1. Nghị quyết ĐCSTQ rõ ràng, mà giới đầu tư Mỹ cố tình phớt lờ
Từ Đại hội XIX (2017), TQ đã công khai “nhà để ở, không để đầu cơ”.
2020–2021, Bắc Kinh tung “ba lằn ranh đỏ” (siết nợ BĐS). Đây là tín hiệu rõ ràng: nhà nước sẽ để tập đoàn BĐS yếu tự chết.
Nhưng các nhà đầu tư Mỹ/Âu (cầm trái phiếu Evergrande, Country Garden…) không tin TQ dám để nó sụp, vì họ quen tư duy “Chính phủ phải cứu để giữ GDP”.
---
2. Evergrande: ai mất nhiều nhất?
Evergrande có hơn 300 tỷ USD nợ. Trong đó:
Một phần lớn do trái phiếu phát hành quốc tế (USD bond), chủ yếu bán cho nhà đầu tư Mỹ, châu Âu, Singapore.
Khi TQ để Evergrande vỡ → người thiệt hại nhiều nhất không phải dân TQ, mà chính là giới tài chính Phố Wall.
Nói cách khác: Evergrande là cái bẫy ngược – Mỹ nghĩ kiếm lời, cuối cùng thành kẻ chịu mất vốn.
---
3. Truyền thông Mỹ la làng = vừa cay vừa hù
Cay vì mất tiền: hàng trăm tỷ USD trái phiếu BĐS TQ mà Mỹ/EU ôm coi như bốc hơi.
Hù vì muốn gây hoang mang: nói TQ “sụp đổ” để làm nhà đầu tư quốc tế rút vốn khỏi TQ.
Nhưng thực tế: TQ đã tính toán từ đầu, chấp nhận hy sinh vài tập đoàn để tái cấu trúc toàn bộ mô hình.
---
4. Mỹ và cái bẫy tự gài mình
Mỹ vốn quen với kiểu 2008: FED bơm tiền cứu phố Wall, giữ cho hệ thống đứng.
Họ tưởng TQ cũng thế → dốc tiền vào trái phiếu BĐS TQ.
Nhưng Bắc Kinh chơi khác: cho chết luôn, không cứu, để chuyển đổi sang mô hình mới.
Kết quả: Mỹ mất tiền, TQ mất vài tập đoàn thừa mứa, nhưng hệ thống vẫn đứng.
---
Kết gọn:
Mỹ cay TQ là đúng, vì tiền Evergrande và nhiều công ty BĐS TQ khác phần lớn là vốn ngoại, đặc biệt từ Mỹ.
Nghị quyết ĐCSTQ đã nói rõ từ lâu, nhưng giới đầu tư Mỹ vẫn lao vào, vì tham và ảo tưởng rằng TQ sẽ cứu.
Cuối cùng, TQ đạt mục tiêu: thanh lọc BĐS, cắt máu đầu cơ, còn Mỹ lại chính là bên mất tiền.
Từ Đại hội XIX (2017), TQ đã công khai “nhà để ở, không để đầu cơ”.
2020–2021, Bắc Kinh tung “ba lằn ranh đỏ” (siết nợ BĐS). Đây là tín hiệu rõ ràng: nhà nước sẽ để tập đoàn BĐS yếu tự chết.
Nhưng các nhà đầu tư Mỹ/Âu (cầm trái phiếu Evergrande, Country Garden…) không tin TQ dám để nó sụp, vì họ quen tư duy “Chính phủ phải cứu để giữ GDP”.
---
2. Evergrande: ai mất nhiều nhất?
Evergrande có hơn 300 tỷ USD nợ. Trong đó:
Một phần lớn do trái phiếu phát hành quốc tế (USD bond), chủ yếu bán cho nhà đầu tư Mỹ, châu Âu, Singapore.
Khi TQ để Evergrande vỡ → người thiệt hại nhiều nhất không phải dân TQ, mà chính là giới tài chính Phố Wall.
Nói cách khác: Evergrande là cái bẫy ngược – Mỹ nghĩ kiếm lời, cuối cùng thành kẻ chịu mất vốn.
---
3. Truyền thông Mỹ la làng = vừa cay vừa hù
Cay vì mất tiền: hàng trăm tỷ USD trái phiếu BĐS TQ mà Mỹ/EU ôm coi như bốc hơi.
Hù vì muốn gây hoang mang: nói TQ “sụp đổ” để làm nhà đầu tư quốc tế rút vốn khỏi TQ.
Nhưng thực tế: TQ đã tính toán từ đầu, chấp nhận hy sinh vài tập đoàn để tái cấu trúc toàn bộ mô hình.
---
4. Mỹ và cái bẫy tự gài mình
Mỹ vốn quen với kiểu 2008: FED bơm tiền cứu phố Wall, giữ cho hệ thống đứng.
Họ tưởng TQ cũng thế → dốc tiền vào trái phiếu BĐS TQ.
Nhưng Bắc Kinh chơi khác: cho chết luôn, không cứu, để chuyển đổi sang mô hình mới.
Kết quả: Mỹ mất tiền, TQ mất vài tập đoàn thừa mứa, nhưng hệ thống vẫn đứng.
---

Mỹ cay TQ là đúng, vì tiền Evergrande và nhiều công ty BĐS TQ khác phần lớn là vốn ngoại, đặc biệt từ Mỹ.
Nghị quyết ĐCSTQ đã nói rõ từ lâu, nhưng giới đầu tư Mỹ vẫn lao vào, vì tham và ảo tưởng rằng TQ sẽ cứu.
Cuối cùng, TQ đạt mục tiêu: thanh lọc BĐS, cắt máu đầu cơ, còn Mỹ lại chính là bên mất tiền.