Kiến thức 🌸“Chữ không cứu được hết, nhưng đôi khi giữ ta qua một đêm buồn.”🌸

TrìnhCa

Chim TO
Chủ thớt

🌸SIÊU ĐÔ NGƯỜI ĐÃ KHUẤT CẦN CÓ CÔNG PHU THẬT SỰ🌸

Ngày rằm tháng 7 âm lịch, tiết Trung Nguyên, là một ngày lễ quan trọng trong phong tục truyền thống của nước ta.

Nhiều người dân cho rằng tháng này là tháng cô hồn, nhiều ma quỷ từ âm phủ xuất hiện ở nhân gian, vì vậy phong trào siêu độ đặc biệt thịnh hành.

Tuy nhiên, siêu độ có hiệu quả hay không? Đây là một vấn đề xã hội, cần phải hiểu rõ ràng để không mê tín.

Trong các kinh điển Đại thừa, bộ kinh ghi chép chi tiết nhất về việc này là "Địa Tạng Bồ Tát Bổn Nguyện Kinh", trong kinh văn đã trình bày rất rõ ràng những lý thuyết và phương pháp này.

"Kinh Địa Tạng" nêu gương Bà La Môn Nữ và Quang Mục Nữ, họ thực sự là những người con hiếu thảo nhất thiên hạ, thấy mẹ đọa địa ngục chịu khổ, một lòng một dạ muốn cứu mẹ.

Lòng thành kính của họ đã cảm động Phật Bồ Tát đến giúp đỡ, dạy cho họ lý thuyết và phương pháp cứu độ.

Lòng cứu mẹ của Bà La Môn Nữ rất khẩn thiết, cô ấy đã nỗ lực niệm Phật, một ngày một đêm cô ấy đã nhập định, dùng công đức này hồi hướng, mẹ cô ấy đã rời địa ngục và sinh lên cõi trời Đao Lợi.

Quang Mục Nữ cũng niệm Phật, cô ấy thấy Phật trong mơ, đều có thành tựu, mới có thể cứu độ người thân trong gia đình.

Nếu bản thân tu hành không có công phu thật sự thì không được, vì thành tựu của bạn chính là thành tựu của họ, đây là nguyên lý.

Pháp sư Đàm Hư trong "Ảnh Trần Hồi Ức Lục" kể rằng, trước khi xuất gia, ông cùng vài người bạn hợp tác mở một tiệm thuốc bắc, trong đó có một cư sĩ họ Lưu chuyên tâm tu hành, tu tập lâu dài, tám năm dùi mài kinh "Lăng Nghiêm".

Một ngày nọ, cư sĩ Lưu ngủ gật và mơ thấy hai oan gia trái chủ đến tìm ông, hai người này từng kiện ông ra tòa, kết quả thua kiện và treo cổ tự tử.

Cư sĩ Lưu cũng rất hối hận, vì tiền tài mà hại hai mạng người, bây giờ hai người này đến cầu siêu độ, và nói rằng chỉ cần ông đồng ý là được.

Ông nói được, tôi đồng ý.

Kết quả là họ giẫm lên đầu gối, vai của cư sĩ Lưu mà thăng thiên.

Sau khi họ đi, không lâu sau, ông thấy vợ và con đã khuất của mình cũng đến cầu siêu độ, cũng giẫm lên đầu gối, vai của ông mà thăng thiên.

Đây là công đức của tám năm dùi mài kinh "Lăng Nghiêm", nếu ông không có công đức này, ông không có khả năng siêu độ.
🌸🌸🙏🙏
 

TrìnhCa

Chim TO
Chủ thớt
Nhà anh mới cúp điện xài 3g nè, anh ở Sài Gòn q7 thuốc lá 🚬
À vâng. Có 1 thời gian em vào công tác ở ngay quận 5 khu người Hoa ý. Nhắc lại nhớ. Em rất thích người dân trông đó. Tính vừa thoáng. Vừa nhẹ nhàng. Vừa ân cần với người xa xứ.
Chỉ có 1 điều là không nghe rõ được tiếng Huế của em 😜
 
À vâng. Có 1 thời gian em vào công tác ở ngay quận 5 khu người Hoa ý. Nhắc lại nhớ. Em rất thích người dân trông đó. Tính vừa thoáng. Vừa nhẹ nhàng. Vừa ân cần với người xa xứ.
Chỉ có 1 điều là không nghe rõ được tiếng Huế của em 😜
Huế đẹp mà buồn quá, nhận 100k ăn chè chưa thuốc lá 🚬
 

TrìnhCa

Chim TO
Chủ thớt
Anh 4h dậy rồi, anh khó ngủ do già phải hốt thuốc ngủ uống thuốc lá 🚬 hôm nay anh ăn xôi mặn, trưa chiều ăn canh trứng cà chua... Em ăn gì thuốc lá 🚬 thôi anh dạo Facebook..
Em chưa nhận 100k ăn chè luôn. Có thông báo đi nhận rồi. Sáng dậy em phải uống 1 ly nghệ kèm vài giọt chanh. Rồi đến cf . Rồi mới ăn được.🤭
 

TrìnhCa

Chim TO
Chủ thớt


🌸Triết lý sống

Tâm thế nào, tướng thế ấy.

