nhưng chiến tranh, binh biến suốt 40 thế kỷ, khiến người Do Thái tứ tán khắp địa cầu. Ở tại dải Gaza thì người Ả Rập, Ai Cập tàn sát, giết chóc, và không công nhận suốt 4 thiên niên kỷ.
Nhưng kỳ lạ thay, dù sống ở khắp châu Âu, châu Mỹ, nhưng những tộc người Do Thái vẫn cố kết với nhau một cách kỳ lạ. Họ lập ra các cộng đồng, cùng hỗ trợ nhau, cùng làm ăn, cùng sáng tạo, cùng mang niềm tin về tổ tiên và luôn mong một ngày trở về vùng đất thánh.
Cũng không hiểu vì lý do gì mà nhiều dân tộc ghét bỏ, thậm chí muốn diệt chủng. Phát xít Đức tạo ra một cuộc diệt chủng tang thương chưa từng có trong lịch sử, khi giết hại 6 triệu người Do Thái.
Lý do diệt chủng có lẽ vì người Do Thái quá thông minh, khôn ngoan, kiên cường, giỏi giang, và lĩnh vực gì ở Đức hay khắp châu Âu họ cũng đứng đầu, đặc biệt là lĩnh vực tài chính, ngân hàng. Cộng đồng rất nhỏ, nhưng luôn chiếm hết miếng ăn của người bản địa, lên luôn bị ghét bỏ, tiêu diệt.
Nhưng có một lý do nữa, là người Do Thái giỏi chiến đấu, giỏi đánh nhau, giỏi chế tạo vũ khí và lại không trung thành với Đức nên Phát xít Đức càng ghét. Đức tuyên truyền Do Thái là dân tộc phản phúc nên diệt chủng.
Sự thù ghét và diệt chủng của Đức đẩy người Do Thái về phe Đồng Minh, đặc biệt là Liên Xô.
Trong chiến tranh thế giới thứ 2, các trận đánh quan trọng bậc nhất như Moscow, Stalingrad, Kursk và trận đánh cuối cùng ở Berlin tiêu diệt tận gốc phát xít Đức đều có các đơn vị tiên phong của người Do Thái. Người Do Thái nắm tất cả các vị trí từ chỉ huy cấp cao đến hậu cần, pháo binh, phi công, lái tăng, thiện xạ, y sĩ, công binh... Và sự hi sinh của người Do Thái ở chiến trường châu Âu là cực kỳ lớn.
Đen đủi cho người Ả Rập, là sau chiến tranh thế giới thứ 2, khi Liên hợp quốc chia đất cho người Do Thái ở vùng Palestin thuộc địa Anh, sắp xếp các cộng đồng người Do Thái ở thế giới Ả Rập về quanh Jerusalem, thì những Hồng quân Liên Xô này cũng trở về vùng đất thánh để định cư.
Hồng quân Liên Xô đã đánh bại cả phát xít Đức, tiêu diệt những cỗ xe tăng từng cán phẳng cả châu Âu, thì phải biết họ thiện xạ, kiên cường và khả năng chiến đấu kinh khủng thế nào.
Cho nên, khi Liên hiệp quốc chia đất thì tất cả các nước Ả Rập không công nhận và cùng hiệp lực tấn công quyết ngăn chặn nhà nước Israel và tiêu diệt hết người Do Thái.
Nhưng nghĩ cũng hài, 4 ông Ả Rập (Ai Cập, Syria, Ngoại Jordan và Iraq, cùng các đạo quân đến từ Yemen, Maroc, Ả Rập Xê Út và Sudan ) ăn tục nói phét, dân số cộng dồn mấy trăm triệu tấn công một dải đất khi đó đâu đó có mấy trăm ngàn cư dân, chắc chỉ có độ vài ngàn lính, mà bị đánh cho tơi tả, ra bã.
Buồn cười nhất là ông Ai Cập to xác, đem quân vào tàn sát người Do Thái, cuối cùng mất luôn cả vùng đất rộng lớn Sinai rộng lớn.
Cả thế giới Ả Rập không đánh được Irael bằng súng ống, thì phang bằng kinh tế, quyết tống khứ hết người Do Thái ra biển, nên Ai Cập chơi đòn đóng cửa kênh đào Suez đối với Israel. Và kết cục là Israel tấn công xâm lược luôn khiến Ai Cập té đái. Suốt mấy chục năm qua, Ai Cập ngoan như cún.
Đến năm 1964, lo ngại Israel hùng mạnh, các nước Ả Rập lại phát động một cuộc tấn công mới, quyết đẩy hết người Do Thái ra biển.
Lúc này, cộng đồng người Do Thái ở Israel đã lên đến đâu đó triệu rưỡi người, đông cỡ bằng xứ Thanh anh hùng của Việt Nam khi đó rồi. Nếu không diệt chủng sớm người Do Thái thì e rằng họ càng lớn mạnh, thành khúc xương khó nhằn, nên tranh thủ việc Israel lấy nước từ sông Jordan về canh tác, thì lấy cớ để phát động chiến tranh.
