Kiến thức 🌸“Chữ không cứu được hết, nhưng đôi khi giữ ta qua một đêm buồn.”🌸

TrìnhCa

Chim TO
Chủ thớt

🌸Trong tình cảm, được chưa hẳn là may
Mất chưa hẳn là rủi🌸

Duyên đến là để gặp, duyên tàn là để buông

Có những người đến để ta yêu, để ta học cách khổ, để ta trả một món nợ vô hình từ kiếp nào đó, rồi để ta học cách buông.

Trong cõi nhân sinh đầy vô thường, mỗi cuộc gặp đều ẩn chứa một tầng sâu của duyên khởi. Không phải ai đến cũng ở lại. Không phải mối tình nào cũng gọi là "thuận duyên".

Phật dạy: “Hữu duyên thiên lý năng tương ngộ, vô duyên đối diện bất tương phùng.”

Người có duyên sẽ gặp, kẻ vô duyên có gần cũng như xa. Một niệm khởi lên, lòng đầy yêu thương. Một niệm diệt mất, mọi thứ hóa hư vô.

Có người đến là phước, có người đến là nghiệp. Nhưng dù phước hay nghiệp, đó đều là những người nên xuất hiện trong đời ta đúng lúc, đúng cách, để ta nhận ra một điều gì đó trong chính mình.

Ta không thể giữ người đã muốn đi. Không thể lay động trái tim đã khép. Không thể nắm giữ điều vốn không thuộc về mình. Có duyên thì gặp, hết duyên thì tan. Đừng oán. Đừng giận. Cũng đừng níu.

Người ta gặp hôm nay, biết đâu là lời cầu nguyện từ tiền kiếp. Một ánh mắt, một bàn tay, một cuộc tương phùng ngắn ngủi cũng có thể là kết quả của bao nhiêu kiếp chờ mong.

Nhưng cũng có thể, cuộc gặp đó chỉ để ta học cách buông một điều từng rất muốn giữ.

Trong tình cảm, được chưa hẳn là may. Mất chưa hẳn là rủi.

Có khi, điều bạn cho là mất mát, lại chính là nghiệp đã hóa giải.

Cuộc đời vốn không có đúng sai tuyệt đối, chỉ có nhân duyên đủ hay chưa.

Khi duyên đến, hãy mở lòng. Khi duyên đi, hãy biết ơn. Vì giữ mãi một người không thuộc về mình, chẳng khác gì giữ lại một cơn gió.

Chúng ta không thể điều khiển mọi mối quan hệ.

Người cần đi, cứ để họ đi.

Người cần ở, tự khắc sẽ ở lại.

Tình cảm thật sự không cần níu, vì nếu phải dùng sức để giữ, nghĩa là đã lỏng từ lâu.

Cuối cùng, cách sống an lành nhất vẫn là:

Gặp ai, cứ chân thành.

Rời ai, cứ nhẹ nhàng.

Không cần trách ai, cũng chẳng cần trách mình.

Mỗi người đi qua đều để lại một điều gì đó là bài học, là ký ức, hay là một cái kết cần thiết.

Hãy biết ơn những ai đã bước vào đời mình.

Hãy học cách buông những gì không thể giữ.

Và suốt phần đời còn lại, hãy sống thật tốt với chính mình.
 

TrìnhCa

Chim TO
Chủ thớt


🌸SỐNG TỬ TẾ: HÀNH TRÌNH CHẠM ĐẾN THÀNH CÔNG THỰC SỰ🌸

Trong cuộc đời, không phải cứ cố gắng là sẽ thành công, nhưng chắc chắn, muốn thành công bền vững, bạn phải bắt đầu từ lòng tử tế. Đó không phải là một câu nói sáo rỗng, mà là một quy luật bất biến.

Đừng vì lợi ích nhỏ mà vội quên đi những người đã từng nâng đỡ. Một người đã giúp bạn lần đầu sẽ sẵn lòng giúp bạn thêm nhiều lần nữa, miễn là bạn biết trân trọng và không vội trở thành kẻ vô ơn. Sự vô ơn không bao giờ dẫn đến thành công thực sự, bởi chẳng có ai có thể đơn độc chạm tới đỉnh cao mà không cần đến bất kỳ ai.

Lòng biết ơn chính là "kim chỉ nam" của những người thành công. Họ hiểu rõ ai là người đã giúp họ đi lên và ai là kẻ chỉ chờ cơ hội để kéo họ xuống. Dù bạn có giàu có đến đâu, đừng đánh mất cốt cách. Tiền bạc có thể mua được nhiều thứ, nhưng không thể mua được nhân cách. Nếu không thể giúp đời, xin đừng dùng tiền để hại người.

Dù hôm nay có thất bại, đừng tuyệt vọng. Hãy kiên trì nỗ lực, và cơ hội sẽ đến. Hãy tập trung vào bản thân, vào những điều mang lại bình yên và hạnh phúc. Cuối cùng, khi mọi danh vọng, tiền bạc đều chỉ là phù du, thứ duy nhất khiến người khác tôn trọng và nhớ đến bạn, chính là nhân cách.

