Truyện "Hành trình Nữ thần hóa điếm". Tao đăng cho mấy thằng khỏi mất công ăn cắp.

Lambk

Yếu sinh lý
Ngoại truyện 3.
Vy cầm trên tay quyết định thuyên chuyển công tác vào chi nhánh Miền Nam mà lòng vui như mở hội. Sau cuộc ly hôn chóng vánh với Thuận cô thấy mình không mất mà còn được rất nhiều. Trước đây ban quản trị tập đoàn nhìn ra năng lực của cô nhưng vì lo thế lực của gia đình chồng cô quá mạnh mà không dám giao trọng trách quá lớn vào tay cô. Nhưng giờ khác xưa, cô có năng lực và khát khao cống hiến, lại còn trở thành thành viên Hội đồng quản trị vừa hay khu vực trong Nam đang khát người, cô lập tức lên đường nhận công tác. Nhắc lại vụ chuyển nhượng cổ phần của lão Sang cho Vy, những tưởng mọi thứ sẽ gặp trăm ngàn khó khăn, Thuận sẽ chất vấn rồi gây đủ mọi khó dễ nhưng may sao luật sư đã hướng dẫn cho cô một nước đi tuyệt vời.
Cả cô và lão Sang sau khi nghe xong đều lập tức đồng ý ngay. Thay vì chỉ chuyển nhượng một nửa cổ phần như ban đầu sẽ khiến Thuận nghi ngờ rồi điều tra dẫn đến ảnh hưởng tới lão Sang. Giờ đây để lão Sang viết giấy ủy quyền cho Vy đại diện nắm giữ toàn bộ số cổ phần, đồng thời viết thêm một hợp đồng chuyển nhượng một nửa sau 3 năm. Giấy ủy quyền thì công khai còn hợp đồng chuyển nhượng kèm theo điều kiện không kiện cáo vụ hiếp dâm và thỏa thuận phân chia cổ tức thì do luật sư nắm giữ. Như thế để Vy xây dựng nền tảng vững chắc hơn, đến khi cổ phần về tay là tận 3 năm sau Thuận chắc cũng không còn gì điều tra nữa.
Mọi thứ như lật sang một trang mới sáng sủa, thú vị với nhiều thử thách hơn ở phía trước rất hợp ý cô. Vy nắm tay cậu con trai nhỏ bước vào sân bay với khí thế hừng hực và đầy lòng tự tin như khi xưa mới bước vào công ty. Chức danh giám đốc kinh doanh khu vực Miền Nam là một thử thách và cũng là sự tưởng thưởng xứng đáng với bao nỗ lực của cô.
***
Trong lúc này có một người trước đây Vy từng mang nợ cũng đang sống một cuộc đời rất vui. Khánh đã rời thành phố, về quê cùng bố mẹ để xây một thiên đường mới cho các con anh. Khoảng đất rộng thênh thang đằng trước là mặt hồ mênh mông, đằng sau là rừng núi xanh mát mắt. Khánh đang gấp rút xây dựng một khu phức hợp vừa để ở, vừa để kinh doanh homestay gần gũi với thiên nhiên.
Công việc bận rộn giúp anh không có thời gian nhớ đến chuyện buồn khi trước, điều may mắn nhất là các con anh cũng vơi đi nỗi nhớ mẹ. Để có được điều này có lẽ anh nên cảm ơn một cô gái khác, một cô gái cũng từng phải trốn thành phố đi chữa lành như anh.
Châu Anh vẫn thường xuyên ở đây làm khách, mới đầu vì không gian tuyệt đẹp ở nơi này và tiếng cười của các con anh làm vơi đi nỗi buồn của người bị phản bội, rồi sau nữa khi biết lão Quảng có ý hãm hại anh cô tới lui nhiều hơn cho lão sợ. Nhưng đến cuối cùng, khi từng ngày chứng kiến sự hiếu thảo của anh với bố mẹ, sự chu toàn bảo bọc dành cho các con cô dần xao xuyến trước người đàn ông ấy.
Thời gian thấm thoắt trôi, cô quên đi cái tên Khanh từ lúc nào cô còn chẳng biết, cô không cần chữa lành nhưng vẫn muốn đến đây. Vì cô thấy nhớ anh, muốn làm việc gì đó gần anh và đôi khi bày trò để nghe anh mắng. Mới thời gian trước thôi cô còn nghe anh nói là nếu ai yêu anh thật lòng anh sẽ đáp lại bằng tình cảm của tất cả những người xưa cộng lại. Vì thế cô vẫn ngày ngày cho anh thấy sự chân thành của cô.
Nhưng không biết có phải cách thể hiện vụng về quá không hay vì nỗi đau người xưa để lại chưa nguôi ngoai mà cô còn chưa được anh chấp nhận. Hay có lẽ tình cảm của hai người cần một phép thử mạnh hơn.
-Lạnh quá anh nhỉ.
-Ừ, thế nên anh bảo đừng theo anh làm gì, rác trên mặt hồ đâu có mấy đâu, anh dọn một lúc thôi là sạch hết. Em chưa đi thuyền bao giờ ngồi không quen ngã ra lại khổ.
-Hì hì, em thấy huy chương bơi lội hội khỏe Phù Đổng trong nhà của anh rồi, em ngã thì đã có anh cứu em, em chẳng sợ.
-Ngang ngược, lớn đầu mà khó bảo còn hơn Fa, Mi. Đến lúc ngã thật thì mới biết.
Châu Anh bị anh mắng vẫn nhởn nha, cô cầm một thanh gỗ dài cố vươn ra thật xa khều những bao nilon, cùng rác thải nổi trên mặt nước vứt lên thuyền. Công việc có vẻ bẩn thỉu và không hợp với thân phận một tiểu thư nhưng cô rất thích, đôi lúc lại còn hát vu vơ.
Khánh chậm chậm chèo con thuyền nhỏ, đôi khi anh mỉm cười thật nhẹ, lắc đầu bất lực với sự nghịch ngợm của cô. Cũng đôi khi tim anh lạc nhịp khi nghe tiếng cười như chuông bạc, hoặc là khi cô làm những hành động dễ thương hay lúc cô đến sát bên anh thì thầm một câu gì đó. Khánh hiểu Châu Anh cũng có ý với mình cả bố mẹ anh cùng 2 bé Fa, Mi cũng đều rất thích. Anh cũng đâu phải đá sỏi đâu mà không rung động, nhưng nỗi đau cũ mới chỉ vừa nguôi ngoai, vết sẹo mới lành đôi khi vẫn còn thấy nhói. Anh tự tạo một vách chắn vô hình của mình với cô, vì anh sợ vội vàng sẽ làm tổn thương cô ấy.
-Thôi muộn rồi, mặt nước cũng sạch sẽ không còn rác nữa rồi, mình vào đi thôi, thôi nào Châu Anh, đừng cố rướn nữa, bớt một cái cũng đâu hơn được gì.
-Nhưng nó ngay trước mắt, không khều đi nhìn khó chịu…ối… tùm…Khánh… cứu em…
Mọi thứ quá nhanh, Khánh nhìn thấy Châu Anh ngã xuống hồ mà không kịp giữ lại, chỉ đến khi Châu Anh nổi lên lần nữa anh mới lao xuống hồ mà bơi về phía cô. Người đuối nước vớ được phao cứu mạng sẽ túm chặt lấy cái phao rồi ghì cho thật chắc. Châu Anh cũng thế, vừa chạm được tay Khánh là cô vội níu lấy ngay, cô cuống cuồng bám thật chặt vào anh ghì lấy anh như thể sợ anh đi mất.
Khánh dù bơi rất giỏi nhưng lúc này cũng bị cơn hoảng loạn của cô làm cho luống cuống, dẫn đến uống mấy ngụm nước hồ. Cô cố áp chặt vào anh bằng cả tay lẫn chân, vì trong lúc này chỉ có anh là thứ duy nhất có thể giữ cô lại trên mặt nước. Cơ thể run lên cầm cập, hơi thở dồn dập không thành nhịp, mặt cô tái nhợt đi vì lạnh và sợ. Mái tóc dài ướt sũng, bám vào gò má và mắt che mất đi tầm nhìn khiến cô càng mất phương hướng.
-Châu Anh, thả lỏng ra nào… anh đây, có anh rồi…đừng sợ!
Khánh nói, cố gắng giữ giọng bình tĩnh và dịu dàng, nhưng cô chẳng nghe thấy gì, mắt cô mở to nhưng bị che đi vì mái tóc, cô chỉ biết vùi mặt vào vai anh, tay thì vẫn siết lấy cổ anh càng chặt. Khánh cảm thấy thân thể Châu Anh lạnh toát và run rẩy như một con chim non rơi vào mưa bão. Bàn tay anh lướt nhẹ qua lưng cô, vừa để giữ cô nổi, vừa trấn an.
-Nhìn anh đi, Châu Anh… nhìn vào mắt anh nào!
Khánh thì thầm, tay vén tóc cô và gương mặt ghé sát vào cô. Cô ngước lên, ánh mắt mờ lệ và vô định. Trong khoảnh khắc ấy, Khánh thấy rõ sự hốt hoảng, mong manh và yếu đuối trong đôi mắt cô. Không phải là sự ngang ngược quen thuộc, cũng chẳng phải nét nhí nhảnh thường ngày, mà là sự chới với không điểm tựa và nỗi sợ cái chết đang đến gần.
Anh biết, cô đang cần một sự yên tâm không phải bằng lời nói, mà bằng nhịp thở và hơi ấm. Không kịp suy nghĩ, anh cúi xuống, môi anh nhẹ nhàng chạm lên môi cô trong một nụ hôn thật sâu và rất ấm.
Không phải kiểu hôn vội vã cuống quýt, mà là một nụ hôn truyền dưỡng khí, vừa dịu dàng vừa vững chãi. Anh ổn định hơi thở cho cô và dạy cô cách bình tâm giữa cơn hoảng loạn.
Châu Anh vẫn trong cơn luống cuống, làn môi ấy đến cô còn không định hình được đó là cái gì, cô cắn môi anh đến rướm máu, để hồi nhận ra sự ấm áp cùng những dẫn dắt dịu dàng của anh. Hơi thở hỗn loạn dần nhường chỗ cho nhịp thở nhẹ hơn. Cô không còn siết anh chặt như trước nữa, mà dần dần để vòng tay trên vai nhẹ nhàng như ôm ấp, nước mắt nóng ấm tuôn rơi không còn vì sợ hãi mà vì xúc động nhiều hơn.
-Không sao đâu em…chỉ một chút nữa thôi, chúng ta sắp vào đến bờ rồi.
Châu Anh không trả lời, cô chỉ vùi đầu trong cổ anh, không phải vì sợ mà hoàn toàn do bẽn lẽn. Nếu biết anh lo lắng cho mình đến thế, nếu biết rằng khi mình hoảng loạn anh sẽ hôn thì có lẽ cô đã nhảy xuống cái hồ này từ lâu.
Khánh không biết cái ý nghĩ kỳ cục ấy của cô, anh ôm chặt lấy cô bằng một tay ,tay kia bám chặt vào mạn thuyền còn chân vẫn tiếp tục khua nước hướng về phía bờ. Khi chân anh chạm đất có thể bước đi Châu Anh vẫn không chịu xuống mà vẫn bám lấy anh, cô nói lí nhí.
-Cứ để nguyên như vậy đi, em vẫn còn lạnh lắm.
-Ừ, anh cũng lạnh, như thế này thì ấm hơn.
Buổi tối hôm đó Châu Anh sốt, nhưng cô chẳng chút nào uể oải mà liên tục tươi cười. Cô ăn cháo, uống sữa rồi uống thuốc như một đứa trẻ ngoan. Đêm đến khi người nhà ngủ hết cô chùm một chiếc chăn nhỏ rồi lặng lẽ bước ra sân.
Khánh đang ngồi ở đó, một đống lửa nhỏ bập bùng cháy trước mặt anh, xua tan cái lạnh giá của sương đêm vùng núi. Nghe thấy tiếng động anh mới ngoái đầu lại thì nhìn thấy Châu Anh đang co ro bước lại.
-Sao em không ngủ đi, ngoài này lạnh lắm, sợ sẽ làm em sốt lại đấy.
Châu Anh chỉ cười rồi ngồi xuống bên anh, cô mở rộng chiếc chăn của mình rồi cùng anh chia sẻ. Khánh mới đầu hơi ngại nhưng rồi cũng bằng lòng quàng nó qua vai. Chiếc chăn với một người thì rộng nhưng khi có 2 người thì họ phải nép sát đến khi vai kề vai thì mới đủ, Khánh và Châu Anh đang ngồi như thế, hơi ấm cơ thể của họ quyện chặt với nhau. Rồi Châu Anh làm một hành động mà Khánh không thể ngờ, cô ngả đầu sang vai anh, hoàn toàn tự nhiên và cực kỳ tình cảm. Rồi cô nói một câu làm anh như chết lặng trong phút chốc.
-Anh tỏ tình với em đi, em sẽ đồng ý đấy, không sợ mất mặt đâu.
Dưới ánh lửa bập bùng, gương mặt Châu Anh lấp lánh một nét rạng rỡ pha chút nhu mì ít thấy, nhưng trong ánh mắt lại là một nỗi chờ đợi rất thật, rất chắc chắn. Khánh im lặng, tim như khựng lại trong lồng ngực. Lời cô vừa nói nhẹ nhàng, trực tiếp, rất đơn sơ nhưng lại khiến anh như nghe trong lòng mình đang bật lên tiếng nhạc, tiếng nhạc hân hoan của rung động trái tim.
Anh không nhìn cô ngay mà ngước lên trời. Vành trăng non trên cao, cong như một nét cười khích lệ, cơn gió thoảng qua se lạnh như hối thúc họ sát lại với nhau. Anh kéo cô sát hơn, giữ cho cô ấm thêm chút nữa. Rồi anh quay sang nhìn cô, đôi mắt dịu dàng đã có sẵn câu trả lời.
-Anh đã tỏ tình với em từ lâu rồi… nhưng chỉ trong im lặng.
Châu Anh hơi nghiêng đầu, đôi mày cau nhẹ, miệng mím lại như không hiểu.
-Là những lần em đến đây, bày trò rồi bị anh mắng. Là những khi em hát nhảm còn anh giả vờ bịt tai nhưng lại lẩm nhẩm theo từng chữ. Là mỗi buổi sáng khi anh dậy sớm nấu cháo cho các con, nhưng lại để phần riêng cho em… cay hơn một chút vì anh biết em thích vậy.
Giọng anh trầm ấm như tiếng than hồng âm ỉ, mắt anh nhìn vào mắt cô không hề né tránh nữa.
-Anh sợ… nếu nói ra sớm, tình yêu này sẽ vội vã như cơn gió. Nhưng hôm nay, cái cảm giác ôm em vào người, được che chở cho em khiến anh như tìm lại được một phần đã mất của bản thân.
Anh nhẹ nhàng chạm vào gò má cô, ngón tay anh lướt thật chậm như thể đang dò tìm từng xúc cảm trên làn da ấy.
-Anh yêu em, Châu Anh… không phải vì em đến đúng lúc, mà vì em đã chọn ở lại. Em xứng đáng với điều đó.
Cô nhìn anh, không nói gì, chỉ cười, nụ cười không còn giấu giếm. Rồi cô chủ động nắm lấy tay anh, áp vào má mình như muốn giữ lại hơi ấm anh trao.
Khánh nghiêng người, chậm rãi cúi xuống. Môi anh khẽ chạm lên môi cô, không chỉ truyền cho cô hơi thở hay sự ấm áp, mà để lan tỏa và hòa quyện sự rung động của con tim.
Môi chạm môi, nhịp tim hòa cùng nhịp thở. Gió lặng đi, trăng như tan vào đêm. Chỉ còn lại họ, và khoảnh khắc này nơi tình yêu không cần thêm bất cứ lời nào nữa để khẳng định. Xem nội dung: 462984Khi họ rời nhau ra, Châu Anh áp trán vào trán anh, mắt vẫn nhắm, hơi thở vẫn còn vương chút run run.
-Hôm nay, có khi em lại sốt thật... nhưng không phải vì nước lạnh đâu. Mà vì mấy lời kia của anh đấy… sến quá.
Khánh bật cười khẽ, bên tai anh thoáng nghe hai chữ “yêu anh”, thêm một vòng tay nhỏ vòng qua eo, không vội vã nhưng nồng nàn và rất chắc chắn. Đống lửa trước mặt như sáng thêm một chút, để mừng cho hai kẻ đã đi hết một quãng dài cô đơn, cuối cùng cũng tìm thấy nhau, theo cách dịu dàng nhất.
Những ngày sau Châu Anh thường ở lại hơn, đôi khi là vài ngày cho đến khi bố mẹ cô gọi lên giục giã cô mới chịu về. Khánh cũng như tìm lại được nguồn năng lượng mới, anh cười nhiều hơn, nụ cười rạng rỡ hơn và từ sâu trong đáy mắt đã vơi đi những nỗi niềm.
Khánh trở nên như vậy khiến bố mẹ anh và 2 đứa trẻ cũng vui lây, hai ông bà già như thêm con, còn Fa, Mi cũng như tìm được mẹ mới. Gia đình ấy đã từng lung lay rồi khiếm khuyết, cơn bão qua đi giờ nó lại tròn đầy.
Khoảng sân lớn cứ đến bữa cơm lại rộn rã tiếng cười, những buổi tiệc nhỏ tổ chức với hai người đàn bà đứng bếp hai người đàn ông dọn dẹp còn những đứa trẻ chạy lăng xăng. Tình yêu mới chớm mà đã lớn thật nhanh Khánh và Châu Anh đều thấy cần nhau hơn và họ sống vì nhau thêm mỗi ngày.
Một buổi trưa như rất nhiều buổi trưa khác, Châu Anh đã ở đây liên tiếp 3 ngày, điện thoại cô đổ chuông không ngớt, nếu hôm nay cô không về, khả năng cao bố mẹ nàng sẽ lên.
-Anh ơi, trưa nay em nỡ uống một chút rượu rồi, em không lái xe được, tẹo nữa anh chở em về Hà Nội nhé.
Khánh hơi ngần ngừ, nửa năm rồi anh chưa về lại đất thủ đô, có việc gì hầu như anh chỉ gọi điện thoại quan trọng quá thì người công ty tìm lên trên này. Nhưng đó chỉ là ngày tháng cũ, lòng anh giờ đã nhẹ nhõm, với anh mọi chuyện đã ngủ yên, trở về chốn ấy cũng không có gì phải ngại.
-Ừ, lâu rồi anh cũng chưa đi đá bóng với rủ mấy anh em đi uống bia, cũng thấy hơi nhớ mùa thu Hà nội rồi. Để anh nói bố mẹ và hai đứa nhỏ một câu.
Con đường từ Thái Nguyên về Hà Nội hôm nay với 2 người thật ngắn, suốt cả chuyến đi trên xe chẳng khi nào ngớt tiếng cười. Tuy đây cũng là một chuyến về lại chốn cũ từng chất chồng nhiều đau thương nhưng với cả anh và cô đều nhẹ nhõm. Có lẽ họ đều đã quên hoặc cả hai đều ưu tiên cho tương lai mà chọn không nhìn về quá khứ.
Khánh thuê khách sạn rồi để Châu Anh tự đi xe về, vì anh vẫn chưa sẵn sàng gặp bố mẹ của cô, chính xác hơn chưa muốn đưa ra một lời hứa xa xôi khi anh còn chưa bắt đầu lại. Anh muốn trở thành một phiên bản hoàn thiện và tốt hơn của chính mình trước khi chính thức đến với cô.
Hà Nội và những người bạn chào đón anh bằng sự nồng nhiệt và mến yêu như trước kia đã từng. Anh đã có một buổi chiều vui hết nấc, trời tối hẳn anh mới một mình cuốc bộ trở về khách sạn. Từng chiếc lá xào xạc dưới bước chân, và trong gió là mùi thơm nồng của hoa sữa, đây chính là những nét đậm chất thu Hà Nội mà nhiều người cứ nhớ mãi không quên. Một chút cô đơn khi bước một mình nhưng trong lòng anh lại rõ ràng về phương hướng, từng bước chân chậm chạp nhưng kiên định. Đổ vỡ, khó khăn chỉ có thể khiến anh mạnh mẽ, vững vàng hơn.
Từ xa anh thấy bóng hình tướt tha đang chìa tay ra vẫy, ánh điện sáng của khách sạn chiếu lên người em khiến em nổi bật và lung linh. Tương lai của anh đấy, tươi sáng tốt đẹp và xứng đáng để nâng niu từng ngày.Xem nội dung: 462983
ANH EM ĐỌC TRUYỆN THÌ LIKE VỚI COMMENT MẠNH LÊN, MIỄN PHÍ MÀ.
Hay quá, tuy là truyện sex nhưng vẫn thấy tình yêu của Khánh và Châu Anh rất đẹp. Khánh có cảm giác trầm mặc hơn xưa, khác nhiều với lúc yêu Vy và Mai.
 

