Có cá đổ vạ cho cơmVào thế là ko quay ra được
Có cá đổ vạ cho cơmVào thế là ko quay ra được
Vâng ạ cháu cũng chỉ mong được 1 phần như chú nói thôi ạ. Cháu còn trẻ cũng cần học hỏi nhiều từ các chú ạ mong mọi người ra thêm nhiều topic chia sẻ về cuộc sống hằng ngày để người trẻ như bọn cháu có thêm nhiều kiến thức trong cuộc sống nữa ạHi!
Thanh niên có tâm và ý thức như thế này là đáng quý rồi.
Kiếm tiền thời nào cũng khó như nhau,không riêng gì ai!
Nên cần trước sự học hành chu đáo nhất có thể, sau đó lăn lộn, va chạm để
- tích luỹ thu nhập CHÍNH ĐÁNG
- tìm kiếm và xây dựng mối quan hệ thật tốt
- giao du có chọn lọc
=> có cơ hội và trải nghiệm nó rồi hãy nghĩ đến tiền
Tiền đến từ sức khoẻ, sức khoẻ đến từ mối quan hệ
TksVâng ạ cháu cũng chỉ mong được 1 phần như chú nói thôi ạ. Cháu còn trẻ cũng cần học hỏi nhiều từ các chú ạ mong mọi người ra thêm nhiều topic chia sẻ về cuộc sống hằng ngày để người trẻ như bọn cháu có thêm nhiều kiến thức trong cuộc sống nữa ạ![]()
Mé số hưởng đến thế là cùng. GATOCầm nắm tiền, chị ngồi lên đùi tao thủ thỉ!
Chia như nào nhỉ?
Em đưu anh tiền vốn nhập hàng mấy lần đầu thôi, còn lại em giữ lấy mà cơ động.
Ê ê, đi buôn như này tớ thích nhất đấy, có người cấp vốn còn lại lãi của mình, sướng quá. Nhưng ai lại thế nhỉ? Kể ra chồng em thì em thu cả vốn cả lời chứ đời nào em chia chác,nhỉ - chị cầm nắm tiền vỗ lên ngực fao
Thật, anh lấy tiền vốn của anh thôi, còn lại em giữ lấy, nó là của em mà, còn chủ động hàng hóa chứ.
Đưa đi đưa lại, vì tính chị sòng phẳng và biết điều, chốt lại tao chỉ cầm về hơn 10tr tiền vốn, còn lại tao không nhận thêm mà để cho chị tự xoay sở, vì tao cũng không có nói chung đụng hay đóng góp gì, tao giúp được gì thì tao giúp thôi, vị chị đã có độ trễ mất hơn năm cho việc học hành và chuẩn bị đi học trở lại, lao vào cái gì mà không tập trung sâu sát thì khó làm, nhất là hàng lặt vặt mua cũng được không mua không sao. Nhưng sáng hôm sau tao nhận dc thêm 15tr nữa vào tài khoản Techcombank với nội dung – EYA.
Sau này, tao mở thêm một tài khoản, và những lần chị đưa tiền như này tao đẩy hết vào đó, phòng khi có việc cần dùng, giả sử như khi buôn iphone sim ghép rồi mua đất cát sau này. Lúc cần đến tiền, tao rút ra mà chị ngỡ ngàng vì không ngờ những lần chị đưa tiền tao không dùng mà lại nộp vào đó. Trong suốt hơn 2 năm , tao đưa chị đi buôn hàng TQ, hai đứa cũng kiếm dc khoản kha khá, nhưng tham vọng và mong muốn không chỉ dừng lại ở đây.
Tối đó, cũng khá muộn, tao và chị vẫn đang uống bia và xem bóng đá, nhưng lại chủ yếu nói chuyện về hai đứa bọn tao , về chuyện của tao và chị đang trên nhà, và đôi lúc hai đứa cũng thấy lúng túng.
- Anh có xem bóng đá hay đang suy nghĩ gì mà đăm chiêu thế? Không hay thì tắt đi hoặc xem cái khác, tao lắc đầu
- Thế sao , kể em nghe nào? Liên quan đến ai, chỗ anh Bình, anh Khiêm, hay cô ấy?
- Không sao, không có chuyện gì đâu.
- Khó nói hoặc không muốn nói thì thôi, em không gạn hỏi, nhưng đừng cố giấu em, và đừng nghĩ hay làm một mình với việc mình không thực muốn là được, nhưng hãy nhớ là em vẫn luôn sẵn sàng nghe anh nói.
