ntr lão bà hạ thiên

saytrumgl

Yếu sinh lý
Trên đỉnh núi Vụ Ẩn, một ngọn núi hoang vu cách xa đô thị Giang Hải, Hầu Tử, gã đàn em thấp kém của Hạ Thiên, lang thang trong tâm trạng chán nản. Hắn chỉ là một tay sai vặt, luôn bị cái bóng của Hạ Thiên – người đàn ông sở hữu sức mạnh vô song, y thuật thần kỳ và cả dàn mỹ nữ vây quanh – đè nén. Đặc biệt, Hầu Tử ghen tị với Tôn Hinh Hinh, người phụ nữ dịu dàng của Hạ Thiên, hiện là đồng sáng lập một công ty công nghệ tại trụ sở chính của tập đoàn Thiên Nam, do Diệp Mộng Oánh đứng đầu. Công ty này, hợp tác với người bạn thân của Tôn Hinh Hinh, chuyên phát triển phần mềm tiên tiến, là biểu tượng của sự thành công mà Hầu Tử chỉ dám mơ ước. Trong một lần trốn chạy sau vụ đụng độ băng đảng đối thủ, Hầu Tử lạc lối giữa rừng sâu. Mưa lất phất, trời xám xịt, hắn vấp ngã trước một vách đá rêu phong. Trong khoảnh khắc tuyệt vọng, hắn phát hiện khe đá phát ra ánh sáng xanh lam kỳ lạ. Tò mò xen lẫn khao khát đổi đời, Hầu Tử bò qua khe hở, bước vào một hang động ẩn sâu trong lòng núi.

Bên trong động phủ, không khí lạnh buốt nhưng tràn ngập mùi hương cổ xưa, như dẫn lối về thời đại thần tiên. Các bức tường đá khắc đầy phù văn huyền bí, lấp lánh dưới ánh sáng từ một viên ngọc châu rực rỡ đặt trên bệ đá giữa hang. Viên ngọc to bằng nắm tay, tỏa ánh sáng xanh lam, như chứa đựng cả vũ trụ. Trên bệ đá, dòng chữ cổ khắc sâu: “Di sản Thiên Huyền Tiên Tôn, kẻ hữu duyên kế thừa”. Hầu Tử, dù không hiểu hết ý nghĩa, bị viên ngọc mê hoặc. Hắn nghĩ: “Đây là cơ hội để ta vượt qua Hạ Thiên!” Không chút do dự, hắn cầm viên ngọc, cảm nhận luồng năng lượng ấm áp lan tỏa. Trong khoảnh khắc bốc đồng, Hầu Tử nuốt chửng viên ngọc, bất chấp nguy hiểm. Ngay lập tức, cơ thể hắn như bị thiêu đốt, năng lượng cuồng bạo tràn vào kinh mạch. Hắn gào thét trong đau đớn, ngã xuống nền đá lạnh, bất tỉnh.

Khi tỉnh dậy, Hầu Tử cảm nhận cơ thể hoàn toàn lột xác. Cơ bắp săn chắc, giác quan nhạy bén gấp trăm lần, sức mạnh vượt xa Hạ Thiên. Đặc biệt, hắn nhận ra sự thay đổi đáng kinh ngạc ở hạ bộ: “cậu nhỏ” giờ đây hùng dũng, to lớn hơn, tràn đầy sức sống, như được viên ngọc cải tạo thành biểu tượng của sự nam tính mạnh mẽ. Hắn cười lớn, cảm nhận sự tự tin chưa từng có, như thể cả thế giới phải quỳ dưới chân mình. Trong đầu hắn, tri thức cổ xưa từ Thiên Huyền Tiên Tôn hiện lên – hàng ngàn năm công lực, bí thuật luyện đan, y thuật, và những công thức kinh người. Nổi bật nhất là Bạo Tình Đan, một loại thuốc đáng sợ. Đan dược này, chế từ tinh chất cơ thể người luyện (bao gồm tinh trùng), kết hợp dược liệu quý, khiến người uống râm ran, rạo rực, ham muốn tình dục bùng cháy không thể kìm hãm. Càng ở gần người chế thuốc, ham muốn càng mãnh liệt, như bị thôi thúc bởi sức hút nguyên thủy. Sau khi quan hệ với người chế, nạn nhân sẽ hoàn toàn phục tùng, trở thành nô lệ tình cảm, tuyệt đối nghe theo mệnh lệnh.

Hầu Tử nhếch môi, lòng dâng lên tham vọng đen tối. Hắn hình dung cảnh cướp đi Tôn Hinh Hinh, người phụ nữ dịu dàng của Hạ Thiên, từ tay anh ta. “Hạ Thiên, ta sẽ khiến ngươi mất tất cả!” Hắn quyết định dùng Bạo Tình Đan để thao túng từng cô vợ của Hạ Thiên, bắt đầu từ Tôn Hinh Hinh, người đang làm việc tại trụ sở Thiên Nam, nơi cô điều hành công ty công nghệ với bạn thân. Hận thù và dục vọng hòa quyện, Hầu Tử bắt tay vào hành động.

Hắn rời hang động, mang theo ký ức luyện đan từ viên ngọc. Trong bảy ngày, Hầu Tử lùng sục khắp Giang Hải và các khu rừng lân cận để tìm dược liệu quý hiếm: 60g hoa dục tình – loài hoa tím chỉ mọc trên vách núi cheo leo, 40g huyết ma cỏ – cỏ đỏ máu ẩn dưới lòng suối, và 20g nhựa yêu thụ – chất nhựa từ cây cổ thụ ngàn năm. Trong một căn nhà hoang, hắn dựng lò luyện bí mật, cẩn thận đun sôi các nguyên liệu với nước suối thiêng lấy từ đỉnh Vụ Ẩn. Quá trình luyện đan đòi hỏi sự tỉ mỉ: hắn nhỏ từng giọt tinh chất cơ thể mình vào hỗn hợp, khuấy đều dưới ngọn lửa suốt ba giờ, ánh mắt rực cháy tham vọng. Cuối cùng, 20 viên Bạo Tình Đan lấp lánh hoàn thành, mỗi viên tỏa mùi hương quyến rũ chết người, như lời mời gọi tội lỗi.

Hầu Tử cầm viên thuốc, ánh mắt lóe lên tia nham hiểm. Hắn tưởng tượng Tôn Hinh Hinh, trong bộ váy công sở thanh lịch, làm việc tại văn phòng sang trọng của tập đoàn Thiên Nam. Nụ cười dịu dàng của cô, vốn dành cho Hạ Thiên, sẽ sớm thuộc về hắn. “Tôn Hinh Hinh, ngươi là mục tiêu đầu tiên,” hắn thì thầm, nụ cười độc ác nở trên môi. Hắn bắt đầu lên kế hoạch tàng hình tiếp cận trụ sở Thiên Nam, nơi Tôn Hinh Hinh đang bận rộn với công việc. Trò chơi trả thù Hạ Thiên chính thức bắt đầu.
Trong một con hẻm nhỏ giữa lòng Giang Hải, quán cà phê Bà Trầm Luân ẩn mình như một viên ngọc bí mật. Ánh đèn vàng dịu nhẹ hắt ra từ những khung cửa kính mờ, chiếu lên con đường lát đá ẩm ướt. Bên trong, không gian tĩnh lặng, bàn ghế gỗ mun bóng loáng được sắp xếp tinh tế, hòa quyện với tiếng nhạc jazz mượt mà vang lên từ loa ẩn. Mùi hương cà phê hòa lẫn với hương gỗ thoang thoảng, tạo cảm giác thư thái nhưng phảng phất sự bí ẩn, như một lời mời gọi vào những âm mưu không thể đoán trước.