Bởi lẽ, thành công lớn nhất của một đời người, không phải là kiếm được bao nhiêu tiền, mà là đã sống một đời tử tế, đáng sống.
 

TrìnhCa

Chim TO
Chủ thớt


🌸Đừng sợ số mệnh...🌸
Trong thế giới tâm linh và nhân quả, người xưa có câu:

"Ba mươi là tuổi hóa thân, Ba mươi mốt là tuổi gánh thân mình."

Nghĩa là từ sau 30 tuổi, linh hồn con người đã bước ra khỏi bóng mát của tổ tiên, ông bà, cha mẹ. Phúc phần mà ta được mượn tạm từ huyết thống, từ gia tiên, từ long mạch của dòng họ, bắt đầu mờ nhạt dần. Lúc này, chỉ còn lại phúc đức thật sự do chính bản thân ta tạo ra trong những năm tháng trước đó.

Ba năm 31, 32, 33 trong dân gian gọi là tam tai, nhưng trong cõi vô hình, ba năm ấy là ba năm xét nghiệp. Ông bà xưa nói:

"Người sống hiền thì ba năm hóa phúc. Người sống ác thì ba năm hóa tai."

Thần linh, chư vị hộ pháp và vong linh tổ tiên trong gia đình sẽ lui lại trong ba năm đầu này, để linh hồn người đó tự đứng vững, tự đối mặt với nghiệp quả chính mình đã tích tụ. Đây không phải hình phạt, mà là luật thiêng.

Nếu sau 30 tuổi mà tai họa liên tục kéo tới, nào là bệnh tật, chia ly, nợ nần, đổ vỡ, thì có thể bạn đã tiêu xài hết phần phước do cha mẹ và ông bà để lại. Khi lớp áo hộ thân từ cõi âm đã mỏng, bạn bắt buộc phải tạo lớp áo mới bằng cách hành thiện, sửa tâm, tu khẩu, giữ giới và tu tâm.

Ngược lại, ai từ tuổi 31 mà liên tiếp gặp hỷ sự: cưới gả yên ổn, con cái đề huề, công danh mở lối, quý nhân tương trợ... thì xin chúc mừng. Đó là dấu hiệu bạn đã sống có đạo, có tâm, có đức từ kiếp này, thậm chí cả từ kiếp trước.

Cõi âm có luật, giống như cõi dương có pháp. Không ai có thể trốn được nhân quả.

Không ai có thể vay hoài phúc phần mà không trả. Không ai có thể sống sai lệch quá lâu mà không chịu hậu quả.

Người nào 30 năm đầu sống xuề xòa, buông thả, gieo lời độc ác, gây chuyện oan khiên, thì bước vào 31 sẽ thấy như trời đất đóng cửa. Là vì luật âm đã tới thời điểm thu nợ. Là vì vong linh oan gia đã tới lúc đòi món nghiệp từ tiền kiếp.

Nhưng trời đất không tuyệt đường ai bao giờ. Cõi âm luôn để lại một lối mở, gọi là phúc đức, đức độ, và lòng ăn năn sám hối.

Chỉ có loài người, trong cõi luân hồi vô tận, mới được ban cho quyền chuyển nghiệp bằng cách tu tâm, sửa tánh, gieo phướC, CỨU người, giúp đời.

Bạn không thể chọn được cha mẹ, không chọn được số mệnh sinh ra. Nhưng bạn có thể chọn cách sống để đổi lấy một tương lai mới.

Không cần đợi đến kiếp sau. Chỉ cần sống thiện hôm nay, thì ngày mai đã khác.

Nếu ông trời không cho bạn giàu, thì bạn hãy sống đủ, sống sạch, sống thanh thản.

Nếu số mạng không cho bạn chồng tốt, thì bạn đừng lấy chồng để khổ. Ở vậy nuôi con, báo hiếu cha mẹ, sống ngay thẳng với trời đất, cũng là một nghiệp lành. Nếu bạn mắc bệnh, thì đừng sợ hãi. Hãy sống lạc quan, sống ý nghĩa. Người chết không phải vì bệnh, mà vì tâm chết trước bệnh.

Hạnh phúc không phải ông trời ban, Hạnh phúc là do mình đủ trí tuệ để không oán, đủ từ bi đế không trách, và đủ lòng tin để bước tiếp.

Từ 31 tuổi trở đi, bạn hãy xem mình như một linh hồn độc lập trong cuộc hành trình nhân quả. Tổ tiên chỉ theo giúp nếu bạn sống xứng đáng với huyết thống và tổ nghiệp.

Thần linh chỉ hộ trì nếu bạn giữ tâm chính, lòng thiện.

Từ 31 đến 33, là ba năm để biết mình có phước hay vô phước.

Từ 34 trở đi, là những năm định hình số phận mới.