Chú có:Người trong cuộc còn tiếc nuối đến mức mọi thứ xung quanh khi ấy đều vô giá trị.
Khi cái tôi quá lớn gặp một tính nết thiếu kiên định và cả nể, lại văn hoá cơ quan hcsn Nhà nước khi ấy cũng là một cản trở.
Khi cô ấy không đủ bản lĩnh và không dám đánh đổi đánh cược thì tôi không thể níu kéo khi mình chưa có cước sắc trong tay.
Còn bản thân tôi, dù chưa rõ ràng tương lai nhưng chuyện học hành và kiếm sống của tôi khi ấy là song hành đầy đủ.
Chị họ của cô ấy và tôi khi đó vẫn liên lạc và thi thoảng gặp nhau nên cô ấy biết rõ tình hình bản thân tôi ntn sau khi cô ấy lấy chồng.
Đứa con cô ấy có dc cặp mắt và hình hài như bây giờ
Đáng ra phải là do chồng cô ấy đảm đương và lo toan nhưng thực tế lại là tôi, cơ sở vật chất thiết yếu của mẹ con cô ấy sau khi ly hôn đến giờ vẫn là tôi.
Không phải từ thiện , không phải mạnh thường quân cũng không cần thể hiện tính sĩ diện hay lòng tự trọng của bản thân nhưng dù không còn là gì của nhau tôi vẫn muốn san sẻ một phần cho cô ấy
Xong có lẽ như thế mình lại thấy yên lòng
Tks anh quá chiếu cốChú có:
- Bản lĩnh của một ông TƯỚNG TRẬN.
- Khôn khéo của một nhà NGOẠI GIAO
- Quyết đoán như một nhà KỸ TRỊ
- Thiện lương như một người TU HÀNH
Những người ntn không thành công mới là lạ.
"Có đức mặc sức mà ăn" câu ngạn ngữ của người miền Tây Nam Bộ mãi mãi không sai!
Đây không phải là thể hiện mà là trách nhiệm của thằng đàn ông nó phải thế, dù đúng dù sai họ vẫn là ĐÀN BÀ, không chấp nhặt mới đáng mặt là ĐẤNG NAM NHI. về khoản này anh khâm phục chú.Tks anh quá chiếu cố
Tiền bạc nó là vật ngoài thân, lăn lộn với nó để mình đỡ lúng túng khi có việc chứ cũng chả dám mang ra thể hiện với ai anh ạ!
Mé số hưởng đến thế là cùng. GATO
Anh quá khen em rồi. Cũng chỉ trong giới hạn bản thân mình cho phép thôi anhĐây không phải là thể hiện mà là trách nhiệm của thằng đàn ông nó phải thế, dù đúng dù sai họ vẫn là ĐÀN BÀ, không chấp nhặt mới đáng mặt là ĐẤNG NAM NHI. về khoản này anh khâm phục chú.
Khồng. Chú dc 1 đàn bươm bướm tự bay đến che nắng cho, cần quái j trồng cây nào. Chú chỉ việc trồng mỗi cây chuối!
Kiểu như muốn có chỗ mát thì phải trồng cây ấy anh nhể
Haiz!Khồng. Chú dc 1 đàn bươm bướm tự bay đến che nắng cho, cần quái j trồng cây nào. Chú chỉ việc trồng mỗi cây chuối!
Vâng, tôi nẫu thế thôiHaiz!
Nẫu với anh quá![]()
Lại chả thếVâng, tôi nẫu thế thôi
ông anh giống hệt em, không thích kiểu lập lờ ntn, có gì rõ quách nó ra, nhưng đang dở lại dừng rồiTiếng chuông tin nhắn liên tục và cuộc gọi nhỡ máy chị, khiến tao nhanh chóng tỉnh dậy, chị vẫn mơ màng giấc ngủ, dường như chị đã được hưởng cái thỏa mãn quen thuộc như ngày nào. Lần này cũng thế xong tâm trạng trong tao lại có chút khác hẳn chứ không còn là khơi khác nữa. Vẫn ôm tấm thân trơn trần của chị trong tay, tao lần lượt trả lời từng tin nhắn trong hơn 2 tiếng vừa qua, xem ra hôm nay cần thiết vẫn có thể ở lại đây mai về cũng được, nhưng cũng cần xem tình hình như nào. Chị cựa mình tỉnh giấc và nhìn tao
- Anh phải về luôn hay sao mà chăm chú cái điện thoại thế?
