Truyện sáng tác: nô lệ

Ronal Tran

Yếu sinh lý
Chủ thớt
Ngày Thứ Ba: Thử Thách Chiếc Áo Vest
Ngày thứ ba, khi Hồng tỉnh dậy, cảm giác bồn chồn quen thuộc lại dâng lên. Cô biết, một mệnh lệnh mới đang chờ đợi. Đúng như dự đoán, điện thoại cô rung lên. Tin nhắn hiện ra, ngắn gọn nhưng đầy sức nặng: "Hôm nay, không được mặc áo đi làm. Chỉ được khoác một chiếc áo vest đen."

Hồng sững sờ. Chiếc áo vest đen. Cô đã mặc nó bao nhiêu lần, trong biết bao nhiêu cuộc họp và sự kiện quan trọng. Nó tượng trưng cho sự chuyên nghiệp, cho quyền lực. Nhưng đây là lần đầu tiên cô phải mặc nó mà không có áo con hay chiếc áo sơ mi bên trong. Ý nghĩ đó khiến một luồng điện chạy dọc sống lưng Hồng, vừa sợ hãi, vừa kích thích tột độ.

Cô từ từ khoác chiếc áo vest lên người. Lớp vải cứng cáp, lạnh lẽo ban đầu giờ đây lại trở nên kỳ lạ. Mỗi khi Hồng di chuyển, hai núm vú cô cọ xát vào lớp vải thô ráp, tạo ra một cảm giác căng cứng, nhức nhối nhưng lại vô cùng kích thích. Cảm giác đó liên tục nhắc nhở cô về bí mật mà cô đang che giấu, về sự táo bạo mà cô đang dấn thân.

Bước ra khỏi nhà, rồi vào văn phòng, Hồng phải cẩn trọng từng cử chỉ. Cô không dám cúi người xuống, sợ rằng vòng một sẽ bị lộ rõ qua lớp áo vest. Cô cũng không dám ngồi xuống một cách thoải mái, luôn giữ lưng thẳng tắp để tránh tạo ra những nếp gấp hay sự xê dịch làm người khác phát hiện. Mỗi bước đi, mỗi lần quay người đều là một màn trình diễn tinh tế, một sự cố gắng giữ bí mật đến tột độ.

Ánh mắt của đồng nghiệp vẫn lướt qua cô. Cô không biết họ có nhận ra điều gì bất thường không, hay chỉ đơn thuần là bị thu hút bởi phong cách "mới lạ" của cô. Dù là gì đi nữa, cảm giác bị quan sát, bị đoán mò, cùng với sự kích thích liên tục từ chiếc áo vest, đã đẩy sự hưng phấn của Hồng lên một tầm cao mới. Cô là tâm điểm, là bí mật, là ngọn lửa cháy âm ỉ giữa văn phòng bình thường.

Món Quà Bất Ngờ và Sự Kích Thích Vượt Ngưỡng

Ngay giữa buổi làm việc căng thẳng, một bưu kiện bất ngờ được gửi đến bàn của Hồng. Cô ngạc nhiên nhìn. Không có tên người gửi, chỉ có địa chỉ công ty. Trái tim cô đập thình thịch. Hồng biết, đây chắc chắn là từ "chủ nhân" bí ẩn.

Cô vội vàng mở gói hàng. Bên trong là một chiếc quần lọt khe mỏng tang, màu đen, được thiết kế vô cùng tinh xảo. Nhưng điều khiến Hồng chết lặng là những hạt châu nhỏ li ti được đính kèm ngay mép vải.

Không cần một tin nhắn hay mệnh lệnh nào, Hồng cũng biết ý đồ của kẻ đó. Cô phải thay nó vào. Ngay lập tức.

Hồng vội vã đi vào phòng vệ sinh nữ, may mắn là lúc này không có ai. Cô khóa trái cửa, tay run rẩy cởi bỏ chiếc quần lót đang mặc. Lớp vải cotton thô ráp giờ đây có vẻ quá "bình thường" so với những gì cô sắp trải nghiệm. Cô từ từ kéo chiếc quần lọt khe mới lên. Khi những hạt châu nhỏ chạm vào mép "cô bé", một luồng điện giật chạy dọc cơ thể cô.

Cảm giác đó thật khó tả. Mỗi khi Hồng di chuyển, những hạt châu lại cọ xát vào vùng nhạy cảm nhất, tạo ra một sự kích thích liên tục, dồn dập. Không còn là cảm giác căng tức hay nhức nhối như chiếc butt plug, đây là một sự ma sát trực tiếp, liên tục, đẩy cô đến bờ vực của khoái cảm. Hồng cắn chặt môi, cố gắng kìm nén tiếng thở dốc. Cô cảm thấy dường như có thể lên đỉnh bất cứ lúc nào, chỉ cần một cử động nhỏ, một sự cọ xát mạnh hơn.

Bước ra khỏi phòng vệ sinh, trở lại bàn làm việc, mỗi bước đi của Hồng đều trở thành một thử thách. Cô cố gắng giữ vẻ mặt bình tĩnh, nhưng bên trong, cơ thể cô đang bùng nổ với những cảm giác chưa từng có. Chiếc quần lọt khe với những hạt châu nhỏ bé đã biến cô thành một ngọn lửa đang cháy âm ỉ, một bí mật sống động giữa chốn công sở.
 

Ronal Tran

Yếu sinh lý
Chủ thớt
Dấu Vết Của Khao Khát và Mệnh Lệnh Chiều Tối
Lúc Hồng đứng dậy khỏi ghế làm việc, một cảm giác ấm nóng lan tỏa ở vùng đùi. Cô thoáng giật mình, nhìn xuống. Một dòng nước nhờn trong suốt, lấp lánh ánh đèn, chảy dài từ mép "cô bé", in hằn trên chiếc ghế bọc vải. Đó là bằng chứng không thể chối cãi cho sự khao khát đang bùng cháy dữ dội trong cô, kết quả của những hạt châu liên tục cọ xát vào vùng nhạy cảm. Hồng nhanh chóng dùng tay che đi, cố gắng lau khô nhưng biết rõ không thể xóa hết dấu vết của sự giải phóng đầy nhục nhã nhưng cũng vô cùng thỏa mãn này.

Cả buổi chiều, Hồng sống trong trạng thái nửa mê nửa tỉnh, vừa cố gắng tập trung vào công việc, vừa đấu tranh với những cơn sóng kích thích liên tục dâng trào. Những hạt châu trong quần lọt khe cứ thế ma sát, đẩy cô đến bờ vực của sự bùng nổ.