Lituchi1

Tao là gay
Ngoại truyện 4
-Đợi anh lâu chưa, sao không vào trong sảnh mà đứng ngoài làm gì, không sợ gió lạnh sao.
Khánh vén lại những sợi tóc bị gió thổi vướng trên khuôn mặt thánh thiện của Châu Anh. Cô chỉ cười, đôi mắt sáng nhìn anh không chớp và tận hưởng những cử chỉ dịu dàng từ anh.
-Em vừa mới đến nhưng nhìn thấy anh nên không vào ngay mà đứng đợi. Anh đá bóng đến tận giờ sao? Anh đã ăn gì chưa?
-Anh đá bóng rồi đi uống bia cùng các anh em, vui quá, đợi anh lên phòng tắm qua rồi hai đứa đi ăn. Em cũng đói rồi đúng không?
-Một chút thôi, anh không phải vội.
Hai người kết thúc câu chuyện cùng nắm tay bước nhanh lên phòng. Cả hai không nghĩ nhiều nhưng khi cửa phòng đóng lại họ bối rối đến nỗi chẳng dám nhìn thẳng vào mắt nhau. Khánh ngượng ngùng mở lời trước.
-Em ngồi đây đi, để anh lấy nước cho em uống.
Châu Anh ngồi xuống, nhưng lòng cô rạo rực không yên, trái tim em như muốn nhảy ra khỏi lồng ngực. Khánh đặt ly nước trước mặt cô rồi lúng túng gãi đầu, vừa quay lưng đi anh vừa nói.
-Em uống nước đi, ngồi đợi anh chốc lát, anh tắm qua rồi mình đi ăn.
Nhưng anh vừa chỉ bước ra bước thứ hai đã có một vòng tay choàng ôm anh, một làn hơi ấm từ cơ thể quen thuộc truyền sang, giọng Châu Anh hơi run.
-Ở lại với em…
-Sao vậy, anh chỉ đi tắm thôi mà, rồi mình đi ăn.
-Anh hiểu ý em mà…chiều em đi…
Châu Anh chẳng hiểu dũng khí từ đâu mà cô nói được ra mấy lời như vậy, có thể do cuộc nói chuyện ở nhà với cha cô khiến cô đi đến quyết định to gan thế này. Cô nghĩ chỉ cần cô thuộc về anh, bố mẹ sẽ không cấm cản được cô nữa.
Khánh không biết được những gì Châu Anh vừa trải qua nhưng anh hiểu phải rất quyết tâm và cực kỳ yêu anh thì cô mới đủ dũng khí để nói ra những lời này.
Khánh gỡ tay Châu Anh ra rồi từ từ quay người lại, anh nâng cằm cô lên. Đôi mắt anh đong đầy yêu thương, xen lẫn chút ngỡ ngàng trước sự táo bạo của cô. Trong khoảnh khắc ấy, thời gian như ngừng trôi, chỉ còn lại nhịp tim đập rộn ràng của cả hai. Anh nhìn sâu vào mắt Châu Anh, nơi lấp lánh những cảm xúc đang chất chứa, rất dịu dàng, nhưng cũng cháy bỏng vô cùng.
-Anh hiểu, nhưng có vội vã quá không, anh sợ rồi em sẽ hối hận đấy…
-Không! Chắc chắn em sẽ không hối hận, em yêu anh, rất yêu và em muốn là của anh hơn ai hết.
Nói rồi cô chủ động kiễng chân áp môi mình vào môi anh, nụ hôn mới đầu còn rụt rè bỡ ngỡ sau đó dần cuồng nhiệt đắm say hơn.
Đôi môi mọng đỏ của nàng mở ra, chiếc lưỡi đinh hương cũng trườn sang tìm lưỡi anh rồi cùng quấn quýt. Hơi thở của cả hai hòa quyện, nóng hầm hập, như thiêu đốt không khí xung quanh. Từng nhịp điệu chậm rồi đến nhanh, từ vụng về rồi trở nên thành thạo, sự rạo rực kích thích lan tỏa đến với hai người. Hơi thở phập phù gấp rút họ áp chặt cơ thể vào nhau như thể chỉ mong hòa vào làm một.
-Anh ơi…ư hư…em nóng quá…hức… thích quá…ư hư…
Rất khó định nghĩa cảm giác của cả hai lúc này, họ kích động và háo hức, nhất là Châu Anh một cô gái chưa nhiều kinh nghiệm yêu. Trải nghiệm trong quá khứ với Khanh có quá nhiều toan tính của hắn, và hắn còn là kẻ có nhu cầu tính dục không cao, có lẽ chuyện xác thịt trải qua rất ít và chỉ như chiếu lệ mà thôi. Còn lần này tình yêu của cô và Khánh như rượu ủ lâu ngày, đủ hương đủ vị, từng ngày từng giờ lại càng nồng đậu thấm sâu.
Chỉ một cái hôn, một lần da thịt chạm nhau cũng đủ để kích nổ quả bom cảm xúc của 2 người. Khánh siết Châu Anh vào ngực mình để đôi vú bánh dày với đôi núm vú nhọn hoắt hơi cương ép sát rồi bẹt ra. Ôi cái cảm giác này, cảm giác yêu thương và được dâng hiến lâu lắm rồi anh chưa được cảm thụ nên có chút bỡ ngỡ chưa quen.
Đến khi tay Châu Anh luồn vào trong áo, chạm lên da thịt khiến anh nhẹ giật mình. Nhưng rồi anh lấy lại bình tĩnh bằng sự chủ động, hai bàn tay anh trượt dần xuống thấp tìm về đôi mông tròn lẳn của em, nắn bóp rồi kéo em xích lại.
-Hức…ôi anh…em nóng…bứt rứt quá… ư hư… nữa đi anh.
Vùng hạ thân nóng rực của em áp lên thứ cứng rắn nổi cục trong đũng quần của Khánh, thế nên em mới run lên và kích động thế này. Đôi chút trúc trắc nhưng em chẳng hề né tránh mà chọn dâng hiến trọn vẹn cho anh yêu. Từng mảnh vải trên thân hai người thưa thớt, đến khi lưng cô đặt lên tấm ga trắng của chiếc giường êm ái, cô gần như đã hoàn toàn trần trụi. Cả cơ thể cô run run, đôi chỗ nổi da gà lợn cợn nhưng đôi mắt cô kiên định và tin tưởng vô cùng.
Châu Anh dang 2 tay đón Khánh sà vào lòng mình để tình yêu hai người đạp lên một bậc thang mới. Khánh vẫn lặng lẽ đầy say mê, anh đặt lên môi cô nụ hôn ngọt ngào sâu đậm nhưng cũng không kém phần ướt át và rất gợi tình.
Cả hai người đã quen với trò chơi môi lưỡi, cũng đã đôi lần khám phá cơ thể của nhau. Nhưng đấy chỉ là những lúc tranh thủ lén lút, còn hương diễm và trần trụi thế này thì chưa bao giờ. Cơ thể họ như hòa quyện vào nhau trong một vũ điệu bản năng, nơi mọi cử động đều thấm đẫm tình yêu và khao khát.
-Uhm…anh em không thở được mất… anh làm em nóng quá …em muốn nhiều nữa được không anh… ư hư…yêu em nữa đi…uhm.
Khánh hiểu ý người yêu, anh di chuyển thấp xuống, hơi thở nóng bỏng của anh lướt qua làn da mịn màng của Châu Anh, khiến cô run rẩy nhưng hân hoan trong thứ cảm xúc dâng trào. Đôi tay anh mạnh mẽ nhưng đủ dịu dàng, khám phá từng đường cong trên cơ thể cô, như thể muốn khắc ghi từng khoảnh khắc vào trái tim mình.
Cần cổ Châu Anh nõn nà trắng bóc, xương quai xanh gợi cảm không quá mảnh mai và cho cảm giác thanh tân đầy nhựa sống. Xuống thấp hơn, đôi vú bánh dày trắng muốt tươi hồng khiến mắt Khánh hoa lên. Anh nhẹ nhàng bóp nắn, âu yếm nâng niu chúng như vừa tìm được báu vật thế gian.
-Hừ hừ… em đẹp quá… anh yêu em.
-Em cũng yêu anh…tất cả của em đều của anh hết mà…yêu em nữa đi Khánh…
Không thể nhịn lâu hơn được nữa, Khánh cúi xuống, đôi môi lần theo đường cong cơ thể cô, hôn lên bầu ngực căng tròn, mút lấy núm vú hồng hào đang cương cứng. Châu Anh nấc lên, đôi tay luồn vào tóc anh, siết chặt, như muốn giữ anh mãi ở lại để cảm giác này kéo dài thật lâu. Mỗi lần môi lưỡi của anh chuyển động khiến cô như bị thiêu đốt, cơ thể cô giật nảy theo từng nhịp, hơi thở gấp gáp hòa cùng những tiếng rên.
-Hức…ôi anh ơi em nhột…ứ hứ hứ… em thích lắm anh ơi …nữa…ôi nữa đi anh.
Đôi vú vừa tay, có lẽ lần đầu tiên được chăm sóc ân cần và nhiệt tình đến thế. Không chỉ là môi lưỡi, đôi khi anh dùng cả mặt mình áp lên để tỏ rõ sự đam mê và trân trọng của mình.
Châu Anh vô cùng thỏa mãn, cơ thể cô căng lên như sắp vỡ òa, vì xúc cảm và nhiều hơn là sự nồng nhiệt anh đã trao cô. Không có nhiều kinh nghiệm, Châu Anh quyến rũ bạn tình bằng bản năng, tay cô vuốt ve anh, toàn thân cô uốn éo và miệng cô rên những tiếng “ư ử” gọi mời.
Khánh cảm nhận từng chút những rung động của Châu Anh, anh khéo léo dìu dắt cho cô đạt được sướng khoái thật nhiều, để khoảnh khắc này in đậm trong tâm trí cô gái nhỏ. Thấy cô liên tục cong người, thỉnh thoảng lại nấc lên, anh biết mình đã là được điều đó và hiểu rằng anh em đã sẵn sàng.
Khánh cúi xuống, hơi thở nóng bỏng của anh phả lên vùng hạ thể tươi tắn của Châu Anh. Mu bướm em mũm mĩm, phủ nhẹ nhàng một lớp lông tơ, làn da mịn màng, trắng ngần ôm lấy đôi mép thịt hồng hào, căng mọng như cánh hoa sen chớm nở. Mùi hương ngọt ngào, thanh khiết từ nơi đây khiến anh như bị mê hoặc, trái tim đập thình thình. Anh nhẹ nhàng đặt một nụ hôn lên lớp lông tơ mềm mại đó, cảm nhận sự run rẩy nhẹ nhàng của cô.
-Ư… anh…
Đôi môi anh bắt đầu khám phá, lướt nhẹ trên mép thịt mọng nước, mút lấy từng chút hương vị ngọt ngào. Tiếng “chụt chụt” vang lên khi môi anh chạm vào làn da ướt át, hòa lẫn với tiếng thở gấp gáp của Châu Anh.
boiur1.gif

-Hức… anh ơi… nhột quá… ư hư hư…
Cô cong người, đôi tay nắm chặt đám ga giường, vò nhàu một khoảng lớn. Khánh cố làm mọi thứ thật chậm rãi và kĩ càng để sự thoải mái thấm sâu vào từng tế bào của Châu Anh. Lưỡi anh tách nhẹ đôi mép hồng hào, để lộ khe nhỏ lấp lánh những giọt nước nhờn trong suốt.
-Nhóp nhép… uhm…chụt chụt…ôi em ngon quá… nhóp nhép… uhm…
Tiếng của lưỡi anh mơn trớn vùng da nhạy cảm và ướt át, tiếp ngay sau là tiếng rên rỉ ngập tràn khoan khoái của Châu Anh.
-AA… anh… sướng… hức… chết em mất anh ơi… đừng dừng lại …
Khánh say mê hơn, lưỡi anh miết sâu hơn, quấn lấy viên ngọc nhỏ cương cứng, mút mạnh khiến cô một lần nữa giật nảy người.
-Ư ư ư ư… anh yêu… anh làm gì Châu Anh mà sướng quá…em không chịu nổi mất…ư hư hư…
Người cô uốn cong như con tôm, ngôn từ gần như mất kiểm soát, Châu Anh dường như đã sắp đến giới hạn của mình.
Khánh biết thế nhưng anh không dừng lại, anh mút càng mạnh hơn, lưỡi anh nhịp nhàng ra vào, kết hợp với ngón tay, thọc sâu, ngoáy tròn khám phá từng ngóc ngách bên trong.
Châu Anh anh bắt đầu run rẩy dữ dội, đôi chân vô thức quấn trên vai anh, gót chân miết trên da còn các ngón chân quắp lại. Lúc này cô cũng không thể nào kiểm soát tiếng rên của mình được nữa, nó dần cao vút trở thành những tiếng la thất thanh.
-ÔI …AAAA…ANH ƠI… EM KHÔNG CHỊU ĐƯỢC NỮA… AAAA…ANH LÀM EM SƯỚNG QUÁ… EM …ÔI…EM SAO THẾ NÀY… TRÁNH XA CHỖ ĐÓ ĐI ANH…AAAAA….ÔIIII…EM XIN LỖI…
Cơn co giật ập đến bất ngờ, cửa mình em tuôn tràn thứ nước chỉ có được khi tận cùng sướng khoái.
e3c2929465aa3b101bc2528f73375e21.30.jpg
Có lẽ đây là lần đầu tiên em đạt đến trạng thái đó thế nên em không định nghĩa được phản ứng của mình mà nghĩ mình vừa tiểu bậy.
-Em tuyệt vời lắm… anh rất tự hào khi làm được vậy cho người yêu, em không cần phải xin lỗi anh đâu.
Châu Anh vẫn còn xấu hổ giấu mặt vào đôi tay nhỏ, chỉ đến khi Khánh đến bên tai thì thầm giải thích một lúc lâu, cô mới chịu mở mắt để nhìn anh.
-Thật vậy hả anh…em chưa bao giờ như vậy…em cứ tưởng mình đi…
Khánh cười, môi anh vẫn lấp lánh chất nhờn của cô, ánh mắt anh cháy bỏng yêu thương nhìn vào đôi mắt long lanh có chút ngây ngô của nàng. Tiếng thở hổn hển của cả hai hòa quyện, không gian ngập tràn hương vị của dục vọng và tình yêu dâng trào.
Châu Anh biết mình nợ người yêu một lần lên đỉnh, vì thế cô tận hưởng thăng hoa thêm chốc lát rồi chủ động vuốt ve anh. Cô hôn anh đắm say, để đôi tay vụng về đi khám phá từng vùng da thịt ấm áp của bạn trai mình. Cô cũng học cách cảm nhận nhịp thở, và khi cô thấy ở anh những dấu hiệu vội vã, cô lột bỏ áo cho anh trong khi miệng thì thào rất khẽ.
-Anh…em muốn là của anh.
Người đàn ông nào cũng khát khao câu nói đó, quần áo Khánh nhanh chóng bay đi, chỉ còn lại cơ khỏe mạnh trần truồng đứng trước mặt em.
Châu Anh đỏ mặt nhưng không né tránh, trong mắt cô vương chút e dè, nhưng hai chân vẫn mạnh dạn mở ra. Con bướm nhỏ vừa thăng thiên vẫn còn bóng nhẫy, giờ lại hào hứng hé mở đón chờ.
Khánh nâng hông em lên, ánh mắt anh dịu dàng nhưng ánh lên ngọn lửa khao khát không thể che giấu. Anh từ từ tiến vào, cảm nhận sự ấm nóng và chặt khít, của tình nhân. Châu Anh khẽ nấc, đôi mắt nhắm nghiền, khuôn mặt hơi nhăn có vẻ như hơi khó chịu.
-Hức… anh to quá… chậm thôi… em đau…
Giọng cô run run, lẫn một chút sợ hãi hòa chung cùng đau đớn. Đôi tay cô bám chặt vai anh, móng tay khẽ cắm vào da, kéo dài từng vệt đỏ mờ rõ nét.
Khánh cảm thấy rất khó khăn, đúng vậy hệt như những cô gái lần đầu làm chuyện yêu. Dù Khánh đã từng theo dõi Khanh và thấy em nhiều lần về nhà hắn thì lúc này anh cũng vẫn thắc mắc xem cô có phải gái trinh không. Anh đưa đôi mắt hỏi thăm nhìn về Về cô, Châu Anh xấu hổ vùi mặt vào trong cổ người yêu rồi lí nhí.
-Em được chẩn đoán là có tử cung ngã trước, thành âm đạo hẹp bẩm sinh và hệ cơ tròn đặc biệt.
Khánh hiểu nôm na người yêu mình rất sợ cu to, và cơ tròn đàn hồi cực tốt chỉ ngừng giao hợp một thời gian sẽ co lại như gái trinh. Nói không ngoa em chính là cực phẩm trong cực phẩm là cơn khao khát tình dục bất tận của mọi gã đàn ông, có lẽ trời cao ban ân cho Khánh để đền bù cho nỗi uất nghẹn trước đây.
Khánh thôi không vội vã, anh biết phải làm gì để cuộc yêu này thành khoảnh khắc không quên. Anh di chuyển chậm rãi, từng nhịp ra vào nhẹ nhàng như một điệu vũ thăm dò, cẩn trọng để cô làm quen. Tiếng da thịt cọ xát phát ra âm thanh khe khẽ, lẫn trong tiếng thở hổn hển cố kìm lại của cô.
-Ư… anh ơi nhột quá…ư hư hư… từ từ thôi là em sẽ chịu được…
Không hẳn quá đau, chỉ là cảm giác trướng căng quá mức tạo thành một chút tức thốn nhói lên. Rồi cảm giác khó chịu dần qua, nhường cho khoái cảm râm ran đang dần lan ra toàn cơ thể. Châu Anh khẽ uốn người, đôi chân vô thức quấn lấy hông anh, e dè nhưng đầy tin tưởng.
(m=bKW1KNV)(mh=3QZGEgyQeE4ilmeu)45847421a.jpg