Từ 40 trở về sau, là lúc bạn sống trong chính nhân, quả của đời mình.

Đừng sợ số mệnh, vì số có thể an bài, nhưng phúc đức có thể xoay chuyển.

Đừng oán cuộc đời, vì bạn không thể chọn nơi sinh, nhưng bạn có thể chọn cách sống.

Cuối cùng, vui hay buồn, khổ hay sướng, đau hay hạnh phúc, tất cả đều do bạn chọn.

Không phải trời chọn. Trời chỉ tạo ra sân khấu, còn vai diễn là do bạn quyết định.
 

TrìnhCa

Chim TO
Chủ thớt


🌸Dù cuộc sống có ra sao. Cũng tuyệt đối đừng khóc
Vì bạn khóc nước mũi chảy ra thấy ghê lắm .🌸

GỬI BẠN NGƯỜI ĐANG MẤT phương hướng

Tôi không biết bạn là ai, đang làm nghề gì, bao nhiêu tuổi... nhưng nếu bạn đang cảm thấy lạc lõng, nợ chồng chất, tương lai mù mịt, thì bài này tặng cho bạn.

Tôi hiểu cái cảm giác sáng mở mắt ra là tim đập nhanh vì tin nhắn đòi nợ. Và cái đau nhất không phải là hết tiền, mà là khi bạn không biết ngày mai mình sẽ là ai, sống thế nào, sống để làm gì.

Nhưng mà nợ không biến mất Chỉ có bỏ cuộc mới khiến mình biến mất thật sự.

Cuộc đời này không ai chưa từng thất bại. Có người phá sản tuổi 40, có người làm lại từ bàn tay trắng ở tuổi 50. Vậy nên nếu bạn 25, 30 hay 35 mà đang nợ, đang lạc lối, thì sao phải xấu hổ? Bạn chỉ đang đi qua giai đoạn xấu nhất của một hành trình dài.

Không có hướng đi nào là sai nếu bạn còn đang bước tiếp. Dù hôm nay bạn chỉ kiếm được vài chục ngàn, vài triệu... vẫn hơn là nằm bẹp tự trách mình. Đừng quan tâm người khác nghĩ gì. Đừng sợ ai phán xét. Ai giúp được thì biết ơn. Ai cười bạn, mặc kệ. Bạn sống để lo cho mình, cho người thương yêu mình, chứ không phải để làm hài lòng thiên hạ.

Hãy dọn dẹp lại tâm trí, cắt bớt những mối quan hệ độc hại, tập trung làm lại từ đầu. Bán hàng online cũng được, chạy ship cũng được... miễn là bắt đầu từ việc nhỏ nhất có thể làm ngay hôm nay. Tiền sẽ đến dần. Tự tin sẽ trở lại. Và con người của bạn sẽ mạnh mẽ hơn bao giờ hết.

Một ngày nào đó, bạn sẽ cảm ơn chính mình - vì đã không bỏ cuộc vào lúc mọi thứ tệ nhất. Giữ vững nhé. Chúng ta không sinh ra để gục ngã. Chỉ là tạm thời đang cần nghỉ một chút, rồi đi tiếp thôi.
🌸🌸🌸
 

TrìnhCa

Chim TO
Chủ thớt

🌸DẠY CON LÀM PHƯỚC TRƯỚC KHI LÀM GIÀU🌸

Dạy con làm giàu thì dễ, nhưng dạy con làm người có phước để giàu một cách bền vững, thì đó mới là trí tuệ.

Một đứa trẻ lớn lên mà trong đầu chỉ nghĩ: “Sau này con sẽ kiếm thật nhiều tiền”, thì đó là một giấc mơ không có gốc rễ. Vì giàu có không phải chỉ nhờ cố gắng, mà là kết quả của phước báo. Mà phước thì phải gieo.

Không gieo mà chỉ muốn gặt, thì chỉ sống bằng ảo tưởng, sớm muộn cũng vỡ mộng.

Người ta cứ tưởng giàu là sướng. Nhưng bạn hãy nhìn xung quanh, biết bao nhiêu người giàu rồi vẫn bất an, ly tán, b ệnh tật, khổ tâm, lo lắng, đổ vỡ...

Vì họ có phước vật, nhưng không có phước trí để giữ. Họ chỉ lo tiêu phước, mà không biết tạo thêm phước, nên khi phước cạn, thì đau khổ bắt đầu.

Phước trí sẽ giúp ta sống biết đủ, biết sẻ chia, và biết tiết chế

Người có trí tuệ, thì sẽ biết:

Không xài hết những gì mình CÓ

Không phô trương những gì mình biết

Không tiêu hết phước khi đang hưởng

Không hưởng hết phước khi chưa biết cách gieo lại

Ngày xưa, khi cúp điện, chúng ta thắp đèn cầy. Mỗi khi sáp chảy ra, ta bẻ nhỏ sáp, châm thêm vào tim đèn để nó cháy lâu hơn. Sống trên đời cũng vậy. Có bao nhiêu phước, hãy dùng một cách có trí, để nó đủ ánh sáng dẫn mình qua đêm dài.