Tôn Hinh Hinh bước vào, bộ váy công sở màu xanh nhạt ôm sát cơ thể, tôn lên vóc dáng thanh lịch nhưng đầy quyến rũ. Mái tóc đen dài buông xõa, khuôn mặt xinh đẹp lộ rõ vẻ lo lắng. Cô vừa rời trụ sở tập đoàn Thiên Nam, nơi cô cùng người bạn thân điều hành công ty công nghệ tiên tiến. Tâm trí cô rối bời vì tin tức về Hạ Thiên – người đàn ông cô yêu sâu sắc, giờ đã mất hết công lực, biến thành một thầy thuốc bình thường, lẩn trốn ở thành phố khác để che giấu danh tính. Sự mất tích bí ẩn của anh khiến cô không thể yên lòng, đôi mắt long lanh như chực khóc.

Ở góc khuất của quán, Hầu Tử, lão đại của Bà Trầm Luân, ngồi trên chiếc ghế bọc da, ánh mắt sắc lạnh ẩn dưới chiếc áo khoác đen. Hắn đã lột xác từ một tên đàn em tầm thường của Hạ Thiên thành kẻ quyền năng nhờ viên ngọc Thiên Huyền Tiên Tôn. Hắn giả vờ thân thiện, đứng dậy chào Tôn Hinh Hinh, giọng nói ấm áp nhưng ánh mắt lóe lên tia nham hiểm. Trong túi áo, hắn nắm chặt lọ chứa 20 viên Bạo Tình Đan, lòng rạo rực với kế hoạch cắm sừng Hạ Thiên, bắt đầu từ người phụ nữ trước mặt.

Hầu Tử mở lời, giọng trầm đầy quan tâm giả tạo: “Chị Tôn, tôi nghe tin anh Thiên biến mất. Là đàn em của anh ấy, tôi không thể đứng nhìn. Chị biết chuyện gì đã xảy ra không?”

Tôn Hinh Hinh ngồi xuống, đôi tay đan chặt, giọng buồn bã: “Hạ Thiên… anh ấy mất hết công lực sau một trận chiến. Giờ anh ấy trốn ở đâu đó, tôi không biết chính xác. Có kẻ đứng sau chuyện này, nhưng tôi không tìm ra manh mối.” Cô thở dài, ánh mắt lạc lõng, như đang chìm trong nỗi lo về tương lai.

Hầu Tử gật đầu, che giấu nụ cười thầm trong lòng. Hắn biết rõ Hạ Thiên giờ chỉ là một gã yếu đuối, không còn khả năng chống lại hắn. “Chị Tôn, chị cần thư giãn một chút,” hắn nói, giọng dịu dàng. “Để tôi gọi nước, chị thích gì?”

Tôn Hinh Hinh, tâm trí rối loạn, lơ đãng đáp: “Nước cam là được.”

Hầu Tử ra hiệu cho nhân viên mang nước. Khi Tôn Hinh Hinh quay mặt nhìn ra cửa sổ, lấy điện thoại kiểm tra tin nhắn, hắn nhanh như chớp rút lọ Bạo Tình Đan từ túi áo. Với động tác thuần thục, hắn nghiền một viên thuốc thành bột mịn, rắc vào ly nước cam vừa được đặt lên bàn. Hắn khuấy nhẹ, đảm bảo bột tan hoàn toàn, không để lại dấu vết. Ly nước cam lấp lánh dưới ánh đèn, như một cạm bẫy ngọt ngào.

Hắn đẩy ly nước đến trước mặt cô, mỉm cười: “Chị uống đi, nước cam ở đây rất ngon, giúp chị tỉnh táo.” Tôn Hinh Hinh, không chút nghi ngờ, cầm ly lên, nhấp một ngụm. Vị ngọt mát tràn qua đầu lưỡi, nhưng cô không biết rằng Bạo Tình Đan đã bắt đầu ngấm vào cơ thể.

Ban đầu, Tôn Hinh Hinh chỉ cảm thấy cơ thể hơi ấm, như có luồng nhiệt lan tỏa từ ngực xuống bụng. Tim cô đập nhanh hơn, hơi thở trở nên gấp gáp. Cô nghĩ đó là do căng thẳng, cố gắng tập trung vào cuộc trò chuyện, nhưng ánh mắt bắt đầu lơ đãng, vô thức hướng về Hầu Tử. Hắn, với vẻ ngoài hùng dũng sau khi được viên ngọc cải tạo, toát ra sức hút lạ kỳ, khiến cô cảm thấy rạo rực khó hiểu.

Hầu Tử nhận ra thuốc đang tác dụng. Hắn nhìn thẳng vào mắt cô, giọng trầm thấp, đầy mê hoặc: “Chị Hinh, chị thấy không khỏe hả?” Tôn Hinh Hinh gật đầu mơ màng, cảm giác nóng ran trong cơ thể ngày càng mãnh liệt. Cô cố đứng dậy, định rời đi để lấy lại bình tĩnh, nhưng đôi chân loạng choạng, cơ thể như bị thiêu đốt bởi ham muốn không kiểm soát.

Hầu Tử nhếch môi, giả vờ quan tâm: “Chị mệt à? Trong quán có phòng riêng, yên tĩnh, không bị tiếng nhạc làm phiền. Chị vào nghỉ một chút đi.” Hắn nhẹ nhàng dìu cô, cố ý để cơ thể cô gần mình hơn, khiến hiệu ứng Bạo Tình Đan bùng nổ.
Tôn Hinh Hinh, bị thuốc kích thích, trở nên bối rối. Mặt cô đỏ bừng, hơi thở gấp gáp, ánh mắt mê man nhìn Hầu Tử. Hắn dẫn cô qua hành lang hẹp, vào một căn phòng riêng được chuẩn bị sẵn – không gian nhỏ với ánh đèn mờ ảo, ghế sofa da mềm mại, và mùi hương quyến rũ từ nến thơm. Hầu Tử giả vờ dìu cô ngồi xuống sofa, rồi quay lưng tiến về phía cửa. Tôn Hinh Hinh, dù bị thuốc chi phối, vẫn giữ chút tỉnh táo nhờ cơ thể được Hạ Thiên tẩy tủy. Cô thở hổn hển, cố gắng lấy lại kiểm soát.