-Em ổn không?
-Em không sao… sâu hơn đi anh…ư… em muốn…
Khánh di chuyển chậm rãi, con cu chỉ đi hết nửa chiều dài lại thôi, đến khi thấy Châu Anh anh liên tục hẩy bướm anh mạnh dạn đóng ngập cả thân cu.
-Hức…ôi anh ơi…lạ…thốn…ôi em sao thế này…ôi…sâu quá… ư hư hư.
Cô muốn diễn tả cảm nhận của mình cho anh hiểu mà không thể, đành phải dùng ngôn ngữ cơ thể để nói thay. Đôi vú sừng trâu ưỡn lên để hai núm vú con con cọ lên vòm ngực anh khiêu khích, cùng lúc đó là những nụ hôn từ phớt nhẹ đến chìm sâu kéo dài từ cổ lên đến mặt. Khánh nhận biết từng dấu hiệu, anh đáp lại cô bằng hết sự nhiệt tình mà anh có.
-Pạch…pạch pạch pạch… pạch pạch pạch… hừ hừ… em khít quá… pạch pạch …anh như sắp bị bóp nghẹt mất rồi… pạch…pạch pạch pạch…
-Ôi sâu quá… thích lắm… ư ư ư ư ư… của anh to quá anh ơi… ư ư ư ư… khó chịu quá…
Tuy cửa mình em vẫn bó chặt nhưng Khánh đã ra vào trơn tru, gương mặt của Châu Anh cũng đã dãn ra khi sướng khoái từ âm đạo đang lan rộng ra toàn cơ thể. Thành âm đạo được lấp đầy, tử cung bị dồn ép thốn căng, nàng chưa bao giờ cùng lúc được hưởng toàn bộ những cảm giác tuyệt vời như vậy trong cùng một lúc. Tất cả các nếp gấp trong âm đạo được vuốt ve, mọi tế bào cảm giác đồng thời được massage, sự sướng khoái ào ạt kéo tới tưởng chừng như quá sức chịu đựng của em. Người em đỏ au, liên tục hảy bướm, rên la, làm mọi động tác uốn éo khiêu gợi chỉ vì lúc này em đã hoàn toàn mất kiểm soát. Khánh cũng thích thú vô cùng vì trải nghiệm với em lúc này tuyệt vời không thể tả, anh bắt đầu dập điên cuồng.
PẠCH… PẠCH PẠCH PẠCH… PẠCH PẠCH PẠCH PẠCH… HỪ HỪ… SƯỚNG QUÁ… EM KHÍT QUÁ EM YÊU ƠI… PẠCH PẠCH PẠCH PẠCH PẠCH… HỘC HỘC…PẠCH PẠCH PẠCH PẠCH… ÔI… PẠCH PẠCH PẠCH PẠCH… PẠCH PẠCH PẠCH PẠCH… ÔI…ANH ƠI…EM KHÔNG CHỊU NỔI… PẠCH PẠCH PẠCH PẠCH PẠCH… AAAAA…EM CHẾT MẤT …PẠCH PẠCH PẠCH PẠCH PẠCH… AAAA…EM SAO THẾ NÀY…PẠCH PẠCH PẠCH PẠCH PẠCH PẠCH PẠCH… EM LẠI THẾ NỮA RỒI…ÔI…Ư Ư Ư Ư Ư… PẠCH PẠCH PẠCH PẠCH PẠCH PẠCH PẠCH… EM RA…EM SƯỚNG QUÁ… PẠCH PẠCH PẠCH… EM LẠI RA NỮA RỒI…PẠCH PẠCH PẠCH PẠCH PẠCH PẠCH PẠCH… AAAAAAA…ÔI ÔI….
Sau những tiếng la bải hải thất thanh, Châu Anh thêm một lần co giật điên cuồng, cửa mình cô phún xuất thành dòng làm ướt cả bụng anh rồi tràn lan ra giường thấm ướt nguyên một mảng lớn. Cô gái trẻ xấu hổ dùng tay che mặt. Còn Khánh, anh thích thú tựa như bắt được vàng rồi nằm xuống dỗ dành em với nụ hôn nồng nàn đắm đuối.
Khánh lúc này dù chưa xuất tinh, nhưng tâm lí anh đã thỏa mãn hoàn toàn, vì sao ư. Vì có người đàn bà vì anh mà leo tới tột đỉnh thăng hoa, khiến thằng đàn ông trong anh thôi không còn tự trách rằng vì mình yếu kém nên mất vợ. Anh đã cân bằng được cảm giác nhiều lần nhìn thấy vợ mình được người khác làm phún xuất qua video.
Anh ôm chắc Châu Anh trong vòng tay, tự hứa với lòng mình sẽ cố gắng giữ cô bên mình mãi mãi. Châu Anh cảm nhận được sự tha thiết anh trao, cô cũng mở rộng vòng tay đáp lại anh miệng vẫn không quên thỏ thẻ.
-Em lại nợ anh thêm một lần rồi, sao trả được đây.
-Em tự tìm cách đi.
Khánh nói mà tay lướt nhẹ dọc theo những đường cong trên cơ thể nõn nà trắng bóc của Châu Anh. Bản năng giúp nàng đáp lại anh bằng những động tác nhẹ nhàng lại vô cùng dụ hoặc. Cô hôn anh thật sâu từ mặt xuống cổ rồi đi hết vòn ngực của anh. Rồi theo như bản năng mách bảo, em vật ngửa Khánh ra rồi trèo lên. Với gương mặt đỏ bừng cô nhìn anh nói trong muôn vàn xấu hổ.
-Em chưa quen làm những động tác này, anh đừng cười em nhé.
Khánh thời gian đâu để cười, anh còn bận say mê ngắm tuyệt tác thế gian và chú tâm cảm nhận những xúc cảm tuyệt vời em mang đến.
Châu Anh dè dặt cầm lấy con cu đang kiêu hãnh chĩa thẳng lên trời rồi kê vào mép bướm. Em từ từ ngồi xuống bằng tất cả quyết tâm và mong đợi của mình. Con cu từ từ lách qua khe bướm ướt nhẹp, chặt khít của Châu Anh, từng phân thịt nóng rực bị âm đạo nàng bóp chặt, khiến Khánh bắt buộc phải rên lên.
-Ư hừ hừ… em khít và ấm quá… em thật tuyệt.
Châu Anh cắn môi, đôi mắt nhắm nghiền, khuôn mặt đỏ bừng vừa xấu hổ vừa kích thích. Cô từ từ hạ hông, cảm nhận con cặc to lớn của anh lấp đầy từng ngóc ngách bên trong, trướng căng đến mức tưởng chừng không chịu nổi.
-Ư… anh… to quá… em… hức… đầy quá…
Châu Anh rên rỉ, giọng run run, đôi tay bám chặt vào vai Khánh để giữ thăng bằng. Cô nhấp nhổm nhẹ nhàng, từng nhịp lên xuống còn vụng về, nhưng mỗi lần con cu trượt sâu đến tận cùng âm đạo, thúc vào tử cung nàng lại nấc lên vì sướng. Âm đạo nàng siết nhẹ, nước dâm chảy lan tràn, khiến tiếng “nhóp nhép” dâm dục vang lên trong không gian ngập mùi tình ái.
(m=bKOCwLV)(mh=NGwJF5LVLIBOndQO)51540661a.jpg

Khánh sung sướng nằm ngửa, hai tay siết chặt hông nàng, mắt anh dán chặt vào cơ thể trần truồng đang uốn éo trên người mình. Đôi vú bánh dày của Châu Anh nảy tưng tưng theo từng nhịp nhấp, hai núm vú hồng hào cương cứng đung đưa nửa khiêu khích nửa như gọi mời.
-Pạp…pạp… hừ…em tuyệt lắm… cứ làm như em thích…pạp pạp… đừng ngại ngùng.
Nghe lời anh, Châu Anh dần buông lỏng, bản năng trỗi dậy mạnh mẽ. Cô bắt đầu nhún nhanh hơn, hông lắc lư thành thạo, ép sát để con cu anh ra vào sâu hết mức, chạm đến những điểm nhạy cảm sâu tận cùng.
-Pạp pạp pạp pạp... Hức… anh ơi… sướng quá…Pạp pạp pạp pạp… pạp pạp pạp pạp… anh làm em sướng chết mất… pạp pạp pạp pạp pạp… ư ư ư…
Châu Anh la lên, đầu ngửa ra sau, tóc dài rối tung, cơ thể lấp lánh mồ hôi dưới ánh đèn điện em tựa như đang tỏa sáng. Khánh không chịu nổi nữa, anh co chân lên để lựa thế, dùng hai tay đỡ lấy đôi mông em làm điểm tựa mà thúc ngược từ dưới lên.
-PẠP… PẠP PẠP PẠP… ANH KHÔNG CHỊU NỔI… HỪ HỪ… ĐỂ ANH CHO EM NHỚ MÃI ĐÊM NAY…PẠP PẠP PẠP… PẠP PẠP …PẠP…
Anh gầm gừ, thúc từng nhát thật sâu, thật mạnh cho bẹn anh và mông cô không còn kẽ hở, để con cu chui sâu đến tận cùng, đầu nấm dội chắc nịch vào tử cung.
tai-anh-sex-dong-bao-dam-cuc-nung (4).gif

-Á… ANH…SÂU QUÁ… HỨC…EM CHỊU KHÔNG NỔI… ÔI…
Châu Anh hét lên, cơ thể cong lên như con tôm, liên tục rùng mình co quắp. Nhưng lần này em kìm lại cơn sướng, cố không để nó đến quá nhanh mà muốn chung nhịp thăng hoa với bạn tình. Em nằm rạp xuống, đặt một bầu vú vào miệng anh, tự mình mân xoa bên còn lại. Phía dưới em nâng hạ mông nhịp nhàng chuẩn bị cùng người yêu lên đỉnh.
-PẠP PẠP PẠP PẠP PẠP… HỪ HỪ… PẠP PẠP PẠP PẠP PẠP PẠP… ÔI…SƯỚNG… SƯỚNG QUÁ… PẠP PẠP PẠP PẠP… ÔI BƯỚM EM SIẾT CON CU ANH SẮP NỔ RỒI…PẠP PẠP PẠP PẠP PẠP PẠP PẠP… PẠP PẠP PẠP PẠP… ÔI ANH RA MẤT…HỘC HỘC… PẠP PẠP PẠP PẠP PẠP PẠP …ANH KHÔNG KÌM ĐƯỢC… PẠP PẠP PẠP PẠP PẠP PẠP… EM CŨNG THẾ…ÔI ÔI… EM CŨNG SƯỚNG LẮM… SƯỚNG BƯỚM LẮM… PẠP PẠP PẠP PẠP… PẠP PẠP PẠP PẠP PẠP PẠP PẠP PẠP… CU ANH TO QUÁ…PẠP PẠP PẠP PẠP PẠP… LÀM EM CHỊU HẾT NỔI RỒI… PẠP PẠP PẠP PẠP PẠP… EM LẠI RA NỮA ĐÂY….PẠP PẠP PẠP PẠP… SƯỚNG… AAAAAA…
Họ nói những từ tục bậy lần đầu tiên trong vô thức, nhưng cũng kích thích cho cảm xúc đến tột đỉnh thăng hoa. Rồi từng dòng tinh nóng hổi phun trào sâu trong âm đạo Châu Anh, lấp đầy trong tử cung chảy tràn xuống dưới. Cảm giác nóng bỏng tràn ngập của thứ chất lỏng ấy khiến Châu Anh rùng mình, bướm nàng co bóp dữ dội, nước dâm phun ra lần thứ ba, tóe loe trên bụng anh ướt đẫm cả ga giường. Nàng co giật tầm nửa phút rồi xụi lơ hoàn toàn trong lòng người yêu. Em thở hổn hển, mồ hôi nhễ nhại nhưng nụ cười thỏa mãn vẫn đọng lại trên môi.
Hai người ôm chặt lấy nhau, hơi thở hòa quyện, cơ thể vẫn run rẩy trong dư âm khoái lạc. Không gian lặng đi, chỉ còn tiếng trái tim đập gấp rút của hai kẻ vừa khám phá ra cánh cổng thiên đàng.
ANH EM ĐỌC TRUYỆN THÌ LIKE VỚI COMMENT MẠNH LÊN, MIỄN PHÍ MÀ.
 