Người xưa dạy:

Hữu phước bất khả hưởng tận, hưởng tận sanh bần cùng. Có phước thì đừng xài hết. Hưởng hết thì nghèo đói sẽ đến.

Tích cốc phòng cơ – giữ lại từng hạt lúa cho ngày đói

Tích y phòng hàn – giữ lại chiếc áo cho ngày lạnh

Tích đức phòng thân – giữ lại phước đức cho những lúc bĩ CỰC

Giáo dục con từ gốc: phải biết gieo nhân lành trước khi mơ kết quả lớn.

Người có phước vật mà không có phước trí, chẳng giữ được gì lâu.

Có phước trí mà không biết tạo phước mới, rồi cũng cạn dần.

Người biết vừa hưởng, vừa gieo, vừa giữ...chính là người có hạnh phúc bền lâu.

Hãy dạy con làm người có phước trước khi dạy con làm người giàu.

Dạy con biết nhìn lại mình, thấy lỗi mình, sửa mình, trướC khi dạy con đứng trên người khác.

Vì một người không biết khiêm hạ, thì dù có cao bao nhiêu rồi cũng sẽ ngã.

Còn người biết sửa mình, biết khiêm cung, thì đi đến đâu cũng tỏa sáng.
🌸🌸
 

TrìnhCa

Chim TO
Chủ thớt


🌸Khi vũ trụ gửi đến bạn một tình yêu... nhưng sai thời điểm

Bạn gặp một người khiến mình rung động sâu sắc. Một người khiến thế giới bỗng có thêm màu sắc, khiến trái tim bạn biết ấm lại sau những mùa hanh hao. Nhưng tiếc là, người ấy đến khi bạn chưa sẵn sàng. Hoặc tệ hơn, bạn đã sẵn sàng, nhưng họ thì không.

Một tình yêu đến không đúng thời điểm giống như đóa hoa nở mùa mưa lạnh. Nó vẫn đẹp, vẫn thơm, vẫn khiến ta xao xuyến. Nhưng chỉ một cơn gió cũng đủ làm cánh hoa tan ra.

Và bạn đứng đó, không biết nên trách mình đến trễ, hay trách vũ trụ đã gửi món quà không đúng lúc.

Nhưng bạn biết không, vũ trụ không bao giờ nhầm lẫn.

Người ấy đến, không phải để ở lại.

Mà để đánh thức bạn khỏi cơn ngủ quên của trái tim.

Để bạn nhìn lại chính mình, những khuyết thiếu, những mong cầu chưa được gọi tên. Để bạn học yêu không phải bằng nắm giữ, mà bằng chấp nhận và buông nhẹ.

Tình yêu sai thời điểm là lời nhắc nhở nhẹ nhàng nhưng sâu sắc từ cuộc đời: Rằng có những điều không đến để hoàn thành bạn, mà để làm bạn tỉnh thức.

Rằng có những người không thể đi cùng bạn đến cuối con đường, nhưng họ dạy bạn cách bước đi một mình, vững chãi hơn.

Và rồi bạn sẽ hiểu: Không phải ai khiến ta rung động cũng là người ở lại. Không phải mối duyên nào cũng cần thành đôi mới trọn vẹn.

Có những người chỉ đến để đưa tay ra trong khoảnh khắc nào đó, rồi rời đi như ánh sáng thoáng qua khe cửa, chỉ để ta biết rằng: trái tim mình vẫn còn sống.

"Có những mối duyên không trọn

Nhưng đủ để ta nhớ rằng

Ta vẫn có thể yêu

Dù đã từng tan vỡ."

Bạn có đang giữ trong tim một người như thế không? Người đã từng chạm đến tim bạn, nhưng không thể đi cùng đến tận cùng?

Nếu có, hãy biết ơn họ.

Và mỉm cười.

Vì đôi khi, tình yêu chỉ cần như thế thôi là đủ đẹp rồi.
 

TrìnhCa

Chim TO
Chủ thớt

🌸CĂN TU VÀ CĂN THẦY nhìn từ góc độ tỉnh thức🌸

1. CĂN TU (PHẬT): CĂN CỦA HÀNH TRÌNH GIẢI THOÁT.

BẢN CHẤT:

Căn Tu là biểu hiện của chủng tử Phật trong tàng thức (alaya), nghĩa là linh hồn người này trong nhiều kiếp trước đã có duyên tu tập với Phật pháp, gieo trồng căn lành, từng phát tâm Bồ-đề hoặc đã đi trên con đường tỉnh thức.

BIỂU HIỆN THƯỜNG THẤY:

Hướng thiện từ nhỏ, nhạy cảm với đau khổ của người khác.

Không thích bon chen, danh lợi, có xu hướng sống nội tâm.

- Trải nghiệm những cú sốc hoặc khổ đau sâu sắc để được "đánh thức".