Phát động suốt 3 năm, thì đến năm 1967 các nước Ả Rập mới định được ngày tấn công Israel.
Đọc lại cuộc chiến 6 ngày giữa Ả Rập và Israel thì đúng là cười ẻ với thế giới Ả Rập. Khi Ai Cập vừa kéo quân đến Sinai thì Israel đánh phủ đầu luôn khiến Ai Cập chạy té đái.
Thấy ông cầm đầu bị đánh tơi tả, tất nhiên là Jordan, Syria và Irap cùng đồng loạt tấn công Israel. Thế nhưng, đánh được vài ngày thì cả 3 ông cùng tan tác té đái, tơi tả y hệt như Ai Cập.
Sau cuộc chiến 6 ngày, thì Irael chiếm luôn Bờ Tây của Jordan, chiếm Dải Gaza và Sinai của Ai Cập, chiếm Cao Nguyên Golan của Syria, sáp nhập luôn Đông Jerusalem.
Suốt từ ngày lập quốc đến giờ, cứ sau mỗi lần người Ả Rập tấn công người Do Thái, thì đất Israel lại mở rộng hơn, vì lần đéo nào cũng bị Do Thái đánh cho sấp mặt.
Từ một vùng đất bé tí ti, dùng kính hiển vi mới soi thấy khi xem bản đồ, giờ đây Israel đã khá rộng lớn, chưa kể các vùng đất kiểm soát, tranh chấp đã rộng gấp đôi đất đai được Liên hiệp quốc công nhận. So với quỹ đất thời điểm lập quốc, có khi phình to gấp 10 lần rồi.
Để đối phó với Israel, thì mấy ông Ả Rập, trong đó có Iran, lập ra Hamaz, Héc bô la thổ tả, mấy chục năm trời rình mò tiêu diệt Israel, khiến người Palestin khổ sở suốt nửa thế kỷ.
Thực tế người Do Thái có muốn xâm lược hay đánh chiếm, bóc lột nước nào đâu. Chỉ là thế giới Ả Rập ghét người Do Thái, không muốn sống cùng người Do Thái và muốn đẩy họ ra biển.
Israel đã khiến cả thế giới Ả Rập ngoan hiền bằng cách tấn công phủ đầu trước, duy chỉ có ông Iran là cố chấp, dù cách xa 2000km nhưng vẫn muốn đuổi người Do Thái khỏi Trung Đông.
Chỉ duy nhất Iran là mối nguy với người Do Thái mà thôi, khi suốt ngày dọa giết, dọa trục xuất. Nguy hiểm nhất là Iran đang chế tạo vũ khí hạt nhân. Bom nguyên tử của Iran là sự sống còn của người Do Thái. Bố ai biết mấy ông Hồi giáo này nghĩ gì, có thể làm gì. Đất nước Israel thì quá nhỏ bé, dính 1 quả thì coi như xong con ong, lại tan tác khắp thế giới như ong vỡ tổ, cho nên phải chơi đòn phủ đầu trước.
Dù ông có phản đối hay lên án gì đi nữa, thì phải đặt địa vị vào người Do Thái, một dân tộc đã bị ruồng rẫy, đày đọa suốt 4000 năm, phải mất bao công sức mới quay về được chốn cũ, thì không có lý do gì họ từ bỏ tổ quốc. Quyền lợi và sự an toàn của dân tộc là trên hết, cho nên không có lựa chọn nào khác ngoài bắn tên lửa phá Iran đến cùng.
Anh em hay ngạc nhiên khó hiểu vì sao người Do Thái giỏi đến vậy, thì nên biết rằng, người Do Thái là ông trùm của thế giới hiện đại, của cả địa cầu này chứ đừng nói chỉ là dải đất Israel nhỏ bé.
Người Do Thái gần như nắm toàn bộ hệ thống ngân hàng, tài chính cả thế giới, thậm chí cả Mỹ và châu Âu, tiền nhiều đến mức có thể phóng tên lửa quanh năm suốt tháng đi khắp thế giới Ả Rập. Thậm chí tài phiệt Do Thái có thể điều khiển cả chính trường Mỹ.
Chỉ cần mấy nhân vật như Larry Pagre, Sergey Brin (google), Mắc Xoăn (fb), Michael Bloomberg, Larry Ellison, Stave Ballmer… cùng khoảng 1000 tỷ phú siêu giàu khắp thế giới, toàn gốc Do Thái, mỗi năm bắn cho 100 tỉ đô, thì Israel có thể bắn tên lửa siêu thanh suốt ngày đêm khiến Iran không ngóc đầu lên được.
Kể cả anh Chum không muốn tham chiến, thì các đế chế ngân hàng, tài chính, công nghệ của người Do Thái cũng gõ đầu Chum phải tham chiến mà thôi.
Chiến tranh liên miên mà GDP của Israel gần 60.000 đô mỗi người anh em ạ! Tài thật!
Nghe mùi nhồi sọ quá
Giống dân vn hay tuyên truyền
 