Mỗi ngày, khuôn mặt của ta đang âm thầm ghi lại những gì chất chứa trong nội tâm.

Ta không nhìn thấy, nhưng thời gian nhìn thấy.
Ta không để ý, nhưng cuộc đời vẫn âm thầm khắc họa.

Khi trong lòng chứa đầy sân hận, đôi mày tự nhiên cau lại, khóe mắt sắc hơn, môi mím chặt như cố kìm nén những điều bất mãn.

Càng sống lâu trong trạng thái đó, khuôn mặt dần mang luôn hình hài của sự giận dữ, khó gần.

Khi trong lòng đầy đố kỵ, ánh mắt cũng trở nên nặng nề, thiếu đi sự trong sáng hồn nhiên.

Thậm chí, có những cơn giận chỉ kéo dài vài phút, nhưng nếu lặp đi lặp lại qua năm tháng, nó âm thầm hằn lên từng đường nét trên khuôn mặt.

Ngược lại, người có nội tâm an tĩnh, sống thuận với dòng chảy tự nhiên, trong lòng không tranh đoạt, không chấp trước, khuôn mặt cũng dần dần trở nên hiền hòa, phúc hậu.

Ánh mắt nhẹ như nước, nhưng sâu như hồ thu. Nụ cười như ngọn gió mát giữa trưa hè.

Họ không cần trang điểm, nhưng có một loại sắc thái khiến người khác cảm thấy dễ chịu, muốn đến gần.

Đó là khí chất từ tâm lành toát ra.

Con người thường đi tìm vẻ đẹp bằng cách chỉnh sửa bên ngoài.

Nhưng vẻ đẹp bền lâu không đến từ lớp son phấn, mà đến từ việc tu sửa tâm hồn mỗi ngày.

Có những người qua năm tháng càng thêm đẹp, không phải vì trẻ ra, mà vì trong họ càng lúc càng nhẹ nhàng, từ bi và thấu hiểu hơn.

Có những người, dẫu dung mạo bình thường, nhưng khí chất lại rạng ngời, vì trong họ không còn nhiều điều phải oán trách cuộc đời.

Tâm là gốc, tướng là quả.

Gốc tốt thì quả ngọt.

Gốc bất thiện thì quả tất đắng.

Không có khuôn mặt xấu nào hình thành một cách ngẫu nhiên.

Tất cả đều là sự phản chiếu chân thật của nội tâm được nuôi dưỡng suốt hành trình sống.

Vậy nên, thay vì lo lắng cho vẻ ngoài, hãy bắt đầu từ việc chữa lành những cơn giận chưa dứt, buông xuống những nỗi oán chưa tan, học cách mở rộng lòng với người khác, và tập mỉm cười ngay cả khi chưa có lý do.

Khi trong lòng có ánh sáng, khuôn mặt tự nhiên sẽ sáng.

Khi trong lòng có yêu thương, ánh mắt tự khắc dịu dàng.

Đó chính là sắc đẹp vĩnh cửu mà thời gian cũng không thể lấy đi.

🌸🌸
 

TrìnhCa

Chim TO
Chủ thớt


🌸Sợ Thị Phi - Là Tự Mình Trói Mình🌸

Nhiều người sống rất khổ vì sợ thị phi.

Đi đâu, làm gì, cũng lo: "Người ta sẽ nghĩ gì, sẽ nói gì về mình?"

Rốt cuộc, không dám sống thật - chỉ sống trong cái bóng của ánh mắt thiên hạ.

Nhưng sự thật là: Người ta không rảnh để nhớ mình lâu như mình tưởng.

Họ nói vài câu, rồi quay lại lo chuyện của họ.

Còn mình thì ôm cái câu đó trong tâm, tự làm khổ mấy ngày.

Thị phi giống như gió thoảng: càng để tâm, càng bị cuốn.

Biết buông, nó tự tắt.

Người hay sợ thị phi thường mắc chung một tâm bệnh: ham khen và sợ chê.

Được khen thì vui, bị chê thì rụng rời.

Nhưng đời này, không ai thoát khỏi khen chê.

Làm gì, cũng sẽ có người nói.

Không làm gì, cũng có người nói.

Muốn ai cũng khen thì chỉ có một cách:

ngồi yên không làm gì hết.

Mà ngay cả lúc đó, thiên hạ cũng sẽ chê:

"Vô dụng, ăn hại, chẳng ra gì."

Thành ra, tránh sao cho khỏi?

Điều mình có thể làm, chỉ là sống cho ngay thẳng, cho thật, cho đúng với tâm mình thấy là phải.

Còn miệng đời - cứ để gió cuốn đi.

Đến cuối cùng, điều quan trọng không phải là người ta đã nói gì, mà là mình đã sống thế nào.

"Không ai trói mình bằng thị phi, ngoài chính cái tâm sợ thị phi của mình.
🌸🌸
 
Bên trên