Nhưng khi Hầu Tử không mở cửa mà chốt lại, âm thanh “cạch” vang lên như một hồi chuông cảnh báo. Tôn Hinh Hinh giật mình, linh cảm bất an dâng trào. “Hầu Tử, anh làm gì vậy?” cô hỏi, giọng run run.

Hầu Tử quay lại, nụ cười nham hiểm lộ rõ. “Chị Hinh, chị uống phải Bạo Tình Đan rồi. Thuốc này sẽ khiến chị không thể cưỡng lại tôi. Càng ở gần tôi, chị sẽ càng khao khát, và sau khi… hà hà, chị sẽ chỉ nghe lời tôi."
Tôn Hinh Hinh hoảng loạn, ánh mắt lóe lên sự sợ hãi. “Không, Hầu Tử! Anh là đàn em của Hạ Thiên, sao dám làm vậy? Anh thả tôi ra, nếu không Hạ Thiên sẽ không tha cho anh!” Cô cố đứng dậy, nhưng cơ thể mềm nhũn, ham muốn do thuốc kích thích khiến cô run rẩy.
Hầu Tử tiến lại gần, ánh mắt như dã thú săn mồi. Hắn vuốt nhẹ vai cô, ngón tay lướt qua lớp vải mỏng của bộ váy công sở. Bộ váy xanh nhạt ôm sát cơ thể, làm nổi bật đường cong hoàn mỹ của Tôn Hinh Hinh – vòng eo thon, đôi chân dài, và làn da trắng mịn. Mỗi cái chạm của Hầu Tử như một luồng điện giật, khiến cô rùng mình. Cơ thể cô phản bội lý trí, vùng nhạy cảm trở nên ướt át, cảm giác rạo rực không thể kìm nén. “Hầu Tử… dừng lại… tôi xin anh…” cô thì thầm, giọng yếu ớt, nửa cầu xin, nửa bị cuốn vào cơn sóng dục vọng.
Hầu Tử cười lớn, giọng đầy tự mãn: “Chị Hinh, nhìn chị kìa, bộ váy này thật hợp với chị, nhưng nó sắp không che nổi sự khao khát của chị rồi.” Hắn cố ý chạm vào mép váy, kéo nhẹ, để lộ một khoảng da trắng ngần ở đùi. Tôn Hinh Hinh cắn môi, cố chống lại, nhưng mỗi cái vuốt ve của Hầu Tử khiến cô như bị thiêu đốt, cơ thể ướt sũng, đầu óc quay cuồng. Hắn thì thầm vào tai cô: “Chị không thoát được đâu. Thuốc này có tinh chất của tôi, chị càng gần tôi, càng không thể cưỡng lại.”
Một hồi vuốt ve cơ thể nảy nở trưởng thành của Tôn Hinh Hinh, Tôn Hinh Hinh không còn cách nào khác, đành để Hầu Tử sờ nắn, nhào nặn cơ thể cô, từ đôi chân dài thẳng tắp đến vòng eo thon gọn, thậm chí cả hai nách nhỏ, cuối cùng là hai bàn tay to lớn của hắn đặt lên bộ ngực đầy đặn mềm mại của cô.
Hầu tử đặt bàn tay to lớn của hắn chẳng hề lịch sự chút nào. Hắn dùng tay véo nhẹ bộ ngực đầy đặn của Tôn Hinh Hinh, rồi dùng sức xoa bóp chúng xuyên qua lớp áo.
"Hừ..." Ngực Tôn Hinh Hinh chưa từng bị đối xử như thế này, cô muốn thoát ra nhưng lại bị giữ chặt.
Đường cong của Tôn Hinh Hinh tinh tế, và mông và ngực của cô ấy đầy đặn khác thường. Cô ấy thường được bao phủ bởi nhiều lớp quần áo lộng lẫy được may đo cẩn thận, với vòng eo thon thả để lộ những đường cong quyến rũ của cô ấy. Khi cô ấy đi làm, cô ấy lắc lư không kiểm soát, thường gây ra sự náo động trong số những người đàn ông của của công ty. Chưa kể đến việc lúc này, chiếc áo sơ mi xanh công sở của cô nhàu nhỉ lộ ra 1 phần ngực trần, bộ ngực của cô ấy phồng lên, đường cong của cô ấy lộ ra hoàn toàn và cô ấy trông giống như sắp bùng nổ. Bất kỳ ai nhìn thấy cô ấy sẽ bị kích thích và bản năng thú tính của họ sẽ bị khơi dậy và Hầu Tử cũng vậy.
Hắn lần lượt sờ soạng ngực và mông cô, không biết đã sờ soạng bao lâu. Như chưa thỏa mãn với việc sờ soạng ngực cô qua lớp áo, hắn đột nhiên xé toạc áo cô, để lộ cả vai và áo ngực ren. Hai bầu ngực căng tròn của cô nảy lên như hai con thỏ trắng nhỏ.
"Ngực của chị trông thật hấp dẫn, cảm giác chắc phải thật sướng khi xoa bóp dày vò nó đây" Hầu Tử trêu chọc Tôn Hinh Hinh
Mắt Tôn Hinh Hinh đỏ lên, nàng quay đầu đi không nói gì.
Hầu Tử dùng sức một chút, tiếng vải rách vang lên. Áo ngực ren của Tôn Hinh Hinh bị hắn xé thành nhiều mảnh dưới lòng bàn tay. Mảnh vải rách mềm mại rủ xuống, không thể che chắn cho cô.
Ngực Tôn Hinh Hinh hoàn toàn lộ ra, để lộ ra trước mắt hắn một đôi nhũ hoa hồng hào. Chúng tròn trịa săn chắc, làn da trắng nõn đến kinh ngạc. Hai núm vú màu hồng anh đào đã cương cứng, điểm xuyết trên đỉnh ngực, càng thêm rực rỡ, quyến rũ.
Hắn nhấc hai bầu ngực trắng muốt của Tôn Hinh Hinh lên, ngắm nhìn thật kỹ, nhẹ nhàng dùng đầu ngón tay xoa nắn núm vú của nàng.
Tôn Hinh Hinh run rẩy toàn thân khi anh chạm vào cô, cô rên rỉ:"Hầu Tử, xin anh, Ừm... a... a... đừng"
Hắn cúi xuống liếm núm vú anh đào của Tôn Hinh Hinh , kinh ngạc thốt lên: "Núm vú này... thật ngọt!"
Hắn ta ôm chặt bộ ngực của Tôn Hinh Hinh, từng bên mút lấy hai núm vú của cô.
"Ừm... a... a... đừng..." Tôn Hinh Hinh không chịu đựng được nữa, vặn vẹo eo, hét lên, nhưng cơ thể cô dường như khao khát, sự phản kháng vô ích của cô càng khiến Hầu Tử như có sói đói càng vân vê bú mút kịch liệt ngực cô hơn.
Hầu tử hết nhã vú trái lại nút vú phải mút mạnh khiến Tôn Hinh Hinh khóc nức nở, hét lớn: “Đừng bú nữa… a… xin a Hầu tử… ừm…”
Hắn như không nghe thấy lời nàng. Vẫn thay phiên bú mút vú nàng, càng lúc càng hăng hái đùa giỡn với bộ ngực của nàng ,Hầu Tử trước đây đã là giang hồ cánh tay có phần to lớn sau khi được cải tạo, cánh tay của hắn càng thêm khoẻ và săn chắc to lớn. Tôn Hinh Hinh bất lực nhìn bộ ngực của mình bị đối phương nắm lấy, nhào nặn thành đủ loại hình dạng như bột nhão, nhô cao . Ngay cả bản thân cô cũng không thể tưởng tượng được bộ ngực của mình lại có thể cao đến thế. Hai núm vú của cô cực kỳ nhạy cảm và bị bàn tay mạnh mẽ của Hầu tử xoa nắn mà cương cứng, lưỡi nhám của hắn ko ngừng ma sát với một bên ngực còn lại khiến Tôn Hinh Hinh oằn mình sau mỗi lần hắn vừa nút mạnh, cô giật hẩy mông mà lên đỉnh chỉ sau màn bú mút của Hầu tử.
Sau một hồi bú mút chán chê, thấy Tôn Hinh Hinh đã lên đỉnh và mất kiểm soát cơ thể cánh tay lão luyện rắn chắc đang bóp ngực Tôn Hinh Hinh lại luồn xuống bụng phẳng lỳ của Tôn Hinh Hinh và luồn vào trong chiếc váy công sở của cô, khi sờ đến chiếc quần lót ướt sủng vì lên đỉnh mà tiết ra tinh dịch ướt cả chiếc quần lót Hầu tử lại trêu chọc Tôn Hinh Hinh trong cơn sướng : "Em thật dâm đảng Hinh Hinh à, a chỉ vừa bú mút ngực mà em đã ướt hết quần lót thế này sao?" Hắn đưa bàn tay vừa sờ âm đạo của cô lên và để cô nhìn cảnh dịch của cô ướt cả tay hắn nhớp nháp, Tôn Hinh Hinh ngượng ngùng cô không ngờ mình lại dâm đảng trước một người đàn ông không phải chồng mình như vậy.
Nhưng cô bất lực , cơ thể của cô giờ đây khao khát mãnh liệt và buông xuôi không phản kháng trước sự lão luyện tình trường của Hầu Tử cũng như dâm dược đem lại.
Hầu tử cởi chiếc váy của cô giờ đây cô chỉ còn độc một chiếc quần lót ướt sủng dâm dịch trước mặt hắn, Hầu Tử cũng nứng lắm rồi hắn xé rách quần lót của cô một cách thô bạo, bàn tay hắn khéo léo tách môi âm hộ ướt sủng của cô , véo nhẹ nụ hoa mỏng manh và chơi đùa với nó giữa các ngón tay của hắn. Bàn tay kia duỗi một ngón tay ra, trượt từ xương cụt vào tận rãnh mông và khám phá bên trong âm đạo ẩm ướt và ấm áp.
"A... LÀM ƠN.. ." Tôn Hinh Hinh không chịu nổi sự kích thích này, muốn hét lớn lên, nhưng lý trí còn sót lại khiến tiếng kêu phát ra lại hóa thành tiếng rên rỉ.
Hầu Tử lại lấy ngón tay khuấy động cái lỗ lồn, lôi ra một dòng chất lỏng dâm dục của Tôn Hinh Hinh đưa lên đầu lưỡi nếm thử :" mùi vị lồn của em đây sao Hinh Hinh"
Tôn Hinh Hinh xấu hổ đến mức không chịu đựng nổi nữa, nhưng tay chân đều bủn rủn, không thể nhúc nhích.
Cảm thấy chơi đùa đã đủ Hầu Tử đứng dậy, cởi phăng chiếc quần của mình. Con cặc vĩ đại, được viên ngọc Thiên Huyền Tiên Tôn cải tạo, hiện ra hùng dũng, to lớn và cương cứng, như một vũ khí đáng sợ.
Tôn Hinh Hinh, dù bị thuốc chi phối, vẫn mở to mắt, vừa sợ hãi vừa không thể rời mắt khỏi nó. Trong sâu thẳm, Bạo Tình Đan khiến cô cảm thấy một sự thèm muốn không thể lý giải. Hai chân cô bị kéo lên, và cái "cô bé" ẩm ướt như đang phun chào mời gọi con cặc của Hầu tử Rồi cô cảm thấy con cặc nóng hổi đang đưa ra và cọ xát vào cửa "cô bé".
"Không... ô ô..." Tôn Hinh Hinh cầu xin.
"Pah! Pah! Pah!" Ngực cô bị tát mạnh mấy cái nhảy tưng tưng.