Cà Chớn

中国
Chủ thớt
Mỹ đánh thuế TQ, kết quả là ăn đủ


Nói Tq nhượng bộ là Tq phải sang tận Mỹ ôm hôn đít Trump cơ mà !
Giờ sao lấp liếm hết sĩ diện thế? =))

 

Cà Chớn

中国
Chủ thớt
Nghe mùi nhồi sọ quá
Giống dân vn hay tuyên truyền
Chỉ cần mấy nhân vật như Larry Pagre, Sergey Brin (google), Mắc Xoăn (fb), Michael Bloomberg, Larry Ellison, Stave Ballmer… cùng khoảng 1000 tỷ phú siêu giàu khắp thế giới, toàn gốc Do Thái, mỗi năm bắn cho 100 tỉ đô, thì Israel có thể bắn tên lửa siêu thanh suốt ngày đêm khiến Iran không ngóc đầu lên được.


Chỉ cần phân tích dòng này thôi đã hiểu tại sao bọn Do Thái bị nguyền rũ suốt 2000 năm qua và bị Hitler thui sống!


Địt mẹ nó, nó làm giàu trên đất nào cũng đéo bao giờ ỉa lại 1 tý cho đất sinh ra nó ! Bọn này có đóng 1 cắt thuế nào cho nước Mỹ đâu, mang danh là những thằng giàu nhất thế giới mà toàn nộp thuế cho Cayman, Ireland ! Vậy làm công dân nước Mỹ phải dũa nail nuôi chết mẹ quân mỹ với ngân sách 700 tỷ đô 1 năm =))
 

Cà Chớn

中国
Chủ thớt
509426846_10237309554704223_8208599726520292902_n.jpg


Đọc tin chính thống và phản biện lại nó ! Dù nó bịa thế nào thì cốt lõi nó vẫn có nguồn tin và lý tin ! Kệ mẹ cái ngôn từ nâng bi tởm lợm của nó !