Mãi đến chiều tối, khi văn phòng đã vắng tanh, chỉ còn lác đác vài ánh đèn, điện thoại của Hồng lại rung lên. Một tin nhắn mới, không còn là mệnh lệnh đơn thuần, mà là một yêu cầu đầy thách thức, một sự tiếp nối cho hành trình khám phá bản thân cô: "Chụp hình lại. Không được khóa áo vest."

Hồng đọc đi đọc lại tin nhắn, tim đập thình thịch. Lệnh này đòi hỏi sự táo bạo hơn rất nhiều so với những gì cô đã làm trước đây. Cô không được khóa áo vest, có nghĩa là gần như toàn bộ cơ thể sẽ được phơi bày. Tuy nhiên, thay vì sợ hãi tột độ, một cảm giác hưng phấn điên cuồng lại bao trùm lấy cô. Cô biết, đây là cơ hội để cô thể hiện sự phục tùng tuyệt đối, và cũng là để thỏa mãn con thú dục vọng đang gầm gừ trong cô.

Hồng đứng dậy, tiến đến một góc khuất trong văn phòng, nơi ánh sáng đèn hắt xuống vừa đủ để tạo nên một khung cảnh bí ẩn. Cô đưa điện thoại lên, tự căn chỉnh góc độ. Làn hơi nóng từ cơ thể phả vào không khí, cảm giác từng thớ thịt căng tràn sức sống. Cô ưỡn người lên, tạo dáng một cách đầy quyến rũ và thách thức.

Chiếc áo vest đen giờ đây như một tấm màn mỏng manh, chỉ vừa đủ che đi hai núm vú căng phồng, để lộ ra toàn bộ phần còn lại của cơ thể cô. Một thân hình cân đối, trắng trẻo hiện lên rõ nét dưới ánh đèn, với hai ngọn núi căng tròn, chiếc bụng nhỏ gọn cùng cái lỗ rốn xinh xắn càng tô thêm vẻ quyến rũ chết người của nàng. Mồ hôi lấm tấm trên làn da, tạo nên một sự lấp lánh đầy khiêu khích.

Trong khoảnh khắc đó, Hồng cảm thấy mình như một nữ thần, đầy quyền lực và ham muốn. Cô nhấn nút chụp. Âm thanh nhỏ bé đó như một lời tuyên bố, một sự chấp nhận hoàn toàn số phận của mình. Bức ảnh được gửi đi, mang theo tất cả những gì là bí mật, là dục vọng, là sự khuất phục của cô.

Đây là chiếc áo Hồng mặc hôm nay:
unnamed (2).jpg
 

Ronal Tran

Yếu sinh lý
Chủ thớt
Lời Khen Ngợi và Sự Thức Tỉnh Của Con Thú
Sau khi gửi đi bức ảnh táo bạo, Hồng nhận được tin nhắn phản hồi từ "chủ nhân" bí ẩn. Lần này, không phải là mệnh lệnh, mà là một lời khen ngợi ngắn gọn nhưng đầy sức nặng: "Rất gợi cảm."

Chỉ ba từ đó thôi cũng đủ khiến Hồng lâng lâng. Một cảm giác thỏa mãn dâng trào, không chỉ vì đã hoàn thành nhiệm vụ, mà còn vì lời công nhận đó đã chạm đến một khía cạnh sâu kín trong cô. Con thú trong người nàng, thứ dục vọng nguyên thủy đã bị kìm nén bấy lâu, giờ đây đã trỗi dậy mạnh mẽ hơn bao giờ hết.

Lúc về đến nhà, cảm giác ấy vẫn rất chân thật và kích thích. Nó không phải là sự ép buộc từ bên ngoài, mà là một ngọn lửa đang cháy âm ỉ bên trong cô, đòi hỏi được giải tỏa. Không thể làm gì khác, Hồng biết mình cần phải hành động.

Ý Chí và Khao Khát: Cuộc Gọi FaceTime Đêm Khuya
Hồng mở điện thoại, bấm gọi FaceTime cho chồng. Tim cô đập thình thịch, không phải vì sợ hãi, mà vì một sự mong chờ mãnh liệt. Cô muốn anh ấy, muốn được kết nối với anh ấy theo một cách khác, sâu sắc hơn, bản năng hơn.

Khi chồng cô bắt máy, khuôn mặt anh ấy hiện lên màn hình. Hồng không nói gì nhiều, chỉ nhìn thẳng vào mắt anh, giọng cô khàn đặc, đầy khao khát: "Anh... anh thủ dâm cho em coi đi."

Chồng cô thoáng ngạc nhiên, nhưng rồi ánh mắt anh ấy nhanh chóng chuyển thành sự hiểu ý và phấn khích. Hồng không dừng lại ở đó. Cô cũng bắt đầu tự chạm vào cơ thể mình, từng cử chỉ đều chậm rãi, đầy gợi tình. Với nàng, việc tuân theo mệnh lệnh của "chủ nhân" đã trở thành một bản năng, một phần của trò chơi nguy hiểm mà cô đã chấp nhận. Nhưng khao khát được thủ dâm cho chồng coi, và tự thủ dâm cho chính mình trong lúc đó, lại là một ý chí mạnh mẽ, một mong muốn được giải phóng, được kết nối lại với người đàn ông của mình theo một cách chân thật nhất.

Hồng nhắm mắt lại, cảm nhận từng đợt sóng khoái cảm dâng trào. Cô không chỉ đang làm điều "chủ nhân" muốn, mà cô còn đang làm điều cô khao khát. Đó là sự giao thoa kỳ lạ giữa sự kiểm soát và sự tự do, giữa nhục nhã và thỏa mãn. Cuộc gọi FaceTime biến thành một màn trình diễn riêng tư, đầy đam mê và sự giải tỏa cho cả hai. Hồng cảm thấy mình được sống lại, được là chính mình, một người phụ nữ đầy dục vọng và khao khát.
 

Ronal Tran

Yếu sinh lý
Chủ thớt
Sự Bùng Nổ Của Khát Khao
Hồng đưa tay vào âm đạo của mình, cảm nhận sự nóng hổi, ẩm ướt và những cơn co bóp dữ dội đã bị kìm nén cả ngày. Ngón tay cô lướt nhẹ, khám phá từng đường nét quen thuộc nhưng giờ đây lại trở nên sống động một cách lạ thường. Tay còn lại, cô đưa lên xoa nắn bầu ngực căng tròn, cảm nhận sự nhạy cảm tột độ đang lan tỏa khắp cơ thể. Đôi mắt nàng dán chặt vào màn hình điện thoại, nơi Chương, chồng nàng, cũng đang trần truồng.