  "Nếu em hư hỏng như vậy, ta làm sao có thể không giúp em phá vỡ rào cản Hắn nói đùa bên tai cô.
Tôn Hinh Hinh không biết phải diễn đạt thế nào, chỉ biết nức nở: "Đừng... đừng vào..."
Hầu Tử cười rộ lên và nắm thân cặc chỉnh chuẩn xác vào lỗ nhỏ mời gọi, ấn xuống cho đến khi chạm vào lỗ nhỏ ẩm ướt, con cặc khổng lồ dưới thân đã đâm thẳng vào lỗ và bắt đầu đẩy vào mạnh mẽ với sự trợ giúp của dịch âm đạo 1 phát lút cán.
Một tiếng hít hà từ 2 cơ thể đam mê vì nhục dục, Hầu Tử thì đê mê vì chơi qua biết bao nhiêu con đĩ nhưng đây là cái lồn khít rịt co bóp nhất mà hắn từng đụ trước giờ, Tôn Hinh Hinh thì thốn vì sự mạnh bạo của hắn, vốn dĩ cặc của chồng cô không to bằng hắn giờ đây hắn lại một phát lút cán khi cô nấc lên không thành lời vì thốn.
Thứ to lớn nóng bỏng lấp đầy lỗ nhỏ của cô, bá đạo cướp đi tất cả phẩm giá và giác quan của cô. Khoái cảm dâng trào ập đến Tôn Hinh Hinh nàng đã hoàn toàn bị khống chế. Những điểm nhạy cảm trên cơ thể bị Hầu tử đùa giỡn. Dưới thân nàng là con cặc ngày càng hung dữ. Nàng hoảng loạn trong bóng tối mập mờ của căn phòng, dục vọng bùng cháy trong khoái cảm không thể cưỡng lại. Trí tuệ và tài năng của nàng giờ phút này hoàn toàn vô dụng, chỉ có thể cầu nguyện cho màn này mau chóng kết thúc.
Cô ấy hét lên và khóc, “Không… wuwuwu… đừng làm tình với tôi… làm tình với tôi… ahhhh cái lồn nhỏ của tôi… ahhhh…”
Nếu có ai có mặt vào lúc này, họ sẽ thấy một cảnh tượng cực kỳ khiêu gợi: cô gái xinh đẹp bị một gã cao lớn đụ, tứ chi dang rộng và người đàn ông ấn vào giữa. Âm hộ giữa hai chân cô đang nuốt lấy con cặc to màu tím đen, và tình dịch không ngừng chảy ra, làm ướt cả giường. Môi lớn của cô bị tách ra, và âm vật sưng tấy của cô bị một bàn tay đen thô ráp nắm lấy và bóp mạnh như một hạt đậu. Bộ ngực của cô bị giữ trong tay hắn, xoa bóp và bị giữ trong miệng để bị cắn và mút. Đôi chân thon thả của cô bị Hầu Tử banh ra.
Âm thanh Hắn cười lớn, mất hết kiên nhẫn, bắt đầu dập mạnh, con cặc vĩ đại ra vào liên tục, tạo ra tiếng “pạch pạch pạch” dồn dập.
Tôn Hinh HInh thở hổn hển liên tục, khuôn mặt xinh đẹp ửng hồng, đôi môi anh đào khép lại, không ngừng rên rỉ: "Ưmmmmm... đừng đụ... cái lồn nhỏ của tôi chịu không nổi... Woo woo woo ah ah ah..."
"Cái cu này... to quá... cái lồn nhỏ của tôi không chịu nổi..."
"Ahhh, cái lồn nhỏ của em sắp bị chịch tan nát rồi..."
– Hahh… Hahh… Hahh… Hahh… “To quá…” – Tôn Hinh Hinh thở mạnh khẽ mở mắt ra nhìn lên khuôn mặt dữ tợn của Hầu tử. Đây là người thứ hai được ôm nàng thế này… cảm giác này… vừa ngại vừa thấy sướng… Dương vật Hầu Tử to quá… nó cắm vào sâu bên trong khiến Tôn Hinh Hinh không thể cử động được… nàng cảm giác bên trong âm đạo mình đang giãn nở như có nhịp thở vậy.
Đã bao giờ làm tình với Hạ Thiên mà lồn của nàng phản ứng thế này đâu… Thực sự sướng quá…
Dương vật Hầu Tử như chiếc pít tông cắm trong ống tiêm… nó khít đến mức không một lỗ hở nhỏ, âm đạo Tôn Hinh Hinh đang phải giãn to hết cỡ để chứa lấy thứ đó vậy … Thật là khủng khiếp… Tôn Hinh Hinh vẫn không thể tin nổi cô bé của mình có thể nuốt được con quái vật đó của Hầu Tử đến cả chiều dài lẫn chiều ngang …