Đây là hình thức chiến tranh mất dạy nhất đối với 1 quốc gia được cho là hiện đại và giàu có !
Phàm những thằng nghèo đéo có gì mới chơi trò khủng bố ! Đằng này nó giàu đỗ vấch còn dùng công nghệ đi khủng bố người ta.!

Tình báo trong bóng tối...? =)) Bình dân gọi là đánh lén !

Khi mày đối mặt với chiến tranh phi đối xứng, kiểu như Mỹ hiếp dâm VN hay Afganistan...chiến tranh du kích là tất yếu, không thể lấy gậy gộc ra mà cương thi với đối thủ.

Bọn mày thử chơi bạn chung với 1 thắng giàu có mà toàn chơi tiểu nhân như này sẽ hiểu tao nói gì
 
🇨🇳🇮🇱🇮🇷 TUYÊN BỐ CHÍNH THỨC TỪ TRUNG QUỐC VỀ CHIẾN IRAN VÀ ISRAEL!

Bộ trưởng Ngoại giao Trung Quốc Vương Nghị:

"Hành động của Israel vi phạm luật pháp quốc tế. Chúng tôi không thể ngồi yên và chứng kiến điều đó.

Đúng và sai trong tình hình hiện tại là rõ ràng, và hành động của Israel vi phạm luật pháp quốc tế.

Chúng tôi không thể ngồi yên và xem tình hình khu vực trượt vào thế vực thẳm vô định.

Cộng đồng quốc tế, đặc biệt là các quốc gia trong khu vực, nên tiếp tục đoàn kết để hình thành tiếng nói quốc tế phản đối chiến tranh."

——

Tiếp nối cái bài trước - Chiến lược địa chính trị - ở đây
 

Cà Chớn

中国
Chủ thớt

Trung Quốc công bố hệ thống tác chiến điện tử đầu tiên chạy bằng 6G


Trung Quốc phát triển hệ thống tác chiến điện tử đầu tiên dùng công nghệ 6G, có khả năng gây nhiễu radar hiện đại, tạo 3.600 mục tiêu giả và truyền dữ liệu tốc độ cao.

