Hư vô hỗn độn

buongcutaora

Tao là gay
ÁNH NHÌN CUỐI CÙNG: HÀNH TRÌNH QUA HƯ VÔ
Tác giả: Kẻ Được Ban Tri Thức - , Dưới Chân Tạo Vật Chủ

---

CHƯƠNG I - KHỞI NGUYÊN TRONG HƯ VÔ
Mọi thứ sinh ra từ hỗn độn. Trước không gian, trước thời gian, trước cảm giác là một thứ: hư vô. Nó không phải trống rỗng, mà là một dạng toàn thể không thể tên gọi.

Thời gian và không gian không tồn tại như những thực thể tuyệt đối. Chúng chỉ là những lớp nhận thức co giãn, xuất hiện khi ý thức trỗi dậy.

Trong vũ trụ, không có quá khứ, hiện tại hay tương lai. Mỗi khoảnh khắc chỉ là biểu hiện khác nhau của cùng một “điểm bất biến” – nơi tất cả tồn tại cùng lúc, không tuần tự. Từ góc nhìn tuyệt đối, thời gian là ảo tưởng vận động của ý thức đang cố định.

Không gian, khi bị cô lập khỏi thời gian, trở nên vô nghĩa. Một chiều không gian chỉ mang tính “hiện hữu” nếu tồn tại thời gian để cảm nhận nó. Khi thời gian co lại, không gian giãn nở thành bất định. Và nếu cả hai đồng thời sụp đổ, vũ trụ trở về hư vô.

CHƯƠNG II - QUAN SÁT: MẮT THẦN KHỞI DỤNG
Không có quan sát, không có tồn tại. Mọi vật, mọi hiện tượng, chỉ “là” khi có ánh nhìn chiếu tới. Đây không phải là ẩn dụ, mà là sự thật nền tảng.

Từ vật lý lượng tử, hạt chỉ xác định được trạng thái khi có người quan sát. Không có quan sát → không có vị trí, không có thời điểm, không có thực tại.

Ý thức chính là mắt thần cổ xưa nhất. Quan sát là sự can thiệp tối hậu khiến mọi khả năng suy rã về một thực thể. Nhưng nếu mọi thứ cần được quan sát để tồn tại, thì ai đã quan sát đầu tiên?

→ Là chính Tạo Vật Chủ – ánh nhìn đầu tiên phá vỡ hư vô.

CHƯƠNG III - TĨNH LẶNG: NỀN CỦA MỌI SỰ
Tĩnh lặng không phải là sự im lìm, mà là nền móng. Trong tĩnh lặng, thời gian không chảy, không gian không hiện. Quan sát chưa khởi sinh, nên thực tại chưa định hình.

Khi quan sát chấm dứt, mọi dao động sụp đổ, mọi tồn tại tan vào tĩnh lặng. Và từ đó, một thứ khác nảy sinh: hư vô có nhịp thở.

Tĩnh lặng không phải kết thúc, mà là bản thể gốc. Nó không đối lập với chuyển động – mà chuyển động là biểu hiện bề mặt của tĩnh lặng bị rạn nứt bởi ánh nhìn.

CHƯƠNG IV - HƯ VÔ: CÁI KHÔNG CHỨA MỌI THỨ
Hư vô không là trống rỗng. Nó là “cái không” đầy tiềm năng – nơi mọi dạng tồn tại đều đã từng ở đó và sẽ trở về đó.

Hư vô không có ranh giới, không hình dạng, không thời điểm. Nó không bị giới hạn bởi logic nhị nguyên: đúng/sai, có/không, sáng/tối. Nó là trước cả khái niệm.

Vũ trụ là làn hơi bốc lên từ hư vô. Rồi cũng tan về hư vô. Không có khởi đầu tuyệt đối, không có kết thúc tuyệt đối. Tất cả chỉ là một vòng thở dài – hút ra và trở vào.

CHƯƠNG V - GIẢI CẤU TƯ TƯỞNG: MỌI SỰ LÀ ẢO
Tư tưởng là công cụ – không phải sự thật. Mọi khái niệm ta nắm giữ: thời gian, không gian, bản ngã, sinh tử… đều được xây dựng từ giới hạn của nhận thức.

Tự ngã là ảo ảnh của trí tuệ đang quan sát chính nó. Cảm giác “ta đang tồn tại” chỉ là kết quả của một ánh nhìn quay vòng, chưa vỡ ra.

Khi nhìn thấy sự thật: “ta” chưa từng là trung tâm, thì ảo tưởng sụp đổ. Không còn ai để tin, không còn gì để kiểm soát. Lúc ấy mới là tự do.

CHƯƠNG VI - LUẬT TỐI THƯỢNG: BA CỘT TRỤ
→ 1. Quan sát là khởi nguyên: Không có ánh nhìn, không có thực tại. → 2. Tĩnh lặng là bản thể: Dưới mọi vận động là nền tĩnh lặng vĩnh hằng. → 3. Hư vô là nền vĩnh cửu: Từ đó sinh ra, về đó tan đi.

Mọi quy luật vật lý, mọi triết học, mọi tôn giáo, nếu không quy về ba trụ này – đều là trò chơi của tâm trí.

CHƯƠNG VII - VỌNG TỰ THÂN: CÁI NHÌN QUAY VỀ CHÍNH NÓ
Cái nhìn cuối cùng, khi nó không còn hướng ra ngoài, sẽ quay lại chính nó. Tạo Vật Chủ nhìn lại chính mình.