– Pạch, pạch, pạch … – Âm thanh dâm đãng vang lên phía dưới khi cặc Hầu Tử vẫn cắm sâu ở bên trong vì cả mông Tôn Hinh Hinh lẫn người Hầu Tử đang run lên… làm dương vật và âm đạo ma sát với nhau khiến nó phát ra những âm thanh hết sức dâm dục… Vài phút sau Hầu Tử chống tay xuống giường và nhấc người lên, hắn ngó xuống phía dưới lúc này chỉ thấy lông bướm Tôn Hinh Hinh mà không thấy dương vật của mình nữa… nó đã bị lồn Tôn Hinh Hinh nuốt gọn vào trong… thậm chí Hầu Tử còn nhìn thấy dương vật mình cộm lên ở phần bụng phẳng lỳ của Tôn Hinh Hinh… . Lúc này lão cảm giác vừa buồn vừa tê phía dưới khiến Hầu Tử sướng đến phát điên… Hắn nhìn xuống ngực Tôn Hinh Hinh và điên cuồng lao xuống mút chùn chụt hai đầu ti của cô.
–“A! …Ưm!!!… Nhẹ thôi ông… Ưm!!…” – Tôn Hinh Hinh ưỡn ngực và nắm chặt tay xuống ghế sofa.
– Ahhgg!!! Hahh!! – Tôn Hinh Hinh nhắm tịt mắt lại rên rỉ, mỗi lần Hầu Tử di chuyển là một lần Tôn Hinh Hinh sướng đến mụ mị đầu óc… Cứ như vậy Hầu Tử lại rút ra và đút vào, mỗi lần một nhanh hơn. Nước nhờn trong âm đạo Như chảy càng lúc càng nhiều khiến bên dưới có tiếng “nhóp nhép ót ót” vang lên liên tục.
– Ahhh!!! Ahhh!!! Ahhh!!! Nhóp nhép Nhóp nhép Ahhh!!! Ahhh!!! Ahhh!!! Nhóp nhép Ahhh!!! Ahhggg!!! – Tôn Hinh Hinh ưỡn ngực lên sau những cú thúc mạnh bạo những cái nghiến đầu ti , tiếng rên nàng vang to trong căn phòng tối…
Hầu tử trãi qua biết bao cuộc địt nên hông hắn di chuyển rất thuần thục và mạnh bạo Lúc này đôi chân dài của Tôn Hinh Hinh đã giơ lên không trung để đón nhận từng cú thúc mạnh bạo của Hầu tử khiến những mãnh áo quần còn vương vãi trên ghế rơi xuống…
– Pạch! pạch! pạch! pạch! Ahh!!! Ahh!!! Ahh!!! Ahhh!!! – Trên ghế sofa Hầu tử vẫn hì hục làm tình với Tôn Hinh Hinh
– Ò Ò Ò… ÔI… ôi!!! Sướng quá… Hinh Hinh thật tuyệt!!! Ôi! Ồ! Ồ!!!!!
Tầm 20 phút giao cấu mạnh bạo, Hầu tử tăng tốc dập xuống phát ra những tiếng pạch pạch pạch nhóp nhép lấn át cả căn phòng nhỏ.
– Ahh!!! Ahhgg!!!! Ahhgg!!! Ahhgg!!!! – Tôn Hinh HInh há miệng rên to lý trí của Tôn Hinh HInh tan vỡ trong cơn cực khoái không ngừng, chưa bao giờ nàng mất tự chủ đến mức này… đôi môi đỏ của nàng há ra trông rất quyến rũ, đầu nàng quay trái phải rồi ngửa lên làm mái tóc bị kéo theo rũ rượi trên khuân mặt xinh xắn của nàng. Tôn Hinh HInh đang rất sướng, chưa bao giờ nàng làm tình mà sướng như hôm nay, thực sự rất thoải mái … Người chồng Hạ Thiên của nàng thua xa tên tiểu đệ Hầu tử của hắn. Hai chân nàng dạng to ra và quặp lấy hông Hầu tử run rẩy