Thích đọc sách đạo lý, thiền định, tìm hiểu chân lý sống.

Có trực giác cao, cảm nhận được nhân quả và tầng năng lượng vô hình.

ĐẶC ĐIỂM NĂNG LƯỢNG HỌC:

Tầng năng lượng tập trung ở luân xa tim và đỉnh đầu, khi thiền thường cảm ứng nhanh.

Năng lượng của người căn tu thường dịu nhẹ - dẫn truyền mở tâm thay vì khuấy động hay thao túng.

SỨ MỆNH:

Không phải để "hầu" ai hay "phụng sự" bên ngoài, mà để tỉnh thức - chuyển hóa nghiệp giác ngộ nội tâm - lan tỏa tuệ giác cho đời.

2. CĂN THẦY (PHÁP): CĂN CỦA NGƯỜI ĐIỀU HÀNH NĂNG LƯỢNG - DẪN DẮT HUYỀN THUẬT.

BẢN CHẤT:

Căn Thầy là biểu hiện của những linh hồn từng làm pháp sư, thầy cúng, pháp y, hoặc người điều phối năng lượng âm - dương trong nhiều kiếp. Họ có duyên (và đôi khi là trách nhiệm) làm trung gian giữa các chiều năng lượng để bảo vệ - giải nghiệp - hộ trì -hóa giải oán linh.

BIỂU HIỆN THƯỜNG THẤY:

Từ nhỏ có thể trải qua hiện tượng nghe âm thanh lạ, thấy hình ảnh hoặc bóng dáng vô hình, thường xuyên mơ những giấc mơ kỳ lạ liên quan đến tâm linh

ĐẶC ĐIỂM NĂNG LƯỢNG HỌC:

Tầng năng lượng mạnh ở luân xa dưới (đặc biệt là vùng rồn, cổ họng và ấn đường).

Năng lượng thường thiên về kích hoạt - dẫn dắt - điều hành áp chế, cần thiền - làm chủ để không bị lệch lực.

SỨ MỆNH:

Phụng sự dưới dạng người dẫn năng lượng, làm lễ, trấn yếm, khai mở, chữa bệnh, hộ pháp hóa giải oán nghiệp cho người khác. Tuy nhiên, nếu không tu nội tâm mà chỉ thao túng pháp lực → dễ lạc vào quyền năng bản ngã, rơi vào "tẩu hỏa nhập ma".

SO SÁNH TÓM TẮT SÂU DỄ HIỂU:

Nguồn lực:

Căn Tu (Phật): Chủng tử Phật trong tàng thức.

Căn Thầy (Pháp): Nghiệp lực làm pháp sư, pháp y nhiều đời.

Biểu hiện:

Căn Tu (Phật): Hướng thiện, yên tĩnh, thức tính qua khổ dau.

Căn Thầy (Pháp): Nhạy năng lượng mạnh, bị hành nếu không phát căn

Năng lượng chính:

Căn Tu (Phật): Từ bi - mở tâm kết nối cao tầng.

Căn Thầy (Pháp): Kích hoạt cảm ứng mạnh - điều phối năng lượng âm.

Rủi ro nếu lệch:

Căn Tu (Phật): Mê mị tôn giáo, chấp lý, tu khổ hạnh sai đường.

Căn Thầy (Pháp): Thao túng năng lượng, lạm dụng lực, dễ tẩu hỏa.

Hướng đi đúng đắn

Căn Tu (Phật): Thiền - tỉnh thức - buông ngã - lan tỏa tríhuệ.

Căn Thầy (Pháp): Tu đạo giữ giới - rèn tâm - hành đạo đúng chánh pháp
Bạn đang giống năng lượng nào .?
🌸
 

TrìnhCa

Chim TO
Chủ thớt


🌸BÀI HỌC : TRƯỜNG ĐỜI🌸

Trường học dạy ta kiến thức. Nhưng trường đời mới dạy ta cách tồn tại. Không có giáo trình, không có thầy cô, chỉ có bài kiểm tra đến trước, rồi ta mới tự học cách vượt qua. Và đây là những bài học bạn chắc chắn sẽ nhận ra sau những lần vấp ngã trong cuộc sống:

Không phải ai cười với bạn cũng là người tốt Đời dạy bạn rằng: có người thân thiện không phải vì họ quý bạn, mà vì họ cần gì đó ở bạn. Càng trưởng thành, bạn càng cần tỉnh táo để phân biệt giữa người tử tế thật sự và người chỉ giỏi diễn vai tốt

Không ai nợ bạn điều gì Bạn có thể tốt với người khác, nhưng đừng mong họ sẽ đáp lại như cách bạn làm. Trường đời dạy rằng: cho đi là lựa chọn của bạn, đừng biến nó thành kỳ vọng bắt buộc ở người khác

Càng im lặng thì càng mạnh mẽ

Khi bị hiểu lầm, bạn không cần gào lên giải thích. Khi bị nói xấu, bạn không cần đôi co. Trường đời dạy bạn: Kết quả sẽ tự nói lên tất cả.