- Không, anh nhắn tin thôi, em không muốn anh ở lại đây đến mai ah?
- Sao lại hỏi em thế, anh phải về thì ai giữ được.
- Em có phải quay lại cơ quan không hay nghỉ luôn ?
- Em nghỉ cũng được, việc cũng không có gì. Sao thế?
- Anh thấy máy em có tin nhắn nhiều, em xem thế nào, nếu rảnh thì anh ở lại với em đến mai.
Chị tiến lại với cái điện thoại, vài giây sau nhìn sắc mặt chị có gì không ổn, nhưng tao vẫn tỏ ra thản nhiên với cái điện thoại của mình trên tay.
- Sao thế, có gì không ổn ah? – Tao hỏi thử đánh tiếng nhưng chị không trả lời,mà vẫn chăm chú vào cái điện thoại nhưng có gì đó sốt ruột hoặc không thoải mái. Một cuộc gọi đến, khả năng chị không muốn để nhỡ nữa, dù tao vẫn chăm chú nhắn tin nhưng vẫn cảm thấy chị đang hơi ngoái lại nhìn tao
- Nay vẫn giờ làm việc, nếu là cơ quan gọi thì em cứ nghe đi, có phát sinh còn kịp, gì phải ngại anh. Và chị nghe máy, chưa kịp alo thì đầu máy bên kia có giọng đàn ông, kiểu câu hỏi thắc mắc và khá bực dọc, sốt ruột. Và chắc chắn không phải bố chị. Lúc này khiến tao nhớ lại lúc đón chị vào giờ trưa ở cổng cơ quan. Vậy là có chút dư luận là không sai khi tao đang nghĩ. Cuộc điện thoại chỉ nghe đầu kia nói là chính còn đầu này thì không tự nhiên và có chút ngập ngừng và cúp máy ngang.
- Mình về đi anh
- Anh tưởng em không bận lắm. tính xuống thuê hẳn phòng đến mai; ai gọi mà em lại ngập ngừng và cúp máy ngang thế? Anh hỏi có thiếu tế nhị không? Chị đặt máy và quay lại nhìn tao trong khi hai đứa vẫn không mảnh vải trên người.
- Anh ấy gọi.
- Sao thế, gọi có việc gì?
- Không có việc gì, chỉ hỏi thôi.
- Liên quan gì mà hỏi nhỉ, công việc hay việc riêng? Nếu là công việc thì hình như đâu có làm cùng bộ phận với em. Người quản lý hay đồng nghiệp hỏi thì đã đành.
- Em nói rõ xem nào, không việc gì phải thế này, cứ nói rõ đi , anh đã bảo bao lần rồi mà.
- Kệ anh ấy thôi, anh đừng bận tậm
- Không thể nói thế được, lý do gì cho anh không phải bận tâm? Nếu em không ở đây lúc này thì liệu có cuộc gọi này không?
- Và anh hỏi luôn là trong thời gian qua, trên này đã và đang có những chuyện gì xảy ra giữa em và anh ta. Anh muốn nghe em nói đúng và đủ
- Nếu em đang phân vân đắn đo hay không có lý do gì đề tránh né hay cự tuyệt thì cũng cứ nói cho anh biết. vì bố mẹ em đã để ngỏ cơ hội cho anh ta nhưng mấu chốt vẫn là ở em, anh tôn trọng mọi ý kiến này. Anh không cấm cản việc em giao lưu đồng nghiệp, vì nó là công việc thì cần thiết và chính đáng, xong vì một mục đích nào đó mà có sự lượng lự,thì anh không đồng ý tí nào. Em hãy thử đứng ở cương vị của anh thì thấy, còn anh thì không níu kéo quỵ lụy, song chả thằng nào thoải mái khi người yêu mình để thằng khác ve vãn, rồi lại nghe nó tỏ thái độ khó chịu khi mình đang đi chơi với người yêu hiện tại của mình như em đâu.
rồi công tử có được nàng biết nàng ăn nằm vs chủ tus mấy năm chắc cũng cay lắm mấy cái ông 8x khá là bảo thủ cái ấy chắc cũng rất quan trọng đó cũng là 1 phần nguyên nhân dẫn đến tan vỡ sau nàyTiếng chuông tin nhắn liên tục và cuộc gọi nhỡ máy chị, khiến tao nhanh chóng tỉnh dậy, chị vẫn mơ màng giấc ngủ, dường như chị đã được hưởng cái thỏa mãn quen thuộc như ngày nào. Lần này cũng thế xong tâm trạng trong tao lại có chút khác hẳn chứ không còn là khơi khác nữa. Vẫn ôm tấm thân trơn trần của chị trong tay, tao lần lượt trả lời từng tin nhắn trong hơn 2 tiếng vừa qua, xem ra hôm nay cần thiết vẫn có thể ở lại đây mai về cũng được, nhưng cũng cần xem tình hình như nào. Chị cựa mình tỉnh giấc và nhìn tao
- Anh phải về luôn hay sao mà chăm chú cái điện thoại thế?
