Khó ngủ quá, tao dậy kể tiếp cuộc chốt hạ chia tay
Dù đã ngót hai mươi năm nhưng nghĩ lại hồi đó đúng thật mình cũng hơi cực đoan, xong âu nó cũng là cần thiết.
Mặc cho chị cầm cái điện thoại, rồi lại vứt xuống đệm, tao vào wc tắm gội rồi về cho xong chuyện,một cảm giác ức chế và khó chịu khi mình không thể kéo con người của chị về phía mình, không thể nào làm khiến chị có thái độ quyết liệt và dứt khoát, đúng nghĩa lúc này tao đã thất bại với mối tình đầu sau hơn 2 năm đủ mọi cảm xúc tinh thần đến xác thịt.
Lúc này chị vẫn ấm ức khóc, gương mặt trở nên lạc lõng vô hồn, nhưng tao chả bận tâm nữa vì tao đã trả cho chị về đúng với cuộc sống của chị, dù luyến tiếc, dằn vặt nhưng chắc mọi chuyện rồi cũng qua thôi.
Chị mở cửa wc khi tao đang tắm, cầm lấy cái vòi nước ấm và xả lên người, bàn tay mềm mại xoa đều lưng và hông tao, mắt chị lúc này đã sưng đỏ, kèm tiếng nấc.
- Thôi anh xong rồi, em tắm gội đi thôi, tao tắt khóa nước để đi ra thì chị kiễng chân ôm chặt lấy tao và khóc nức nở
- Em nhanh lên, anh về hn cho đỡ tối.
- ở lại với em
- Nếu có vấn đề gì cần nói , lát ra ngoài kia ngồi cho thoáng rồi mình nói chuyện tiếp
- Em muốn ở đây, em ko muốn ra ngoài kia
- Tại sao thế?
- Ra kia là em sẽ mất anh – chị khóc, em không muốn thế
- Mất mát gì đâu, anh vẫn là anh và vẫn đang sống thôi mà, không có anh em có cuộc sống và tương lai còn tốt hơn nhiều chứ, có gì đâu mà lo ngại. tao cầm cái khăn chị giật lại ném ra ngoài sàn và lao đến hôn tao, kéo ra giường nhưng tao gỡ tay chị ra quyết liệt.
- Anh nghĩ mình nên dừng lại thôi, không nên mãi như này nữa, anh không muốn mình cứ mang tiếng làm khó cho em
- Anh không yêu em nữa ah? Kết thúc nhanh và dễ thế sao anh, hơn 2 năm gói gọn trong một lúc thế này dc thôi ah anh?
- Nếu nói như này thì đúng là quá vội vàng gấp rút, nhưng nói kể hết ra thì cũng chả để làm gì, nên dù có đau khổ thì cũng nên đón nhận, rồi mọi thứ nó cũng qua thôi, vết thương nào rồi cũng đến lúc nó phải lành, dù có để lại một vết hằn thì cũng đành chấp nhận với nó, không phủ nhận được.
- Cám ơn em trong thời gian qua đã cho anh được những tháng ngày hạnh phúc, cho anh động lực để nỗ lực vượt qua những khó khăn nhất định và cơ hội để nhìn nhận. Dù rằng sau này mình không còn là gì của nhau nữa, thì anh vẫn mong muốn được nhận thông tin tốt từ em, từ cuộc sống, từ tình yêu mới và tương lai tốt đẹp. Có lẽ anh chưa đủ giỏi, đủ tốt để trở thành đích đến của em và mong muốn của bố mẹ em, anh đành chấp nhận điều đó. Ngoài kia đang có người chờ đón em mong mỏi từng phút, anh nghĩ đó là nơi phù hợp với em hơn là anh ở đây, mong em sẽ có được những tháng ngày hạnh phúc viên mãn, hãy cố gắng gìn giữ và tận hưởng vì em xứng đáng được như vậy.
- Không, chị gào lên nức nở, cái khăn tắm đã rơi xuống sàn nhà
- Em không muốn thế này, em cần anh, anh không thể bỏ mặc em như này được.
- Anh thấy cũng muộn rồi, mình dừng lại và ra về với nơi của mình thôi. Những gì cần nói anh đã nói hết với em rồi, còn em thì anh nghĩ không cần phải nói gì đâu, chỉ khiến em khó xử thêm, nên anh thấy như thế là tốt hơn cho em. Chị ôm chặt tao và khóc như khản giọng, nhưng tao vẫn đứng như trời trồng, mặc kệ chị khóc còn mình thì suy nghĩ miên man, không biết mình có đang nóng vội , ích kỷ hẹp hòi gia trưởng để đẩy chị đến mức này hay không, vì hơn hai năm yêu nhau,chưa bao giờ tao để chị khóc một cách khổ sở như này.
- Mặc vào rồi về thôi em, chiều rồi – tao đưa quần áo cho chị, hơi lạnh trong phòng kiến nước da của chị lạnh toát và nổi da gà. Chị cầm nắm quần áo đặt nó xuống giường và tiến lại gần tao. Nhìn nét mặt buồn bã, khắc khổ và thương lòng, lúc này tao trở nên chai lỳ và hết sức lý trí, một vì muốn dứt khoát, hai là không muốn để chị phải quay lại những suy nghĩ lúc ban nãy.
- Anh, lại đây với em – chị kéo tao sát giường và đẩy tao nằm xuống nhưng không được, hai đứa giằng co nhau ,không muốn chị đau, tao ngồi xuống và giữ tay chị
- Thôi em, không nên thế nữa, anh đã bảo rồi,
- Không, em không muốn nghe nữa, em chỉ muốn anh – muộn rồi em, hãy trân trọng những gì đã có và hãy nhớ kỹ lời anh.
Chị lắc đầu không chịu và lao vào hôn liếm khắp người tao một cách ngấu nghiến, những vết răng in hằn hai bên ngực tao một nhiều hơn, một sức mạnh nào đó mà chị thắng được hai tay dài và chắc khỏe của tao.