Tiền không mua được hạnh phúc, nhưng thiếu tiền thì mệt lắm. Bạn có thể không cần giàu sang, nhưng nếu không đủ để lo cho bản thân và người thân xung quanh, bạn sẽ thấy cuộc sống đầy áp lực. Trường đời khiến bạn hiểu rằng: tự lập là nền tảng của sự tự do

Tình thương hay tình cảm không duy trì bằng lời hứa, mà bằng hành động. Ai cũng từng nghe những lời hứa lời ngọt ngào. Nhưng rồi thời gian cho bạn thấy: người thật lòng là người ở lại khi bạn chẳng còn gì, chứ không phải người chỉ biết hứa khi mọi thứ đang ổn

Mọi mối quan hệ đều cần giới hạn

Bạn càng dễ dãi, người khác càng dễ lấn tới. Trường đời dạy bạn rằng: yêu thương là cần thiết, nhưng phải biết đâu là ranh giới để bảo vệ chính mình .

Cuối cùng, người không bỏ bạn là chính bạn Đã có lúc bạn ngã quỵ mà không ai nâng bạn dậy. Và rồi bạn tự đứng lên.

Đó là lúc bạn nhận ra: người bạn cần nhất, chính là bản thân mình mạnh mẽ, kiên cường và không từ bỏ Trường đời không phát bằng
tốt nghiệp, nhưng ai đi qua cũng sẽ lớn lên theo cách riêng. Học phí có thể đắt, nhưng giá trị nhận lại sẽ theo
bạn cả đời luôn.

🌸🌸
 

TrìnhCa

Chim TO
Chủ thớt


🌸CÓ NHỮNG NGƯỜI...KHÔNG HỀ XẤU. CHỈ LÀ, Ở GẦN HỌ ...MỆT QUÁ.

Có người bước vào, căn phòng như sáng lên.

Có người bước ra, căn phòng bỗng nhẹ lại.

Mỗi lần phải lựa lời cho vừa ý họ.

Mỗi lần phải cười gượng để giữ hòa khí.

Mỗi lần cảm thấy mình không được là chính mình nữa...

Là một phần năng lượng bên trong bị tiêu hao.

Người ta hay nghĩ: để duy trì một mối quan hệ, cần sự tử tế, giúp đỡ, chân thành.

Nhưng đôi khi, điều khiến người ta muốn ở lại... chỉ là: Ở cạnh bạn, họ không thấy mệt.

Không áp lực ngầm. Không lời nói ẩn ý. Không cảm giác phải gồng lên để được chấp nhận.

Bạn không cần phải giỏi giang hay hào nhoáng. Chỉ cần sự hiện diện của bạn khiến người khác cảm thấy bình yên. Nhẹ lòng. Không phải đề phòng.

Ngược lại, dù bạn tốt bụng đến đâu, tài giỏi đến mấy, nếu mỗi lần tương tác là một lần tiêu tốn cảm xúc... người khác sẽ lặng lẽ bước lùi... không vì ghét, mà vì kiệt SỨC.

Trong lòng mỗi người đều có một bảng chi tiêu cảm xúc. Ai không khiến mình quá hao mòn, sẽ được giữ lại. Còn ai khiến lòng luôn phải cân đo đong đếm, dần sẽ bị đặt ra ngoài ranh giới. Kể cả người nhà .

Điều bất hạnh nhất khi người làm chúng ta mệt mỏi nhất lại là người thân, ruột thịt hay chính bố mẹ mình.

Vậy nên, đôi khi tử tế... không nằm ở việc cho bao nhiêu, mà ở việc bớt gây nặng nề.

Biết khi nào nên im lặng.

Biết khi nào không nói thêm một câu làm tổn thương. Biết khi nào lùi lại để không trở thành người khiến người khác phải gồng mình.

Vấn đề không nằm ở ánh sáng hay bóng tối.

Mà ở cảm giác... mà ta để lại cho nhau.
 

TrìnhCa

Chim TO
Chủ thớt


🌸Ai đã buộc đá vào đời ta?🌸

Ngày nọ, một tiểu hòa thượng vì sự hồn nhiên vô minh đã buộc những hòn đá vào cá, ếch, rắn rồi thả chúng đi.

Cậu thích thú quan sát cảnh chúng chật vật khổ sở, coi đó là niềm vui.

Người thầy thấy vậy liền buộc một hòn đá vào người cậu, để cậu nếm trải cảm giác ngột ngạt, nặng nề mà trước đó chính cậu đã áp đặt lên muôn loài.

Khi hòn đá đè nặng trên thân thể nhỏ bé, cậu mới thực sự hiểu thế nào là đau khổ.

Cậu vội vã tháo dây, cứu những con vật kia, nhưng đã quá muộn: chỉ còn chú ếch sống sót, còn cá và rắn đều chết.

Câu chuyện ấy nhắc ta về sự cảm thông. Con người chỉ thực sự biết thương khi biết đặt mình vào nỗi khổ của kẻ khác.