Trong khung hình, Chương đang nắm chặt dương vật nóng hổi và cứng ngắt, xóc một cách mạnh bạo và hưng phấn. Hơi thở anh dồn dập, khuôn mặt đỏ bừng. Chưa bao giờ Chương cảm thấy sướng như vậy. Đây là lần đầu tiên Hồng chủ động thủ dâm cho anh coi, chủ động dâng hiến những khoảnh khắc riêng tư nhất của mình. Nhìn người vợ bấy lâu nay lạnh nhạt, thờ ơ, giờ đây lại trở nên như một con thú hoang dại, chìm đắm trong dục vọng, Chương chợt mỉm cười thỏa mãn.

Hồng cũng không ngừng lại. Cô miết nhẹ ngón tay vào sâu hơn, cảm nhận sự rung động lan tỏa khắp cơ thể. Cô ưỡn mình, cong lưng, tiếng thở dốc ngày càng gấp gáp. Cả hai chìm đắm trong thế giới riêng của mình, kết nối với nhau qua màn hình điện thoại, giải tỏa những ham muốn bị kìm nén bấy lâu. Đó là một sự bùng nổ của khát khao, một sự tái sinh cho mối quan hệ đã nguội lạnh. Hồng không còn là nạn nhân nữa, cô là người chủ động, là người khơi gợi, và là người đang tận hưởng từng khoảnh khắc của trò chơi nguy hiểm này.
 

Ronal Tran

Yếu sinh lý
Chủ thớt
Sự Hụt Hẫng và Mệnh Lệnh Đến Tận Cửa
Sáng hôm sau, Hồng thức dậy với một cảm giác mong chờ quen thuộc, nhưng chiếc điện thoại lại im lìm. Không có tin nhắn mệnh lệnh nào từ "chủ nhân" bí ẩn. Một sự hụt hẫng không nhỏ dâng lên trong lòng nàng. Điều khiến Hồng ngạc nhiên hơn là nàng không còn cảm thấy sợ hãi hay bị ép buộc nữa. Thay vào đó, là một sự khao khát được phục tùng mệnh lệnh, một mong muốn cháy bỏng được phục vụ, được dấn thân vào những trải nghiệm mới lạ. Con thú hoang dại bên trong nàng đã thực sự trỗi dậy.
unnamed (3).jpg

Hồng thay đồ đi làm như thường ngày, vẫn là chiếc váy dài thon gọn che đến mắt cá chân. Nhưng lần này, nàng không mặc áo ngực. Nàng không còn muốn cảm giác gò bó, mà khao khát sự tự do, sự thể hiện bản thân. Đôi vai trần mảnh mai trắng nõn và khuôn mặt ngây thơ là một tấm bình phong hoàn hảo, che giấu một con thú hoang dã, một sự khao khát về tình dục và được phục vụ đang âm ỉ cháy.

Khi nàng mở cửa chuẩn bị đi làm, một bưu kiện nằm ngay trước thềm. Trên đó chỉ có dòng chữ ngắn gọn, lạnh lùng: "Mặc nó vào."

Hồng sững sờ. Không thể nào! Hắn biết địa chỉ của nàng. Một làn sóng lo lắng và bất an ập đến, mạnh mẽ hơn bất kỳ lần nào trước đây. Sự riêng tư của nàng đã bị xâm phạm đến tận cùng.

Bên trong bưu kiện là một sex toy cỡ nhỏ, được thiết kế tinh xảo. Nhưng điều kinh khủng hơn cả là nó đi kèm với một thiết bị điều khiển từ xa qua điện thoại. Như vậy, hắn có thể điều khiển nàng bất cứ lúc nào, ở bất cứ đâu. Sự kiểm soát của "chủ nhân" đã đạt đến một cấp độ hoàn toàn mới, biến nàng thành một con rối thực sự trong trò chơi này.
 

Ronal Tran

Yếu sinh lý
Chủ thớt
Sự Rung Động Bất Ngờ và Tiếng Rên Khẽ
Hồng đang tập trung vào màn hình máy tính, cố gắng phớt lờ sự hiện diện của sex toy bên trong mình. Nhưng rồi, một cảm giác quen thuộc chợt ập đến, mạnh mẽ hơn bao giờ hết. Chiếc sex toy rung lên, một sự rung động bất ngờ và dữ dội, khiến toàn thân Hồng như bị điện giật. Một tiếng rên khẽ, gần như không thể nghe thấy, bật ra khỏi cổ họng nàng.

Mặc dù nàng đã cố gắng kìm nén, nhưng do hôm nay văn phòng khá yên tĩnh, tiếng rên đó dường như vang vọng trong không gian. Hồng đỏ mặt, vội vàng quay lại làm việc như bình thường, cố gắng tỏ ra không có chuyện gì. Nhưng nàng cảm giác như ai cũng đang nhìn mình, như thể mọi người đều biết bí mật thầm kín mà nàng đang che giấu. Đôi chân nàng khép chặt lại, cố gắng giữ cho mọi thứ không bị lộ. Đôi mắt nàng nhắm nghiền, vừa để tận hưởng cảm giác sung sướng đang dâng trào, vừa để che giấu sự ngại ngùng tột độ.

Cảm giác đó thật khó tả. Nàng không còn cảm thấy mọi người đang nhìn mình nữa, mà chỉ còn cảm nhận được sự sung sướng khó tả đang bùng nổ bên trong. Từng đợt sóng khoái cảm dâng trào, mạnh mẽ hơn bất kỳ điều gì nàng từng trải qua. Toàn thân nàng run rẩy, hơi thở dồn dập. Và rồi, một tiếng thở dài thỏa mãn bật ra. Nàng ra.

Đây là lần đầu tiên nàng đạt cực khoái sau nhiều năm cưới chồng, mà lại đang ở văn phòng, giữa ban ngày. Cảm giác đó vừa choáng váng, vừa tội lỗi, nhưng lại vô cùng thỏa mãn.

Mệnh Lệnh Mới: Chụp Lại Khoảnh Khắc Bùng Nổ
Ngay lúc này, khi cơ thể Hồng vẫn còn đang run rẩy trong dư vị của khoái cảm, điện thoại nàng lại vang lên. Một tin nhắn mới từ "chủ nhân" bí ẩn, ngắn gọn nhưng đầy quyền lực: "Chụp hình."