Mr Dài lâu

Yếu sinh lý
Ngoại truyện 4
-Đợi anh lâu chưa, sao không vào trong sảnh mà đứng ngoài làm gì, không sợ gió lạnh sao.
Khánh vén lại những sợi tóc bị gió thổi vướng trên khuôn mặt thánh thiện của Châu Anh. Cô chỉ cười, đôi mắt sáng nhìn anh không chớp và tận hưởng những cử chỉ dịu dàng từ anh.
-Em vừa mới đến nhưng nhìn thấy anh nên không vào ngay mà đứng đợi. Anh đá bóng đến tận giờ sao? Anh đã ăn gì chưa?
-Anh đá bóng rồi đi uống bia cùng các anh em, vui quá, đợi anh lên phòng tắm qua rồi hai đứa đi ăn. Em cũng đói rồi đúng không?
-Một chút thôi, anh không phải vội.
Hai người kết thúc câu chuyện cùng nắm tay bước nhanh lên phòng. Cả hai không nghĩ nhiều nhưng khi cửa phòng đóng lại họ bối rối đến nỗi chẳng dám nhìn thẳng vào mắt nhau. Khánh ngượng ngùng mở lời trước.
-Em ngồi đây đi, để anh lấy nước cho em uống.
Châu Anh ngồi xuống, nhưng lòng cô rạo rực không yên, trái tim em như muốn nhảy ra khỏi lồng ngực. Khánh đặt ly nước trước mặt cô rồi lúng túng gãi đầu, vừa quay lưng đi anh vừa nói.
-Em uống nước đi, ngồi đợi anh chốc lát, anh tắm qua rồi mình đi ăn.
Nhưng anh vừa chỉ bước ra bước thứ hai đã có một vòng tay choàng ôm anh, một làn hơi ấm từ cơ thể quen thuộc truyền sang, giọng Châu Anh hơi run.
-Ở lại với em…
-Sao vậy, anh chỉ đi tắm thôi mà, rồi mình đi ăn.
-Anh hiểu ý em mà…chiều em đi…
Châu Anh chẳng hiểu dũng khí từ đâu mà cô nói được ra mấy lời như vậy, có thể do cuộc nói chuyện ở nhà với cha cô khiến cô đi đến quyết định to gan thế này. Cô nghĩ chỉ cần cô thuộc về anh, bố mẹ sẽ không cấm cản được cô nữa.
Khánh không biết được những gì Châu Anh vừa trải qua nhưng anh hiểu phải rất quyết tâm và cực kỳ yêu anh thì cô mới đủ dũng khí để nói ra những lời này.
Khánh gỡ tay Châu Anh ra rồi từ từ quay người lại, anh nâng cằm cô lên. Đôi mắt anh đong đầy yêu thương, xen lẫn chút ngỡ ngàng trước sự táo bạo của cô. Trong khoảnh khắc ấy, thời gian như ngừng trôi, chỉ còn lại nhịp tim đập rộn ràng của cả hai. Anh nhìn sâu vào mắt Châu Anh, nơi lấp lánh những cảm xúc đang chất chứa, rất dịu dàng, nhưng cũng cháy bỏng vô cùng.
-Anh hiểu, nhưng có vội vã quá không, anh sợ rồi em sẽ hối hận đấy…
-Không! Chắc chắn em sẽ không hối hận, em yêu anh, rất yêu và em muốn là của anh hơn ai hết.
Nói rồi cô chủ động kiễng chân áp môi mình vào môi anh, nụ hôn mới đầu còn rụt rè bỡ ngỡ sau đó dần cuồng nhiệt đắm say hơn.
Đôi môi mọng đỏ của nàng mở ra, chiếc lưỡi đinh hương cũng trườn sang tìm lưỡi anh rồi cùng quấn quýt. Hơi thở của cả hai hòa quyện, nóng hầm hập, như thiêu đốt không khí xung quanh. Từng nhịp điệu chậm rồi đến nhanh, từ vụng về rồi trở nên thành thạo, sự rạo rực kích thích lan tỏa đến với hai người. Hơi thở phập phù gấp rút họ áp chặt cơ thể vào nhau như thể chỉ mong hòa vào làm một.
-Anh ơi…ư hư…em nóng quá…hức… thích quá…ư hư…
Rất khó định nghĩa cảm giác của cả hai lúc này, họ kích động và háo hức, nhất là Châu Anh một cô gái chưa nhiều kinh nghiệm yêu. Trải nghiệm trong quá khứ với Khanh có quá nhiều toan tính của hắn, và hắn còn là kẻ có nhu cầu tính dục không cao, có lẽ chuyện xác thịt trải qua rất ít và chỉ như chiếu lệ mà thôi. Còn lần này tình yêu của cô và Khánh như rượu ủ lâu ngày, đủ hương đủ vị, từng ngày từng giờ lại càng nồng đậu thấm sâu.
Chỉ một cái hôn, một lần da thịt chạm nhau cũng đủ để kích nổ quả bom cảm xúc của 2 người. Khánh siết Châu Anh vào ngực mình để đôi vú bánh dày với đôi núm vú nhọn hoắt hơi cương ép sát rồi bẹt ra. Ôi cái cảm giác này, cảm giác yêu thương và được dâng hiến lâu lắm rồi anh chưa được cảm thụ nên có chút bỡ ngỡ chưa quen.
Đến khi tay Châu Anh luồn vào trong áo, chạm lên da thịt khiến anh nhẹ giật mình. Nhưng rồi anh lấy lại bình tĩnh bằng sự chủ động, hai bàn tay anh trượt dần xuống thấp tìm về đôi mông tròn lẳn của em, nắn bóp rồi kéo em xích lại.
-Hức…ôi anh…em nóng…bứt rứt quá… ư hư… nữa đi anh.
Vùng hạ thân nóng rực của em áp lên thứ cứng rắn nổi cục trong đũng quần của Khánh, thế nên em mới run lên và kích động thế này. Đôi chút trúc trắc nhưng em chẳng hề né tránh mà chọn dâng hiến trọn vẹn cho anh yêu. Từng mảnh vải trên thân hai người thưa thớt, đến khi lưng cô đặt lên tấm ga trắng của chiếc giường êm ái, cô gần như đã hoàn toàn trần trụi. Cả cơ thể cô run run, đôi chỗ nổi da gà lợn cợn nhưng đôi mắt cô kiên định và tin tưởng vô cùng.
Châu Anh dang 2 tay đón Khánh sà vào lòng mình để tình yêu hai người đạp lên một bậc thang mới. Khánh vẫn lặng lẽ đầy say mê, anh đặt lên môi cô nụ hôn ngọt ngào sâu đậm nhưng cũng không kém phần ướt át và rất gợi tình.
Cả hai người đã quen với trò chơi môi lưỡi, cũng đã đôi lần khám phá cơ thể của nhau. Nhưng đấy chỉ là những lúc tranh thủ lén lút, còn hương diễm và trần trụi thế này thì chưa bao giờ. Cơ thể họ như hòa quyện vào nhau trong một vũ điệu bản năng, nơi mọi cử động đều thấm đẫm tình yêu và khao khát.
-Uhm…anh em không thở được mất… anh làm em nóng quá …em muốn nhiều nữa được không anh… ư hư…yêu em nữa đi…uhm.
Khánh hiểu ý người yêu, anh di chuyển thấp xuống, hơi thở nóng bỏng của anh lướt qua làn da mịn màng của Châu Anh, khiến cô run rẩy nhưng hân hoan trong thứ cảm xúc dâng trào. Đôi tay anh mạnh mẽ nhưng đủ dịu dàng, khám phá từng đường cong trên cơ thể cô, như thể muốn khắc ghi từng khoảnh khắc vào trái tim mình.
Cần cổ Châu Anh nõn nà trắng bóc, xương quai xanh gợi cảm không quá mảnh mai và cho cảm giác thanh tân đầy nhựa sống. Xuống thấp hơn, đôi vú bánh dày trắng muốt tươi hồng khiến mắt Khánh hoa lên. Anh nhẹ nhàng bóp nắn, âu yếm nâng niu chúng như vừa tìm được báu vật thế gian.
-Hừ hừ… em đẹp quá… anh yêu em.
-Em cũng yêu anh…tất cả của em đều của anh hết mà…yêu em nữa đi Khánh…
Không thể nhịn lâu hơn được nữa, Khánh cúi xuống, đôi môi lần theo đường cong cơ thể cô, hôn lên bầu ngực căng tròn, mút lấy núm vú hồng hào đang cương cứng. Châu Anh nấc lên, đôi tay luồn vào tóc anh, siết chặt, như muốn giữ anh mãi ở lại để cảm giác này kéo dài thật lâu. Mỗi lần môi lưỡi của anh chuyển động khiến cô như bị thiêu đốt, cơ thể cô giật nảy theo từng nhịp, hơi thở gấp gáp hòa cùng những tiếng rên.
-Hức…ôi anh ơi em nhột…ứ hứ hứ… em thích lắm anh ơi …nữa…ôi nữa đi anh.
Đôi vú vừa tay, có lẽ lần đầu tiên được chăm sóc ân cần và nhiệt tình đến thế. Không chỉ là môi lưỡi, đôi khi anh dùng cả mặt mình áp lên để tỏ rõ sự đam mê và trân trọng của mình.
Châu Anh vô cùng thỏa mãn, cơ thể cô căng lên như sắp vỡ òa, vì xúc cảm và nhiều hơn là sự nồng nhiệt anh đã trao cô. Không có nhiều kinh nghiệm, Châu Anh quyến rũ bạn tình bằng bản năng, tay cô vuốt ve anh, toàn thân cô uốn éo và miệng cô rên những tiếng “ư ử” gọi mời.
Khánh cảm nhận từng chút những rung động của Châu Anh, anh khéo léo dìu dắt cho cô đạt được sướng khoái thật nhiều, để khoảnh khắc này in đậm trong tâm trí cô gái nhỏ. Thấy cô liên tục cong người, thỉnh thoảng lại nấc lên, anh biết mình đã là được điều đó và hiểu rằng anh em đã sẵn sàng.
Khánh cúi xuống, hơi thở nóng bỏng của anh phả lên vùng hạ thể tươi tắn của Châu Anh. Mu bướm em mũm mĩm, phủ nhẹ nhàng một lớp lông tơ, làn da mịn màng, trắng ngần ôm lấy đôi mép thịt hồng hào, căng mọng như cánh hoa sen chớm nở. Mùi hương ngọt ngào, thanh khiết từ nơi đây khiến anh như bị mê hoặc, trái tim đập thình thình. Anh nhẹ nhàng đặt một nụ hôn lên lớp lông tơ mềm mại đó, cảm nhận sự run rẩy nhẹ nhàng của cô.
-Ư… anh…
Đôi môi anh bắt đầu khám phá, lướt nhẹ trên mép thịt mọng nước, mút lấy từng chút hương vị ngọt ngào. Tiếng “chụt chụt” vang lên khi môi anh chạm vào làn da ướt át, hòa lẫn với tiếng thở gấp gáp của Châu Anh. Xem nội dung: 463729
-Hức… anh ơi… nhột quá… ư hư hư…
Cô cong người, đôi tay nắm chặt đám ga giường, vò nhàu một khoảng lớn. Khánh cố làm mọi thứ thật chậm rãi và kĩ càng để sự thoải mái thấm sâu vào từng tế bào của Châu Anh. Lưỡi anh tách nhẹ đôi mép hồng hào, để lộ khe nhỏ lấp lánh những giọt nước nhờn trong suốt.
-Nhóp nhép… uhm…chụt chụt…ôi em ngon quá… nhóp nhép… uhm…
Tiếng của lưỡi anh mơn trớn vùng da nhạy cảm và ướt át, tiếp ngay sau là tiếng rên rỉ ngập tràn khoan khoái của Châu Anh.
-AA… anh… sướng… hức… chết em mất anh ơi… đừng dừng lại …
Khánh say mê hơn, lưỡi anh miết sâu hơn, quấn lấy viên ngọc nhỏ cương cứng, mút mạnh khiến cô một lần nữa giật nảy người.
-Ư ư ư ư… anh yêu… anh làm gì Châu Anh mà sướng quá…em không chịu nổi mất…ư hư hư…
Người cô uốn cong như con tôm, ngôn từ gần như mất kiểm soát, Châu Anh dường như đã sắp đến giới hạn của mình.
Khánh biết thế nhưng anh không dừng lại, anh mút càng mạnh hơn, lưỡi anh nhịp nhàng ra vào, kết hợp với ngón tay, thọc sâu, ngoáy tròn khám phá từng ngóc ngách bên trong.
Châu Anh anh bắt đầu run rẩy dữ dội, đôi chân vô thức quấn trên vai anh, gót chân miết trên da còn các ngón chân quắp lại. Lúc này cô cũng không thể nào kiểm soát tiếng rên của mình được nữa, nó dần cao vút trở thành những tiếng la thất thanh.
-ÔI …AAAA…ANH ƠI… EM KHÔNG CHỊU ĐƯỢC NỮA… AAAA…ANH LÀM EM SƯỚNG QUÁ… EM …ÔI…EM SAO THẾ NÀY… TRÁNH XA CHỖ ĐÓ ĐI ANH…AAAAA….ÔIIII…EM XIN LỖI…
Cơn co giật ập đến bất ngờ, cửa mình em tuôn tràn thứ nước chỉ có được khi tận cùng sướng khoái. Xem nội dung: 463730Có lẽ đây là lần đầu tiên em đạt đến trạng thái đó thế nên em không định nghĩa được phản ứng của mình mà nghĩ mình vừa tiểu bậy.
-Em tuyệt vời lắm… anh rất tự hào khi làm được vậy cho người yêu, em không cần phải xin lỗi anh đâu.
Châu Anh vẫn còn xấu hổ giấu mặt vào đôi tay nhỏ, chỉ đến khi Khánh đến bên tai thì thầm giải thích một lúc lâu, cô mới chịu mở mắt để nhìn anh.
-Thật vậy hả anh…em chưa bao giờ như vậy…em cứ tưởng mình đi…
Khánh cười, môi anh vẫn lấp lánh chất nhờn của cô, ánh mắt anh cháy bỏng yêu thương nhìn vào đôi mắt long lanh có chút ngây ngô của nàng. Tiếng thở hổn hển của cả hai hòa quyện, không gian ngập tràn hương vị của dục vọng và tình yêu dâng trào.
Châu Anh biết mình nợ người yêu một lần lên đỉnh, vì thế cô tận hưởng thăng hoa thêm chốc lát rồi chủ động vuốt ve anh. Cô hôn anh đắm say, để đôi tay vụng về đi khám phá từng vùng da thịt ấm áp của bạn trai mình. Cô cũng học cách cảm nhận nhịp thở, và khi cô thấy ở anh những dấu hiệu vội vã, cô lột bỏ áo cho anh trong khi miệng thì thào rất khẽ.
-Anh…em muốn là của anh.
Người đàn ông nào cũng khát khao câu nói đó, quần áo Khánh nhanh chóng bay đi, chỉ còn lại cơ khỏe mạnh trần truồng đứng trước mặt em.
Châu Anh đỏ mặt nhưng không né tránh, trong mắt cô vương chút e dè, nhưng hai chân vẫn mạnh dạn mở ra. Con bướm nhỏ vừa thăng thiên vẫn còn bóng nhẫy, giờ lại hào hứng hé mở đón chờ.
Khánh nâng hông em lên, ánh mắt anh dịu dàng nhưng ánh lên ngọn lửa khao khát không thể che giấu. Anh từ từ tiến vào, cảm nhận sự ấm nóng và chặt khít, của tình nhân. Châu Anh khẽ nấc, đôi mắt nhắm nghiền, khuôn mặt hơi nhăn có vẻ như hơi khó chịu.
-Hức… anh to quá… chậm thôi… em đau…
Giọng cô run run, lẫn một chút sợ hãi hòa chung cùng đau đớn. Đôi tay cô bám chặt vai anh, móng tay khẽ cắm vào da, kéo dài từng vệt đỏ mờ rõ nét.
Khánh cảm thấy rất khó khăn, đúng vậy hệt như những cô gái lần đầu làm chuyện yêu. Dù Khánh đã từng theo dõi Khanh và thấy em nhiều lần về nhà hắn thì lúc này anh cũng vẫn thắc mắc xem cô có phải gái trinh không. Anh đưa đôi mắt hỏi thăm nhìn về Về cô, Châu Anh xấu hổ vùi mặt vào trong cổ người yêu rồi lí nhí.
-Em được chẩn đoán là có tử cung ngã trước, thành âm đạo hẹp bẩm sinh và hệ cơ tròn đặc biệt.
Khánh hiểu nôm na người yêu mình rất sợ cu to, và cơ tròn đàn hồi cực tốt chỉ ngừng giao hợp một thời gian sẽ co lại như gái trinh. Nói không ngoa em chính là cực phẩm trong cực phẩm là cơn khao khát tình dục bất tận của mọi gã đàn ông, có lẽ trời cao ban ân cho Khánh để đền bù cho nỗi uất nghẹn trước đây.
Khánh thôi không vội vã, anh biết phải làm gì để cuộc yêu này thành khoảnh khắc không quên. Anh di chuyển chậm rãi, từng nhịp ra vào nhẹ nhàng như một điệu vũ thăm dò, cẩn trọng để cô làm quen. Tiếng da thịt cọ xát phát ra âm thanh khe khẽ, lẫn trong tiếng thở hổn hển cố kìm lại của cô.
-Ư… anh ơi nhột quá…ư hư hư… từ từ thôi là em sẽ chịu được…
Không hẳn quá đau, chỉ là cảm giác trướng căng quá mức tạo thành một chút tức thốn nhói lên. Rồi cảm giác khó chịu dần qua, nhường cho khoái cảm râm ran đang dần lan ra toàn cơ thể. Châu Anh khẽ uốn người, đôi chân vô thức quấn lấy hông anh, e dè nhưng đầy tin tưởng. Xem nội dung: 463728
-Em ổn không?
-Em không sao… sâu hơn đi anh…ư… em muốn…
Khánh di chuyển chậm rãi, con cu chỉ đi hết nửa chiều dài lại thôi, đến khi thấy Châu Anh anh liên tục hẩy bướm anh mạnh dạn đóng ngập cả thân cu.
-Hức…ôi anh ơi…lạ…thốn…ôi em sao thế này…ôi…sâu quá… ư hư hư.
Cô muốn diễn tả cảm nhận của mình cho anh hiểu mà không thể, đành phải dùng ngôn ngữ cơ thể để nói thay. Đôi vú sừng trâu ưỡn lên để hai núm vú con con cọ lên vòm ngực anh khiêu khích, cùng lúc đó là những nụ hôn từ phớt nhẹ đến chìm sâu kéo dài từ cổ lên đến mặt. Khánh nhận biết từng dấu hiệu, anh đáp lại cô bằng hết sự nhiệt tình mà anh có.
-Pạch…pạch pạch pạch… pạch pạch pạch… hừ hừ… em khít quá… pạch pạch …anh như sắp bị bóp nghẹt mất rồi… pạch…pạch pạch pạch…
-Ôi sâu quá… thích lắm… ư ư ư ư ư… của anh to quá anh ơi… ư ư ư ư… khó chịu quá…
Tuy cửa mình em vẫn bó chặt nhưng Khánh đã ra vào trơn tru, gương mặt của Châu Anh cũng đã dãn ra khi sướng khoái từ âm đạo đang lan rộng ra toàn cơ thể. Thành âm đạo được lấp đầy, tử cung bị dồn ép thốn căng, nàng chưa bao giờ cùng lúc được hưởng toàn bộ những cảm giác tuyệt vời như vậy trong cùng một lúc. Tất cả các nếp gấp trong âm đạo được vuốt ve, mọi tế bào cảm giác đồng thời được massage, sự sướng khoái ào ạt kéo tới tưởng chừng như quá sức chịu đựng của em. Người em đỏ au, liên tục hảy bướm, rên la, làm mọi động tác uốn éo khiêu gợi chỉ vì lúc này em đã hoàn toàn mất kiểm soát. Khánh cũng thích thú vô cùng vì trải nghiệm với em lúc này tuyệt vời không thể tả, anh bắt đầu dập điên cuồng.
PẠCH… PẠCH PẠCH PẠCH… PẠCH PẠCH PẠCH PẠCH… HỪ HỪ… SƯỚNG QUÁ… EM KHÍT QUÁ EM YÊU ƠI… PẠCH PẠCH PẠCH PẠCH PẠCH… HỘC HỘC…PẠCH PẠCH PẠCH PẠCH… ÔI… PẠCH PẠCH PẠCH PẠCH… PẠCH PẠCH PẠCH PẠCH… ÔI…ANH ƠI…EM KHÔNG CHỊU NỔI… PẠCH PẠCH PẠCH PẠCH PẠCH… AAAAA…EM CHẾT MẤT …PẠCH PẠCH PẠCH PẠCH PẠCH… AAAA…EM SAO THẾ NÀY…PẠCH PẠCH PẠCH PẠCH PẠCH PẠCH PẠCH… EM LẠI THẾ NỮA RỒI…ÔI…Ư Ư Ư Ư Ư… PẠCH PẠCH PẠCH PẠCH PẠCH PẠCH PẠCH… EM RA…EM SƯỚNG QUÁ… PẠCH PẠCH PẠCH… EM LẠI RA NỮA RỒI…PẠCH PẠCH PẠCH PẠCH PẠCH PẠCH PẠCH… AAAAAAA…ÔI ÔI….
Sau những tiếng la bải hải thất thanh, Châu Anh thêm một lần co giật điên cuồng, cửa mình cô phún xuất thành dòng làm ướt cả bụng anh rồi tràn lan ra giường thấm ướt nguyên một mảng lớn. Cô gái trẻ xấu hổ dùng tay che mặt. Còn Khánh, anh thích thú tựa như bắt được vàng rồi nằm xuống dỗ dành em với nụ hôn nồng nàn đắm đuối.
Khánh lúc này dù chưa xuất tinh, nhưng tâm lí anh đã thỏa mãn hoàn toàn, vì sao ư. Vì có người đàn bà vì anh mà leo tới tột đỉnh thăng hoa, khiến thằng đàn ông trong anh thôi không còn tự trách rằng vì mình yếu kém nên mất vợ. Anh đã cân bằng được cảm giác nhiều lần nhìn thấy vợ mình được người khác làm phún xuất qua video.
Anh ôm chắc Châu Anh trong vòng tay, tự hứa với lòng mình sẽ cố gắng giữ cô bên mình mãi mãi. Châu Anh cảm nhận được sự tha thiết anh trao, cô cũng mở rộng vòng tay đáp lại anh miệng vẫn không quên thỏ thẻ.
-Em lại nợ anh thêm một lần rồi, sao trả được đây.
-Em tự tìm cách đi.
Khánh nói mà tay lướt nhẹ dọc theo những đường cong trên cơ thể nõn nà trắng bóc của Châu Anh. Bản năng giúp nàng đáp lại anh bằng những động tác nhẹ nhàng lại vô cùng dụ hoặc. Cô hôn anh thật sâu từ mặt xuống cổ rồi đi hết vòn ngực của anh. Rồi theo như bản năng mách bảo, em vật ngửa Khánh ra rồi trèo lên. Với gương mặt đỏ bừng cô nhìn anh nói trong muôn vàn xấu hổ.
-Em chưa quen làm những động tác này, anh đừng cười em nhé.
Khánh thời gian đâu để cười, anh còn bận say mê ngắm tuyệt tác thế gian và chú tâm cảm nhận những xúc cảm tuyệt vời em mang đến.
Châu Anh dè dặt cầm lấy con cu đang kiêu hãnh chĩa thẳng lên trời rồi kê vào mép bướm. Em từ từ ngồi xuống bằng tất cả quyết tâm và mong đợi của mình. Con cu từ từ lách qua khe bướm ướt nhẹp, chặt khít của Châu Anh, từng phân thịt nóng rực bị âm đạo nàng bóp chặt, khiến Khánh bắt buộc phải rên lên.
-Ư hừ hừ… em khít và ấm quá… em thật tuyệt.
Châu Anh cắn môi, đôi mắt nhắm nghiền, khuôn mặt đỏ bừng vừa xấu hổ vừa kích thích. Cô từ từ hạ hông, cảm nhận con cặc to lớn của anh lấp đầy từng ngóc ngách bên trong, trướng căng đến mức tưởng chừng không chịu nổi.
-Ư… anh… to quá… em… hức… đầy quá…
Châu Anh rên rỉ, giọng run run, đôi tay bám chặt vào vai Khánh để giữ thăng bằng. Cô nhấp nhổm nhẹ nhàng, từng nhịp lên xuống còn vụng về, nhưng mỗi lần con cu trượt sâu đến tận cùng âm đạo, thúc vào tử cung nàng lại nấc lên vì sướng. Âm đạo nàng siết nhẹ, nước dâm chảy lan tràn, khiến tiếng “nhóp nhép” dâm dục vang lên trong không gian ngập mùi tình ái.Xem nội dung: 463720
Khánh sung sướng nằm ngửa, hai tay siết chặt hông nàng, mắt anh dán chặt vào cơ thể trần truồng đang uốn éo trên người mình. Đôi vú bánh dày của Châu Anh nảy tưng tưng theo từng nhịp nhấp, hai núm vú hồng hào cương cứng đung đưa nửa khiêu khích nửa như gọi mời.
-Pạp…pạp… hừ…em tuyệt lắm… cứ làm như em thích…pạp pạp… đừng ngại ngùng.
Nghe lời anh, Châu Anh dần buông lỏng, bản năng trỗi dậy mạnh mẽ. Cô bắt đầu nhún nhanh hơn, hông lắc lư thành thạo, ép sát để con cu anh ra vào sâu hết mức, chạm đến những điểm nhạy cảm sâu tận cùng.
-Pạp pạp pạp pạp... Hức… anh ơi… sướng quá…Pạp pạp pạp pạp… pạp pạp pạp pạp… anh làm em sướng chết mất… pạp pạp pạp pạp pạp… ư ư ư…
Châu Anh la lên, đầu ngửa ra sau, tóc dài rối tung, cơ thể lấp lánh mồ hôi dưới ánh đèn điện em tựa như đang tỏa sáng. Khánh không chịu nổi nữa, anh co chân lên để lựa thế, dùng hai tay đỡ lấy đôi mông em làm điểm tựa mà thúc ngược từ dưới lên.
-PẠP… PẠP PẠP PẠP… ANH KHÔNG CHỊU NỔI… HỪ HỪ… ĐỂ ANH CHO EM NHỚ MÃI ĐÊM NAY…PẠP PẠP PẠP… PẠP PẠP …PẠP…
Anh gầm gừ, thúc từng nhát thật sâu, thật mạnh cho bẹn anh và mông cô không còn kẽ hở, để con cu chui sâu đến tận cùng, đầu nấm dội chắc nịch vào tử cung. Xem nội dung: 463722
-Á… ANH…SÂU QUÁ… HỨC…EM CHỊU KHÔNG NỔI… ÔI…
Châu Anh hét lên, cơ thể cong lên như con tôm, liên tục rùng mình co quắp. Nhưng lần này em kìm lại cơn sướng, cố không để nó đến quá nhanh mà muốn chung nhịp thăng hoa với bạn tình. Em nằm rạp xuống, đặt một bầu vú vào miệng anh, tự mình mân xoa bên còn lại. Phía dưới em nâng hạ mông nhịp nhàng chuẩn bị cùng người yêu lên đỉnh.
-PẠP PẠP PẠP PẠP PẠP… HỪ HỪ… PẠP PẠP PẠP PẠP PẠP PẠP… ÔI…SƯỚNG… SƯỚNG QUÁ… PẠP PẠP PẠP PẠP… ÔI BƯỚM EM SIẾT CON CU ANH SẮP NỔ RỒI…PẠP PẠP PẠP PẠP PẠP PẠP PẠP… PẠP PẠP PẠP PẠP… ÔI ANH RA MẤT…HỘC HỘC… PẠP PẠP PẠP PẠP PẠP PẠP …ANH KHÔNG KÌM ĐƯỢC… PẠP PẠP PẠP PẠP PẠP PẠP… EM CŨNG THẾ…ÔI ÔI… EM CŨNG SƯỚNG LẮM… SƯỚNG BƯỚM LẮM… PẠP PẠP PẠP PẠP… PẠP PẠP PẠP PẠP PẠP PẠP PẠP PẠP… CU ANH TO QUÁ…PẠP PẠP PẠP PẠP PẠP… LÀM EM CHỊU HẾT NỔI RỒI… PẠP PẠP PẠP PẠP PẠP… EM LẠI RA NỮA ĐÂY….PẠP PẠP PẠP PẠP… SƯỚNG… AAAAAA…
Họ nói những từ tục bậy lần đầu tiên trong vô thức, nhưng cũng kích thích cho cảm xúc đến tột đỉnh thăng hoa. Rồi từng dòng tinh nóng hổi phun trào sâu trong âm đạo Châu Anh, lấp đầy trong tử cung chảy tràn xuống dưới. Cảm giác nóng bỏng tràn ngập của thứ chất lỏng ấy khiến Châu Anh rùng mình, bướm nàng co bóp dữ dội, nước dâm phun ra lần thứ ba, tóe loe trên bụng anh ướt đẫm cả ga giường. Nàng co giật tầm nửa phút rồi xụi lơ hoàn toàn trong lòng người yêu. Em thở hổn hển, mồ hôi nhễ nhại nhưng nụ cười thỏa mãn vẫn đọng lại trên môi.
Hai người ôm chặt lấy nhau, hơi thở hòa quyện, cơ thể vẫn run rẩy trong dư âm khoái lạc. Không gian lặng đi, chỉ còn tiếng trái tim đập gấp rút của hai kẻ vừa khám phá ra cánh cổng thiên đàng.
ANH EM ĐỌC TRUYỆN THÌ LIKE VỚI COMMENT MẠNH LÊN, MIỄN PHÍ MÀ.
Vậy chứ, Khánh cuối cùng cũng được đền bù.
 