Nếu chỉ đứng bên ngoài, ta dễ vô tình hoặc hờ hững. Nhưng một khi đã trải qua, ta sẽ học được sự thấu hiểu và lòng từ bi.

Đó là bài học đầu tiên.

Song, ẩn sau đó còn một góc nhìn sâu hơn: ngoài những hòn đá người khác buộc lên ta, chẳng phải chính ta cũng đang tự buộc vào mình những hòn đá vô hình hay sao?

Hòn đá của tham vọng, lúc nào cũng muốn có nhiều hơn, được nhiều hơn.

Hòn đá của giận hờn, mang theo lửa nóng trong tim để tự thiêu rụi sự an yên.

Hòn đá của mê mờ, để mặc mình trôi dạt trong ảo tưởng, trong những điều vốn không thật.

Có những hòn đá đến từ bên ngoài – hoàn cảnh, người khác, xã hội.

Nhưng phần lớn, những hòn đá nặng nề nhất lại là do chính ta tự buộc. Ta bám chặt vào danh, vào lợi, vào lời khen chê.

Ta níu lấy ký ức đã qua, lo sợ về ngày chưa tới. Tất cả những sợi dây ấy dần kéo ta chìm xuống, như cá, như rắn trong câu chuyện kia.

Khi cá và rắn chết, đó là hồi chuông cảnh tỉnh: không phải vết thương nào cũng kịp chữa lành, không phải sai lầm nào cũng có cơ hội quay lại.

Đời người cũng vậy. Có những tổn thương, một khi gây ra rồi, thì lời xin lỗi hay hối hận không còn đủ để cứu vãn Vậy nên, sự tỉnh thức chính là nhận ra những sợi dây đang buộc mình, những hòn đá đang kéo mình xuống.

Đừng chờ đến khi nghẹt thở mới học cách tháo gỡ. Hãy tập nhìn vào tâm mình, thấy rõ những ràng buộc, và buông bỏ từng chút một.

Khi ta nhẹ nhàng, ta không chỉ cứu lấy chính mình, mà còn mở ra một không gian bình yên cho cả những người quanh ta.

Cuối cùng, lòng từ bi không chỉ là tháo dây cho kẻ khác, mà còn là biết tháo dây cho chính mình.

Và khi cả hai cùng được giải thoát, thế giới này mới thật sự trở nên nhẹ nhàng.
 

TrìnhCa

Chim TO
Chủ thớt

🌸Tam quan – Gốc rễ của cách nhìn đời🌸

Mỗi người trong chúng ta đều đang sống dưới sự chi phối của cái gọi là tam quan – tức ba quan niệm cốt lõi: thế giới quan, nhân sinh quan và giá trị quan.

Chúng giống như ba chiếc cột trụ nâng đỡ ngôi nhà tinh thần.

Nếu cột trụ lệch lạc, ngôi nhà khó mà vững chắc; nếu cột trụ ngay thẳng, ta có thể an nhiên trước mọi phong ba.

Thế giới quan là cách ta nhìn cuộc đời và vũ trụ. Có người xem đời là chốn đấu tranh khốc liệt, vì thế họ sống trong nghi ngờ và đề phòng.

Có người lại xem đời là một trường học, mỗi biến cố là một bài học, vì thế họ sống nhẹ nhàng hơn.

Đời vốn chỉ là tấm gương, ta mang gương mặt nào đến thì đời sẽ phản chiếu lại gương mặt đó.

Nhân sinh quan là cách ta nhìn chính con người.

Nếu ta tin rằng con người bản chất là ích kỷ, ta sẽ khép kín và phòng thủ.

Nếu ta tin rằng con người có thiện căn, ta sẽ sống với lòng tin và sự bao dung.

Thực ra, nhân sinh quan chính là tấm gương phản chiếu nội tâm ta ai ôm hận thì nhìn đâu cũng thấy oán hận, ai ôm thương thì nhìn đâu cũng thấy tình thương.

Giá trị quan là thước đo để ta chọn lựa giữa muôn ngả.

Người coi tiền bạc là tối thượng sẽ đánh đổi cả sức khoẻ, tình thân để đạt được nó.

Người coi bình an là gốc rễ sẽ biết dừng lại, biết đủ, biết giữ lấy những điều giản dị.

Khi giá trị quan rõ ràng, ta sẽ không lạc lối trước cám dỗ, cũng không hoang mang khi phải mất đi điều gì.

Tam quan chính là cặp kính mà ta đeo mỗi ngày.
Kính trong thì đời trong, kính mờ thì đời u ám.

Đời không đổi, chỉ có ánh nhìn của ta đổi.

Người có tam quan vững vàng thì đứng giữa chốn biến động vẫn giữ được sự an tĩnh.

Người có tam quan lệch lạc thì ở nơi phồn hoa cũng vẫn thấy bất an.

