Tư cách của t là 1 người phụ nữ và 1 người đã có gđ. Lúc quen chồng t, t hỏi nó có chơi bời, cờ bạc,cá độ, cho vay nặng lại,số đề ko....? Suốt 2 năm quen nhau ck t giấu rất kĩ, luôn miệng nói Ko. Tới khi t đang đi thực tập thì có bầu, ko đám hỏi, cưới thì nhà ck coi được tháng 7 âm. Thế trúng dịch ngay ngày ông chở vải thiều đi bán, v huỷ đám cưới cũng k cưới đc. Họ hàbg xa gần gói gém gửi vàng và gđ cho tổng gần đc 4 cây. Nhân cơ hội dịch t vác bụng bầu gần 9th trốn công an ra chợ đầu mối chở 5 ki cam trên 1 chiếc xe vision. T cx là người chắc nên tính gì làm nấy nên 2 tháng t cx để dành đc 10tr dựa vào tiền đi bán. Còn đúng 1 tuần nữa là dự sinh, t quyết lấy tiền bán ra lo cho Bs và mua đồ sinh thì phát hiện ck t bán hết 4 cây vàng, cả tiền để dành nó cũng móc hết. Từ đó lòi ra nó vì mấy món ăn chơi đó mà lấy tiền trả cho người khác. T hỏi nó 1 câu cuối " A có thương em k ? " t khóc cạn nước mắt rồi dứt áo về nhà ruột ở. Nhưng ko nói là bỏ đc đâu, ck t ngày càng bê tha vì tâm lí 1 tk mắc nợ ko bao giờ nghĩ đc gì hơn, tối ngày say xỉn, h vợ ăn diện là nó nghĩ theo trai nên nó lúc nào cũng mài dao ngăm t sẵn. T vì con còn nhỏ, nó cần ba mẹ và chưa hiểu chuyện để nhận thức đc. T cũbg vì sự an toàn cho bản thân nên chọn cách êm thắm. Nhà ck t ko chu cấp, thậm chí lấy thêm ck t 1 tháng 5tr coi như trả nợ bù lại thay phần ông bà đã giúp. Người ngoài hay nói sao t ko bỏ thằng đấy đi. Nhưng thật sự bây h xã hội rất loạn, t muốn an toàn sống để nuôi con. Sinh con đc 3 tháng t xin làm houseskeeping, thôi nôi con t đc ngt thương cho đc ít đi học nghề, thì liên tục bị gọi đe doạ trả nợ, t đi làm thì tk ck nó say nó bế con đi. Hoặc k chăm con.... t phải bỏ việc, giờ làm tự do thì mẹ t bệnh nặng. Nuôi mẹ đc 2 tháng trời, bỏ hết công việc. Số t ko khá nổi vì cứ bị cản trở. Có thể nói t dễ dẫn đến trầm cảm hoặc tự tử từ rất lâu, nhưng t ko còn sức để nghĩ đến những điều đó. T rất khi share câu chuyện của bản thân, t rất ghét ngk nhìn mình thương hại mình vì điều tiêu cực xung quanh. Nhưng rất mong câu chuyện đời của t có thể giúp đc tụi m suy nghĩ lại cuộc đời, sống cho đáng con người mà ba mẹ sinh ra, ngừoi khổ ko phải là người nợ đâu, người chịu đựng mới khổ !