- Không, anh nhắn tin thôi, em không muốn anh ở lại đây đến mai ah?
- Sao lại hỏi em thế, anh phải về thì ai giữ được.
- Em có phải quay lại cơ quan không hay nghỉ luôn ?
- Em nghỉ cũng được, việc cũng không có gì. Sao thế?
- Anh thấy máy em có tin nhắn nhiều, em xem thế nào, nếu rảnh thì anh ở lại với em đến mai.
Chị tiến lại với cái điện thoại, vài giây sau nhìn sắc mặt chị có gì không ổn, nhưng tao vẫn tỏ ra thản nhiên với cái điện thoại của mình trên tay.
- Sao thế, có gì không ổn ah? – Tao hỏi thử đánh tiếng nhưng chị không trả lời,mà vẫn chăm chú vào cái điện thoại nhưng có gì đó sốt ruột hoặc không thoải mái. Một cuộc gọi đến, khả năng chị không muốn để nhỡ nữa, dù tao vẫn chăm chú nhắn tin nhưng vẫn cảm thấy chị đang hơi ngoái lại nhìn tao
- Nay vẫn giờ làm việc, nếu là cơ quan gọi thì em cứ nghe đi, có phát sinh còn kịp, gì phải ngại anh. Và chị nghe máy, chưa kịp alo thì đầu máy bên kia có giọng đàn ông, kiểu câu hỏi thắc mắc và khá bực dọc, sốt ruột. Và chắc chắn không phải bố chị. Lúc này khiến tao nhớ lại lúc đón chị vào giờ trưa ở cổng cơ quan. Vậy là có chút dư luận là không sai khi tao đang nghĩ. Cuộc điện thoại chỉ nghe đầu kia nói là chính còn đầu này thì không tự nhiên và có chút ngập ngừng và cúp máy ngang.
- Mình về đi anh
- Anh tưởng em không bận lắm. tính xuống thuê hẳn phòng đến mai; ai gọi mà em lại ngập ngừng và cúp máy ngang thế? Anh hỏi có thiếu tế nhị không? Chị đặt máy và quay lại nhìn tao trong khi hai đứa vẫn không mảnh vải trên người.
- Anh ấy gọi.
- Sao thế, gọi có việc gì?
- Không có việc gì, chỉ hỏi thôi.
- Liên quan gì mà hỏi nhỉ, công việc hay việc riêng? Nếu là công việc thì hình như đâu có làm cùng bộ phận với em. Người quản lý hay đồng nghiệp hỏi thì đã đành.
- Em nói rõ xem nào, không việc gì phải thế này, cứ nói rõ đi , anh đã bảo bao lần rồi mà.
- Kệ anh ấy thôi, anh đừng bận tậm
- Không thể nói thế được, lý do gì cho anh không phải bận tâm? Nếu em không ở đây lúc này thì liệu có cuộc gọi này không?
- Và anh hỏi luôn là trong thời gian qua, trên này đã và đang có những chuyện gì xảy ra giữa em và anh ta. Anh muốn nghe em nói đúng và đủ
- Nếu em đang phân vân đắn đo hay không có lý do gì đề tránh né hay cự tuyệt thì cũng cứ nói cho anh biết. vì bố mẹ em đã để ngỏ cơ hội cho anh ta nhưng mấu chốt vẫn là ở em, anh tôn trọng mọi ý kiến này. Anh không cấm cản việc em giao lưu đồng nghiệp, vì nó là công việc thì cần thiết và chính đáng, xong vì một mục đích nào đó mà có sự lượng lự,thì anh không đồng ý tí nào. Em hãy thử đứng ở cương vị của anh thì thấy, còn anh thì không níu kéo quỵ lụy, song chả thằng nào thoải mái khi người yêu mình để thằng khác ve vãn, rồi lại nghe nó tỏ thái độ khó chịu khi mình đang đi chơi với người yêu hiện tại của mình như em đâu.