Hồng sững sờ. Hắn biết. Hắn biết nàng vừa đạt cực khoái. Hắn muốn nàng ghi lại khoảnh khắc này, khoảnh khắc mà nàng đã hoàn toàn khuất phục trước dục vọng và sự kiểm soát của hắn. Một cảm giác nhục nhã dâng lên, nhưng ngay lập tức bị lấn át bởi sự hưng phấn điên cuồng. Nàng biết mình không thể từ chối. Trò chơi này đã không còn là sự ép buộc, mà đã trở thành một phần của chính nàng, một hành trình khám phá bản thân đầy nguy hiểm và kích thích.
unnamed (4).jpg
 

Ronal Tran

Yếu sinh lý
Chủ thớt
Nhiệm Vụ Đêm Muộn: Dấu Vết Của Khoái Lạc
Khi văn phòng dần vắng người, chỉ còn lác đác vài ánh đèn mờ ảo, Hồng lại nhận được tin nhắn từ "chủ nhân" bí ẩn. Lần này, mệnh lệnh rõ ràng và táo bạo hơn bao giờ hết: "Rút sex toy ra và mút sạch nó."

Hồng sững sờ, nhưng không còn là sự sợ hãi ban đầu. Thay vào đó là một sự kích thích quen thuộc, pha lẫn chút hồi hộp. Nàng đã có kinh nghiệm từ việc ngậm butt plug. Điều này sẽ khác, nhưng chắc chắn cũng sẽ mang lại một cảm giác bùng nổ.

Nàng khẽ lách vào một góc khuất, nơi ít ai để ý. Tay nàng run rẩy đưa xuống dưới váy, tìm đến chiếc sex toy đang rung nhè nhẹ bên trong. Khi từ từ rút nó ra, Hồng không ngờ mình lại ra nhiều đến vậy. Một đám chất nhờn đặc quánh, trong suốt, dính lại trên chiếc sex toy. Cái mùi đặc trưng này, đã rất lâu rồi nàng không ngửi thấy, mùi của chính khoái cảm của mình.

Hồng hơi ngần ngại. Nàng nhắm mắt lại, chỉ dám liếm một chút, cảm nhận sự nhơn nhớt trên đầu lưỡi. Không có mùi vị gì đặc biệt, chỉ là một cảm giác ẩm ướt, trơn tuột.
Mạnh dạn hơn, Hồng hít một hơi thật sâu. Nàng bắt đầu ngậm sâu vào chiếc sex toy, bú liếm nó một cách say mê, như thể đang trở về những ngày tháng sinh viên bốc đồng, khi nàng từng bú chồng mình trong thư viện. Miệng nàng trượt lên trượt xuống, cảm nhận từng đường nét của chiếc sex toy, hòa quyện với chất nhờn của chính mình.

Dần dần, dâm thủy và nước miếng của nàng trở nên có vị ngọt lạ thường, một vị ngọt quyến rũ khiến nàng càng bú càng hăng. Tay kia bất chợt đưa xuống dưới hai chân nàng, không ngừng vuốt ve, kích thích. Hồng chìm đắm hoàn toàn trong khoái cảm, quên đi mọi thứ xung quanh. Nàng không còn là một nhân viên công sở nữa, mà là một sinh vật của dục vọng, đang giải phóng mọi kìm nén.


Hồng không còn quan tâm đến bất cứ điều gì nữa. Ngọn lửa dục vọng đã bùng cháy dữ dội, thiêu rụi mọi rào cản, mọi sự e dè. Nàng từ từ, chậm rãi cởi bỏ chiếc váy trắng của mình. Lớp vải mỏng manh trượt xuống, để lộ toàn bộ thân hình trần trụi giữa không gian văn phòng vắng vẻ. Cảm giác gió đêm khẽ chạm vào làn da trần, cùng với sự tự do tuyệt đối, khiến nàng cảm thấy như bùng nổ.

Tiếng rên của Hồng, ban đầu chỉ là những âm thanh khẽ khàng, nghẹn ngào, giờ đây đã trở nên lớn hơn, sung sướng hơn. Nàng không còn quan tâm có ai ở ngoài hay không, có ai nghe thấy hay không. Lúc này, chỉ còn là sự thèm khát nguyên thủy nhất, một bản năng sâu thẳm đang được giải phóng. Chiếc sex toy nhỏ trong miệng nàng đã bị nàng mút sạch, không còn chút dấu vết nào của sự kiềm chế. Giờ đây, nàng chỉ còn là bản thân nàng mà thôi, một con người hoàn toàn chìm đắm trong khoái cảm.

Nàng ưỡn người, cong lưng, hai tay không ngừng vuốt ve cơ thể mình. Từng cử động đều là sự dâng hiến cho dục vọng, cho bản năng. Mắt nàng nhắm nghiền, khuôn mặt đỏ bừng, lấm tấm mồ hôi. Tiếng thở dốc của nàng hòa quyện với những tiếng rên rỉ đầy khoái lạc, vang vọng trong không gian tĩnh mịch của văn phòng. Đó là khoảnh khắc nàng hoàn toàn buông bỏ, hoàn toàn đầu hàng trước những ham muốn sâu kín nhất của mình, một sự giải thoát điên cuồng và đầy nhục nhã, nhưng cũng vô cùng thỏa mãn.
Sau khi đạt cực khoái thêm một lần nữa, Hồng cảm thấy một sự thỏa mãn tột độ bao trùm lấy toàn bộ cơ thể. Mọi căng thẳng, mọi kìm nén dường như tan biến. Lúc này, lý trí dần trở lại nắm quyền kiểm soát. Nàng vội vàng mặc lại quần áo, cảm giác như vừa tỉnh dậy từ một giấc mơ hoang dại. Nàng thu dọn đồ đạc một cách nhanh chóng, rồi rời khỏi văn phòng, bước ra ngoài màn đêm tĩnh mịch.

Đêm đó là đêm ngủ ngon nhất của Hồng kể từ khi trò chơi bắt đầu. Nàng chìm vào giấc ngủ sâu, không mộng mị, không lo âu, như một sự giải tỏa hoàn toàn sau những ngày tháng căng thẳng và những trải nghiệm bùng nổ.

Tối hôm đó, từ khi về đến nhà cho đến lúc đi ngủ, Hồng dường như không mặc quần áo. Nàng chỉ khoác duy nhất một chiếc tạp dề đơn giản, đủ để che đi những bộ phận bí ẩn nhất của người con gái. Dù là khi dọn dẹp nhà cửa, nấu bữa tối, hay giặt giũ, nàng đều di chuyển tự do trong chiếc tạp dề mỏng manh ấy.