Ngoại truyện 4
-Đợi anh lâu chưa, sao không vào trong sảnh mà đứng ngoài làm gì, không sợ gió lạnh sao.
Khánh vén lại những sợi tóc bị gió thổi vướng trên khuôn mặt thánh thiện của Châu Anh. Cô chỉ cười, đôi mắt sáng nhìn anh không chớp và tận hưởng những cử chỉ dịu dàng từ anh.
-Em vừa mới đến nhưng nhìn thấy anh nên không vào ngay mà đứng đợi. Anh đá bóng đến tận giờ sao? Anh đã ăn gì chưa?
-Anh đá bóng rồi đi uống bia cùng các anh em, vui quá, đợi anh lên phòng tắm qua rồi hai đứa đi ăn. Em cũng đói rồi đúng không?
-Một chút thôi, anh không phải vội.
Hai người kết thúc câu chuyện cùng nắm tay bước nhanh lên phòng. Cả hai không nghĩ nhiều nhưng khi cửa phòng đóng lại họ bối rối đến nỗi chẳng dám nhìn thẳng vào mắt nhau. Khánh ngượng ngùng mở lời trước.
-Em ngồi đây đi, để anh lấy nước cho em uống.
Châu Anh ngồi xuống, nhưng lòng cô rạo rực không yên, trái tim em như muốn nhảy ra khỏi lồng ngực. Khánh đặt ly nước trước mặt cô rồi lúng túng gãi đầu, vừa quay lưng đi anh vừa nói.
-Em uống nước đi, ngồi đợi anh chốc lát, anh tắm qua rồi mình đi ăn.
Nhưng anh vừa chỉ bước ra bước thứ hai đã có một vòng tay choàng ôm anh, một làn hơi ấm từ cơ thể quen thuộc truyền sang, giọng Châu Anh hơi run.
-Ở lại với em…
-Sao vậy, anh chỉ đi tắm thôi mà, rồi mình đi ăn.
-Anh hiểu ý em mà…chiều em đi…
Châu Anh chẳng hiểu dũng khí từ đâu mà cô nói được ra mấy lời như vậy, có thể do cuộc nói chuyện ở nhà với cha cô khiến cô đi đến quyết định to gan thế này. Cô nghĩ chỉ cần cô thuộc về anh, bố mẹ sẽ không cấm cản được cô nữa.
Khánh không biết được những gì Châu Anh vừa trải qua nhưng anh hiểu phải rất quyết tâm và cực kỳ yêu anh thì cô mới đủ dũng khí để nói ra những lời này.
Khánh gỡ tay Châu Anh ra rồi từ từ quay người lại, anh nâng cằm cô lên. Đôi mắt anh đong đầy yêu thương, xen lẫn chút ngỡ ngàng trước sự táo bạo của cô. Trong khoảnh khắc ấy, thời gian như ngừng trôi, chỉ còn lại nhịp tim đập rộn ràng của cả hai. Anh nhìn sâu vào mắt Châu Anh, nơi lấp lánh những cảm xúc đang chất chứa, rất dịu dàng, nhưng cũng cháy bỏng vô cùng.
-Anh hiểu, nhưng có vội vã quá không, anh sợ rồi em sẽ hối hận đấy…
-Không! Chắc chắn em sẽ không hối hận, em yêu anh, rất yêu và em muốn là của anh hơn ai hết.
Nói rồi cô chủ động kiễng chân áp môi mình vào môi anh, nụ hôn mới đầu còn rụt rè bỡ ngỡ sau đó dần cuồng nhiệt đắm say hơn.
Đôi môi mọng đỏ của nàng mở ra, chiếc lưỡi đinh hương cũng trườn sang tìm lưỡi anh rồi cùng quấn quýt. Hơi thở của cả hai hòa quyện, nóng hầm hập, như thiêu đốt không khí xung quanh. Từng nhịp điệu chậm rồi đến nhanh, từ vụng về rồi trở nên thành thạo, sự rạo rực kích thích lan tỏa đến với hai người. Hơi thở phập phù gấp rút họ áp chặt cơ thể vào nhau như thể chỉ mong hòa vào làm một.
-Anh ơi…ư hư…em nóng quá…hức… thích quá…ư hư…
Rất khó định nghĩa cảm giác của cả hai lúc này, họ kích động và háo hức, nhất là Châu Anh một cô gái chưa nhiều kinh nghiệm yêu. Trải nghiệm trong quá khứ với Khanh có quá nhiều toan tính của hắn, và hắn còn là kẻ có nhu cầu tính dục không cao, có lẽ chuyện xác thịt trải qua rất ít và chỉ như chiếu lệ mà thôi. Còn lần này tình yêu của cô và Khánh như rượu ủ lâu ngày, đủ hương đủ vị, từng ngày từng giờ lại càng nồng đậu thấm sâu.
Chỉ một cái hôn, một lần da thịt chạm nhau cũng đủ để kích nổ quả bom cảm xúc của 2 người. Khánh siết Châu Anh vào ngực mình để đôi vú bánh dày với đôi núm vú nhọn hoắt hơi cương ép sát rồi bẹt ra. Ôi cái cảm giác này, cảm giác yêu thương và được dâng hiến lâu lắm rồi anh chưa được cảm thụ nên có chút bỡ ngỡ chưa quen.
Đến khi tay Châu Anh luồn vào trong áo, chạm lên da thịt khiến anh nhẹ giật mình. Nhưng rồi anh lấy lại bình tĩnh bằng sự chủ động, hai bàn tay anh trượt dần xuống thấp tìm về đôi mông tròn lẳn của em, nắn bóp rồi kéo em xích lại.
-Hức…ôi anh…em nóng…bứt rứt quá… ư hư… nữa đi anh.
Vùng hạ thân nóng rực của em áp lên thứ cứng rắn nổi cục trong đũng quần của Khánh, thế nên em mới run lên và kích động thế này. Đôi chút trúc trắc nhưng em chẳng hề né tránh mà chọn dâng hiến trọn vẹn cho anh yêu. Từng mảnh vải trên thân hai người thưa thớt, đến khi lưng cô đặt lên tấm ga trắng của chiếc giường êm ái, cô gần như đã hoàn toàn trần trụi. Cả cơ thể cô run run, đôi chỗ nổi da gà lợn cợn nhưng đôi mắt cô kiên định và tin tưởng vô cùng.
Châu Anh dang 2 tay đón Khánh sà vào lòng mình để tình yêu hai người đạp lên một bậc thang mới. Khánh vẫn lặng lẽ đầy say mê, anh đặt lên môi cô nụ hôn ngọt ngào sâu đậm nhưng cũng không kém phần ướt át và rất gợi tình.
Cả hai người đã quen với trò chơi môi lưỡi, cũng đã đôi lần khám phá cơ thể của nhau. Nhưng đấy chỉ là những lúc tranh thủ lén lút, còn hương diễm và trần trụi thế này thì chưa bao giờ. Cơ thể họ như hòa quyện vào nhau trong một vũ điệu bản năng, nơi mọi cử động đều thấm đẫm tình yêu và khao khát.
-Uhm…anh em không thở được mất… anh làm em nóng quá …em muốn nhiều nữa được không anh… ư hư…yêu em nữa đi…uhm.
Khánh hiểu ý người yêu, anh di chuyển thấp xuống, hơi thở nóng bỏng của anh lướt qua làn da mịn màng của Châu Anh, khiến cô run rẩy nhưng hân hoan trong thứ cảm xúc dâng trào. Đôi tay anh mạnh mẽ nhưng đủ dịu dàng, khám phá từng đường cong trên cơ thể cô, như thể muốn khắc ghi từng khoảnh khắc vào trái tim mình.
Cần cổ Châu Anh nõn nà trắng bóc, xương quai xanh gợi cảm không quá mảnh mai và cho cảm giác thanh tân đầy nhựa sống. Xuống thấp hơn, đôi vú bánh dày trắng muốt tươi hồng khiến mắt Khánh hoa lên. Anh nhẹ nhàng bóp nắn, âu yếm nâng niu chúng như vừa tìm được báu vật thế gian.
-Hừ hừ… em đẹp quá… anh yêu em.
-Em cũng yêu anh…tất cả của em đều của anh hết mà…yêu em nữa đi Khánh…
Không thể nhịn lâu hơn được nữa, Khánh cúi xuống, đôi môi lần theo đường cong cơ thể cô, hôn lên bầu ngực căng tròn, mút lấy núm vú hồng hào đang cương cứng. Châu Anh nấc lên, đôi tay luồn vào tóc anh, siết chặt, như muốn giữ anh mãi ở lại để cảm giác này kéo dài thật lâu. Mỗi lần môi lưỡi của anh chuyển động khiến cô như bị thiêu đốt, cơ thể cô giật nảy theo từng nhịp, hơi thở gấp gáp hòa cùng những tiếng rên.
-Hức…ôi anh ơi em nhột…ứ hứ hứ… em thích lắm anh ơi …nữa…ôi nữa đi anh.
Đôi vú vừa tay, có lẽ lần đầu tiên được chăm sóc ân cần và nhiệt tình đến thế. Không chỉ là môi lưỡi, đôi khi anh dùng cả mặt mình áp lên để tỏ rõ sự đam mê và trân trọng của mình.
Châu Anh vô cùng thỏa mãn, cơ thể cô căng lên như sắp vỡ òa, vì xúc cảm và nhiều hơn là sự nồng nhiệt anh đã trao cô. Không có nhiều kinh nghiệm, Châu Anh quyến rũ bạn tình bằng bản năng, tay cô vuốt ve anh, toàn thân cô uốn éo và miệng cô rên những tiếng “ư ử” gọi mời.
Khánh cảm nhận từng chút những rung động của Châu Anh, anh khéo léo dìu dắt cho cô đạt được sướng khoái thật nhiều, để khoảnh khắc này in đậm trong tâm trí cô gái nhỏ. Thấy cô liên tục cong người, thỉnh thoảng lại nấc lên, anh biết mình đã là được điều đó và hiểu rằng anh em đã sẵn sàng.
Khánh cúi xuống, hơi thở nóng bỏng của anh phả lên vùng hạ thể tươi tắn của Châu Anh. Mu bướm em mũm mĩm, phủ nhẹ nhàng một lớp lông tơ, làn da mịn màng, trắng ngần ôm lấy đôi mép thịt hồng hào, căng mọng như cánh hoa sen chớm nở. Mùi hương ngọt ngào, thanh khiết từ nơi đây khiến anh như bị mê hoặc, trái tim đập thình thình. Anh nhẹ nhàng đặt một nụ hôn lên lớp lông tơ mềm mại đó, cảm nhận sự run rẩy nhẹ nhàng của cô.
-Ư… anh…
Đôi môi anh bắt đầu khám phá, lướt nhẹ trên mép thịt mọng nước, mút lấy từng chút hương vị ngọt ngào. Tiếng “chụt chụt” vang lên khi môi anh chạm vào làn da ướt át, hòa lẫn với tiếng thở gấp gáp của Châu Anh. Xem nội dung: 463729
-Hức… anh ơi… nhột quá… ư hư hư…
Cô cong người, đôi tay nắm chặt đám ga giường, vò nhàu một khoảng lớn. Khánh cố làm mọi thứ thật chậm rãi và kĩ càng để sự thoải mái thấm sâu vào từng tế bào của Châu Anh. Lưỡi anh tách nhẹ đôi mép hồng hào, để lộ khe nhỏ lấp lánh những giọt nước nhờn trong suốt.
-Nhóp nhép… uhm…chụt chụt…ôi em ngon quá… nhóp nhép… uhm…
Tiếng của lưỡi anh mơn trớn vùng da nhạy cảm và ướt át, tiếp ngay sau là tiếng rên rỉ ngập tràn khoan khoái của Châu Anh.
-AA… anh… sướng… hức… chết em mất anh ơi… đừng dừng lại …
Khánh say mê hơn, lưỡi anh miết sâu hơn, quấn lấy viên ngọc nhỏ cương cứng, mút mạnh khiến cô một lần nữa giật nảy người.
-Ư ư ư ư… anh yêu… anh làm gì Châu Anh mà sướng quá…em không chịu nổi mất…ư hư hư…
Người cô uốn cong như con tôm, ngôn từ gần như mất kiểm soát, Châu Anh dường như đã sắp đến giới hạn của mình.
Khánh biết thế nhưng anh không dừng lại, anh mút càng mạnh hơn, lưỡi anh nhịp nhàng ra vào, kết hợp với ngón tay, thọc sâu, ngoáy tròn khám phá từng ngóc ngách bên trong.
Châu Anh anh bắt đầu run rẩy dữ dội, đôi chân vô thức quấn trên vai anh, gót chân miết trên da còn các ngón chân quắp lại. Lúc này cô cũng không thể nào kiểm soát tiếng rên của mình được nữa, nó dần cao vút trở thành những tiếng la thất thanh.
-ÔI …AAAA…ANH ƠI… EM KHÔNG CHỊU ĐƯỢC NỮA… AAAA…ANH LÀM EM SƯỚNG QUÁ… EM …ÔI…EM SAO THẾ NÀY… TRÁNH XA CHỖ ĐÓ ĐI ANH…AAAAA….ÔIIII…EM XIN LỖI…
Cơn co giật ập đến bất ngờ, cửa mình em tuôn tràn thứ nước chỉ có được khi tận cùng sướng khoái. Xem nội dung: 463730Có lẽ đây là lần đầu tiên em đạt đến trạng thái đó thế nên em không định nghĩa được phản ứng của mình mà nghĩ mình vừa tiểu bậy.
-Em tuyệt vời lắm… anh rất tự hào khi làm được vậy cho người yêu, em không cần phải xin lỗi anh đâu.
Châu Anh vẫn còn xấu hổ giấu mặt vào đôi tay nhỏ, chỉ đến khi Khánh đến bên tai thì thầm giải thích một lúc lâu, cô mới chịu mở mắt để nhìn anh.
-Thật vậy hả anh…em chưa bao giờ như vậy…em cứ tưởng mình đi…
Khánh cười, môi anh vẫn lấp lánh chất nhờn của cô, ánh mắt anh cháy bỏng yêu thương nhìn vào đôi mắt long lanh có chút ngây ngô của nàng. Tiếng thở hổn hển của cả hai hòa quyện, không gian ngập tràn hương vị của dục vọng và tình yêu dâng trào.
Châu Anh biết mình nợ người yêu một lần lên đỉnh, vì thế cô tận hưởng thăng hoa thêm chốc lát rồi chủ động vuốt ve anh. Cô hôn anh đắm say, để đôi tay vụng về đi khám phá từng vùng da thịt ấm áp của bạn trai mình. Cô cũng học cách cảm nhận nhịp thở, và khi cô thấy ở anh những dấu hiệu vội vã, cô lột bỏ áo cho anh trong khi miệng thì thào rất khẽ.
-Anh…em muốn là của anh.
Người đàn ông nào cũng khát khao câu nói đó, quần áo Khánh nhanh chóng bay đi, chỉ còn lại cơ khỏe mạnh trần truồng đứng trước mặt em.
Châu Anh đỏ mặt nhưng không né tránh, trong mắt cô vương chút e dè, nhưng hai chân vẫn mạnh dạn mở ra. Con bướm nhỏ vừa thăng thiên vẫn còn bóng nhẫy, giờ lại hào hứng hé mở đón chờ.
Khánh nâng hông em lên, ánh mắt anh dịu dàng nhưng ánh lên ngọn lửa khao khát không thể che giấu. Anh từ từ tiến vào, cảm nhận sự ấm nóng và chặt khít, của tình nhân. Châu Anh khẽ nấc, đôi mắt nhắm nghiền, khuôn mặt hơi nhăn có vẻ như hơi khó chịu.
-Hức… anh to quá… chậm thôi… em đau…
Giọng cô run run, lẫn một chút sợ hãi hòa chung cùng đau đớn. Đôi tay cô bám chặt vai anh, móng tay khẽ cắm vào da, kéo dài từng vệt đỏ mờ rõ nét.
Khánh cảm thấy rất khó khăn, đúng vậy hệt như những cô gái lần đầu làm chuyện yêu. Dù Khánh đã từng theo dõi Khanh và thấy em nhiều lần về nhà hắn thì lúc này anh cũng vẫn thắc mắc xem cô có phải gái trinh không. Anh đưa đôi mắt hỏi thăm nhìn về Về cô, Châu Anh xấu hổ vùi mặt vào trong cổ người yêu rồi lí nhí.
-Em được chẩn đoán là có tử cung ngã trước, thành âm đạo hẹp bẩm sinh và hệ cơ tròn đặc biệt.
Khánh hiểu nôm na người yêu mình rất sợ cu to, và cơ tròn đàn hồi cực tốt chỉ ngừng giao hợp một thời gian sẽ co lại như gái trinh. Nói không ngoa em chính là cực phẩm trong cực phẩm là cơn khao khát tình dục bất tận của mọi gã đàn ông, có lẽ trời cao ban ân cho Khánh để đền bù cho nỗi uất nghẹn trước đây.
Khánh thôi không vội vã, anh biết phải làm gì để cuộc yêu này thành khoảnh khắc không quên. Anh di chuyển chậm rãi, từng nhịp ra vào nhẹ nhàng như một điệu vũ thăm dò, cẩn trọng để cô làm quen. Tiếng da thịt cọ xát phát ra âm thanh khe khẽ, lẫn trong tiếng thở hổn hển cố kìm lại của cô.
-Ư… anh ơi nhột quá…ư hư hư… từ từ thôi là em sẽ chịu được…
Không hẳn quá đau, chỉ là cảm giác trướng căng quá mức tạo thành một chút tức thốn nhói lên. Rồi cảm giác khó chịu dần qua, nhường cho khoái cảm râm ran đang dần lan ra toàn cơ thể. Châu Anh khẽ uốn người, đôi chân vô thức quấn lấy hông anh, e dè nhưng đầy tin tưởng. Xem nội dung: 463728
-Em ổn không?
-Em không sao… sâu hơn đi anh…ư… em muốn…
Khánh di chuyển chậm rãi, con cu chỉ đi hết nửa chiều dài lại thôi, đến khi thấy Châu Anh anh liên tục hẩy bướm anh mạnh dạn đóng ngập cả thân cu.
-Hức…ôi anh ơi…lạ…thốn…ôi em sao thế này…ôi…sâu quá… ư hư hư.
Cô muốn diễn tả cảm nhận của mình cho anh hiểu mà không thể, đành phải dùng ngôn ngữ cơ thể để nói thay. Đôi vú sừng trâu ưỡn lên để hai núm vú con con cọ lên vòm ngực anh khiêu khích, cùng lúc đó là những nụ hôn từ phớt nhẹ đến chìm sâu kéo dài từ cổ lên đến mặt. Khánh nhận biết từng dấu hiệu, anh đáp lại cô bằng hết sự nhiệt tình mà anh có.
-Pạch…pạch pạch pạch… pạch pạch pạch… hừ hừ… em khít quá… pạch pạch …anh như sắp bị bóp nghẹt mất rồi… pạch…pạch pạch pạch…
-Ôi sâu quá… thích lắm… ư ư ư ư ư… của anh to quá anh ơi… ư ư ư ư… khó chịu quá…
Tuy cửa mình em vẫn bó chặt nhưng Khánh đã ra vào trơn tru, gương mặt của Châu Anh cũng đã dãn ra khi sướng khoái từ âm đạo đang lan rộng ra toàn cơ thể. Thành âm đạo được lấp đầy, tử cung bị dồn ép thốn căng, nàng chưa bao giờ cùng lúc được hưởng toàn bộ những cảm giác tuyệt vời như vậy trong cùng một lúc. Tất cả các nếp gấp trong âm đạo được vuốt ve, mọi tế bào cảm giác đồng thời được massage, sự sướng khoái ào ạt kéo tới tưởng chừng như quá sức chịu đựng của em. Người em đỏ au, liên tục hảy bướm, rên la, làm mọi động tác uốn éo khiêu gợi chỉ vì lúc này em đã hoàn toàn mất kiểm soát. Khánh cũng thích thú vô cùng vì trải nghiệm với em lúc này tuyệt vời không thể tả, anh bắt đầu dập điên cuồng.
PẠCH… PẠCH PẠCH PẠCH… PẠCH PẠCH PẠCH PẠCH… HỪ HỪ… SƯỚNG QUÁ… EM KHÍT QUÁ EM YÊU ƠI… PẠCH PẠCH PẠCH PẠCH PẠCH… HỘC HỘC…PẠCH PẠCH PẠCH PẠCH… ÔI… PẠCH PẠCH PẠCH PẠCH… PẠCH PẠCH PẠCH PẠCH… ÔI…ANH ƠI…EM KHÔNG CHỊU NỔI… PẠCH PẠCH PẠCH PẠCH PẠCH… AAAAA…EM CHẾT MẤT …PẠCH PẠCH PẠCH PẠCH PẠCH… AAAA…EM SAO THẾ NÀY…PẠCH PẠCH PẠCH PẠCH PẠCH PẠCH PẠCH… EM LẠI THẾ NỮA RỒI…ÔI…Ư Ư Ư Ư Ư… PẠCH PẠCH PẠCH PẠCH PẠCH PẠCH PẠCH… EM RA…EM SƯỚNG QUÁ… PẠCH PẠCH PẠCH… EM LẠI RA NỮA RỒI…PẠCH PẠCH PẠCH PẠCH PẠCH PẠCH PẠCH… AAAAAAA…ÔI ÔI….
Sau những tiếng la bải hải thất thanh, Châu Anh thêm một lần co giật điên cuồng, cửa mình cô phún xuất thành dòng làm ướt cả bụng anh rồi tràn lan ra giường thấm ướt nguyên một mảng lớn. Cô gái trẻ xấu hổ dùng tay che mặt. Còn Khánh, anh thích thú tựa như bắt được vàng rồi nằm xuống dỗ dành em với nụ hôn nồng nàn đắm đuối.
Khánh lúc này dù chưa xuất tinh, nhưng tâm lí anh đã thỏa mãn hoàn toàn, vì sao ư. Vì có người đàn bà vì anh mà leo tới tột đỉnh thăng hoa, khiến thằng đàn ông trong anh thôi không còn tự trách rằng vì mình yếu kém nên mất vợ. Anh đã cân bằng được cảm giác nhiều lần nhìn thấy vợ mình được người khác làm phún xuất qua video.
Anh ôm chắc Châu Anh trong vòng tay, tự hứa với lòng mình sẽ cố gắng giữ cô bên mình mãi mãi. Châu Anh cảm nhận được sự tha thiết anh trao, cô cũng mở rộng vòng tay đáp lại anh miệng vẫn không quên thỏ thẻ.
-Em lại nợ anh thêm một lần rồi, sao trả được đây.
-Em tự tìm cách đi.
Khánh nói mà tay lướt nhẹ dọc theo những đường cong trên cơ thể nõn nà trắng bóc của Châu Anh. Bản năng giúp nàng đáp lại anh bằng những động tác nhẹ nhàng lại vô cùng dụ hoặc. Cô hôn anh thật sâu từ mặt xuống cổ rồi đi hết vòn ngực của anh. Rồi theo như bản năng mách bảo, em vật ngửa Khánh ra rồi trèo lên. Với gương mặt đỏ bừng cô nhìn anh nói trong muôn vàn xấu hổ.
-Em chưa quen làm những động tác này, anh đừng cười em nhé.
Khánh thời gian đâu để cười, anh còn bận say mê ngắm tuyệt tác thế gian và chú tâm cảm nhận những xúc cảm tuyệt vời em mang đến.
Châu Anh dè dặt cầm lấy con cu đang kiêu hãnh chĩa thẳng lên trời rồi kê vào mép bướm. Em từ từ ngồi xuống bằng tất cả quyết tâm và mong đợi của mình. Con cu từ từ lách qua khe bướm ướt nhẹp, chặt khít của Châu Anh, từng phân thịt nóng rực bị âm đạo nàng bóp chặt, khiến Khánh bắt buộc phải rên lên.
-Ư hừ hừ… em khít và ấm quá… em thật tuyệt.
Châu Anh cắn môi, đôi mắt nhắm nghiền, khuôn mặt đỏ bừng vừa xấu hổ vừa kích thích. Cô từ từ hạ hông, cảm nhận con cặc to lớn của anh lấp đầy từng ngóc ngách bên trong, trướng căng đến mức tưởng chừng không chịu nổi.
-Ư… anh… to quá… em… hức… đầy quá…
Châu Anh rên rỉ, giọng run run, đôi tay bám chặt vào vai Khánh để giữ thăng bằng. Cô nhấp nhổm nhẹ nhàng, từng nhịp lên xuống còn vụng về, nhưng mỗi lần con cu trượt sâu đến tận cùng âm đạo, thúc vào tử cung nàng lại nấc lên vì sướng. Âm đạo nàng siết nhẹ, nước dâm chảy lan tràn, khiến tiếng “nhóp nhép” dâm dục vang lên trong không gian ngập mùi tình ái.Xem nội dung: 463720
Khánh sung sướng nằm ngửa, hai tay siết chặt hông nàng, mắt anh dán chặt vào cơ thể trần truồng đang uốn éo trên người mình. Đôi vú bánh dày của Châu Anh nảy tưng tưng theo từng nhịp nhấp, hai núm vú hồng hào cương cứng đung đưa nửa khiêu khích nửa như gọi mời.
-Pạp…pạp… hừ…em tuyệt lắm… cứ làm như em thích…pạp pạp… đừng ngại ngùng.
Nghe lời anh, Châu Anh dần buông lỏng, bản năng trỗi dậy mạnh mẽ. Cô bắt đầu nhún nhanh hơn, hông lắc lư thành thạo, ép sát để con cu anh ra vào sâu hết mức, chạm đến những điểm nhạy cảm sâu tận cùng.
-Pạp pạp pạp pạp... Hức… anh ơi… sướng quá…Pạp pạp pạp pạp… pạp pạp pạp pạp… anh làm em sướng chết mất… pạp pạp pạp pạp pạp… ư ư ư…
Châu Anh la lên, đầu ngửa ra sau, tóc dài rối tung, cơ thể lấp lánh mồ hôi dưới ánh đèn điện em tựa như đang tỏa sáng. Khánh không chịu nổi nữa, anh co chân lên để lựa thế, dùng hai tay đỡ lấy đôi mông em làm điểm tựa mà thúc ngược từ dưới lên.
-PẠP… PẠP PẠP PẠP… ANH KHÔNG CHỊU NỔI… HỪ HỪ… ĐỂ ANH CHO EM NHỚ MÃI ĐÊM NAY…PẠP PẠP PẠP… PẠP PẠP …PẠP…
Anh gầm gừ, thúc từng nhát thật sâu, thật mạnh cho bẹn anh và mông cô không còn kẽ hở, để con cu chui sâu đến tận cùng, đầu nấm dội chắc nịch vào tử cung. Xem nội dung: 463722
-Á… ANH…SÂU QUÁ… HỨC…EM CHỊU KHÔNG NỔI… ÔI…
Châu Anh hét lên, cơ thể cong lên như con tôm, liên tục rùng mình co quắp. Nhưng lần này em kìm lại cơn sướng, cố không để nó đến quá nhanh mà muốn chung nhịp thăng hoa với bạn tình. Em nằm rạp xuống, đặt một bầu vú vào miệng anh, tự mình mân xoa bên còn lại. Phía dưới em nâng hạ mông nhịp nhàng chuẩn bị cùng người yêu lên đỉnh.
-PẠP PẠP PẠP PẠP PẠP… HỪ HỪ… PẠP PẠP PẠP PẠP PẠP PẠP… ÔI…SƯỚNG… SƯỚNG QUÁ… PẠP PẠP PẠP PẠP… ÔI BƯỚM EM SIẾT CON CU ANH SẮP NỔ RỒI…PẠP PẠP PẠP PẠP PẠP PẠP PẠP… PẠP PẠP PẠP PẠP… ÔI ANH RA MẤT…HỘC HỘC… PẠP PẠP PẠP PẠP PẠP PẠP …ANH KHÔNG KÌM ĐƯỢC… PẠP PẠP PẠP PẠP PẠP PẠP… EM CŨNG THẾ…ÔI ÔI… EM CŨNG SƯỚNG LẮM… SƯỚNG BƯỚM LẮM… PẠP PẠP PẠP PẠP… PẠP PẠP PẠP PẠP PẠP PẠP PẠP PẠP… CU ANH TO QUÁ…PẠP PẠP PẠP PẠP PẠP… LÀM EM CHỊU HẾT NỔI RỒI… PẠP PẠP PẠP PẠP PẠP… EM LẠI RA NỮA ĐÂY….PẠP PẠP PẠP PẠP… SƯỚNG… AAAAAA…
Họ nói những từ tục bậy lần đầu tiên trong vô thức, nhưng cũng kích thích cho cảm xúc đến tột đỉnh thăng hoa. Rồi từng dòng tinh nóng hổi phun trào sâu trong âm đạo Châu Anh, lấp đầy trong tử cung chảy tràn xuống dưới. Cảm giác nóng bỏng tràn ngập của thứ chất lỏng ấy khiến Châu Anh rùng mình, bướm nàng co bóp dữ dội, nước dâm phun ra lần thứ ba, tóe loe trên bụng anh ướt đẫm cả ga giường. Nàng co giật tầm nửa phút rồi xụi lơ hoàn toàn trong lòng người yêu. Em thở hổn hển, mồ hôi nhễ nhại nhưng nụ cười thỏa mãn vẫn đọng lại trên môi.
Hai người ôm chặt lấy nhau, hơi thở hòa quyện, cơ thể vẫn run rẩy trong dư âm khoái lạc. Không gian lặng đi, chỉ còn tiếng trái tim đập gấp rút của hai kẻ vừa khám phá ra cánh cổng thiên đàng.
ANH EM ĐỌC TRUYỆN THÌ LIKE VỚI COMMENT MẠNH LÊN, MIỄN PHÍ MÀ.
Châu Anh ngon thế còn gì nữa
 