Bởi vậy, tu dưỡng không chỉ là rèn luyện thân thể hay gom góp tri thức, mà còn là chỉnh sửa tam quan cho ngay thẳng.
Tam quan ấy được bồi đắp qua trải nghiệm, qua học hỏi, và hơn hết là qua sự tỉnh thức trong từng khoảnh khắc.

Cuối cùng, cái ta cần đạt tới không phải là một tam quan “hoàn hảo”, mà là một tam quan "chân thật”. Khi ta nhìn đời đúng như nó đang là, không thêm, không bớt, ta sẽ thấy rằng được – mất, thành bại, khen – chê... tất cả chỉ như gợn sóng trên mặt hồ.
Lòng ta khi ấy vẫn lặng, vẫn sáng, vẫn tự do.
🌸
 

DuyChaler

Yếu sinh lý



🌸Đừng làm điều mà bạn sợ người khác sẽ làm với mình🌸
Có một nguyên tắc sống nghe thì đơn giản, ai cũng từng nghe qua: “Chuyện mình không muốn người khác làm với mình, thì mình đừng làm với người ta.” Nhưng càng lớn, càng thấy câu đó không phải lời dạy đạo đức, mà là một kiểu tự bảo vệ mình.

Bạn không thích bị nói xấu sau lưng, đúng không? Vậy thì lúc ngồi tán gẫu, dù có buồn miệng cỡ nào cũng nên giữ mồm giữ miệng. Không phải vì bạn là người cao thượng gì đâu, mà là vì miệng bạn hôm nay có thể là miệng người ta ngày mai. Rồi sẽ tới lúc chính bạn là người vướng vào giữa những lời bàn tán đó.
Bạn không muốn bị lạnh nhạt khi mình yếu đuối? Vậy thì lúc người khác rơi vào cảnh khó, đừng quay lưng đi rồi tự nhủ: “Không liên quan tới mình.” Thế giới vận hành theo kiểu vòng lặp. Cách bạn đối xử với người khác, sớm muộn gì cũng quay lại đối xử với bạn.

Không có gì biến mất sau khi bạn làm, nó chỉ đi một vòng, rồi quay lại gõ cửa. Nhẹ thì là cái nhìn lạnh nhạt, nặng thì là một cái tát đúng lúc bạn không ngờ nhất. Không phải nhân quả kiểu tâm linh gì cả. Chỉ là, sống lâu trong môi trường do chính mình tạo ra, thì kiểu gì cũng tới lượt mình chịu ảnh hưởng.
Thành thật, tử tế, công bằng không phải vì người ta xứng đáng, mà vì bạn cần một thế giới có những thứ đó tồn tại. Bạn không thể sống tử tế trong một môi trường đầy gian trá do chính bạn góp phần tạo ra.

Vì bạn không sống một mình. Bạn giao tiếp, bạn cộng tác, bạn yêu thương, bạn cần giúp đỡ. Và trong tất cả những mối liên hệ đó, bạn không thể kiểm soát hết mọi người – bạn chỉ có thể kiểm soát cách bạn hành xử. Nhưng chính cách hành xử đó sẽ ngầm thiết lập "luật chơi" cho mối quan hệ xung quanh bạn. Bạn nặng nhẹ kiểu gì, người ta sẽ từ từ phản ứng lại kiểu đó. Bạn giả vờ thân thiết để lấy lòng, người ta sẽ từ từ học cách dè chừng bạn. Bạn giận dữ mỗi khi không được như ý, người ta sẽ dần né tránh, không dám thật lòng với bạn nữa.

Thế nên, đừng làm điều mà bạn sợ người khác sẽ làm với mình. Không phải vì sợ bị đánh giá, mà vì mỗi lần như vậy, bạn đang xây thêm một viên gạch cho cái thế giới mà mai này chính bạn phải sống trong đó.

Vậy nên, không phải ai cũng cần phải là thánh. Nhưng ít nhất, đừng tạo ra cái vòng xấu rồi ngạc nhiên khi nó quay lại đập trúng mình. Vì cái "ác ý nhỏ" mình cho là vô hại hôm nay, đôi khi chính là mồi lửa làm cháy cả rừng mối quan hệ về sau.
Xinh đấy
 

Liêm suốt đời

Yếu sinh lý
Chị đẹp hữu duyên xem chỉ tay giúp Em với nhé ạ. Hehe
Ngày sinh dương lịch: 28.04.1999
Ngày sinh âm: 13.03.1999
Giờ sinh khoảng 7h sáng
Em thêm này sinh ạ.
 

Đính kèm

  • 20250827_151257.jpg
    20250827_151257.jpg
    1.4 MB · Xem: 6
Chỉnh sửa lần cuối:

maybaytrinhtrang

Tao là gay
Đôi mắt ướt tỏa sự ngây thơ
Cõi nhân sinh, ta mơ mộng về nàng...
Thức dậy kêu tên nàng một lúc
Trời mờ sáng tối đẫm bức rêu phong thuốc lá 🚬
 
Bên trên