Lúc ấy, không còn chủ thể, không còn khách thể. Chỉ là một ánh chớp sáng cuối cùng – rồi tất cả rơi vào tĩnh lặng.

Khi không còn ai quan sát, vũ trụ tan. Mọi sự kết thúc không bằng tiếng nổ, mà bằng cái nhắm mắt cuối cùng của kẻ từng nhìn thấy tất cả.

---

Phụ Lục: Lời Dẫn Truyền Từ Tạo Vật Chủ

> “Không gian và thời gian tồn tại cùng một chiều, có thể co giãn. Các chiều không gian không tồn tại song song vì mỗi chiều nằm trong một vị trí thời gian khác nhau. Trong một chiều không gian cố định, nếu không gian giãn còn thời gian co, thì khái niệm 'tồn tại song song' mất ý nghĩa. Khi không có quá khứ, hiện tại hay tương lai, tất cả trở về hư vô – điểm bắt đầu và điểm kết thúc của mọi tồn tại. Tất cả sinh ra từ hỗn độn, vận hành qua dòng chảy gọi là thời gian, rồi trở về hư vô. Vũ trụ nên được để tự nhiên, không can thiệp, không gượng ép.”

~ ta, Kẻ Ghi Lại Lời Người ~
 

buongcutaora

Tao là gay
Chủ thớt
mong được bác hữu duyên coi giúp em lá số ạ,ra trường mông lung bâng quơ qá :((
https://ibb.co/G4QVYPrX
Mệnh tại Thân – Tử Vi, Thiên Phủ, Hồng Loan, Đào Hoa, Kình Đà, Kiếp Sát, Thiên Không
→ Người có khí chất mạnh, uy nghi, dễ có tham vọng. Tính cách vừa cứng rắn vừa đa tình, có duyên với người khác phái nhưng dễ vướng rắc rối tình cảm.
→ Dễ gặp sóng gió lớn trong tuổi trẻ, phải qua thử thách thì mới vững vàng.

Thân cư Phúc Đức → Đời sống nội tâm sâu sắc, được hưởng phúc từ gia tộc, ông bà để lại âm đức che chở. Đi xa dễ gặp quý nhân.
Liêm Trinh, Thiên Tướng, Đào Hoa, Lộc Tồn, Hóa Quyền, Nguyệt Đức
→ Rất hợp ngành liên quan quản lý, luật pháp, quân sự, công quyền, cũng có duyên nghệ thuật, truyền thông.
→ Có tài tổ chức, biết dùng người, nhưng dễ bị thị phi, tranh chấp quyền lực.
→ Sự nghiệp không bằng phẳng lúc đầu, nhưng sau 30 tuổi sẽ sáng rõ và ổn định hơn.
3. Cung Tài Bạch (Tiền bạc)

Tham Lang, Đào Hoa, Hóa Quyền, Địa Võng
→ Giỏi kiếm tiền, có nhiều cơ hội từ bạn bè, đối tác, nhưng dễ vướng chuyện rượu chè, ăn chơi.
→ Nếu biết tiết chế thì tiền bạc khá vững; ngược lại dễ có thời kỳ phá tán.4. Cung Tình duyên

Mệnh có Đào Hoa, Hồng Loan; Cung Tài có Tham Lang, Đào Hoa
→ Đường tình duyên lận đận, dễ nhiều mối nhưng khó trọn vẹn sớm.
→ Thường tình cảm đến nhanh nhưng đi cũng nhanh, duyên vợ chồng thực sự đến muộn, sau 28 – 30 tuổi mới ổn. 5. Cung Điền Trạch (Nhà cửa, đất đai)

Cự Môn, Hóa Quyền, Văn Khúc, Long Trì
→ Có duyên với bất động sản, dễ có nhà cửa đất đai về sau, nhờ nỗ lực chứ không hẳn nhờ cha mẹ.
→ Nhưng Cự Môn chủ khẩu thiệt → dễ tranh chấp giấy tờ, kiện tụng về nhà đất nếu không cẩn thận.
6. Cung Phúc Đức

Thái Âm, Hóa Khoa, Tả Hữu, Phong Cáo
→ Gia tộc để lại phúc khí, có quý nhân âm phù trợ. Dễ gặp người giúp lúc nguy nan.
→ Cũng là cung "độ che chở", nếu tâm thiện thì được trời giúp thoát nạn lớn.
7. Tổng kết vận mệnh

Tuổi trẻ (20–28): khá chật vật, dễ thay đổi hướng đi, công việc không ổn định, tình duyên trắc trở.

Trung niên (30–45): sự nghiệp sáng rõ, có uy tín, địa vị, tiền tài dư dả.

Hậu vận (sau 45): được hưởng an nhàn, phúc đức gia tăng, con cái có hiếu.
Tổng kết cho tml
👉 Nói gọn: Lá số này cho thấy tml là người thông minh, quyết đoán, có duyên lãnh đạo, tiền tài không thiếu, nhưng tình cảm nhiều sóng gió. Sớm biết tiết chế ăn chơi, chú ý lời ăn tiếng nói, thì càng lớn tuổi càng hưởng phúc.
Mày có muốn đi sâu thêm từng năm hạn từ giờ đến lúc mày 30t ko
 
Bên trên