gấu trăm cân

Yếu sinh lý
t thì giờ chỉ cần theo cốt truyện, chứ nói thật mấy chỗ địt bộp t lướt lẹ hết, đọc sơ cho biết đút cu thế nào, chịch nhau kiểu gì thôi chứ toàn mấy cái văn rên và Pạch Pạch thì thôi lướt lẹ, xem short TQ nhiều nên từ đầu Khánh nó biết định vị xe như nào t đã biết nó có kế hoạch phản đòn hết rồi nên cũng ko có bất ngờ, giờ chỉ chờ xem nó nong cái lồn và lỗ đít Mai như thế nào thôi, con này thì chắc cho chơi bầy đàn nó cũng chả sợ nữa rồi.
Nếu chỉ mỗi định vị thôi thì truyện không phơi bày ra hết được. Tao thấy cái túi Dior kia với ảnh 2 đứa con mới là mắt xích quan trọng nhất trong toàn bộ truyện này. Quan trọng nhất là thằng Khánh nó đéo phải dạng mềm yếu thích nhìn vợ mình bị thằng khác địt
 

Lituchi1

Tao là gay
Nếu chỉ mỗi định vị thôi thì truyện không phơi bày ra hết được. Tao thấy cái túi Dior kia với ảnh 2 đứa con mới là mắt xích quan trọng nhất trong toàn bộ truyện này. Quan trọng nhất là thằng Khánh nó đéo phải dạng mềm yếu thích nhìn vợ mình bị thằng khác địt
Yes
 