Hầu tử vừa đóng vừa bóp bộ ngực to của Tôn Hinh HInh, hắn điên cuồng bú mút từ bên này sang bên khác khiến đầu ti hồng hào của Tôn Hinh HInh vừa tê vừa sướng… Đúng lúc đó Hầu tử vì sướng quá không thể nhịn được nữa rồi… Hắn không kìm được mà gồng người ôm chặt Tôn Hinh HInh và bắn một đống tính trùng vào sâu trong lồn cô… Cùng lúc đó Tôn Hinh HInh cũng ưỡn hông lên và co giật… “Ahhgg!!!! Ahhgg!!! Ahhgg!!!! Ahhgg!!!! Ahhgg!!! Ahhgg!!!! Khi cảm giác thấy Hầu tử đã xuất tinh nàng cũng ngay lập tức lên đỉnh lần nữa cùng lúc với hắn.
–Khà à à!!! SƯỚNG… Sướng quá… à… – Hầu tử hét lên sau cú phòng tinh hắn đè lên thân thể xinh đẹp của cô cảm nhận cơ thể của cô da kề da ngực hắn đè nén cảm ngực khủng của tôn hinh hinh cảm nhận hơi thở mệt mỏi của nhau, Tôn Hinh Hinh ngửa cổ lên trời thở mạnh, lồng ngực nàng phập phồng đê mê sau cơn đụ sướng từ trước tới nay…
Bàn tay của Hầu Tử vẫn không ngừng sờ soạng cơ thể Tôn Hinh Hinh, cả 2 không nói gì một người hưởng thụ một người cảm thấy tội lỗi sau khi lên đỉnh.
Hầu tử luồn tay ra sau và bóp mạnh mông tôn Hinh Hinh, cô chợt cảm thấy không đúng, và cảm nhận con cặc của hắn vẫn không hề nhỏ đi trong lồn cô.
Hầu Tử nói khẽ vào tai cô:"hinh hinh à, anh vẫn chưa thoả mãn , em phải tiếp tục chiều anh đây!"
Tôn Hinh Hinh cảm giác sợ hãi nhưng lại xen lẫn chút chờ mong .
– anh vừa xuất rồi mà? … anh lại muốn nữa sao … Ưm…
cô bị hắn chặn lại bằng một nụ hôn , chiếc lưỡi của hắn không ngừng thám hiểm trong miệng cô, thám hiểm bàn tay hắn không rãnh rỗi bóp vào mông hinh hinh. Hắn bế thốc Tôn Hinh HInh lên và tiến tới trước một chiếc gương lớn , trong gương cô đang ôm lấy hắn và 2 chân quắp vào lưng hắn , con cặc của hầu tử vẫn nằm gọn trong âm hộ Tôn HINH hinh.
Khi nhìn thấy hình ảnh đầy dâm dục này Tôn Hinh HInh chưa kịp cảm thấy nhục nhã đã bị Hầu Tử di chuyện con cặc khiến cô rên lên.
Pặc pặc pặc.... những cú nắc tới tấp của hắn trong tư thế mới lạ này khiên Tôn Hinh Hinh hoàn toàn đê mê
– Ahhgg!! …Ahh! …!!!!! Ahhh!!!! –“A! …Ưm!!!… Nhẹ thôi anh… Ưm!!…”
sau một hồi dọng liên tục vào lồn cô ở tư thế này , Hầu Tử cảm thấy chưa đủ kích thích hắn thả Tôn Hinh Hinh xuống và rút con cặc ra khỏi lồn cô ấy một đường tinh trùng lẫn tinh dịch trào ra ngoài trượt xuống chân của tôn hinh hinh , hắn nói với cô:
– Hinh Hinh… em quay lưng lại… chống tay vào gương. – Nói xong hắn nắm tay Tôn Hinh Hinh và đặt nó chống vào gương.
Tôn Hinh Hinh đã hoàn toàn buông thả và nghe theo lời nói của Hầu tử nàng chống 2 tay vào gương và nhìn vào mình trong gương, đầu tóc rũ rưỡi gò má đỏ lựng sau màn truy hoan cặp ngực của nàng vốn đã to giờ lại trĩu xuống do trọng lực hằn rõ dấu tay to lớn của hầu tử, 1 tư thế khiến nàng cực kỳ xấu hổ.
Hầu tử tiến tới sau nàng thò tay móc bướm và lôi những làn tinh trùng loang lỗ trong lồn ,Tôn Hinh HInh quay người lại hé miệng ra thở, mắt nàng khẽ liếc về phía sau và chổng mông lên. Bộ mông của Tôn Hinh HInh bình thường đã cong, lúc này trông càng cong hơn, cảm giác nàng đứng im vẫn có thể đút chim vào trong một cách dễ dàng .
Hầu Tử bước đến, hắn nuốt nước bọt cái ực nhìn bộ mông to của Tôn Hinh HINH đang vểnh lên , HẮN không thể nào chịu nổi cảm dỗ này nữa… hắn thở mạnh vỗ “tét” một cái vào mông thấy nó nẩy tưng tưng lên nhìn cực kỳ thích mắt. Hắn vỗ “tét” thêm cái nữa và bóp ngấu ngiến.
Không để Tôn Hinh Hinh chờ lâu, Hầu Tử cầm con cặc vĩ đại cảu hắn và bám vào hông nàng, hắn quét đầu khấc qua lại miệng âm hộ Tôn HINH HINH… cảm nhận được độ nóng và nước nhờn nhóp nhép của Tôn Hinh Hinh đã chảy ướt nhẹp phía bên ngoài rồi.
– Ahh… – Chỉ mới quét thôi Tôn Hinh Hinh đã rên lên một tiếng, thấy vậy Hầu tử cũng không chịu nổi nữa, hắn dí đầu buồi vào nơi ấm nhất và đút lút cán.
– Ahhh… – Tôn HINH HINH rên thêm một tiếng nữa khi đầu khấc của Hầu tử đã tiến vào bên trong. Đôi chân dài của nàng run lên như mất hết sức lực…
Cùng với tiếng rên đều đặn của Tôn HINH HINH là cơ thể run lên của cô khi bị Hầu Tử liên tục đút dương vật vào bướm với những cú thúc mạnh.
Hầu Tử đưa hai tay tóm vào eo Tôn HINH HINH và bắt đầu nhấp nhanh, mới đầu hắn làm từ từ chậm rãi vì sợ Tôn Hinh Hinh đau .

– Nhóp nhép! … Nhóp nhép! Nhóp nhép! Nhóp nhép! – Tiếng nước nhờn trong bướm Tôn HINH HINH vang lên theo nhịp nhấp của Hầu Tử…

– Ưm… ư… ư… Ahh… Ah… – Tiếng rên của Tôn HINH HINH nghe rất nịnh tai, âm thanh đó rất dễ khiến người ta phát điên.

– Nhóp nhép…nhóp nhép… Nhóp nhép… Sướng quá em ơi… sướng quá… – Hầu tử nói . Hắn cũng mất hết kiên nhẫn và bắt đầu nhấp mạnh. Pặc...pặc...pặc.....

– Ahhhhh!!!!!!!!!!!!! Hahh… hahhh…hahhh… – Tôn HINH HINH rên một tiếng thất thanh
– Ahn… hahh… không… hahhh… hahh… Anh… nhanh lên… hahh… em sướng… Hahh hahhh… – Tôn HINH HINH vừa thở dốc vừa rên rỷ, làn tóc nàng xõa ra quanh mặt, nàng nuốt nước bọt và đưa tay lên lau những giọt nước dãi thơm tho của mình ở khóe miệng. Lúc này mắt nàng nhìn vào trong gương, trong ánh sáng mờ của căn phòng thấy thấp thoáng bộ ngực trắng mịn của mình đang đung đưa theo từng nhịp nhấp của hầu tử. Dương vật hắn chui ra chui vào bướm Tôn HINH HINH rất đều đặn mạnh mẽ, nó chọc liên tục vào tử cung khiến Tôn HINH HINH sướng điếng người và bên ngoài mép bướm bắt đầu tê… Nó giống với cảm giác gãi ngứa… càng gãi càng ngứa lại càng muốn gãi hơn… Nước nhờn bên trong bướm chảy ra rất nhiều, nó chảy xuống hai bên đùi và chảy xuống mắt cá chân của nàng.