Đây không phải là một mệnh lệnh từ "chủ nhân" bí ẩn, mà là một sự lựa chọn của chính Hồng. Cảm giác tự do, không gò bó bởi quần áo, cùng với sự kích thích nhẹ nhàng khi lớp vải cọ xát vào da thịt trần, đã trở thành một phần của nàng. Nàng không còn cảm thấy nhục nhã, mà thay vào đó là một sự thỏa mãn thầm kín, một cách để nàng tiếp tục khám phá và tận hưởng những khía cạnh mới của bản thân, thứ mà "chủ nhân" đã vô tình đánh thức.
 

Ronal Tran

Yếu sinh lý
Chủ thớt
Sáng nay, Hồng thức dậy với một cảm giác bồn chồn quen thuộc. Đúng như dự đoán, điện thoại nàng rung lên. Tin nhắn mới từ "chủ nhân" bí ẩn hiện ra, khiến nàng phải nín thở: "Hôm nay, mặc chiếc váy ngắn nhất có thể, mang theo chiếc plug là sex toy, cùng với cái áo hai dây ngắn hở rốn cũng không được mặc áo con."

Hồng đọc đi đọc lại mệnh lệnh, cảm giác vừa choáng váng vừa kích thích tột độ. Chiếc váy ngắn nhất, áo hai dây hở rốn, không áo con, và đặc biệt là chiếc sex toy bên trong... Nhưng điều kinh khủng hơn cả là hôm nay nàng phải đi ra ngoài gặp khách hàng.

Nàng đứng trước gương, từ từ khoác lên mình bộ trang phục "mệnh lệnh". Chiếc váy ngắn cũn cỡn ôm sát lấy đôi chân dài, chiếc áo hai dây mỏng manh để lộ vòng eo thon và chiếc rốn nhỏ xinh. Hai núm vú nàng cương cứng, nhô rõ dưới lớp vải mỏng, như đang thách thức mọi ánh nhìn. Chiếc áo khoác nhẹ nhàng bên ngoài chỉ đủ để che đi phần nào sự táo bạo đó, nhưng vẫn không thể giấu được sự căng tròn của bầu ngực.

Hồng cảm nhận chiếc sex toy quen thuộc được đặt vào vị trí. Cảm giác kích thích quen thuộc lan tỏa, nhưng lần này, nó đi kèm với một sự lo lắng tột độ. Nàng sẽ phải ra ngoài, đối mặt với ánh mắt của mọi người, và đặc biệt là khách hàng, trong bộ dạng này.

Bước ra khỏi nhà, mỗi bước chân của Hồng đều nặng trĩu nhưng cũng đầy khao khát. Gió nhẹ lướt qua, khiến chiếc áo khoác khẽ bay, để lộ những đường cong ẩn hiện. Nàng cố gắng giữ vẻ mặt bình tĩnh, nhưng bên trong, trái tim nàng đập thình thịch như muốn nhảy ra khỏi lồng ngực.

Trên đường đi, ánh mắt của mọi người đổ dồn về phía nàng. Có những ánh nhìn tò mò, có những ánh nhìn thèm muốn, và cả những ánh nhìn phán xét. Hồng cảm thấy như mình đang trình diễn trên một sân khấu lớn, nơi mọi cử chỉ, mọi biểu cảm đều bị soi mói. Chiếc sex toy bên trong liên tục tạo ra những rung động nhẹ nhàng, nhắc nhở nàng về bí mật mà nàng đang mang theo, về sự kiểm soát tuyệt đối của "chủ nhân".
Hôm nay, Hồng phải bàn giao một căn nhà mới cho khách hàng. Đây là căn nhà mơ ước của nàng, với thiết kế hiện đại, không gian rộng rãi và tầm nhìn tuyệt đẹp. Nhưng một nhân viên địa ốc như nàng, cùng với lương của chồng, một kỹ sư nay đây mai đó chạy theo dự án, thì biết khi nào mới mua được một căn nhà như thế này.

Cũng may, người đứng ra nhận nhà cũng là một người môi giới, lại là nữ, nên Hồng cũng không quá sợ hãi. Tuy nhiên, nữ môi giới này vẫn luôn nhìn chằm chằm vào nàng, nhất là giữa hai bàn chân, khiến Hồng trở nên khó chịu và hổ thẹn. Ánh mắt đó như xuyên thấu lớp váy ngắn, như biết được bí mật mà nàng đang mang theo.

Do nhà mới chưa bật điều hòa nên không khí khá nóng bức. Mồ hôi lấm tấm trên khuôn mặt Hồng, làm tôn lên một vẻ quyến rũ lạ thường, một sự kết hợp giữa sự căng thẳng và ham muốn. Nàng cảm giác mình đã quen dần với chiếc sex toy bên trong. Lần này, nàng còn bạo gan hơn khi đứng lên ngồi xuống liên tục. Mỗi cử động đều khiến những hạt châu cọ xát mạnh hơn, đẩy khoái cảm lên một tầm cao mới.

Dâm thủy không ngừng tiết ra, làm ướt một khoảng trên chiếc váy ngắn, khiến nàng thấy khó chịu nhưng không thể dừng lại. Dù vậy, Hồng vẫn giữ vẻ chuyên nghiệp, giới thiệu từng căn phòng, từng tiện ích của căn nhà một cách rành mạch, giọng nói nàng khẽ run lên vì sự kích thích. Nàng vừa nói, vừa cảm nhận từng đợt sóng khoái cảm dâng trào, từng nhịp đập của trái tim, và cả ánh mắt không ngừng soi mói của nữ môi giới kia.
unnamed (6).jpg
 

Ronal Tran

Yếu sinh lý
Chủ thớt
Hồng đang say sưa giới thiệu căn phòng khách rộng rãi, ánh mắt lấp lánh niềm tự hào dù căn nhà không phải của nàng. Bỗng, một luồng điện quen thuộc chạy dọc cơ thể. Chiếc sex toy bên trong nàng rung lên, mạnh mẽ và dồn dập. Một cơn sóng khoái cảm bất chợt ập đến, khiến nàng phải khép chặt hai chân lại, cố gắng giữ vẻ bình tĩnh. Nàng cắn chặt môi, hơi thở trở nên dồn dập hơn.