Lituchi1

Tao là gay
Ngoại truyện 5.
Sau đêm đó, có người đến tận nơi gọi Châu Anh về, Khánh cũng cương quyết đi theo. Nếu là trước đêm qua thì anh còn đôi điều do dự, nhưng sau khi được em biểu lộ hết chân tình anh đã hoàn toàn chắc chắn.
Tưởng đâu cuộc gặp ở nhà Châu Anh sẽ là sấm sét rợp trời giáng xuống đầu của cả anh và cô. Nhất là Khánh, anh đã chuẩn bị cho tình huống xấu nhất là bị ném ra đường. Vì người yêu anh dù gì cũng là tiểu thư, gia đình họ thuộc dòng tinh hoa của cả nước, dễ gì họ chấp nhận một kẻ bỏ vợ đến với con gái mình.
Nhưng mọi chuyện lại tiến triển theo chiều hướng tích cực nhờ vào tài hoa và bản lĩnh của anh. Anh trả lời được câu hỏi mình là ai, mình làm được gì mà tự tin sánh vai bên con gái họ.
Kết thúc buổi gặp thậm chí anh đã kiếm về cho công ty gói thầu chuyển đổi số cho cho toàn bộ hệ thống tài chính trực thuộc ngân hàng nhà nước Việt Nam. Cũng chính thức từ đây công khai được đón đưa con gái cưng của họ.
Với Khánh cơn sóng gió khi xưa đã lùi xa vào dĩ vãng, anh đã trở lại, thậm chí được nhiều hơn. Anh hoàn toàn không còn giận trách ai, chỉ muốn những ngày về sau anh và các con cùng những người thân yêu được bình yên và hạnh phúc.
***
Đã nhiều tháng trôi qua hôm nay Mai mới tìm gặp Yến. Cả hai vẫn đẹp, một người sắc sảo quyến rũ người còn lại rạng ngời, thanh cao chỉ nhìn một lần thôi là đêm ngày mong nhớ. Họ ngồi một góc ở quán cà phê quen làm ai đi qua cũng phải ngước nhìn.
-Mày thế nào rồi, có đang quen ai không, Việt Kiều hay đại gia bất động sản vậy.
Mai mở lời trước, cố xua đi sự xa cách bấy lâu của 2 người. Yến có vẻ nặng lòng hơn, không hẳn là thái độ với Mai mà chỉ đơn giản dạo này cô thấy cuộc sống trở nên tẻ nhạt. Mọi thứ lặp lại theo một mô típ cũ mèm đến nhàm chán.
-Không đại gia, Việt kiều nào cả, mình tao thôi, hết hứng với mấy thể loại kia rồi. Mà mày tìm tao có chuyện gì đấy, có tiền trả tao chưa, trả bớt đi, hơi lâu rồi đấy, tao không đòi không phải là vì tao dư dả thừa thãi gì đâu.
-Tao không trả bớt…
-Vậy có việc gì.
-Tao trả hết luôn một lần, được chưa.
-Hả, nói gì nói lại nghe xem nào, tiền đâu mà trả tao hết thế, còn tiền mẹ mày thì sao, tiền đền bù cho ông Khánh thì thế nào.
-Trả hết, năm mới không nợ bất kỳ một ai.
Đến lúc này Yến mướt trở nên hứng thú lắng nghe câu chuyện của Mai. Cô hỏi luôn mà không cần nghĩ.
-Mày câu được tỷ phú đôla nào vậy, hào phóng thế.
Những tưởng sẽ nhận được một cái tên nào đó xa lạ từ Mai, nào ngờ sau một tiếng thở dài, cái tên Yến chẳng thể nào ngờ vang lên.
-Là Khánh, tao và anh ấy mới nói chuyện hôm kia, mất mấy hôm để tao bình tâm để gọi cho mày.
-Ông ấy đề nghị quay lại à.
-Không, chuyện đấy chắc chỉ có trong mơ mà thôi.
Mai cười nhạt tự giễu.
-Ừ, cũng đúng. Thế sao ông ấy hào phóng thế mà cho mày cả đống tiền để trả nợ.
-Chỉ vì anh ấy muốn tao sống đàng hoàng để con cái bọn tao không phải xấu hổ vì mẹ chúng. Chỉ vì như thế thôi, không hơn.
Yến trầm ngâm một lúc rồi mới nói tiếp.
-Mày có nghĩ mọi chuyện đều do ông Khánh làm ra như mẹ mày nói không, bây giờ ông ấy đạt được mục đích rồi hoặc động lòng trắc ẩn thì buông tay tha cho mày.
-Đấy là những điều ông Quảng suy diễn, ông ấy cũng từng rất nhiều lần hỏi tao, trước đây tao cũng từng thắc mắc. Nhưng khi truy nguyên về nguồn gốc sự việc tao thì tao thấy dù mình có chịu hình phạt gì chăng nữa cũng không oan. Người ta đã xây cho tao một lâu đài tình ái trong mơ, đem nó đặt ở thiên đàng nơi mọi người phải ngưỡng vọng. Tao thì tự tay đạp đổ hết, đem bùn nhơ rác rưởi tưới nên sự trân thành công sức của người ta. Còn các con của tao nữa, vì sự lăng loàn trắc nết của tao mà chúng không được lớn lên trong tổ ấm trọn vẹn. Thế nên anh ấy có làm gì tao cũng thấy không quá đáng. Huống hồ bây giờ tao vẫn sống phây phây, đầy đủ, no ấm hơn biết bao nhiêu người đấy thôi.
Sau đó Mai cùng Yến đến ngân hàng để chuyển nốt số tiền còn nợ. Trên xe họ tiếp tục nói chuyện nhiều hơn, lúc này buột mồm Yến hỏi thăm về Khanh, kẻ từng là người tình của Mai người đã gây ra nguồn cơn cho tất cả chuyện này.
-Tao cũng không rõ lắm, lúc trước ở Hà Nội không có bất cứ trường nào nhận anh ta, vào trong Tp Uncle Lake cũng vậy. Thế nên anh ta định quay về Úc, khổ nỗi bằng tiến sĩ của anh ta không phải hệ xuất sắc, vì thế người ta cần thư giới thiệu của trường cũ anh ta công tác. Mà ngôi trường đó vốn dĩ là nơi đưa ra hình thức kỉ luật buộc thôi việc cho anh ta, lại là trường cực kỳ uy tín trong ngành tài chính. Đường đi Úc cũng coi như bít lối, các nước khác trong khối anh ngữ cũng thế, chấm dứt mộng làm giáo sư. Sau tao nghe nói là về quê, nhưng không chịu nổi dèm pha với sĩ diện với làng xóm lại quay ra Hà Nội đi nhận sách tài chính kinh tế nước ngoài về dịch. Từ đấy đến nay cũng 3,4 tháng rồi, giờ sao thì tao không biết.
-Với cái loại háo danh, sĩ diện như lão thì sống lay lắt không tôn nghiêm như vậy còn đau hơn cả cái chết.
-Ừ… có một điều còn đau hơn nữa nếu anh ta biết được, đấy là vợ sắp cưới của Khánh là người yêu cũ của anh ta. Chính là cái cô tiểu thư nuôi anh ta ở bên Úc mà anh ta dắt đi ăn tao bắt gặp 2 lần.
-Hừ, loại bạc bẽo, đáng đời. Thế còn lão Quảng lâu rồi mày có để ý không, tao cũng nghe loáng thoáng mấy tin.
-Tao không, cái đấy chắc mẹ tao biết… tao không dám hỏi.
-Ừ, tao nghe nói sau vụ đấy ông ấy bị kỉ luật đảng, chạy vạy hết các mối quan hệ thì được thuyên chuyển lên vùng cao. Giờ ra sao thì tao không biết, haizz.
Mai nghe xong chỉ ngồi lặng lẽ, chuyện đã xảy ra không quay lại được, cũng không có thuốc hối hận nào để cho cô uống. Muốn bù đắp sai lầm thì từ giờ cô nên sống tốt hơn, chăm sóc cho mẹ nhiều hơn.
-À, tao còn một thông tin không biết mày muốn nghe không, về một thằng tù, nó vừa bị chuyển đi vào Thanh Hóa nhưng trước khi đi nó cũng ăn đủ ở Hỏa Lò rồi.
-Tao trước đây cũng biết một chút, thôi kệ đi, mỗi người đều phải hứng chịu hậu quả vì tội lỗi mình gây ra, hắn như vậy sau này sẽ không hại được ai khác nữa.
-Sao mày biết, đi thăm à, tình nghĩa thế.
-Đừng mỉa mai tao như thế, nếu là bây giờ tao quả thật sẽ đi thăm. Nhưng hồi đó tao nghe tin hắn qua lời người khác kể, người đấy cũng ở trong Hỏa Lò một thời gian.
-Mày còn quen ai trong tù nữa thế, sao tao không biết.
-Là ông Phát, cái ông lúc khó khăn nhất tao cầu cạnh rồi ông ấy đưa tao 1 tỷ rưỡi đấy, mày nhớ không.
-Ừ nhớ, tiền mày đưa tao chuộc căn chung cư chứ gì.
-Đúng rồi, tao với ông ấy thỏa thuận, tao làm vợ 2 của ông ấy, ông ấy cho tao 500 triệu một tháng, tiền tao đưa mày là năn nỉ ông ta đưa trước 3 tháng. Tao tưởng cuộc đời tao đi vào vực thẳm từ đây, nào ngờ chưa được bao lâu công ty lão bị thanh tra. Lão ở với tao được mấy này thì bắt đầu ngập ngụa trong giấy tờ rồi kiểm tra kiểm toán liên miên. Ông ấy đi tù lúc thỏa thuận ở tháng thứ 2. Dù sao cũng từng giúp mình, lúc lão thụ án tao đi thăm mấy lần, cho tiền mua đồ ăn, áo khoác cho lão lão mới kể chuyện tay Tuấn cho tao nghe. Chắc lão không biết tao với hắn liên quan, nếu biết chắc lão khinh ra mặt ấy chứ.
Mai dừng lại hít một hơi, dù sao những điều cô mới nói ra kia cũng chính là những kí ức đen tối và đáng hổ thẹn nhất của cô, Yến ở một bên cũng xoa đầu vai để cô bình tâm lại.
-Tao không sao, đời đúng có vay có trả, tao tốt với lão lão cũng tốt lại với tao, lão giới thiệu cho tao một người, tao gặp người đó, và cuộc đời tao sang trang.
-Vì sao, lão giàu và yêu mày lắm à.
-Không, điều này hơi đặc biệt nhưng khi chấp nhận nó tao thấy nó hợp với tao. Tao được hoàn toàn tự do không ép buộc, được mặc sức khám phá và thỏa mãn bản thân mình, cảm giác ấy tuyệt lắm.
-Làm sao có chuyện tốt thế được, có người trả một đống tiền chỉ để mày hưởng thụ?
-Gần như thế. Nếu bây giờ mày được chọn làm tình theo ý thích, chỉ với người hợp gu và được trả nhiều tiền mày thấy sao. Không ghi hình quay phim, không bạo lực biến thái.
-Nói ra thì hơi nhục nhã chút, nhiều lúc muốn tìm các em giai ở các quán bar mình còn phải trả tiền khách sạn, mà còn chẳng được như ý nữa ấy chứ. Đây vừa được thỏa mãn theo yêu cầu lại còn có tiền, vua chúa cũng chỉ đến mức ấy.
-Vậy là mày cũng thích à.
-Tất nhiên, nhưng đâu ra nhiều chỗ tốt thế chứ, thôi cam chịu số phận, ăn chơi thêm thời gian nữa rồi kiếm anh chồng già mà tu tâm dưỡng tính, nghe con cháu anh ta gọi bà gọi mẹ, ha ha ha. Còn mày, ngon nghẻ thế này bao giờ lấy chồng đây.
Vừa nói Yến vừa đưa tay sang vồ trộm lên đôi bầu ngạo nghễ của Mai, rồi cười khúc khích. Mai lúc này cũng bạo dạn hơn xưa rất nhiều, cô cũng không ngại ngùng mà đáp.
-Mất nết như tao chó nó lấy, đợi đến tiền mãn kinh thì tẩy trắng bằng cách lấy chồng Tây, ha ha ha. Mày thấy được không.
-Được quá ấy chứ, lấy da đen ấy, sung sướng một đời ha ha ha.
Cả hai đang cười tươi thì xe khựng lại, Mai khởi động lại vài lần mà không ăn thua. Cô nhờ Yến xuống nhìn xem sao thì Yến mở cửa xe bước ra ngay lập tức.
-Không thấy khói, khiếc gì, bánh xe vẫn nguyên không xẹp, chẳng biết xe bị gì nữa, mày gọi cứu hộ đi, chứ ở đây vắng vẻ sợ lắm.
Cô vừa nói xong thì thấy có mấy bóng đen áp sát, chúng ôm cứng lấy cô, dùng khăn tay bịt mồm rồi khênh cô lên như một con lợn. Cô kêu không thành lời, giãy đạp không ăn thua với 2 thằng to như hộ pháp, rồi đầu cô bị trùm kín bằng một miếng vải màu đen. Hình ảnh cuối cùng cô thấy là một đám người nữa đang lôi bạn cô ra từ trong xe. Yến biết mình và bạn bị bắt cóc, cô vô cùng sợ hãi, không biết điều kinh khủng gì sẽ đến với mình và Mai đây.
Kẻ bắt cô rất khỏe, hắn vác cô trên vai mà xải bước phăm phăm, cô nằm trên vai hắn đến cả 15p lúc thì đi bộ, lúc thì ngồi xe máy. Rồi cô bị ném lên một chiếc giường, không quá êm nhưng cũng không cứng đến nỗi làm cô đau.
Khi không còn nghe thấy tiếng của những kẻ kia cô mới kéo miếng vải đen trên đầu của mình ra rồi nhìn xung quanh. Cô đang ở giữa một căn phòng trống trơ, thuần một màu kem và xung quanh toàn là kính. Căn phòng ngoài một chiếc giường thì không còn bất kỳ vật dụng nào thêm. Yến bắt đầu hoang mang, cô nghĩ đến muôn vàn khả năng, bán sang Campuchia làm gái hoặc đen đủi hơn là bị mổ lấy nội tạng..vv.
Cô vội vã mở dây trói cùng băng dính trên mồm. Cô rón rén tiến sát đến cửa, nhưng dường như nó bị khóa lại từ bên ngoài, cô cố mở ra mà không thể. Cô bắt đầu khám phá một vòng, dùng giày đập vào kính mà không chút xi nhê.
Yến bắt đầu cảm thấy hơi thở mình trở nên nặng nề, tim đập dồn dập và lồng ngực như sắp nổ tung. Cô quỳ sụp xuống giữa căn phòng trắng nhợt như nhà xác, mùi sơn mới ngai ngái khiến dạ dày cô nôn nao. Mồ hôi vã ra khắp người, tay chân lạnh toát, đầu óc quay cuồng như thể vừa tỉnh dậy sau một cơn ác mộng mà không biết mình ở đâu.
Cô lấy hai tay ôm chặt đầu, cố dằn cơn run rẩy nhưng toàn thân vẫn co giật theo từng nhịp thở gấp gáp.
-"Bắt cóc sao… bọn chúng là ai? Mai đâu rồi? Tại sao lại là mình? Chúng muốn gì?!"
Hàng loạt câu hỏi hiện ra kèm theo là những ý nghĩ về việc bị bán, bị tra tấn, bị giết hoặc bị hiếp đến chết. Mọi thứ kinh khủng đó hành hạ cô khiến cô sợ hãi đến phát nôn. Cô bật khóc nức nở, nước mắt chan chứa tràn xuống má, rồi òa ra thành tiếng, âm thanh bật lên giữa căn phòng kín như một lời tuyệt vọng bị dội lại gấp đôi. Không một tiếng động nào khác ngoài hơi thở của chính cô và tiếng tim đập dồn dập đến nghẹt thở.
Yến bật dậy chạy về phía gương, dán mắt nhìn chính mình: đôi mắt sưng mọng, tóc rối tung, gương mặt tái nhợt vì sợ hãi. Cô không còn nhận ra mình nữa. Rồi cô bất giác thì thầm, giọng run run.
-“Đừng hoảng… không được hoảng. Phải nghĩ. Phải tìm cách… phải sống…
Nhưng dù tự trấn an, cô vẫn không chút nào bình tâm. Cô bắt đầu la hét, đầu tiên là cầu xin tiếp theo là kêu cứu chửi bới và dọa nạt.
-…THẢ TAO RA, NHANH LÊN, NẾU KHÔNG LUẬT PHÁP SẼ TRỪNG PHẠT CHÚNG MÀY…CHÚNG MÀY BIẾT TỘI BẮT CÓC TÙ BAO NHIÊU NĂM KHÔNG. MAU THẢ TAO VÀ BẠN TAO NHANH LÊN…
Ruỳnh…cánh cửa sắt bật mở, hai gã hộ pháp đã bắt cô bước vào, Yến lùi lại vào góc tường, đôi môi run run lắp bắp .
-Các anh…các anh thả tôi ra, tôi không quen các anh …có phải…có phải các anh bắt nhầm tôi không…thả tôi …và bạn tôi ra đi …tôi có tiền…tôi sẽ đưa hết cho các anh…xin đừng hại tôi…hự á…
Một trong hai kẻ nhảy vào túm lấy cô rồi ném lại lên giường.
-CỨU…AI CỨU TÔI VỚI…AAA…AI ĐÓ CỨU TÔI…CHÁT CHÁT…
Một cái dúi đầu cùng hai cái tát khiến mắt cô hoa lên. Ánh đèn chớp tắt làm tầm nhìn của cô không rõ, khiến cô càng hoảng loạn hơn.
-Tao cảnh cáo, hét nữa tao đánh chết.
Yến biết hai cái tát vừa rồi còn nương tay, những kẻ kia to khỏe như Sơn tình nhân cũ của cô. Thế nên cô hiểu sức lực bọn chúng kinh khủng thế nào, như vậy càng làm cô thêm sợ hãi.
Rồi như một tín hiệu ngầm, một trong hai kẻ gật đầu rồi cả hai tên bắt đầu cởi quần áo. Hình thể lực lưỡng của chúng phô bày, từng thớ cơ cuồn cuộn gồ lên săn chắc hai cánh tay cứng như thép nguội vằn vện những đường gân xanh lè. Chúng từ từ tiến lại, Yến sợ hãi đến phát run, cô co ro vào một góc hai tay chắp lại vái liên hồi.
-Xin các anh, đừng làm hại tôi…tôi xin lỗi …hu hu…tôi biết lỗi của tôi rồi…cầu xin các anh…huhuhu…
-Câm…chát chát…rẹt rẹt…
Một kẻ gầm lên rồi cầm chân cô lôi ra giữa giường, kẻ kia tát tiếp 2 phát lên mặt rồi nắm lấy quần áo cô bắt đầu xé. Từng mảnh quần áo dưới bàn tay chúng bị xé thành mảnh nhỏ, chẳng mấy chốc cô đã chẳng còn gì để che thân. Cả thân hình vệ nữ trắng như bông bưởi hoàn toàn phô bày trước mặt hai kẻ dâm tà.
Chúng cười khằng khặc rồi nhất loạt nhào lên, Yến muốn gào lên thì lại nhận về một tát, một cái tát vừa đủ để cảnh cáo cô. Cô bị một tên trong số chúng co hai tay lên đầu. Trong khi tên kia ngồi lên 2 chân và đưa bàn tay thô ráp lần sờ khắp cơ thể của cô.
Yến cắn răng cam chịu, vì cô biết lúc này vùng vẫy cũng chẳng ăn thua gì, chỉ có kiên trì chờ thời cơ rồi cướp lấy may ra mới có chút cơ hội nhỏ nhoi. Tên đang giữ tay cô cảm nhận được sự thả lỏng của bàn tay cô thì vươn đầu tới, trước khi lấy môi mình mút lấy môi cô hắn đe dọa .
-Nếu dám cắn tao sẽ dùng tay xé toạc mồm mày ra.
Một lời đe dọa giàu hình tượng khiến Yến phải ngoan ngoãn mở miệng đón đôi môi hắn tới chơi đùa. Đôi môi dầy của hắn không hôi hám như cô tưởng, tuy có chút thô bạo nhưng sự điêu luyện của nó nhanh chóng khơi dậy một chút sướng khoái trong cô. Chỉ là một chút phản ứng sinh lý thông thường nhưng dù sao cũng dễ chịu hơn là ăn tát.
Trên này môi cô bị một tên chiếm giữ, phía dưới từng tấc da thịt cũng được bạn đồng hành của hắn khám phá say sưa.
-Trời ạ, da nó mịn như da em bé mày ơi sờ thích tay lắm.
Lời nói của hắn đi kèm theo những cái vuốt ve dọc theo những đường cong cơ thể, từ đùi trong, bụng, eo rồi cả ở trên hai vú. Sự mơn man nhẹ nhàng khiến da gà cô nổi lên lợn cợn, và khi chúng thô bạo miết mạnh trên 2 vú, Yến cảm nhận xúc cảm mạnh mẽ khiến người cô cong lên.
-Khà khà, em ấy sướng rồi này. Ngoan ngoãn đi em, tự nguyện vui vẻ rồi thăng hoa hay ăn đòn để đi vào khuôn khổ là tùy ở em hết đấy.
Những đụng chạm đã cho những khoái cảm đầu tiên nhưng chưa đủ để làm cô mụ mị, cô vẫn thăm dò vẫn luôn chờ thời cơ để tẩu thoát. Muốn có cơ hội đó cô phải được nới lỏng tay chân, phải có được lòng tin của chúng. Đâu khó gì, đàn ông mà, trong bàn tay cô chàng nào rồi cũng phải liêu xiêu, kể cả có là 2 anh cùng một lúc.
Cô bắt đầu đáp lại nụ hôn của kẻ phía trên, lưỡi cô luồn sang, cuộn với lưỡi hắn, cùng nhau uốn éo chơi đùa. Nước bọt của cả hai nhanh chóng ứa ra, những tiếng “ư ư” cứ liên tục vang lên trong cổ họng mà chưa thoát được ra ngoài.
Hai tên hộ pháp nhận ra sự phối hợp của cô, chúng bớt thô bạo hơn, không còn đánh cô và nới lỏng tay cho cô được thoải mái. Đôi tay được tự do mau chóng phát huy tác dụng, chúng dạn dĩ chia nhau đi tìm điểm nhạy cảm của hai tên. Từng bàn tay nhẹ nhàng vuốt ve, đi theo từng nét cơ từ vai xuống đến ngực rồi dừng lâu hơn ở bụng một chút.
Dù trong hoàn cảnh bị hiếp, nhưng thật lòng mà nói những gã đàn ông này đều tuyệt đẹp. Chúng khỏe mạnh, nở nang sự nam tính lan tràn khiến người từng trải như cô cũng phải khen tấm tắc.
Cô có chút thực lòng ham thích, đôi tay thành thạo thọc qua cạp quần chun để đi tìm thứ cô đang tò mò.
-Ôi sao lại bự thế này, trời ạ, cả hai tên gần ngang ngửa với Sơn, cứng và ấm quá.
Hai bàn tay, hai cây dùi cui lực lưỡng, những chiếc quần chun đồng loạt tụt, để lộ hết sự vĩ đại của chúng dưới ánh sáng mập mờ chớp tắt liên miên. Sự thèm thuồng bao ngày kể từ người tình cũ ra đi giờ mới phần nào được giải tỏa. Yến xóc nhẹ cả hai tay, đồng thời trong lòng cô hắt đầu rạo rực.
Đôi bàn tay của Yến không to nhưng lại có ma lực vô cùng, nó thành thạo, xoa nắn vuốt ve rồi siết nhẹ. Hai cây dương vật được chăm sóc không bỏ sót bất kỳ chỗ nào, thành công làm cho hai kẻ kia tay chân bủn rủn, hơi thở phập phù.
-Ôi…em tuyệt lắm gái ơi… sướng cặc quá… hừ hừ…
-Bàn tay điêu luyện thế này chắc cũng cả trăm thằng qua tay rồi đúng không… ôi…Thích quá… hộc hộc.
Được nàng chăm sóc, lẽ dĩ nhiên chúng cũng đáp lại cho em một cách nhiệt tình. Một kẻ âu yếm đôi vú đẫy đà hết xoa nắn rồi lại gảy hai núm vú màu nâu cho chúng cương lên rồi săn lại. Kẻ kia thì đi tìm con bướm xinh đẹp của nàng.
-Bướm em ướt quá…hai mép căng phồng cả lên… em nứng lắm rồi phải không…khà khà…
Qua mớ lông xoăn lạo xạo, các ngón tay tách nhẹ hai mép bướm mềm mại và ướt át rồi trườn vào trong.
-Hức…ôi…ư hư hư…
Yến nấc lên rồi thở hắt, phải kiên trì lắm cô mới giữ lại được chút lý trí vào lúc này, nhưng cô cũng biết rằng mình cũng không còn tỉnh táo được lâu, thể xác cô đòi hỏi, nó rất muốn buông xuôi.
Con bướm xinh bao ngày thòm thèm, bữa no bữa đói, hôm nay nhìn thấy mồi ngon nó khao khát vô cùng. Ngón tay kia vừa chui qua cửa lỗ nước dâm đã ứa ra tràn trề, lúc hắn ta thêm một ngón nữa, cả người Yến cứ vậy ưỡn cong lên. Cô cố gắng nâng cao con bướm đói khát để các ngón tay có thể lọt vào thật sâu.
Những ngón tay ra vào trong vùng lụt lội tạo thành những tiếng “nhóp nhép”, hòa cùng những tiếng rên rỉ của cả 3 tạo nên bản giao hưởng dâm đãng đến vô cùng.
-Nhóp nhép… nhọp nhẹp… ư hư hư… ôi sâu quá…ứ ứ ứ ứ ứ… ứ ứ ứ ứ ứ… nóng quá… nứng quá…trời ơi…
-Khà khà…đã ngon lại còn dâm…hôm nay kiếm được cực phẩm rồi…hừ hừ… sẵn sàng bú cu anh chưa.
Đôi mắt Yến long lanh, đầu gật nhẹ, rồi cô ra hiệu cho hai kẻ kia leo lên giường. Giữa lúc chúng tưởng cô đã khuất phục thì cô dùng sức bóp 2 phát thật đau lên hai con cu sau đó vùng lên bỏ chạy.
-Á…đau quá… địt mẹ…đứng lại, con kia…
Cánh cửa chỉ cách vài bước chân, vừa rồi nó không bị khóa nên giờ Yến mở ra rất dễ dàng. Cô lách người vụt lao ra, muốn chạy thật nhanh thoát khỏi nơi này. Bên ngoài tiếp tục là một dãy hành lang u tối, mỗi bước cô chạy là một chiếc đèn lại sáng lên. Cô cố mở những cánh cửa dọc đường nhưng chúng vẫn không nhúc nhích, vì vậy cô dồn mọi sức lực và sự chú ý đến cánh cửa cuối hành lang.
Một giây, hai giây…cô có cảm giác thời gian như đang trôi chậm lại, những tiếng bước chân của hai kẻ đằng sau đã tới rất gần. Cô sợ hãi đến mức gần như không thể thở cho đến khi tay chạm vào cái tay nắm cửa của cánh cửa kia.
ANH EM ĐỌC TRUYỆN THÌ LIKE VỚI COMMENT MẠNH LÊN, MIỄN PHÍ MÀ.
 