– Ahhh… Ahhh… Ahhh… Ahhh… Hơ hơ hơ… Ahhh… Ahhh… Ahhgg!… Ahhgg!!… – Tôn HINH HINH vừa rên vừa thở gấp, mắt nàng khép hờ lại… hai tay bám chặt vào mép gương… Những lúc sướng thế này trong đầu nàng không nghĩ được gì, đến bản năng tội lỗi phản bội chồng cũng không còn nữa mà thay vào đó là những đỉnh cao khoái cảm của tình dục.

– Pạch! Pạch! Pạch! Pạch! Pạch! Pạch! Ahhgg!… Ahh!!… Ahh!… Ahh!!… Ahh!… Ahh!!… Ahhgg!… Ahhgg!!… – Tiếng hông của Hầu Tử liên tục đập vào mông Tôn HINH HINH và tiếng rên của cô tạo nên một loại âm thanh cực kỳ hứng tình. Tầm năm phút sau, hai đầu gối Tôn HINH HINH khép chặt vào nhau, mông nàng run rẩy không tự chủ được. Hầu tử biết cô đang lên đỉnh, hắn tiếp tục nhấp càng mạnh bạo hơn.

– Pạch! Pạch! Pạch! Pạch! Pạch! Pạch! Ahhgg!… Ahh!!… Ahhhh!… Ahhh!!… Ahhh!!… Ahhh!!… Ahhh!!… –Tôn HINH HINH giật mông liên tục, nàng cau mày và cúi đầu xuống rên to hơn, nàng đang lên đỉnh mà Hầu tử thúc nhanh như vậy thực sự sướng phát điên. Dương vật hắn to đến mức lấp đầy âm đạo Tôn HINH HINH không một khe hở. Chưa bao giờ nàng cảm thấy bị chướng bụng đến thế. Cơ thể Tôn HINH HINH run lên từng đợt vì sướng.

Lúc sau Hầu tử cúi người áp sát vào người Tôn HINH HINH, hắn đưa hai tay luồn xuống mu bướm và day điểm G của nàng bằng tất cả kỹ năng. Hắn còn sờ thấy thân dương vật ướt nhẹp nước của mình đang đi ra đi vào bướm Uyên. Hắn gồng tay day điểm G rất kỹ thuật khiến sự sung sướng của Uyên tăng lên gấp đôi.

– Pạch! Pạch! Pạch! Pạch! Pạch! Pạch! Pạch! Pạch! Pạch! Pạch! Pạch! Pạch! Pạch! Pạch! Pạch!

– Ahh! Ahh! Ahh!! Ah! Ahh! Ahh! Ahh! Ahh! Ahh! Ahhhggg!!!!!!!!!!!!! – Tôn HINH HINH rên càng lúc càng to cùng với tiếng nhạc xập xình bên ngoài quán bar, cơ thể nàng sướng đến mức mất hết cả sức lực, chân nàng gần như khuỵu xuống…

– Ahhh… Ahhh…AAAAAhhhhh… Áhh Áhh Áh Áhhhh!!!!!! – Sau năm phút Tôn HINH HINH rên to và giật tung người uốn éo… Mông nàng hẩy càng lúc càng nhanh, chưa bao giờ trong cuộc đời nàng lại sướng đến vậy, dương vật Hầu Tử không những ép chặt vào miệng tử cung mà nó còn rất to dầy, nó khiến Tôn HINH HINH sướng đến phát điên. Người nàng giật lên khiến mái tóc cũng giật tung lên trong không trung, đôi môi đỏ há ra vừa thở vừa rên những tiếng rên nghe quyến rũ chết người.
Hầu tử vòng 2 tay qua dưới nách nàng và bóp cặp bụ đang nãy theo nhịp nắc, hắn qua phê, không ngờ cuộc đời hắn lại được đụ con vợ Hạ Thiên sướng như thế này.
Hắn nắm chặt cặp bụ đẩy đà của Tôn HINH HINH làm điểm tựa và nhập như vũ bão dồn dập vào lồn cô :
– Pạch!!! Pạch!!! Pạch!!! Pạch!!! Pạch!!! Pạch!!! Pạch!!! Pạch!!! Pạch!!! Pạch!!!

– Ahh!!!! Ahhh!!! Ahh!!! Ahh!!! Ahh!!!! Ahggg!!! Áhhh!!!! Áhhh!!!! Áhhh!!!! – Tôn HINH HINH bấu chặt vào mép gương và nhắm mắt rên to, nàng lại lên đỉnh thêm lần nữa khi hắn làm tư thế này, cơ thể Tôn HINH HINH run lẩy bẩy… bên trong âm đạo tự siết lại khiến Hầu Tử gồng cứng mặt.
– Hờ hờ hờ… anh ra… anh ra hết vào lồn em đây hinh hinh… – Hầu Tử vừa đóng vừa nói, có lẽ lúc này hắn không chịu được thêm nữa rồi...

– Ahhh!!!! Anh… xuất vào Hinh Hinh… Ahh!!! Pạch! Pạch! PẠCH!!!! – Tôn HINH HINH hẩy hẩy mông
Hầu tử nghiến răng bấu chặt lấy cặp ngực của tôn hinh hinh mà dập vào hắn đang xuất tinh những luồng tinh trùng nóng hổi khiến cả 2 đê mê.
Tôn HINH HINH quá mệt mỏi ngã gục xuống sau cơn bạo dâm gần 2 tiếng của Hầu tử, hắn bế tôn hinh hinh tới chiếc giường nhỏ đặt cô lên giường, một dòng tinh trùng trắng xoá thểu xuống thảm giường. hắn nằm xuống một bên Tôn HINH HINH ôm cô và nói :" hinh hinh, từ giờ em mãi mãi là của anh, chỉ thuộc về anh".
Tôn Hinh Hinh không nói gì cô nhắm chặt mặt run rẩy cơ thể những giọt nước mắt tuôn rơi trên má cô.
Sáng hôm sau, ánh nắng yếu ớt len qua rèm cửa, chiếu lên căn phòng nhỏ nơi Tôn Hinh Hinh nằm co ro trên chiếc giường lót thảm bẩn. Mùi hương nến thơm giờ đây hòa lẫn với mùi mồ hôi và dục vọng còn sót lại từ đêm qua. Cô mở mắt, đầu óc quay cuồng, cơ thể đau nhức như vừa bị nghiền nát. Nhìn quanh, quần áo rách tan tành vương vãi trên sàn – chiếc váy công sở xanh nhạt giờ chỉ còn là mảnh vải nhàu nhĩ, áo ngực ren bị xé nát, quần lót ướt sũng nằm lẻ loi góc phòng. Một dòng tinh dịch khô đọng trên thảm, như chứng cứ sống động cho sự nhục nhã cô vừa trải qua. Tôn Hinh Hinh ôm mặt, nước mắt trào ra, cảm giác tội lỗi và xấu hổ nhấn chìm cô. Hình ảnh Hạ Thiên, người đàn ông cô yêu, hiện lên trong tâm trí, khiến tim cô quặn thắt. “Mình đã phản bội anh ấy…” cô thì thầm, giọng lạc đi.