Ánh mắt nàng vô thức liếc về phía nữ môi giới. Người phụ nữ kia, với nụ cười điềm tĩnh, dường như đã nhận ra điều gì đó. Một nụ cười hiểu ý thoáng qua trên môi cô ta, khiến Hồng cảm thấy vô cùng ngại ngùng và hổ thẹn. Nàng tự nhủ, "Chủ nhân của mình sao lại bật cái đó ngay lúc này cơ chứ?" Dù cơ thể nàng đang phản ứng một cách mãnh liệt, nhưng Hồng vẫn cố gắng tập trung, tiếp tục hoàn thành công việc một cách suôn sẻ, giới thiệu chi tiết từng góc nhà, từng tiện ích.

Cuộc bàn giao nhà cuối cùng cũng kết thúc. Ngay khi nữ khách hàng quay lưng bước ra, Hồng vội vã khóa cửa. Cảm giác bị kìm nén suốt nãy giờ bùng nổ. Nàng không thể chịu đựng thêm được nữa.

Trong căn nhà mà nàng hằng mơ ước, Hồng giờ đây lại tự sướng một cách điên dại. Nàng cởi bỏ mọi thứ, để cơ thể trần trụi dưới ánh sáng ban ngày. Tiếng thở dốc, tiếng rên rỉ hòa quyện vào không gian tĩnh lặng. Từng cử động đều dâng hiến cho khoái cảm tột độ, giải tỏa mọi kìm nén. Nàng cảm thấy thật mãn nguyện.

Một ý nghĩ táo bạo lóe lên trong đầu Hồng. Nàng sẽ để dâm thủy của mình ở lại đây, như một cách đánh dấu chủ quyền, một cách mà nàng vẫn thường thấy mấy con chó cái hay làm. Đó là dấu vết của nàng, của sự buông thả bản năng, của khoảnh khắc nàng hoàn toàn là chính mình. Hồng cảm thấy nàng thật dâm đãng, nhưng đó không còn là một lời phán xét. Đó là một sự chấp nhận, một sự khẳng định bản ngã mới của nàng, một bản ngã đầy khao khát và tự do. Nàng muốn để lại dấu ấn của mình trong căn nhà mơ ước này.

Hồng vội cởi hết quần áo, để thân hình trần trụi giữa không gian căn nhà mới. Nàng nằm lăn lộn trên sàn, trên ghế sofa, cảm nhận sự mát lạnh của gạch, sự mềm mại của vải. Rồi nàng bắt đầu bôi dâm thủy của mình vào những nơi mà nàng thấy kín đáo nhất: từ mép tủ quần áo, dưới đệm ghế sofa, cho tới cái gối ở trên đầu giường. Nàng muốn người khách hàng khi nhận nhà phải ngửi thấy mùi của nàng, mùi của sự buông thả và khoái lạc. Nàng muốn khẳng định, nàng mới là chủ nhân đầu tiên của căn nhà này, theo một cách riêng của nàng.

Trong lúc đang chìm đắm trong hành động điên rồ của mình, Hồng quay lại phía cửa sổ. Ánh mắt nàng vô tình bắt gặp một số công nhân đang làm việc ở công trình đối diện. Họ đang nhìn chằm chằm về phía nàng, với ánh mắt đầy hưng phấn. Lúc đó, nàng đang hoàn toàn không mặc đồ, thân thể trần trụi phơi bày dưới ánh sáng ban ngày.

Một cảm giác nhục nhã tột độ xen lẫn kích thích điên cuồng ập đến. Nàng biết mình đã bị nhìn thấy, bị phơi bày hoàn toàn. Nhưng thay vì sợ hãi, một làn sóng hưng phấn lại dâng trào. Nàng không chạy trốn, không che đậy. Nàng đứng đó, để ánh mắt của họ lướt qua cơ thể mình, cảm nhận sự thèm muốn và khao khát từ những người đàn ông xa lạ. Đó là một sự xác nhận cho bản năng dâm đãng đã trỗi dậy trong nàng, một sự buông thả hoàn toàn trước mọi giới hạn.

Hồng đứng đó, trần trụi dưới ánh sáng ban ngày, phơi bày toàn bộ cơ thể cho những ánh mắt từ xa. Nàng biết, do khoảng cách, đám công nhân kia chắc chắn không thể nhìn rõ từng chi tiết, nhưng nàng cũng không còn quan tâm. Điều nàng muốn là thể hiện sự buông thả nhất của một người con gái, một khao khát được phơi bày mà bấy lâu nay nàng vẫn cố gắng che giấu.

Nàng tự tin đứng đó, một tay xoa nắn bầu ngực căng tròn, cảm nhận từng nhịp đập của trái tim. Tay kia miết nhẹ vào vùng kín, nơi những hạt châu của sex toy đã từng khuấy động những cơn sóng khoái lạc. Nàng không ngừng rên lớn tiếng, tiếng rên rỉ đầy dục vọng vang vọng trong không gian vắng lặng của căn nhà mới. Nàng muốn người ta thấy được nàng là một con chó cái đang cần được thỏa mãn, chứ không phải là một người vợ hiền thục, thủy chung mà nàng bấy lâu nay đang cố gắng đóng vai.
unnamed (7).jpg

Những tiếng rên rỉ của Hồng ngày càng lớn hơn, đầy khao khát. Nàng không còn chút e ngại hay xấu hổ nào. Đây là khoảnh khắc nàng hoàn toàn là chính mình, một con người đầy dục vọng, sẵn sàng phá vỡ mọi giới hạn. Nàng tận hưởng từng ánh mắt từ xa, từng cảm giác được phơi bày, được nhìn nhận như một sinh vật của bản năng.
 
Chỉnh sửa lần cuối:

Ronal Tran

Yếu sinh lý
Chủ thớt
Sau khi đạt cực khoái thêm một lần nữa, một cảm giác thỏa mãn tột độ bao trùm lấy Hồng. Nàng thở dốc, cả người run rẩy. Rồi, theo một bản năng nguyên thủy, nàng đưa ngón tay lên mút ngon lành, nếm trải dư vị khoái lạc của chính mình. Đây là điều mà nàng chưa bao giờ làm trước đó, một hành động hoàn toàn buông thả và bản năng.

Giờ đây, nàng cảm thấy mình đã hoàn toàn hóa thân thành con chó cái của chủ nhân, sẵn sàng làm mọi thứ để thỏa mãn sự dục vọng của hắn và cả của chính bản thân nàng. Mọi giới hạn, mọi rào cản đã sụp đổ hoàn toàn.

Ngay lúc này, tiếng điện thoại vang lên, cắt ngang khoảnh khắc buông thả tột cùng của Hồng. Màn hình hiện lên tên chồng nàng. Cuộc gọi FaceTime.