Mr Dài lâu

Yếu sinh lý
Ngoại truyện 5.
Sau đêm đó, có người đến tận nơi gọi Châu Anh về, Khánh cũng cương quyết đi theo. Nếu là trước đêm qua thì anh còn đôi điều do dự, nhưng sau khi được em biểu lộ hết chân tình anh đã hoàn toàn chắc chắn.
Tưởng đâu cuộc gặp ở nhà Châu Anh sẽ là sấm sét rợp trời giáng xuống đầu của cả anh và cô. Nhất là Khánh, anh đã chuẩn bị cho tình huống xấu nhất là bị ném ra đường. Vì người yêu anh dù gì cũng là tiểu thư, gia đình họ thuộc dòng tinh hoa của cả nước, dễ gì họ chấp nhận một kẻ bỏ vợ đến với con gái mình.
Nhưng mọi chuyện lại tiến triển theo chiều hướng tích cực nhờ vào tài hoa và bản lĩnh của anh. Anh trả lời được câu hỏi mình là ai, mình làm được gì mà tự tin sánh vai bên con gái họ.
Kết thúc buổi gặp thậm chí anh đã kiếm về cho công ty gói thầu chuyển đổi số cho cho toàn bộ hệ thống tài chính trực thuộc ngân hàng nhà nước Việt Nam. Cũng chính thức từ đây công khai được đón đưa con gái cưng của họ.
Với Khánh cơn sóng gió khi xưa đã lùi xa vào dĩ vãng, anh đã trở lại, thậm chí được nhiều hơn. Anh hoàn toàn không còn giận trách ai, chỉ muốn những ngày về sau anh và các con cùng những người thân yêu được bình yên và hạnh phúc.
***
Đã nhiều tháng trôi qua hôm nay Mai mới tìm gặp Yến. Cả hai vẫn đẹp, một người sắc sảo quyến rũ người còn lại rạng ngời, thanh cao chỉ nhìn một lần thôi là đêm ngày mong nhớ. Họ ngồi một góc ở quán cà phê quen làm ai đi qua cũng phải ngước nhìn.
-Mày thế nào rồi, có đang quen ai không, Việt Kiều hay đại gia bất động sản vậy.
Mai mở lời trước, cố xua đi sự xa cách bấy lâu của 2 người. Yến có vẻ nặng lòng hơn, không hẳn là thái độ với Mai mà chỉ đơn giản dạo này cô thấy cuộc sống trở nên tẻ nhạt. Mọi thứ lặp lại theo một mô típ cũ mèm đến nhàm chán.
-Không đại gia, Việt kiều nào cả, mình tao thôi, hết hứng với mấy thể loại kia rồi. Mà mày tìm tao có chuyện gì đấy, có tiền trả tao chưa, trả bớt đi, hơi lâu rồi đấy, tao không đòi không phải là vì tao dư dả thừa thãi gì đâu.
-Tao không trả bớt…
-Vậy có việc gì.
-Tao trả hết luôn một lần, được chưa.
-Hả, nói gì nói lại nghe xem nào, tiền đâu mà trả tao hết thế, còn tiền mẹ mày thì sao, tiền đền bù cho ông Khánh thì thế nào.
-Trả hết, năm mới không nợ bất kỳ một ai.
Đến lúc này Yến mướt trở nên hứng thú lắng nghe câu chuyện của Mai. Cô hỏi luôn mà không cần nghĩ.
-Mày câu được tỷ phú đôla nào vậy, hào phóng thế.
Những tưởng sẽ nhận được một cái tên nào đó xa lạ từ Mai, nào ngờ sau một tiếng thở dài, cái tên Yến chẳng thể nào ngờ vang lên.
-Là Khánh, tao và anh ấy mới nói chuyện hôm kia, mất mấy hôm để tao bình tâm để gọi cho mày.
-Ông ấy đề nghị quay lại à.
-Không, chuyện đấy chắc chỉ có trong mơ mà thôi.
Mai cười nhạt tự giễu.
-Ừ, cũng đúng. Thế sao ông ấy hào phóng thế mà cho mày cả đống tiền để trả nợ.
-Chỉ vì anh ấy muốn tao sống đàng hoàng để con cái bọn tao không phải xấu hổ vì mẹ chúng. Chỉ vì như thế thôi, không hơn.
Yến trầm ngâm một lúc rồi mới nói tiếp.
-Mày có nghĩ mọi chuyện đều do ông Khánh làm ra như mẹ mày nói không, bây giờ ông ấy đạt được mục đích rồi hoặc động lòng trắc ẩn thì buông tay tha cho mày.
-Đấy là những điều ông Quảng suy diễn, ông ấy cũng từng rất nhiều lần hỏi tao, trước đây tao cũng từng thắc mắc. Nhưng khi truy nguyên về nguồn gốc sự việc tao thì tao thấy dù mình có chịu hình phạt gì chăng nữa cũng không oan. Người ta đã xây cho tao một lâu đài tình ái trong mơ, đem nó đặt ở thiên đàng nơi mọi người phải ngưỡng vọng. Tao thì tự tay đạp đổ hết, đem bùn nhơ rác rưởi tưới nên sự trân thành công sức của người ta. Còn các con của tao nữa, vì sự lăng loàn trắc nết của tao mà chúng không được lớn lên trong tổ ấm trọn vẹn. Thế nên anh ấy có làm gì tao cũng thấy không quá đáng. Huống hồ bây giờ tao vẫn sống phây phây, đầy đủ, no ấm hơn biết bao nhiêu người đấy thôi.
Sau đó Mai cùng Yến đến ngân hàng để chuyển nốt số tiền còn nợ. Trên xe họ tiếp tục nói chuyện nhiều hơn, lúc này buột mồm Yến hỏi thăm về Khanh, kẻ từng là người tình của Mai người đã gây ra nguồn cơn cho tất cả chuyện này.
-Tao cũng không rõ lắm, lúc trước ở Hà Nội không có bất cứ trường nào nhận anh ta, vào trong Tp Uncle Lake cũng vậy. Thế nên anh ta định quay về Úc, khổ nỗi bằng tiến sĩ của anh ta không phải hệ xuất sắc, vì thế người ta cần thư giới thiệu của trường cũ anh ta công tác. Mà ngôi trường đó vốn dĩ là nơi đưa ra hình thức kỉ luật buộc thôi việc cho anh ta, lại là trường cực kỳ uy tín trong ngành tài chính. Đường đi Úc cũng coi như bít lối, các nước khác trong khối anh ngữ cũng thế, chấm dứt mộng làm giáo sư. Sau tao nghe nói là về quê, nhưng không chịu nổi dèm pha với sĩ diện với làng xóm lại quay ra Hà Nội đi nhận sách tài chính kinh tế nước ngoài về dịch. Từ đấy đến nay cũng 3,4 tháng rồi, giờ sao thì tao không biết.
-Với cái loại háo danh, sĩ diện như lão thì sống lay lắt không tôn nghiêm như vậy còn đau hơn cả cái chết.
-Ừ… có một điều còn đau hơn nữa nếu anh ta biết được, đấy là vợ sắp cưới của Khánh là người yêu cũ của anh ta. Chính là cái cô tiểu thư nuôi anh ta ở bên Úc mà anh ta dắt đi ăn tao bắt gặp 2 lần.
-Hừ, loại bạc bẽo, đáng đời. Thế còn lão Quảng lâu rồi mày có để ý không, tao cũng nghe loáng thoáng mấy tin.
-Tao không, cái đấy chắc mẹ tao biết… tao không dám hỏi.
-Ừ, tao nghe nói sau vụ đấy ông ấy bị kỉ luật đảng, chạy vạy hết các mối quan hệ thì được thuyên chuyển lên vùng cao. Giờ ra sao thì tao không biết, haizz.
Mai nghe xong chỉ ngồi lặng lẽ, chuyện đã xảy ra không quay lại được, cũng không có thuốc hối hận nào để cho cô uống. Muốn bù đắp sai lầm thì từ giờ cô nên sống tốt hơn, chăm sóc cho mẹ nhiều hơn.
-À, tao còn một thông tin không biết mày muốn nghe không, về một thằng tù, nó vừa bị chuyển đi vào Thanh Hóa nhưng trước khi đi nó cũng ăn đủ ở Hỏa Lò rồi.
-Tao trước đây cũng biết một chút, thôi kệ đi, mỗi người đều phải hứng chịu hậu quả vì tội lỗi mình gây ra, hắn như vậy sau này sẽ không hại được ai khác nữa.
-Sao mày biết, đi thăm à, tình nghĩa thế.
-Đừng mỉa mai tao như thế, nếu là bây giờ tao quả thật sẽ đi thăm. Nhưng hồi đó tao nghe tin hắn qua lời người khác kể, người đấy cũng ở trong Hỏa Lò một thời gian.
-Mày còn quen ai trong tù nữa thế, sao tao không biết.
-Là ông Phát, cái ông lúc khó khăn nhất tao cầu cạnh rồi ông ấy đưa tao 1 tỷ rưỡi đấy, mày nhớ không.
-Ừ nhớ, tiền mày đưa tao chuộc căn chung cư chứ gì.
-Đúng rồi, tao với ông ấy thỏa thuận, tao làm vợ 2 của ông ấy, ông ấy cho tao 500 triệu một tháng, tiền tao đưa mày là năn nỉ ông ta đưa trước 3 tháng. Tao tưởng cuộc đời tao đi vào vực thẳm từ đây, nào ngờ chưa được bao lâu công ty lão bị thanh tra. Lão ở với tao được mấy này thì bắt đầu ngập ngụa trong giấy tờ rồi kiểm tra kiểm toán liên miên. Ông ấy đi tù lúc thỏa thuận ở tháng thứ 2. Dù sao cũng từng giúp mình, lúc lão thụ án tao đi thăm mấy lần, cho tiền mua đồ ăn, áo khoác cho lão lão mới kể chuyện tay Tuấn cho tao nghe. Chắc lão không biết tao với hắn liên quan, nếu biết chắc lão khinh ra mặt ấy chứ.
Mai dừng lại hít một hơi, dù sao những điều cô mới nói ra kia cũng chính là những kí ức đen tối và đáng hổ thẹn nhất của cô, Yến ở một bên cũng xoa đầu vai để cô bình tâm lại.
-Tao không sao, đời đúng có vay có trả, tao tốt với lão lão cũng tốt lại với tao, lão giới thiệu cho tao một người, tao gặp người đó, và cuộc đời tao sang trang.
-Vì sao, lão giàu và yêu mày lắm à.
-Không, điều này hơi đặc biệt nhưng khi chấp nhận nó tao thấy nó hợp với tao. Tao được hoàn toàn tự do không ép buộc, được mặc sức khám phá và thỏa mãn bản thân mình, cảm giác ấy tuyệt lắm.
-Làm sao có chuyện tốt thế được, có người trả một đống tiền chỉ để mày hưởng thụ?
-Gần như thế. Nếu bây giờ mày được chọn làm tình theo ý thích, chỉ với người hợp gu và được trả nhiều tiền mày thấy sao. Không ghi hình quay phim, không bạo lực biến thái.
-Nói ra thì hơi nhục nhã chút, nhiều lúc muốn tìm các em giai ở các quán bar mình còn phải trả tiền khách sạn, mà còn chẳng được như ý nữa ấy chứ. Đây vừa được thỏa mãn theo yêu cầu lại còn có tiền, vua chúa cũng chỉ đến mức ấy.
-Vậy là mày cũng thích à.
-Tất nhiên, nhưng đâu ra nhiều chỗ tốt thế chứ, thôi cam chịu số phận, ăn chơi thêm thời gian nữa rồi kiếm anh chồng già mà tu tâm dưỡng tính, nghe con cháu anh ta gọi bà gọi mẹ, ha ha ha. Còn mày, ngon nghẻ thế này bao giờ lấy chồng đây.
Vừa nói Yến vừa đưa tay sang vồ trộm lên đôi bầu ngạo nghễ của Mai, rồi cười khúc khích. Mai lúc này cũng bạo dạn hơn xưa rất nhiều, cô cũng không ngại ngùng mà đáp.
-Mất nết như tao chó nó lấy, đợi đến tiền mãn kinh thì tẩy trắng bằng cách lấy chồng Tây, ha ha ha. Mày thấy được không.
-Được quá ấy chứ, lấy da đen ấy, sung sướng một đời ha ha ha.
Cả hai đang cười tươi thì xe khựng lại, Mai khởi động lại vài lần mà không ăn thua. Cô nhờ Yến xuống nhìn xem sao thì Yến mở cửa xe bước ra ngay lập tức.
-Không thấy khói, khiếc gì, bánh xe vẫn nguyên không xẹp, chẳng biết xe bị gì nữa, mày gọi cứu hộ đi, chứ ở đây vắng vẻ sợ lắm.
Cô vừa nói xong thì thấy có mấy bóng đen áp sát, chúng ôm cứng lấy cô, dùng khăn tay bịt mồm rồi khênh cô lên như một con lợn. Cô kêu không thành lời, giãy đạp không ăn thua với 2 thằng to như hộ pháp, rồi đầu cô bị trùm kín bằng một miếng vải màu đen. Hình ảnh cuối cùng cô thấy là một đám người nữa đang lôi bạn cô ra từ trong xe. Yến biết mình và bạn bị bắt cóc, cô vô cùng sợ hãi, không biết điều kinh khủng gì sẽ đến với mình và Mai đây.
Kẻ bắt cô rất khỏe, hắn vác cô trên vai mà xải bước phăm phăm, cô nằm trên vai hắn đến cả 15p lúc thì đi bộ, lúc thì ngồi xe máy. Rồi cô bị ném lên một chiếc giường, không quá êm nhưng cũng không cứng đến nỗi làm cô đau.
Khi không còn nghe thấy tiếng của những kẻ kia cô mới kéo miếng vải đen trên đầu của mình ra rồi nhìn xung quanh. Cô đang ở giữa một căn phòng trống trơ, thuần một màu kem và xung quanh toàn là kính. Căn phòng ngoài một chiếc giường thì không còn bất kỳ vật dụng nào thêm. Yến bắt đầu hoang mang, cô nghĩ đến muôn vàn khả năng, bán sang Campuchia làm gái hoặc đen đủi hơn là bị mổ lấy nội tạng..vv.
Cô vội vã mở dây trói cùng băng dính trên mồm. Cô rón rén tiến sát đến cửa, nhưng dường như nó bị khóa lại từ bên ngoài, cô cố mở ra mà không thể. Cô bắt đầu khám phá một vòng, dùng giày đập vào kính mà không chút xi nhê.
Yến bắt đầu cảm thấy hơi thở mình trở nên nặng nề, tim đập dồn dập và lồng ngực như sắp nổ tung. Cô quỳ sụp xuống giữa căn phòng trắng nhợt như nhà xác, mùi sơn mới ngai ngái khiến dạ dày cô nôn nao. Mồ hôi vã ra khắp người, tay chân lạnh toát, đầu óc quay cuồng như thể vừa tỉnh dậy sau một cơn ác mộng mà không biết mình ở đâu.
Cô lấy hai tay ôm chặt đầu, cố dằn cơn run rẩy nhưng toàn thân vẫn co giật theo từng nhịp thở gấp gáp.
-"Bắt cóc sao… bọn chúng là ai? Mai đâu rồi? Tại sao lại là mình? Chúng muốn gì?!"
Hàng loạt câu hỏi hiện ra kèm theo là những ý nghĩ về việc bị bán, bị tra tấn, bị giết hoặc bị hiếp đến chết. Mọi thứ kinh khủng đó hành hạ cô khiến cô sợ hãi đến phát nôn. Cô bật khóc nức nở, nước mắt chan chứa tràn xuống má, rồi òa ra thành tiếng, âm thanh bật lên giữa căn phòng kín như một lời tuyệt vọng bị dội lại gấp đôi. Không một tiếng động nào khác ngoài hơi thở của chính cô và tiếng tim đập dồn dập đến nghẹt thở.
Yến bật dậy chạy về phía gương, dán mắt nhìn chính mình: đôi mắt sưng mọng, tóc rối tung, gương mặt tái nhợt vì sợ hãi. Cô không còn nhận ra mình nữa. Rồi cô bất giác thì thầm, giọng run run.
-“Đừng hoảng… không được hoảng. Phải nghĩ. Phải tìm cách… phải sống…
Nhưng dù tự trấn an, cô vẫn không chút nào bình tâm. Cô bắt đầu la hét, đầu tiên là cầu xin tiếp theo là kêu cứu chửi bới và dọa nạt.
-…THẢ TAO RA, NHANH LÊN, NẾU KHÔNG LUẬT PHÁP SẼ TRỪNG PHẠT CHÚNG MÀY…CHÚNG MÀY BIẾT TỘI BẮT CÓC TÙ BAO NHIÊU NĂM KHÔNG. MAU THẢ TAO VÀ BẠN TAO NHANH LÊN…
Ruỳnh…cánh cửa sắt bật mở, hai gã hộ pháp đã bắt cô bước vào, Yến lùi lại vào góc tường, đôi môi run run lắp bắp .
-Các anh…các anh thả tôi ra, tôi không quen các anh …có phải…có phải các anh bắt nhầm tôi không…thả tôi …và bạn tôi ra đi …tôi có tiền…tôi sẽ đưa hết cho các anh…xin đừng hại tôi…hự á…
Một trong hai kẻ nhảy vào túm lấy cô rồi ném lại lên giường.
-CỨU…AI CỨU TÔI VỚI…AAA…AI ĐÓ CỨU TÔI…CHÁT CHÁT…
Một cái dúi đầu cùng hai cái tát khiến mắt cô hoa lên. Ánh đèn chớp tắt làm tầm nhìn của cô không rõ, khiến cô càng hoảng loạn hơn.
-Tao cảnh cáo, hét nữa tao đánh chết.
Yến biết hai cái tát vừa rồi còn nương tay, những kẻ kia to khỏe như Sơn tình nhân cũ của cô. Thế nên cô hiểu sức lực bọn chúng kinh khủng thế nào, như vậy càng làm cô thêm sợ hãi.
Rồi như một tín hiệu ngầm, một trong hai kẻ gật đầu rồi cả hai tên bắt đầu cởi quần áo. Hình thể lực lưỡng của chúng phô bày, từng thớ cơ cuồn cuộn gồ lên săn chắc hai cánh tay cứng như thép nguội vằn vện những đường gân xanh lè. Chúng từ từ tiến lại, Yến sợ hãi đến phát run, cô co ro vào một góc hai tay chắp lại vái liên hồi.
-Xin các anh, đừng làm hại tôi…tôi xin lỗi …hu hu…tôi biết lỗi của tôi rồi…cầu xin các anh…huhuhu…
-Câm…chát chát…rẹt rẹt…
Một kẻ gầm lên rồi cầm chân cô lôi ra giữa giường, kẻ kia tát tiếp 2 phát lên mặt rồi nắm lấy quần áo cô bắt đầu xé. Từng mảnh quần áo dưới bàn tay chúng bị xé thành mảnh nhỏ, chẳng mấy chốc cô đã chẳng còn gì để che thân. Cả thân hình vệ nữ trắng như bông bưởi hoàn toàn phô bày trước mặt hai kẻ dâm tà.
Chúng cười khằng khặc rồi nhất loạt nhào lên, Yến muốn gào lên thì lại nhận về một tát, một cái tát vừa đủ để cảnh cáo cô. Cô bị một tên trong số chúng co hai tay lên đầu. Trong khi tên kia ngồi lên 2 chân và đưa bàn tay thô ráp lần sờ khắp cơ thể của cô.
Yến cắn răng cam chịu, vì cô biết lúc này vùng vẫy cũng chẳng ăn thua gì, chỉ có kiên trì chờ thời cơ rồi cướp lấy may ra mới có chút cơ hội nhỏ nhoi. Tên đang giữ tay cô cảm nhận được sự thả lỏng của bàn tay cô thì vươn đầu tới, trước khi lấy môi mình mút lấy môi cô hắn đe dọa .
-Nếu dám cắn tao sẽ dùng tay xé toạc mồm mày ra.
Một lời đe dọa giàu hình tượng khiến Yến phải ngoan ngoãn mở miệng đón đôi môi hắn tới chơi đùa. Đôi môi dầy của hắn không hôi hám như cô tưởng, tuy có chút thô bạo nhưng sự điêu luyện của nó nhanh chóng khơi dậy một chút sướng khoái trong cô. Chỉ là một chút phản ứng sinh lý thông thường nhưng dù sao cũng dễ chịu hơn là ăn tát.
Trên này môi cô bị một tên chiếm giữ, phía dưới từng tấc da thịt cũng được bạn đồng hành của hắn khám phá say sưa.
-Trời ạ, da nó mịn như da em bé mày ơi sờ thích tay lắm.
Lời nói của hắn đi kèm theo những cái vuốt ve dọc theo những đường cong cơ thể, từ đùi trong, bụng, eo rồi cả ở trên hai vú. Sự mơn man nhẹ nhàng khiến da gà cô nổi lên lợn cợn, và khi chúng thô bạo miết mạnh trên 2 vú, Yến cảm nhận xúc cảm mạnh mẽ khiến người cô cong lên.
-Khà khà, em ấy sướng rồi này. Ngoan ngoãn đi em, tự nguyện vui vẻ rồi thăng hoa hay ăn đòn để đi vào khuôn khổ là tùy ở em hết đấy.
Những đụng chạm đã cho những khoái cảm đầu tiên nhưng chưa đủ để làm cô mụ mị, cô vẫn thăm dò vẫn luôn chờ thời cơ để tẩu thoát. Muốn có cơ hội đó cô phải được nới lỏng tay chân, phải có được lòng tin của chúng. Đâu khó gì, đàn ông mà, trong bàn tay cô chàng nào rồi cũng phải liêu xiêu, kể cả có là 2 anh cùng một lúc.
Cô bắt đầu đáp lại nụ hôn của kẻ phía trên, lưỡi cô luồn sang, cuộn với lưỡi hắn, cùng nhau uốn éo chơi đùa. Nước bọt của cả hai nhanh chóng ứa ra, những tiếng “ư ư” cứ liên tục vang lên trong cổ họng mà chưa thoát được ra ngoài.
Hai tên hộ pháp nhận ra sự phối hợp của cô, chúng bớt thô bạo hơn, không còn đánh cô và nới lỏng tay cho cô được thoải mái. Đôi tay được tự do mau chóng phát huy tác dụng, chúng dạn dĩ chia nhau đi tìm điểm nhạy cảm của hai tên. Từng bàn tay nhẹ nhàng vuốt ve, đi theo từng nét cơ từ vai xuống đến ngực rồi dừng lâu hơn ở bụng một chút.
Dù trong hoàn cảnh bị hiếp, nhưng thật lòng mà nói những gã đàn ông này đều tuyệt đẹp. Chúng khỏe mạnh, nở nang sự nam tính lan tràn khiến người từng trải như cô cũng phải khen tấm tắc.
Cô có chút thực lòng ham thích, đôi tay thành thạo thọc qua cạp quần chun để đi tìm thứ cô đang tò mò.
-Ôi sao lại bự thế này, trời ạ, cả hai tên gần ngang ngửa với Sơn, cứng và ấm quá.
Hai bàn tay, hai cây dùi cui lực lưỡng, những chiếc quần chun đồng loạt tụt, để lộ hết sự vĩ đại của chúng dưới ánh sáng mập mờ chớp tắt liên miên. Sự thèm thuồng bao ngày kể từ người tình cũ ra đi giờ mới phần nào được giải tỏa. Yến xóc nhẹ cả hai tay, đồng thời trong lòng cô hắt đầu rạo rực.
Đôi bàn tay của Yến không to nhưng lại có ma lực vô cùng, nó thành thạo, xoa nắn vuốt ve rồi siết nhẹ. Hai cây dương vật được chăm sóc không bỏ sót bất kỳ chỗ nào, thành công làm cho hai kẻ kia tay chân bủn rủn, hơi thở phập phù.
-Ôi…em tuyệt lắm gái ơi… sướng cặc quá… hừ hừ…
-Bàn tay điêu luyện thế này chắc cũng cả trăm thằng qua tay rồi đúng không… ôi…Thích quá… hộc hộc.
Được nàng chăm sóc, lẽ dĩ nhiên chúng cũng đáp lại cho em một cách nhiệt tình. Một kẻ âu yếm đôi vú đẫy đà hết xoa nắn rồi lại gảy hai núm vú màu nâu cho chúng cương lên rồi săn lại. Kẻ kia thì đi tìm con bướm xinh đẹp của nàng.
-Bướm em ướt quá…hai mép căng phồng cả lên… em nứng lắm rồi phải không…khà khà…
Qua mớ lông xoăn lạo xạo, các ngón tay tách nhẹ hai mép bướm mềm mại và ướt át rồi trườn vào trong.
-Hức…ôi…ư hư hư…
Yến nấc lên rồi thở hắt, phải kiên trì lắm cô mới giữ lại được chút lý trí vào lúc này, nhưng cô cũng biết rằng mình cũng không còn tỉnh táo được lâu, thể xác cô đòi hỏi, nó rất muốn buông xuôi.
Con bướm xinh bao ngày thòm thèm, bữa no bữa đói, hôm nay nhìn thấy mồi ngon nó khao khát vô cùng. Ngón tay kia vừa chui qua cửa lỗ nước dâm đã ứa ra tràn trề, lúc hắn ta thêm một ngón nữa, cả người Yến cứ vậy ưỡn cong lên. Cô cố gắng nâng cao con bướm đói khát để các ngón tay có thể lọt vào thật sâu.
Những ngón tay ra vào trong vùng lụt lội tạo thành những tiếng “nhóp nhép”, hòa cùng những tiếng rên rỉ của cả 3 tạo nên bản giao hưởng dâm đãng đến vô cùng.
-Nhóp nhép… nhọp nhẹp… ư hư hư… ôi sâu quá…ứ ứ ứ ứ ứ… ứ ứ ứ ứ ứ… nóng quá… nứng quá…trời ơi…
-Khà khà…đã ngon lại còn dâm…hôm nay kiếm được cực phẩm rồi…hừ hừ… sẵn sàng bú cu anh chưa.
Đôi mắt Yến long lanh, đầu gật nhẹ, rồi cô ra hiệu cho hai kẻ kia leo lên giường. Giữa lúc chúng tưởng cô đã khuất phục thì cô dùng sức bóp 2 phát thật đau lên hai con cu sau đó vùng lên bỏ chạy.
-Á…đau quá… địt mẹ…đứng lại, con kia…
Cánh cửa chỉ cách vài bước chân, vừa rồi nó không bị khóa nên giờ Yến mở ra rất dễ dàng. Cô lách người vụt lao ra, muốn chạy thật nhanh thoát khỏi nơi này. Bên ngoài tiếp tục là một dãy hành lang u tối, mỗi bước cô chạy là một chiếc đèn lại sáng lên. Cô cố mở những cánh cửa dọc đường nhưng chúng vẫn không nhúc nhích, vì vậy cô dồn mọi sức lực và sự chú ý đến cánh cửa cuối hành lang.
Một giây, hai giây…cô có cảm giác thời gian như đang trôi chậm lại, những tiếng bước chân của hai kẻ đằng sau đã tới rất gần. Cô sợ hãi đến mức gần như không thể thở cho đến khi tay chạm vào cái tay nắm cửa của cánh cửa kia.
ANH EM ĐỌC TRUYỆN THÌ LIKE VỚI COMMENT MẠNH LÊN, MIỄN PHÍ MÀ.
Bán sang Cam à
 
Bên trên