Một nhóm nhà nghiên cứu Trung Quốc đã phát triển một loại vũ khí tác chiến điện tử mang tính cách mạng, sử dụng công nghệ 6G tiên tiến. Dựa trên cơ chế xử lý tín hiệu thế hệ mới, hệ thống này mang lại lợi thế vượt trội trước các loại radar quân sự hiện đại, theo lời các nhà khoa học tham gia dự án.
Chẳng hạn, radar AN/APG-85 mới của hãng Northrop Grumman được thiết kế cho tiêm kích tàng hình F-35 được cho là hoạt động chủ yếu trong dải tần X, với tần số lên đến 12 gigahertz – khiến các biện pháp đối kháng điện tử truyền thống trở nên vô hiệu. Tuy nhiên, vũ khí dùng công nghệ 6G của Trung Quốc lại kiểm soát phổ tần số cao này một cách chính xác và dễ dàng. Nhờ lõi hoạt động bằng photon, hệ thống có thể chặn tín hiệu đối phương và tạo ra hơn 3.600 mục tiêu giả để đánh lừa phi công địch, ngay cả ở tần số 12GHz trở lên.
Không chỉ hoạt động như một thiết bị gây nhiễu từ mặt đất, hệ thống này còn có thể đóng vai trò thiết bị liên lạc mạnh mẽ, đồng thời tiếp nhận và truyền tải khối lượng dữ liệu chiến trường khổng lồ đến hơn 300 nền tảng hợp tác qua cáp quang với tốc độ cực cao.
Đây là hệ thống đầu tiên trên thế giới được công bố chính thức có khả năng “gây nhiễu và truyền thông cùng lúc, trên cùng một tần số”, một bước đột phá quan trọng trong ứng dụng quân sự của công nghệ 6G.
“Tiến trình phát triển công nghệ 6G đang thúc đẩy sự hội tụ giữa truyền thông, radar và tác chiến điện tử”, ông Đặng Lỗi, trưởng nhóm nghiên cứu, cùng các cộng sự viết trong một bài báo được bình duyệt, đăng ngày 26/5 trên Tạp chí Quang học hàng đầu Trung Quốc, Acta Optica Sinica.
Để bắt kịp xu hướng này, nhóm của ông đã đề xuất một cấu trúc mới: đầu thu-phát sóng tần số vô tuyến (RF) vi sóng sử dụng công nghệ quang tử, tích hợp chức năng truyền thông và gây nhiễu trong cùng một thiết bị. Theo nhóm nghiên cứu, giải pháp này cho thấy “khả năng lưu trữ tín hiệu, gây nhiễu và truyền dẫn vượt trội trong một kiến trúc nhỏ gọn, đa năng – mở ra hướng tiếp cận mang tính đột phá cho chiến tranh điện tử thế hệ mới”.
Ông Đặng Lỗi, một ngôi sao đang lên trong lĩnh vực nghiên cứu truyền thông thế hệ tiếp theo của Trung Quốc, hiện là giáo sư tại Đại học Khoa học và Công nghệ Hoa Trung (HUST). Nghiên cứu của ông đã nhận được tài trợ lớn từ chính phủ Trung Quốc, Quân Giải phóng Nhân dân (PLA) và các tập đoàn công nghệ lớn. Theo thông tin từ trường đại học, ông từng được trao giải Nhất về sáng chế công nghệ của Hội Kỹ thuật Quang học Trung Quốc cùng nhiều giải thưởng khác.
Khác với công nghệ điện tử truyền thống, công nghệ 6G cho phép phối hợp hiệu quả giữa photon và electron. Nhờ đó, thiết bị sử dụng 6G không chỉ hoạt động ở dải tần số cao hơn, mà còn có thể đồng thời cảm biến, phân tích và truyền tải thông tin với mức tiêu thụ điện năng rất thấp. Đặc biệt, các chức năng phức tạp vốn cần nhiều phần cứng giờ đây được tích hợp trong một hệ thống cực kỳ nhỏ gọn – mở ra cuộc cách mạng về công nghệ truyền thông của nhân loại.
Hiện tại, Trung Quốc đang nắm giữ danh mục bằng sáng chế 6G lớn nhất thế giới, bỏ xa đối thủ chính là Mỹ trong cuộc đua công nghệ then chốt này.
Trong những năm gần đây, các hệ thống vi sóng quang tử được cải tiến bằng công nghệ photon đã khắc phục được các giới hạn của công nghệ điện tử truyền thống, và thu hút nhiều sự chú ý từ giới nghiên cứu và công nghiệp, theo nhóm của ông Đặng.
Không giống các hệ thống vi sóng truyền thống vốn chỉ tập trung vào một chức năng riêng lẻ như truyền thông hoặc cảm biến, hệ thống vi sóng hỗ trợ quang tử có khả năng hoạt động đa chức năng nhờ băng thông rộng, suy hao thấp, chống nhiễu mạnh và độ linh hoạt cao – cho phép tích hợp các tính năng như truyền dẫn tốc độ cao và tái tạo tín hiệu.
Tuy nhiên, nhóm nghiên cứu cũng thừa nhận: “Công nghệ 6G hiện tại vẫn đang đối mặt với mâu thuẫn giữa việc đơn giản hóa hệ thống và tăng cường chức năng”.

Viettimes
 
Bên trên