Tiếng chuông FaceTime của chồng vang lên, kéo Hồng thoát khỏi cơn say của bản năng. Nàng giật mình, vội vàng mặc vội chiếc váy lên người, mặc kệ nó có thẳng thớm hay không. Hít một hơi thật sâu, nàng nhấn nút trả lời.

Khuôn mặt Chương hiện lên màn hình, ánh mắt anh ấy vẫn lấp lánh sự mong chờ và khao khát từ đêm qua. "Em yêu, em đang làm gì đó? Sao lại gọi anh vào giờ này?" Giọng anh ấy trầm ấm, nhưng Hồng cảm nhận được một sự thúc giục ngầm, dường như Chương muốn nàng lại tiếp tục màn trình diễn khiêu gợi như cuộc gọi trước đó.

Tuy nhiên, sau khi đã đạt cực khoái mấy lần liên tiếp, cơ thể Hồng dường như đã cảm thấy đủ đầy. Một sự thỏa mãn sâu sắc lan tỏa, khiến nàng không còn khao khát phơi bày hay kích thích nữa. Nàng chỉ đơn thuần cảm thấy thư thái, nhẹ nhõm.

"Em... em vừa đưa khách đi xem nhà xong, giờ chuẩn bị đi về thôi," Hồng trả lời, giọng nàng có chút mệt mỏi nhưng đầy sự thanh thản. Nàng cố gắng che giấu sự thay đổi trong cảm xúc của mình. Chương thoáng hụt hẫng khi không nhận được những cử chỉ táo bạo mà anh mong đợi, nhưng anh vẫn dịu dàng trò chuyện thêm vài câu rồi cúp máy.

Sự Bình Yên Lạ Thường
Hồng trở về nhà trong tâm trạng thoải mái lạ kỳ. Nàng cảm thấy như vừa trút bỏ được gánh nặng nào đó. Đã bao lâu rồi, nàng không có cảm giác thích tình một cách trọn vẹn và tự do đến vậy. Mấy ngày qua, dù đầy rẫy sự sợ hãi và nhục nhã, nhưng những mệnh lệnh từ "chủ nhân" bí ẩn lại vô tình đánh thức những khía cạnh sâu kín nhất trong nàng, những ham muốn mà nàng tưởng chừng đã chai sạn trong cuộc sống hôn nhân tẻ nhạt.

Giờ đây, dù không còn cảm giác bồn chồn mong chờ mệnh lệnh mới, nhưng Hồng lại cảm thấy một sự bình yên đến lạ. Nàng biết, trò chơi này vẫn chưa kết thúc, nhưng nàng đã khám phá được một phần của bản thân mà nàng chưa từng biết đến. Một phần dâm đãng, táo bạo, và khao khát được giải phóng.
 

Ronal Tran

Yếu sinh lý
Chủ thớt
Sự Mong Chờ và Mệnh Lệnh "Bình Thường"
Sáng sớm hôm sau, Hồng thức dậy với một cảm giác mong chờ mãnh liệt. Nàng khao khát một thứ gì đó kích thích hơn, táo bạo hơn, để tiếp tục hành trình khám phá bản thân đầy cuồng nhiệt. Thế nhưng, khi điện thoại rung lên và nàng đọc mệnh lệnh mới từ "chủ nhân" bí ẩn, nàng gần như không thể tin nổi vào mắt mình.

Tin nhắn vỏn vẹn mấy chữ: "Hôm nay, mặc đồ bình thường. Quần jeans và áo dài tay."

Hồng sững sờ. "Gì chứ?" Nàng thầm nghĩ. "Nếu như vậy thì đâu làm ăn được con mẹ gì chứ?" Sau những ngày tháng đầy bùng nổ và phơi bày, mệnh lệnh này dường như quá đỗi... tầm thường. Nó không có gì kích thích, không có gì thử thách, không có gì để thỏa mãn con thú dục vọng đang trỗi dậy trong nàng.

Tuy nhiên, theo một bản năng đã được rèn giũa trong mấy ngày qua, nàng vẫn nghe lời. Hồng từ từ lấy ra chiếc quần jeans quen thuộc và chiếc áo dài tay đơn giản từ trong tủ. Khi mặc chúng vào, nàng cảm thấy một sự gò bó lạ thường, như thể đang bị trói buộc trở lại vào cái vỏ bọc "bình thường" mà nàng đã cố gắng thoát ra.

Dù có chút thất vọng và hụt hẫng, Hồng vẫn chấp nhận mệnh lệnh. Nàng biết, trò chơi này không phải lúc nào cũng đi theo mong muốn của nàng. Và có lẽ, đây cũng là một thử thách khác, một cách để "chủ nhân" kiểm tra sự phục tùng tuyệt đối của nàng.
unnamed (8).jpg
 

Ronal Tran

Yếu sinh lý
Chủ thớt
Nỗi Vui Sướng Vỡ Òa và Lời Mời Gọi Mới
Đến tối, khi Hồng đã chìm trong nỗi thất vọng và sự trống rỗng, chiếc điện thoại của nàng bất ngờ rung lên. Một tin nhắn mới từ "chủ nhân" bí ẩn. Tim nàng đập thình thịch, một tia hy vọng bùng lên. Nàng vội vàng mở ra, và rồi, một cảm giác vui sướng đến bật khóc ập đến.

Lần này, không còn là một mệnh lệnh khô khan, mà là một lời hỏi thăm, một sự quan tâm bất ngờ: "Hôm nay em cảm thấy thế nào? Em có còn muốn tiếp tục trò chơi này không?" Và rồi, một câu nói khiến toàn thân Hồng nóng bừng, một lời mời gọi đầy cám dỗ: "Vì lần này không chỉ còn chơi với những món đồ chơi lạnh lẽo mà là những cuộc truy hoan bất tận."

Hồng đọc đi đọc lại tin nhắn, nước mắt vẫn lăn dài trên má. Nỗi sợ hãi ban đầu đã hoàn toàn biến mất, thay vào đó là một sự khao khát không thể kìm nén. Nàng không muốn quay trở lại cuộc sống tẻ nhạt, vô vị như trước đây. Nàng đã nếm trải hương vị của sự buông thả, của khoái cảm tột cùng, của việc được là chính mình, một con người đầy dục vọng và bản năng.

Không một chút do dự, Hồng nhanh chóng gõ phím trả lời: "Em đồng ý. Em muốn tiếp tục."