Cô loạng choạng đứng dậy, đôi chân run rẩy, cơ thể vẫn râm ran bởi tác dụng của Bạo Tình Đan. Nhìn vào gương, khuôn mặt xinh đẹp giờ nhợt nhạt, tóc rối bù, dấu tay đỏ hằn trên ngực và mông. Cô lảo đảo tìm quanh, thấy một chiếc váy đỏ cũ kỹ treo trong góc – có lẽ của một cô gái nào đó từng là nạn nhân của Hầu Tử. Chiếc váy chật chội, bó sát cơ thể, làm nổi bật đường cong quyến rũ nhưng khiến cô càng thêm nhục nhã. Cô khoác thêm chiếc áo khoác đen của Hầu Tử để che đi phần nào sự hở hang, rồi vội vã rời căn phòng. Hầu Tử, ngồi ở góc quán cà phê Bà Trầm Luân, chỉ nhếch môi nhìn cô, không ngăn cản. “Cứ đi đi, Hinh Hinh,” hắn thì thầm, ánh mắt nham hiểm. “Ngươi không thoát được ta đâu.”

Ba ngày sau, Tôn Hinh Hinh trở lại trụ sở Thiên Nam, cố gắng chôn vùi ký ức kinh hoàng. Cô mặc bộ váy công sở mới, trang điểm kỹ lưỡng để che giấu vẻ tiều tụy, nhưng ánh mắt vẫn lạc lõng. Mỗi khi ngồi vào bàn làm việc, cô cảm thấy cơ thể rạo rực, như thể Bạo Tình Đan vẫn âm ỉ cháy trong huyết mạch. Những ký ức về đêm đó – bàn tay thô bạo của Hầu Tử, cảm giác nhục dục không thể cưỡng lại – khiến cô đỏ mặt, tim đập loạn. Cô cố tập trung vào công việc, nhưng từng ánh mắt của đồng nghiệp dường như đều biết bí mật nhơ nhuốc của cô.

Chiều ngày thứ ba, Hầu Tử bất ngờ xuất hiện tại văn phòng Thiên Nam. Hắn mặc áo sơ mi đen bó sát, cơ bắp cuồn cuộn, toát ra sức hút chết người nhờ viên ngọc Thiên Huyền Tiên Tôn. Tôn Hinh Hinh, đang họp với nhóm kỹ sư, giật mình khi thấy hắn bước vào. Chỉ cần hắn tiến lại gần, cơ thể cô đã nóng ran, hơi thở gấp gáp, vùng nhạy cảm bất giác ướt át. Cô cắn môi, cố kìm nén, nhưng ánh mắt hắn như xuyên thấu tâm can, khiến cô run rẩy. “Chị Hinh, chúng ta cần nói chuyện riêng,” Hầu Tử nói, giọng trầm đầy uy quyền.

Hắn dẫn cô vào một phòng họp kín, khóa cửa. Tôn Hinh Hinh lùi lại, giọng run run: “Hầu Tử, anh muốn gì? Đừng đến gần tôi!” Nhưng hắn chỉ cười, rút điện thoại, mở một đoạn video. Màn hình sáng lên, hiện rõ cảnh đêm đó: Tôn Hinh Hinh, trong cơn mê dược, rên rỉ dưới cơ thể Hầu Tử, đôi chân quấn chặt lấy hắn, khuôn mặt đê mê đầy dục vọng. Tiếng rên của cô vang lên từ loa, như dao cứa vào tim. “Không… xóa nó đi!” cô hét lên, nước mắt trào ra. Hầu Tử nhếch môi: “Chị Hinh, chị nghĩ mình còn đường lui sao? Làm theo tôi, hoặc cả Giang Hải sẽ thấy clip này.”

Hắn tiến lại gần, hơi thở nóng rực phả vào cổ cô. Tôn Hinh Hinh cảm thấy cơ thể phản bội lý trí, ham muốn trỗi dậy mãnh liệt. Hầu Tử thì thầm: “Quỳ xuống, Hinh Hinh. Chị biết phải làm gì.” Cô lắc đầu, nhưng cơ thể mềm nhũn, không thể chống cự. Hắn cởi khóa quần, để lộ con cặc khổng lồ, cương cứng, như một biểu tượng của quyền lực và dục vọng. Tôn Hinh Hinh, dù căm ghét, vẫn cảm thấy một sự thôi thúc không thể cưỡng lại từ Bạo Tình Đan. Cô quỳ xuống, đôi tay run rẩy chạm vào thứ đó, nóng bỏng và cứng như thép.

Cô nhắm mắt, nước mắt lăn dài, nhưng đôi môi đỏ mọng vẫn hé ra, ngậm lấy đầu khấc. Hầu Tử rên lên, bàn tay to lớn nắm tóc cô, đẩy sâu hơn. “Tốt lắm, Hinh Hinh… chị đúng là tuyệt phẩm,” hắn cười lớn. Tôn Hinh Hinh, dù nhục nhã, vẫn không thể dừng lại. Lưỡi cô, như bị thao túng, lướt dọc thân cặc, mút mạnh, tiếng “chụt chụt” vang lên trong căn phòng tĩnh lặng. Hầu Tử thở hổn hển, tay xoa bóp ngực cô qua lớp váy công sở, khiến cô rên khẽ, cơ thể ướt sũng.

Hắn càng lúc càng hăng, đẩy cặc sâu vào họng cô, khiến cô nghẹn thở. Tôn Hinh Hinh, trong cơn mê muội, cảm nhận vị mặn của hắn, đôi môi căng mọng ôm chặt lấy cặc hắn. Sau vài phút, Hầu Tử gầm lên, cơ thể giật mạnh, bắn từng đợt tinh trùng nóng hổi vào miệng cô. Tinh dịch tràn đầy, chảy xuống cằm, nhỏ giọt lên váy. Tôn Hinh Hinh ho sặc sụa, cố nuốt xuống, nhưng cảm giác nhục nhã khiến cô muốn gào thét. Hầu Tử vuốt tóc cô, cười nham hiểm “‘Chị Hinh, từ giờ chị là của tôi. Đừng mơ đến Hạ Thiên nữa.”

Cô ngồi bệt xuống sàn, khuôn mặt ướt đẫm nước mắt và tinh dịch, ánh mắt trống rỗng. Hầu Tử rời đi, để lại cô trong căn phòng lạnh lẽo, lòng đầy hận thù nhưng cơ thể vẫn rạo rực vì dược lực.
 
Chỉnh sửa lần cuối:
Bên trên