Một cảm giác nhẹ nhõm và phấn khích tràn ngập tâm hồn nàng. Nàng biết, cuộc hành trình này sẽ còn đi xa hơn nữa, táo bạo hơn nữa. Nàng đã sẵn sàng cho những "cuộc truy hoan bất tận", sẵn sàng trở thành "con chó cái" của "chủ nhân" và khám phá mọi giới hạn của bản thân.
Ngay sau khi Hồng gửi tin nhắn đồng ý, có một khoảng im lặng từ phía "chủ nhân" bí ẩn. Nàng nín thở chờ đợi, tim đập thình thịch. Rồi, điện thoại lại rung lên. Mệnh lệnh mới hiện ra, khiến toàn thân Hồng nóng bừng:

"Đêm nay, cô không được mặc gì, chỉ được mặc robe đi mua sô cô la như lần trước. Nhưng lần này, khi đi về, không được khóa áo lại, phải để nó tung bay."

Hồng đọc đi đọc lại tin nhắn. Một làn sóng kích thích dữ dội ập đến, mạnh hơn bất kỳ lần nào trước đây. "Đây mới là điều mình muốn," nàng thầm nghĩ. Sau những ngày khao khát và mong chờ, "chủ nhân" cuối cùng cũng ban cho nàng một thử thách đúng như nàng mong muốn.

Không chần chừ, Hồng vội vàng cởi bỏ mọi thứ trên người. Nàng khoác chiếc robe mỏng tang, cảm nhận lớp vải lụa mềm mại trượt trên làn da trần. Bước ra khỏi cửa, màn đêm tĩnh mịch bao trùm. Nàng đi nhanh đến siêu thị tiện lợi quen thuộc, cố gắng che giấu bản thân dưới lớp robe hờ hững.
Mua xong thanh sô cô la, Hồng quay gót trở về. Lần này, nàng không cài nút áo robe. Mỗi bước chân, chiếc áo lại tung bay, để lộ ra toàn bộ cơ thể nàng cho màn đêm và những ánh mắt vô hình. Cảm giác gió đêm luồn qua làn da trần thật kỳ lạ, vừa lạnh lẽo, vừa kích thích tột độ. Nàng biết, từ phía sau thì không ai có thể nhận ra, nhưng nếu có ai đó đi ngược chiều, mọi chi tiết cơ thể nàng sẽ phơi bày ra hết.
unnamed (9).jpg

Tim Hồng đập như trống bỏi. Sự nhục nhã, xấu hổ vẫn còn đó, nhưng nó đã hoàn toàn bị lấn át bởi một cảm giác phấn khích điên cuồng. Nàng tận hưởng cảm giác được phơi bày, được thách thức giới hạn của bản thân. Mỗi lần chiếc áo bay lên, để lộ cơ thể nàng, một luồng điện lại chạy dọc sống lưng, đẩy nàng đến bờ vực của khoái cảm. Nàng không còn là nạn nhân nữa, nàng là người tham gia, là người tận hưởng màn trình diễn riêng tư này dưới sự điều khiển của "chủ nhân" bí ẩn.
 

Ronal Tran

Yếu sinh lý
Chủ thớt
Trên con đường vắng lặng trở về nhà, Hồng cảm thấy một sự tự do và thoải mái đến lạ lùng. Chiếc robe mỏng manh tung bay theo từng bước chân, để lộ cơ thể nàng cho màn đêm và gió. Nàng tận hưởng cảm giác này, như một sự giải phóng hoàn toàn sau những kìm nén.

Bỗng nhiên, ánh đèn pha từ một chiếc xe Honda đi ngược chiều vụt qua. Hồng giật mình, theo bản năng vội vàng kéo vạt áo lại, che chắn cơ thể. Tim nàng đập thình thịch, một thoáng lo sợ bị phát hiện. Nhưng chiếc xe lướt qua nhanh chóng, để lại nàng một mình trong màn đêm tĩnh mịch.

Ngay lúc đó, điện thoại Hồng rung lên. Một tin nhắn mới, dứt khoát và đầy quyền lực: "Khi đến cầu thang, cởi cái robe ra và đi vào nhà."

Một luồng hưng phấn cực độ ập đến. Mệnh lệnh này, đến đúng vào khoảnh khắc nàng vừa trải qua sự lo lắng bị phát hiện, lại càng làm tăng thêm sự kích thích. Nàng không chút do dự. Khi đến chân cầu thang dẫn vào căn hộ, Hồng từ từ cởi bỏ chiếc robe mỏng manh. Chiếc áo choàng rơi xuống sàn, để lại nàng hoàn toàn trần trụi.

May mắn thay, đã khuya nên không còn ai qua lại. Nàng bước vào nhà, cảm nhận không khí mát lạnh chạm vào làn da trần. Dù đã khuya, và nàng biết không còn ai có thể thấy mình, nhưng cảm giác phơi bày hoàn toàn sau những mệnh lệnh liên tiếp vẫn mang lại một sự thỏa mãn kỳ lạ.
unnamed (10).jpg
 

Ronal Tran

Yếu sinh lý
Chủ thớt
Hồng đứng đó, giữa ngưỡng cửa hé mở, hoàn toàn trần trụi. Nàng không còn chút nào quan tâm đến thế giới bên ngoài, đến những ánh mắt có thể bắt gặp nàng. Sự kìm nén suốt cả ngày đã quá đủ, và giờ đây, dục vọng nguyên thủy trong nàng bùng nổ không thể kiểm soát.

Dâm thủy của Hồng đã ra xối xả, chảy dài xuống đôi chân nàng, lấp lánh dưới ánh sáng mờ ảo của hành lang. Toàn bộ cơ thể nàng run rẩy trong cơn khoái cảm dữ dội. Đôi vai thanh mảnh cong vút lên, bầu ngực căng tròn nhấp nhô theo từng nhịp thở gấp gáp. Chiếc bụng phẳng lì co thắt nhẹ nhàng, và lỗ rốn nhỏ xinh như một điểm nhấn trên làn da trắng muốt.

Đôi chân nàng khẽ run, đầu gối hơi khuỵu xuống, cảm nhận dòng chảy ấm nóng giữa hai đùi. Vùng kín của nàng sưng đỏ, ướt át, đón nhận từng cú chạm của ngón tay. Mỗi cử động đều như một lời mời gọi, một sự dâng hiến hoàn toàn cho khoái cảm. Tiếng rên rỉ của nàng không còn là những âm thanh khe khẽ mà đã trở thành những tiếng thét của sự mãn nguyện, vang vọng trong không gian tĩnh mịch.
unnamed (11).jpg
 
Bên trên